Cuộc Sống Ở Nhà Máy Những Năm 80

Chương 6: Muốn ở với cô cơ




Bởi vì vừa rồi có trận nổ lớn, nên hệ thống an toàn tự động khởi động để phòng ngừa nổ liên tiếp, tất cả thiết bị trong sảnh triển lãm đều bị cắt năng lượng. Trên đài liên tục phát thanh đề nghị người xem đừng kinh hoảng, ở tại chỗ chờ có năng lượng lại.

“Hu hu hu… Bé 8 của tớ… Nhưng Robot ngầu chết đi được… Đúng là giấc mơ của tớ… Hu hu hu…. Bé 8….”

Lưu Bình An rốt cuộc không chịu được Connor một chút thì ánh mắt sáng như sao, chốc nữa thì mắt biến mờ như sắp chết, vỗ mạnh cái ót của Connor một cái.

“Xin cậu, vui sướng hay là đau khổ, chọn một cái đi!”

“Nhưng thực sự rất lợi hại mà.” Gerrard nhìn Robot trên sân khấu bằng ánh mắt sùng bái. “Như vậy, con người đã có thể đánh nhau trực tiếp với nhện rồi.”

“Cho dù không có Robot, không phải con người vẫn đánh nhau với nhện biến chủng đó sao?” Ở tiền tuyến xa xôi kia, vì chỉ làm được vũ khí đơn sơ, các binh sĩ chỉ có thể dựa vào kiếm laser ngắn và súng ống đạn dược, dùng máu thịt của mình để liều mạng với nhện biến chủng to lớn đó.

Lưu Bình An nói làm cho đám bạn bè đang hưng phấn không thôi lại trầm mặc một hồi. Cuối cùng, Aslan phá vỡ yên lặng, “Đúng vậy, dù không có Robot chúng ta cũng có khả năng thắng được nhện biến chủng. Nhưng nếu đã có loại vũ khí lợi hại này, có thể tiêu diệt nhiều nhện biến chủng hơn, đối với nhân loại đây tuyệt đối không phải là chuyện xấu.”

“Chỉ tiếc, có vài người không chỉ dùng nó để tiêu diệt nhện.” Lời nói Eugene như khuấy động mặt nước yên tĩnh.

“Ý của cậu là…” La Cơ luôn yên lặng đứng bên cạnh xem biểu diễn đột nhiên lên tiếng, “Đế Quốc muốn dùng vũ khí này chèn ép Liên Minh?”

“Tôi cũng không nói vậy.” Eugene nhún nhún vai, “Thế nhưng, loại vũ khí này là do sở nghiên cứu quân đội Đế Quốc chế tạo, được coi là bí mật quân sự cấp cao nhất. Cấu tạo, tính năng, quá trình chế tạo toàn bộ đều là cơ mật, hôm nay đã biểu diễn ở triển lãm quân sự, nhưng tuyệt đối sẽ không bán đi. Mục đích trình diễn, nhìn thế nào cũng là ra oai với Liên Minh.”

“Chuyện này quá đáng hận. Đám chó Đế Quốc kia!” Jack nổi giận đùng đùng, sắc mặt Vân Thư cũng không tốt.

“Vậy thì, vậy thì, chúng ta cũng làm ra một loại vũ khí lợi hại như vậy không phải là được rồi sao?” Vẻ mặt của cặp song sinh kia trái lại lại nhẹ nhõm, cười toe toét đồi chủ đề qua hướng khác.

Lưu Bình An nghe bọn họ nói vậy, vô thức chuyển mắt tới Smith. Thế mới phát hiện, Smith và Edward cũng biến mất dạng.

Smith nhìn dòng nước chảy ào ào vào lòng bàn tay, anh tranh thủ thời gian cúi đầu xuống giội nước vào mặt. Ngày thường, cảm giác mát lạnh của nước có thể khiến anh tỉnh táo lại. Nhưng bây giờ, lòng anh lại bực bội mãi không thôi.

