Cuối Tuần Tôi Và Em

Chương 16




Quý Thần Quang ngồi ở trước bàn làm việc, cằm đặt trên bàn, đôi mắt to tròn lóe sáng, nhìn không chớp mắt Quý Tiêu Dương đang vùi đầu xem văn kiện.

Anh trai cậu, hảo đẹp…… Cậu thích nụ cười của anh hai, rất rất thích! Thực ấm áp, giống như ánh mặt trời vậy. Càng nhìn càng thích, không tự giác vươn tay chọc chọc khóe miệng Quý Tiêu Dương. Môi chu lên. Anh hai sao không nở nụ cười……

“Thần Thần!” Cảm giác được Quý Thần Quang chọc khóe miệng mình, Quý Tiêu Dương từ sau đống văn kiện ngẩng đầu lên, vươn tay vuốt tóc Quý Thần Quang “Thần Thần ngoan, đợi lát nữa anh hai đưa em đi chơi!”

Nga…… Thu hồi tay, Quý Thần Quang nhìn anh hai nhếch khóe miệng, miệng mình cũng nhếch theo. Anh hai tức giận!…… Cậu biết, thời điểm anh hai tức giận sẽ mím môi, mi tâm sẽ nhẹ nhăn lại, đôi mắt đen sẽ lóe sáng. Không biết anh hai đang tức giận cái gì? Đầu hơi nghiêng nghiêng, lại là mấy cái này…… Tất cả đều là những con số, cậu không thích xem mấy cái này. Thực đau đầu……

Có phải hay không bởi vì mỗi ngày đều phải xem mấy cái này nên anh hai mới tức giận? Quý Thần Quang đứng lên, ánh mắt nhanh như chớp đảo quanh một vòng. Cậu sẽ pha cà phê cho anh hai! Anh hai có nói qua cái đó có thể nâng cao tinh thần! Nghĩ đến là đi ngay, Quý Thần Quang nhẹ nhàng đi đến gian phòng nghỉ, hơi ngẩn ra một chút, trong đầu nghĩ lại quy trình anh hai pha cà phê.

Sau khi làm xong, Quý Thần Quang thử nếm một chút…… Cái mũi lập tức nhăn lại, thật đắng…… Không được, phải cho thêm sữa. Vươn tay bỏ thêm hai thìa sữa. Khuấy đều, cầm lấy thìa ở một bên, lại múc một thìa nếm thử. Chép miệng, ân, cần thêm một chút sữa nữa. Không đủ ngọt…… Hung hăng bỏ thêm hai thìa nữa. Quấy đều. Ngửi mùi cà phê nồng đạp, khóe miệng loan loan, hảo khả ái. Ân, được rồi!

Bưng cà phê vừa pha ra khỏi phòng nghỉ, nhẹ nhàng đặt trước mặt Quý Tiêu Dương. Lại một lần nữa ngồi xuống ghế chống cằm nhìn Quý Tiêu Dương đang vùi đầu làm việc. Không biết anh hai có thích uống hay không?……

Dù sao Thần Thần cũng thích uống. Ngọt ngọt, thơm thơm, uống thật ngon…… Anh hai hẳn là cũng sẽ thích! Đôi mắt cười của Quý Thần Quang cong cong, khóe miệng khẽ nhếch, hai lúm đồng tiền nhỏ cũng xuất hiện. Thoạt nhìn có một loại cảm giác ấm áp, xinh đẹp.

Quý Tiêu Dương cuối cùng cũng hoàn thành văn kiện khó nhằn nhất, ngẩng đầu liền thấy đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang híp lại, cười như trăng rằm, trong đôi mắt tràn đầy tinh thần lưu chuyển nồng đậm ánh sáng trong suốt, khóe miệng khẽ cười, hai lúm đồng tiền lúc ẩn lúc hiện. Nhất thời mọi mỏi mệt liền trở thành hư không, trong lòng tràn đầy sự ấm áp. Thần Thần của hắn, hảo khả ái, nhất là hiện tại, cứ như vậy lẳng lặng cười đem lại cảm giác thật là đẹp. Hắn rõ ràng nghe được tiếng tim mình đập ngày càng nhanh.

“Anh hai!” Thấy Quý Tiêu Dương nhìn mình, khóe miệng lại một lần nữa tươi cười. Quý Thần Quang biết anh hai cậu đã không còn cảm xúc không vui.

