Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

Chương 32: Cơ quan uy vũ




Tiểu Linh Đang chớp chớp mắt nhìn Vân Thiên Vũ rồi há hốc miệng kinh ngạc.

Cuối cùng thất thanh kêu lên: “Vân tỷ tỷ, là tỷ sao? Tỷ tới đây thăm muội sao.”

Nói xong Tiểu Ling Đang bay đến ôm chằm lấy Vân Thiên Vũ: “Vân tỷ tỷ, đúng là tỷ rồi, thật sự là quá tốt.” 

Nói rồi nàng hưng phấn nhảy dựng lên.

Vân Thiên Vũ cũng cười khẽ ôm lấy Tiểu Linh Đang, gánh nặng trong lòng rốt cuộc cũng buông xuống, xem ra Tiểu Linh Đang vẫn còn là tiểu nha đầu trước kia, như vậy ắt hẳn Tiểu Linh Đang vẫn nhớ rõ mối quan hệ giữa nàng và Tiêu Cửu Uyên, sẽ không phải là chuyện tranh giành tình cảm gì, cho nên trong chuyện này nhất định có ẩn tình.

Vân Thiên Vũ nghĩ vậy liền dang tay ôm lấy Tiểu Linh Đang, nói: “Lúc trước ta không đến thăm ngươi được, còn lo lắng ngươi sẽ không nhận ra ta. Xem ra nghĩ oan cho ngươi rồi.” 

Tiểu Linh Đang khanh khách cười vang: “Vân tỷ tỷ, sao tỷ lại nói như vậy chứ! Mau, chúng ta đi vào trong rồi nói chuyện.”

Tiểu Linh Đang buông tay Vân Thiên Vũ ra, kéo nàng đi vào bên trong Linh viên.

Trong Linh viên có rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, tiểu thư có phải quá cởi mở rồi hay không, nàng là người đã có hôn ước rồi mà, sao lại có thể nhảy cẫng lên ôm một thiếu niên như thế kia chứ. 

Tuy thiếu niên kia cũng tính là anh tuấn, nhưng thiếu chủ gia tộc Thanh Long cũng rất tuyệt mỹ mà.

Nhưng sao nàng lại gọi thiếu niên kia là tỷ tỷ?

Vậy là ý gì? Chẳng lẽ thiếu niên kia là một nữ tử? 

Rất nhiều người nhìn không ra, nhưng ai cũng không dám ăn nói lung tung.

Bởi vì tiểu thư sau này phải gả vào gia tộc Thanh Long làm thiếu chủ phu nhân, nếu ai chọc nàng không vui, sau này sẽ rất khó sống đó.

Hạ nhân bên ngoài chỉ biết tự nhủ thầm. 

Trong phòng khách, Vân Thiên Vũ, Phượng Vô Nhai và Tiểu Linh Đang đã an tọa, Tiểu Linh Đang ngồi gần Vân Thiên Vũ, vẫn luôn kéo kéo tay nàng.

Sau đó quay đầu nhìn ca ca phía đối diện, Tiểu Linh Đang nhìn ra được trong mắt ca ca là một tình yêu nồng cháy.

Xem ra ca ca vẫn là yêu Vân tỷ tỷ như vậy, nếu Vân tỷ tỷ gả cho ca ca, bọn họ nhất định sẽ sống vui vẻ bên nhau. 

Tiểu Linh Đang nghĩ, cười cười nhìn về phía Vân Thiên Vũ hỏi: “Vân tỷ tỷ, sao tỷ lại đến đây? Hay là muốn cùng ca ca ở bên nhau?”

Vân Thiên Vũ chậm rãi trả lời: “Lúc trước ta vào học viện Thiên Kình tu luyện, ca ca ngươi cũng ở đó, sau đó chúng ta vô tình gặp lại nhau.”

Vân Thiên Vũ có chút thất thần, trong lòng nàng sốt ruột muốn hỏi Tiểu Linh Đang về chuyện của nàng ta và Tiêu Cửu Uyên, đối với những chuyện khác, hoàn toàn không có hứng thú. 

Phượng Vô Nhai cũng hiểu tâm tư của nàng, y vội nói với muội muội của mình.

“Tiểu Linh Đang, khi nãy ta nghe người ta nói, gia tộc Thanh Long muốn liên hôn cùng ta gia tộc Chu Tước, việc này là thật hay giả vậy?”

Tiểu Linh Đang gật đầu một cái, đáp: “Đúng vậy, hai nhà đã quyết định liên hôn...” 

“Ta nghe nói người liên hôn của gia tộc Thanh Long là Hoàng Phủ Viêm, mà đối tượng liên hôn bên gia tộc Chu Tước chúng ta lại là muội.”

“Muội gặp qua Hoàng Phủ Viêm rồi sao, biết hắn là ai chứ?”

Phượng Vô Nhai hỏi. 

Tiểu Linh Đang đang cười thì liền trở nên nghiêm túc, nàng ngẩng đầu nhìn Phượng Vô Nhai phía đối diện, gật đầu một cái.

“Muội biết hắn là ai, hắn là Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên của đông đại lục, nhưng hắn đã mất đi ký ức, hắn không nhớ rõ những việc trước đây nữa, hơn nữa, quan trọng nhất là người của gia tộc Thanh Long không chỉ xóa sạch ký ức mà còn cấy một đoạn ký ức khác vào não hắn.”

“Trong đoạn ký ức được cấy ghép đó của hắn có muội, muội là người yêu của hắn, cho nên hắn mới có thể đồng ý trở thành đối tượng liên hôn của muội.” 

“Cái gì?”

Phượng Vô Nhai đứng bật dậy, sắc mặt hết xanh rồi xám.

Vân Thiên Vũ toàn thân lạnh lẽo không động đậy. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.