Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu

Chương 59




Con nhỏ vừa sợ lại vừa tức nó dành lấy quả bóng từ tay Khải chạy lại ném vào Trung

- bộ cậu bị khùng hả không ưa gì tôi thì cứ nói thẳng ra sao phải mượn bóng mà trả thù tôi

- cô mới là người bị điên ý chỉ là vô tình thôi mà sao phải phản ứng gay gắt à

- cậu nói vô tình sao vô tình mà khiến tôi xin nhận cả quả bóng vào người à nếu Khải không đỡ thì có lẽ giờ tôi vào nằm trong phòng y tế rồi cũng nên

- cô vào đó là việc của cô liên quan gì tới tôi

Nó tức muốn sôi máu luôn

- đồ con cua ngang ngạnh cậu mở miệng ra mà không biết mình nói ngang như thế nào à

Nói xong nó quay người bỏ đi

- ê đấu một ván không

Nó đi rồi nhưng cũng quay lại

-đấu gì

- bóng rổ nếu tôi thắng cô không được phép gọi tôi là con cua nữa và phải dọn phòng cho tôi 1 tuần

- vậy nếu tôi thắng

Tuấn lên tiếng

- không có chuyện đó đâu cô sao có thể làm được vì Trung là người chơi bóng rổ giỏi nhất ở đây rồi

- nếu cô thắng tôi chấp nhận mọi yêu cầu cô muốn

- được thi thì thi

- cho cô chọn thành viên trước

- tôi , Khải và Tuấn sẽ chung 1 đội

Khải ngạc nhiên vì con nhỏ lại chọn nó

- hả à ý tôi là sao lại chọn tôi chứ tôi không chơi giỏi

- tôi không cần người chơi giỏi tôi cần người biết hỗ trợ nhau trong cùng một đội còn Tuấn cậu có muốn tham gia không

- tôi thì không sao thế nào cũng được

- vậy đội tôi sẽ là Lâm và Nam bắt đầu được chưa

- đợi tôi chút

Nó bước ra ngoài tháo dày ra. Thấy lạ nên Khải hỏi

- cậu làm gì vậy

- cậu không thấy sao tôi đang tháo dày

- biết nhưng đi dày không phải tốt hơn sao

- cậu không cần quan tâm tôi cậu cứ khởi động đi

Khi trận đấu bắt đầu dĩ nhiên Trung là người nắm thế thượng phong nhưng cũng chẳng được bao lâu thì con nhỏ dành lại được bóng ai trong họ cũng ngỡ ngàng vì con nhỏ có thể dễ dàng cướp được bóng từ 1 người cao tay như Trung, trận đấu diễn ra rất quyết liệt khi cả 2 cứ tranh nhau từng điểm một các động tác truyền bóng hay đưa bóng lên rổ đều được nó thực hiện 1cách linh hoạt giống như 1 vận động viên thực thụ. Giống như con nhỏ nói đội của nó thật sự phối hợp rất ăn ý trong từng đường truyền tạo nên 1 bức tường thành khó mà phá vỡ .Nếu để ý thì ai cũng sẽ nhận ra con nhỏ đang chơi bằng tất cả sự tức giận trong nó giống như khi núi lửa phun trào vậy có thể hủy hoại mọi thứ xung quanh trong phút phút chốc. Sự quyết tâm của cả 2 đã đưa trận đấu vào những giây phút kịch tính nhất cao trào nhất một phần trong đó có cả sự tiếc nuối. dù là vậy nhưng khi kết thúc trận đấu nó vẫn thua Trung bởi cú ném 3điểm của cậu ta nó không thể thực hiện được điều đó vì lực cánh tay của nó không đủ nhưng đối với Trung đó lại là điều dễ dàng cậu nổi tiếng và xứng đáng là tay chơi cừ khôi nhất nơi này. Kết thúc trận đấu nó nằm luôn ra sàn làm ai cũng hốt hoảng

- vinh cậu không sao đấy chứ_ Khải hỏi với vẻ lo lắng

Tuấn đưa tay về phía con nhỏ

- dậy được chứ

Nó nắm lấy và được kéo dậy

-tôi không sao chỉ là vặn hết dây cót mà không thắng được nên mới thế thôi

- dù hôm nay cô không thắng nhưng tôi thực sự phục cô phục vì cô nói là sẽ làm cô là đứa con gái đầu tiên tôi cúi đầu đấy

- vậy thì vinh hạnh cho tôi quá

- tôi xin rút lại cậu cô không làm được

- không sao hôm nay tôi vốn dĩ là không làm được mà

Nó quay qua nói với Trung

- yên tâm đi tôi sẽ giữ đúng lời hứa dọn phòng cho cậu 1 tuần nhưng lần sau mà đấu tiếp tôi nhất định sẽ không để thua cậu nữa đâu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.