Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu

Chương 72




Hôm nay con nhỏ lại khổ rồi tiết quốc phòng thứ 2 nó học tại trường vẫn là cái ông thầy ghét con gái đó nhưng hôm nay không chỉ có nó mà cả Vy đương nhiên cũng không thoát khỏi. Vừa mới ra xếp hàng thì thầy đã lên tiếng

-hôm nay sẽ học động tác nằm ngắm bắn súng ở cự ly gần Triệu Tuyết Vinh , Võ Thiên Vy vào nhà kho lấy 24 khẩu súng ra đây

Lần này lại là Vy ngạc nhiên

- sao ạ

- có gì không đúng sao hay thấy hơi ít

Con nhỏ nghe vậy liền tiến lên 1 bước

- dạ không không sao ạ

Nói rồi con nhỏ kéo Vy chạy đi, đi được 1 dạo thì Vy dật tay lại

- cậu sao vậy rõ ràng là 2 đứa không thể nào bê hết chỗ đó mà cậu lại đồng ý như vậy

Con nhỏ chưa kịp giải thích thì Tuấn đã tiến lại

- vì cô còn nói thêm thì số lượng không chỉ có nhiêu đó mà cứ thế tăng lên

- hả

- ông thầy đó ở trường này vốn ghét con gái có thể coi là người lập dị

Con nhỏ thấy Tuấn đến liền cười rạng rỡ

- tôi biết cậu không bỏ mặc tôi mà

Con nhỏ quay ra thì nhìn thấy cả Lâm

- cả cậu cũng đến sao không sợ bị thầy phát hiện rồi phạt chạy giống tôi à

- cậu đang lo lắng cho tôi đấy à

- nè Tuấn sáng nay cậu ta có ăn phải cái gì bậy không mà ăn nói vớ vẩn vậy cậu thấy tôi có rỗi không mà đi lo cho cậu

Lâm xoay người con nhỏ lại

- thôi cái đó tính sau giờ thì đi lấy đồ đi kẻo thầy mà ra thì lại khổ bây giờ

Vừa nói khỏi miệng thì thầy đến

- mấy người giỏi lắm dám cãi lại lời tôi cơ đấy 2 cô mau chạy 5 vòng quanh sân

- dạ 5 vòng với cái sân lớn này ạ

Nghe Vy nói vậy con nhỏ mau chóng bịt miệng Vy lại rồi bảo

- dạ không sao bọn em sẽ chạy ngay ạ

- còn 2 cậu sao vẫn đứng đây chạy luôn đi

- dạ

- trả phải 2 cậu muốn làm cùng với 2 người đó sao tôi tạo cơ hội thế còn gì

- vâng

Nói rồi 2 người đó cũng chạy luôn sức của họ dù có trâu bò đến đâu thì sau khi chạy xong cũng mệt đến đứt hơi. Sau khi chạy về con nhỏ cùng Tuấn và Nam lên lớp còn Vy thì đi vô nhà vệ sinh. Con nhỏ mệt bơ phờ bụng lại đói meo quay ra phụng phịu nhìn Lâm

- sao lại muốn gì

- tôi đói

Lâm quay ra mặt đơ thở dài 1 cái rồi bảo

- tôi biết rồi tôi đi mua đây ăn bánh nha

- ờ

Nói rồi Lâm đứng dậy đi mua bánh cho con nhỏ. Ở trên lớp Tuấn hỏi con nhỏ

- từ khi nào cậu ta làm chân sai vặt của cô vậy

- đâu có sai vặt gì đâu

- thì đó cô vừa nói đói 1 cái là cậu ta đi mua liền còn gì

- vậy sao

- tội nghiệp thằng bạn của tôi quá

Lát sau Lâm mang bánh lên lớp cũng đúng lúc mọi người quay lại lớp, con nhỏ nhìn thấy bánh thì 2 mắt sáng lên như 2 cái bóng đèn vậy

- cảm ơn nha

- không có gì

- mà sau này chắc tôi không dám nhờ cậu nữa

- sao

- bạn cậu đang bảo tôi hành hạ cậu kìa làm bạn tôi chắc khổ lắm hả nếu không muốn thì cứ nói thẳng ra tôi cũng không bắt ép không làm bạn nữa thì sau này cũng không phải giúp tôi làm nhiều việc đến vậy

Con nhỏ vừa nói vừa đưa chiếc bánh lên miệng

- ừ vậy đi đừng làm bạn nữa

Nó dù nói ra nhưng khi nghe được câu đó từ miệng Lâm cũng thấy có chút bất ngờ nó quay ra nhìn Lâm thì bắt gặp ánh mắt đó

- tôi nói đừng làm bạn nữa hãy làm người yêu tôi đi

Nó trợn tròn mắt ra mà nhìn trong khi cả lớp thì đang ồn ào cả lên khi thấy cảnh đó vì hôm nay là lần đầu tiên họ thấy Lâm công tử tỏ tình. Vy dù vào muộn nhưng cũng nghe kịp đoạn nên nghe. Con nhỏ quay ra nhìn thấy Vy đang đứng ở cửa nhìn vào nó vội vàng lên tiếng

- đừng đùa nữa chuyện này không vui đâu Lâm

- tôi không đùa đâu tôi là thật lòng mà

Nó bối rối kéo Lâm xuống nói nhỏ vào tai

- cậu diễn đạt lắm nhưng tôi chưa ngu ngốc đến nỗi đi chấp nhận điều đó vì tôi chưa thể rời khỏi nơi này được

Nói rồi nó đứng thẳng người lên mà nói

- đùa thế là quá đủ rồi tôi không muốn tự đem mình ra làm trò đùa cho người khác đâu

Nói xong nó đứng dậy đi luôn mặc kệ đám đông đang bàn tán phía sau nó. Lúc đi qua chỗ Vy con nhỏ cũng chẳng biết nói gì

- mình ....

Cứ ậm ừ như thế rồi con nhỏ bước đi luôn , chẳng biết dấu mặt vào đâu nên con nhỏ chui tọt vô nhà vệ sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.