Cuối Tuần Tôi Và Em

Chương 19




Đúng lúc này thì người phục vụ đưa đồ ăn vào phòng, đặt từng món lên bàn “Xin mời thưởng thức!” Nhẹ xoay người, phục vụ ra khỏi phòng.

“Thần Thần, có thể ăn cơm rồi!” Quý Tiêu Dương cúi đầu, nhẹ vuốt tóc Quý Thần Quang, thấp giọng nói bên tai cậu.

Ngô Tĩnh ngồi ở một bên nhìn thấy, mày khẽ nhăn. Lại nữa rồi…… Hai anh em nhà này sao có thể thân thiết như vậy?…… Này căn bản chính là…… Hai tay ở dưới bàn nắm chặt!

“Em không muốn ăn!” Mất hứng…… Không muốn ăn…… Anh hai cười với người khác, không để ý đến cậu. Thần Thần tức giận! Hậu quả rất nghiêm trọng……

“Thần Thần ngoan, em đã đáp ứng anh hai là trưa nay sẽ ăn hai bát cơm mà!” Thần Thần làm sao vậy?…… Sao đột nhiên lại tức giận? Là vì cách gọi của Ngô Tĩnh sao? Hẳn là không đến mức đó…… Thần Thần của hắn sẽ không nhỏ mọn như vậy.

Quý Thần Quang vừa nghe lời này của Quý Tiêu Dương, thân thể hơi cứng lại. Một lát sau mới mở miệng nói chuyện “Thần Thần ăn hai bát cơm, anh hai phải cho Thần Thần hai cái hôn nhẹ!”

Ách…… Quý Tiêu Dương nhất thời dở khóc dở cười. Tiểu gia hoa Thần Thần này còn học được cách cò kè mặc cả “Được. Bất quá Thần Thần phải ăn hết hai bát cơm!” Quên đi, chỉ cần Thần Thần chịu ăn cơm là tốt rồi. Hơn nữa lại là hôn nhẹ…… Hắn phi thường vui! Khóe miệng không tự giác hiện lên một nụ cười giảo hoạt.

Ánh mắt Ngô Tĩnh vẫn như trước không dấu vết trộm nhìn Quý Tiêu Dương, lúc này cũng phát hiện nụ cười của hắn…… Trong lòng có điểm kinh ngạc. Quý Thần Quang nói hôn nhẹ là sao?…… Như thế nào cô lại có cảm giác giống như Tiêu Dương cũng phi thường thích? Là cảm giác của cô sai rồi sao?

“Được ạ!” Nhận được lời khẳng định của anh hai, QUý Thần Quang lập tức trở lại ghế của mình. Bưng bát cơm nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Anh hai, Thần Thần bắt đầu ăn cơm.” Nói xong liền cầm đũa gắp những món mà mình thích chậm rãi ăn.

Đáy mắt Quý Tiêu Dương hàm chứa nồng đậm sủng ái nhìn Quý Thần Quang, sau đó mới quay đầu nhìn về phía Ngô Tĩnh “Nguyên lai là do Thần Thần thật sự đói bụng. Ngô Tĩnh, chúng ta cũng bắt đầu ăn đi!”

“Ân.” Khóe miệng cười của Ngô Tĩnh có điểm không nhịn được. Thức ăn trên bàn cư nhiêu có hơn phân nửa là đồ ngọt……

“Thần Thần thích ăn ngọt!” Thấy Ngô Tĩnh cầm đũa không biết nên gắp cái gì, Quý Tiêu Dương ngẩng đầu, ánh mắt mang theo xin lỗi “Gọi thêm vài món nữa đi! Cô thích ăn cái gì?” Cầm thực đơn bên cạnh. Mấy năm hắn cũng đã có thói quen, không phải là đồ ăn quá ngọt thì hắn vẫn ăn được!

“Không sao đâu. Kỳ thật em cũng thích ăn đồ ngọt. Chính là hơi ngạc nhiên khi Thần Quang là con trai mà cũng thích ăn đồ ngọt như vậy” Ngô Tĩnh tao nhã cắn một miếng thức ăn, cứng rắn nhịn xuống cảm giác buồn nôn trong lòng. Quý Thần Quang này còn, còn, thật đúng là…… Như thế nào lại giống một cô bé như vậy. Ngay cả ăn bình thường cũng ngọt như vậy…… Cô chán ghét đồ ngọt, thích ăn cay! Ngô Tĩnh nhất thời cảm giác được bữa cơm này có bao nhiêu gian nan……

“Này cũng là do tôi. Lúc Thần Thần còn nhỏ thường cho em ấy ăn đồ ngọt nên mới tạo nên thói quen này của em ấy!” Quý Tiêu Dương bật cười.

“Tiêu Dương, anh đối với Thần Quang thật tốt!” Ánh mắt Ngô Tĩnh không dấu vết đảo một vòng quanh bàn ăn, rốt cục thấy được một đĩa cá sốt chua ngọt. Món này cô cũng khá thích. Nhanh chóng gắp một miếng cho vào miệng để đẩy lui cảm giác ghê tởm vừa rồi!

“Ân. Thần Thần là bảo bối của tôi!” Quý Tiêu Dương nhìn động tác của Ngô Tĩnh, thản nhiên nói một câu. Ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Quý Thần Quang đang chăm chú ăn. Ân, xem ra cô ấy là thật sự thích đồ ăn ngọt. Như vậy rất tốt. Đặt thực đơn trong tay sang một bên.

Ách……

Ngô Tĩnh chuẩn bị nuốt đồ ăn, đột nhiên nghe được câu nói của Quý Tiêu Dương. Không phản ứng lại được liền bị sặc…… “Khụ, khụ…… ” Trong phòng nhất thời vang lên tiếng ho khan kịch liệt!

Quý Tiêu Dương nhanh chóng đứng lên lấy một cốc nước đặt vào tay Ngô Tĩnh, rút giấy ăn trên bàn đưa đến trước mặt cô “Ngô Tĩnh, cô không sao chứ? Sao đột nhiên lại bị sặc?”

“Không. Không sao. Xin lỗi anh!” Ngô Tĩnh tiếp nhận giấy ăn. Gương mặt trắng nõn hơi hơi hồng. Bảo bối?…… Anh em cũng sẽ có loại xưng hô này sao?……

“Không có gì. Uống ngụm nước đi! Cảm giác thế nào?”

“Không sao. Em ổn rồi! Chính là vừa rồi ăn nhanh qua nên bị sặc. Thật xinh lỗi!” Ngô Tĩnh uống nước.

Quý Thần Quang nhìn hai người, động tác ăn cơm nhất thời ngừng lại…… “Anh hai, Thần Thần muốn anh hai xúc cho em cơm cho em ăn!” Ngẩng đầu nói với Quý Tiêu Dương. Hừ…… Cậu cảm giác được chị gái xinh đẹp này muốn tranh giành anh hai với cậu giống như những chị gái xinh đẹp ở trường học lúc trước. Hừ, anh hai là của Thần Thần! Ai cũng không được giành!

Ngô Tĩnh vừa nghe câu nói của Quý Thần Quang, ngụm nước vừa mới nuốt ở vào nhất thời lại trào lên mạnh mẽ…… Trong phòng lại vang lên tiếng ho khan!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.