Anh càng cố gắng không ngừng hất nước vào mắt, nhưng hoàn toàn vô dụng. Anh tức giận đấm một cái vào bức tường bằng sứ trắng trước mặt.

“Không giống anh chút nào.”

Sau lưng vang lên tiếng bật lửa, còn có tiếng trêu chọc của người đàn ông kia. Smith tức giận quay người lại, bàn tay nắm chặt cổ áo của Edward, “Đừng có chọc tôi!”

Edward kẹp thuốc lá bằng ngón tay, khóe miệng câu thành một đường cong, nụ cười kia rõ ràng có điểm đùa cợt.

“Cái tên này…”

“Được rồi, được rồi. Anh đừng có giận lây qua tôi luôn nha.” Edward giơ tay, dí dỏm đảo mắt, “Anh rốt cuộc có thể hiểu tâm tình của tôi hôm qua khi nắm cổ áo của anh phải không?”

“Khốn nạn!” Smith giựt thuốc lá trong tay đồng nghiệp, hít mạnh một hơn, kết quả là bị sặc.

“Cmn, anh vẫn còn hút cái loại thuốc rác rưởi này.”

“Rác rưởi gì, khó khăn lắm tôi mới lấy được đấy.” Đối với người đồng nghiệp không biết thưởng thức đồ quý của mình, Edward liền muốn giựt thuốc về để tránh lãng phí. Nhưng người kia rất linh hoạt né bàn tay duỗi tới của anh, tiếp tục hút.

“Nói cho tôi biết, được không? Anh giờ thành cái dạng này sẽ khiến Tiểu An lo lắng đấy.”

“Ha… Nó sẽ lo lắng sao chứ?” Smith đối với chuyện trên chiến trường của Lưu Bình An cũng biết một hai. Đứa bé kia hình như vẫn luôn không mở rộng lòng với anh.

“Được rồi. Tôi cũng có thể lo lắng chứ bộ?”

Khóe miệng của Smith méo đi một chút. “Buồn nôn quá, làm ơn đừng làm vậy nữa nha.”

“Được rồi.” Edward nghĩ thầm: Điểm không thẳng thắn đó lại rất giống Tiểu An.

Smith tựa trên bồn rửa tay, siết chặt điếu thuốc trên tay, “Anh cũng biết tôi và Bộ máy móc cũng có một dự án đang hợp tác nhỉ.”

“Dự án bế tắc đó sao? Tôi không nghĩ đó là trách nhiệm của anh, đám gỗ mục* kia có thể làm ra thứ gì không tốt rồi.”

*Gỗ mục: Chỉ người vô dụng, hết xài.

“Lần này là thứ tốt.” Smith lấy vải lau sạch cái kính một mắt rồi đeo lên.”Thực thế mấy tên khốn của Bộ máy móc đó luôn muốn tạo ra một thứ: Người máy khổng lồ hình người, hay còn gọi là Robot.”

“Với cái kia của Đế Quốc…”

“Đúng. Là cái vũ khí biểu diễn ngày hôm nay của Đế Quốc. Chỉ có điều bản thiết kế không giống thôi. Bản chất có lẽ là giống nhau.”

“Nói vậy….Thiết kế bị trộm sao?” Edward không dám nói là nước nào ăn cắp bản thiết kế của nước nào. Vì chuyện này có quan hệ rất lớn, xử lý không tốt sẽ biến thành vấn đề quốc tế.

“Không phải.” Smith ngược lại rất trấn định.”Loại người máy này không phải xuất hiện tầng tầng lớp lớp trong phim hoặc phim hoạt hình sao? Chính con người cũng luôn thí nghiệm nó không ngừng mà. Liên Minh và Đế Quốc chẳng qua là đồng thời nghĩ tới cùng một thứ để đối phó kẻ thù thôi.”

“Chờ chút…” Edward đột nhiên nghĩ tới gì đó, sắc mặt trầm xuống, “Nói vậy, Đế Quốc đã chế tạo xong trước chúng ta, hơn nữa cũng đã tới giai đoạn thực chiến rồi. Cho nên anh mới vội vàng lo lắng như thế.”