“Thần Thần buồn chán sao?” Nguyên bản muốn ôm Quý Thần Quang vào lòng, lại phát hiện cậu đang ngồi đối diện với mình, ở giữa là bàn làm việc. Quý Tiêu Dương tự nhiên vươn tay ra với Quý Thần Quang “Đến đây nào Thần Thần, để cho anh hai ôm em một cái!”

Quý Thần Quang vui vẻ chui vào lòng Quý Tiêu Dương, trong lòng cũng hớn hở. Anh hai hẳn là làm việc xong rồi…… Nhìn đến cà phê do chính mình tự tay pha, nụ cười trên môi càng thêm đẹp “Anh hai uống cà phê đi, Thần Thần vừa pha đó.” Vươn tay đem cà phê đặt vào tay Quý Tiêu Dương “Vừa vặn vẫn còn ấm.”

“Thần Thần thực ngoan!” Quý Tiêu Dương cầm cốc cà phê, ý cười trên mặt càng thêm sâu. Cúi đầu hôn nhẹ lên môi Quý Thần Quang. Sau đó nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt mang ý cười hiện lên một tia bất đắc dĩ…… Hảo ngọt, quá là ngọt…… Thần Thần thích ăn đồ ngọt, ngay cả pha cà phê cũng như vậy.

“Anh hai, uống ngon không?” Quý Thần Quang trông mong nhìn biểu tình trên mặt Quý Tiêu Dương. Lần đầu tiên pha cà phê, có chút khẩn trương……

“Thần Thần pha thì đương nhiên là uống ngon rồi!” Nuốt nước miếng, uống một ngụm hết cốc cà phê, nhanh chóng nuốt vào. Rất ngọt, có chút buồn nôn…… Thật không biết tiểu gia hỏa Thần Thần này sao lại thích ăn ngọt như vậy.

Quý Thần Quang nhìn động tác vội vàng của Quý Tiêu Dương, cười toe toét “Anh hai, có phải còn muốn uống nữa không? Thần Thần có thể đi pha!” Nói xong liền cầm theo cái chén chuẩn bị đi đến phòng nghỉ.

Quý Tiêu Dương vừa nghe câu này của Quý Thần Quang, nhanh chóng đem người ôm vào trong ngực. Còn uống sao…… Hắn hiện tại cảm giác như miệng mình đang ngậm mười viên đường “Uống một chén là ổn rồi. Anh hai cảm giác hiện tại tinh thần tốt lắm!” Mới nói hết một câu mà cảm giác thực khát……

“Ân. Anh hai, về sau Thần Thần sẽ thường xuyên pha cà phê cho anh!” Ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang lớn tiếng nói. Trên mặt lộ vẻ cười đắc ý. Cậu cũng có thể vì anh hai mà làm việc vặt……

Ách…… Quý Tiêu Dương đột nhiên cảm giác như miệng mình đang biểu tình…… Mỗi ngày đều uống cà phê ngọt như vậy! Thật là một loại dày vò…… “Được!” Nhìn gương mặt cao hứng của Thần Thần trong lòng mình, Quý Tiêu Dương cuối cùng vẫn là đầu hàng. Quên đi, Thần Thần cao hứng là tốt rồi. Chính mình chậm rãi là quen thôi!

“Anh hai” Quý Thần Quang đột nhiên cúi đầu giống như đang ngượng ngùng. Trên lỗ tai nho nhỏ xuất hiện màu đỏ……

“Làm sao vậy?” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt tóc Quý Thần Quang. Tay kia thì nâng đầu của cậu lên. Bộ dáng thẹn thùng của Thần Thần rất ít khi thấy. Thật là đẹp! Quý Tiêu Dương không tự giác liền cúi đầu dùng cái mũi của mình cọ cọ lên hai má mềm mềm nộn nộn của Quý Thần Quang. Thật là thoải mái……

“Khi nào thì ăn cơm ạ?” Ngập ngừng một hồi Quý Thần Quang mới nói một câu hoàn chỉnh.