“Anh cũng nghĩ tới rồi à? Bây giờ tình thế với chúng ta rất bất lợi.” Smith đẩy kính mắt, “Liên Minh và Đế Quốc luôn ra vẻ sống hòa bình, cùng chiến đấu với nhện biến chủng, nhưng thực tế lại âm thầm đấu tranh với nhau. Robot dù là dùng để đối phó với nhện biến chủng hay là dùng để giao chiến với con người trên chiến trường đều là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Sự xuất hiện của nó rất có thể sẽ đánh vỡ cục diện của thế giới hiện nay.”

“Giờ không nói cái này nữa.” Edward cũng không muốn bị bạn già làm mình lo lắng không yên, anh nhún nhún vai, “Những chuyện kia cứ để đám lão già kia phiền não. chúng ta nói cái khác đi.”

“Rốt cuộc là bế tắc ở đâu. Ở phương diện máy móc, em trai Connor của chúng ta đã có thể chế ra nhện máy rồi, Bộ máy móc dù có vô dụng tới đâu thì vẫn phải có năng lực chế tạo Transformer cỡ lớn chứ.”

“Đương nhiên. Máy móc đã lắp rắp xong rồi. Robot không có vấn đề, vấn đề là ở người điều khiển bên trong kìa.” Smith nhìn khói trắng chầm chậm tản ra, “Ví dụ như, một cái hộp sắt đựng trứng gà rơi từ trên cao xuống. Hộp sắt đương nhiên không bị hư gì, nhưng trứng gà bên trong sẽ bị nát bét.”

“Cho nên Bộ máy móc mới tìm anh.” Edward cũng dựa lưng vào vách tường đối diện khoanh hai tay lẳng lặng nghe.

“Cơ thể con người không thể chịu nổi áp lực vật lý mạnh như thế được. Dù trong khoang điều khiển có lắp đặt đồ lót giảm xóc, nhưng nếu nhảy từ trên cao xuống hoặc là bị va chạm mãnh liệt, vẫn sẽ làm cho người điều khiển bị thương. Sau khi người điều khiển thứ ba nhập viện, bọn họ tìm tới tôi.”

“Tiếc quá. Tôi cũng không phải lả thần tiên. Cải thiện thiết kế bên trong của khoang điều khiển rồi, tiếc là hiệu quả cũng quá ít đi.”

“Thế nhưng, Robot của sở nghiên cứu của Đế Quốc không có vấn đề này.” Edward nhớ tới thanh niên nhảy ra từ bên trong khoang điều khiển của Robot, không bị rụng cả một cọng tóc.

“Tuy không muốn thừa nhận, nhưng tôi thực sự không bằng hắn.” Trong mắt Smith rất hiếm khi lộ ra chút tự ti, đưa tay bóp trán, khóe miệng câu thành một nụ cười tự giễu, “Tên kia đúng là thiên tài máy móc sinh vật học, tôi chỉ là nhà nghiên cứu sinh vật học không thể nào bì kịp hắn được.”

“Tôi không cho là vậy.” Edward hình như nghĩ tới điều gì, đột nhiên một phát bắt lấy tay của Smith, “Chuyện này, anh có lẽ nên nói sớm cho tôi biết.”

“Đây là bí mật quân sự hạng nhất đó…”

“Anh vẫn không hiểu, bọn họ lợi dụng ong đực.”

Edward nói xong khiến Smith trợn mắt há mồm, điếu thuốc trong miệng mém chút nữa là rớt xuống đất.

“Anh nói cái gì…”

“Nếu như là do tôi điều khiển, dù có nhảy xuống từ 30m trên không xuống cũng sẽ không bị gì. Tôi bị một con nhện hơn 100 kg đánh trực tiếp vào người, bây giờ không phải tôi cũng khỏe mạnh đứng ở đây sao? Chuyện các người không làm được, đối phương chắc chắn cũng không làm được.”

“Nếu Đế Quốc không có cách giải quyết chấn động vật lý của Robot với người điều khiển, thì người điều khiển nhất định là “ong đực”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.