“Thần Thần, em đói bụng sao?” Trong lòng hiện lên lo lắng, đây là lần đầu tiên Thần Thần chủ động đòi ăn cơm. Sẽ không phải là quá đói bụng đi…… Chính mình vội vàng làm việc mà không chú ý đến Thần Thần…… “Buổi sáng có đóng gói điểm tâm ngọt đem về đó. Thần Thần đói bụng thì ăn trước đi!”

“Không phải!” Quý Thần Quang lắc đầu, đôi mắt sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương “Thần Thần nghĩ đến nụ hôn đặc biệt mà anh hai nói……”

Ách…… Nghe câu nói này, Quý Tiêu Dương trong một khoảng thời gian ngắn vẫn không phản ứng lại được. Mười giây qua đi mới cười lớn, vuốt tóc Thần Thần trong lòng. Thần Thần của hắn thực khả ái……

“Anh hai, anh cười gì vậy?” Anh hai đột nhiên trở nên vui vẻ là vì cái gì?…… Mình phải nhớ chuyện đó để chờ đến lúc anh hai không vui sẽ lấy ra để làm cho anh hai vui vẻ trở lại!

“Không, Thần Thần nhà anh thật đáng yêu!” Ngừng cười, ôm chặt lấy Quý Thần Quang trong lòng.

Thần Thần, khả ái? Là cái gì?…… Không hiểu. Trước cứ để qua một bên đã, cậu còn có chuyện quan trọng hơn “Anh hai, khi nào thì ăn cơm?” Kỳ thật là cậu cũng đòi bụng. Thời điểm đói bụng sẽ thực dễ dàng ăn hai bát cơm! Ăn xong rồi anh hai sẽ cho cậu một nụ hôn đặc biệt……

Khi nhìn thấy trên mặt Thần Thần lóe lên một loại mộng ảo, Quý Tiêu Dương rút cục nhịn không được, cúi đầu, môi cơ hồ dán lên môi Quý Thần Quang “Thần Thần, em đang nghĩ đến chuyện đó sao?”

Đột nhiên cảm giác được một luồng nhiệt khí phun lên mặt mình, là mùi của anh hai. Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, thấy được Quý Tiêu Dương đang gần trong gang tấc liền lập tức vươn hai tay ôm cổ hắn “Ân!” Tươi cười trên mặt thực ngọt cùng chờ mong!

Quý Tiêu Dương nhất thời cảm giác trong cơ thể trào ra một luồng nhiệt. Giây tiếp theo liền gắt gao chế trụ đầu Quý Thần Quang, môi ngậm lấy môi Quý Thần Quang, dần dần trằn trọc xâm nhập……

Thời gian trôi qua, gần nửa phút sau Quý Tiêu Dương mới thở hổn hển buông Quý Thần Quang ra. Mắt thấy hai má trắng nõn của Thần Thần đã nhiễm một màu đỏ tươi đẹp. Môi có chút sưng đỏ khẽ nhếch lên đang từng ngụm từng ngụm hít thở. Trong đôi mắt to tròn đong đầy hơi nước.

Quý Tiêu Dương vươn đầu lưỡi liếm liếm môi. Thực ngọt. Không biết có phải do cà phê vừa uống hay không…… Hắn đột nhiên cảm giác miệng khô lưỡi khô. Quý Tiêu Dương mơ hồ cảm thấy chuyện mình làm với Thần Thần đã vượt qua tình cảm anh em. Bất quá lại không biết nên nói nó là vì cái gì……

Từ nhỏ đến lớn, Thần Thần luôn ở bên cạnh hắn. Trước kia như thế, hiện tại cũng vậy, mà về sau cũng thế. Cái ý tưởng này đã khắc sau ở trong đầu hắn. Cho dù thông minh như Quý Tiêu Dương cũng có lúc không thể lý giải. Luôn cho rằng đây là chuyện đương nhiên, cũng giống như chuyện trước kia hắn ôm Thần Thần là chuyện bình thường. Hắn cùng Thần Thần ngủ cũng là đương nhiên. Bọn họ ở bên nhau, không rời xa nhau, đó là chuyện đúng. Nhưng bởi vì sao?……

Là vì cái gì?……

Quý Tiêu Dương ngơ ngác nghĩ. Là vì cái gì?…… Chính mình cũng không nghĩ ra. Là tình anh em sao? Nhưng là hắn đã thấy qua rất nhiều anh em, bọn họ đều không có thân mật như vậy! Kia là vì cái gì?……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.