Cuộc Sống Ở Bắc Tống

Chương 15




Duy Nhược Hề lập tức đỏ bừng mặt, thực dọa người a, vì sao mỗi lần như vậy đều bị anh ta nhìn thấy. “Cám ơn anh” Duy Nhược Hề lẩm bẩm, thanh âm cực nhỏ nói.

“Không cần cảm ơn.” Mặc Diễm xoay người nhìn thoáng qua Duy Lam Anh nói: “Bà còn chưa cút?”

Duy Lam Anh oán hận trừng mắt nhìn Mặc Diễm một cái, lại quay đầu nhìn về phía Duy Nhược Hề nói:“Hừ, quả thật là không biết xấu hổ, mấy ngày hôm trước còn cùng Viêm Bân thông đồng, hiện tại liền xoay đầu hướng một đứa con trai khác ôm ấp....”

Duy Nhược Hề hết chỗ nói rồi, nàng khi nào thì cùng Viêm Bân thông đồng? Khi nào thì lại quay đầu hướng người khác ôm ấp, cái người này thật đúng không phải là cực phẩm bình thường.

Duy Lam Anh liếc nhìn Mặc Diễm thấy ánh mắt lạnh như băng đang nhìn bà ta, liền không dám nói cái gì, lập tức đi vào trong ‘Đa Cư Quán’.

“Cái kia, cám ơn anh.” Duy Nhược Hề lại nói thêm một lần nữa.

Mặc Diễm không để ý đến nàng, chỉ nhìn nàng một cái liền xoay người rời đi.

Duy Nhược Hề đã quen việc hắn trầm mặc ít nói, chỉ nhìn Mặc Diễm xoay người rời đi, sau đó dường như cũng không có tâm tình gì, chuẩn bị trở về lên mạng tìm hiểu một chút về tinh thần lực.

“Này, người bán hàng, ta muốn tìm ông chủ của các người.” Duy Lam Anh đi vào bên trong ‘Đa Cư Quán’ nói thẳng ý đồ của mình, chuẩn bị tìm ông chủ bàn định tiệc rượu.”

“Vâng ạ, xin mời quý khách chờ một chút.” Người bán hàn dứt lời liền xoay người đi tìm ông chủ.

Lí Đa Hải nhìn người đàn bà mập mạp trước mắt, cảm thấy chán ghét, vừa rồi hắn đều nhìn thấy bên ngoài xảy ra chuyện gì, đang định đi ra ngoài giúp Duy Nhược Hề một phen, lại thấy chàng thanh niên lãnh khốc tuấn mỹ đã giúp Duy Nhược Hề mới không đi ra ngoài.

“Xin chào! Cô tìm tôi có chuyện gì?” Lí Đa Hải không kiên nhẫn hỏi.

“Cậu là ông chủ nơi này?” Duy Lam Anh một bộ dáng vênh váo tự đắc, giống như nàng ta đến nhà hàng này ăn cơm là cho ông chủ nhiều mặt mũi lắm.

Lí Đa Hải nhịn xuống dục vọng muốn đánh người đàn bà này nói: “Phải, tôi là ông chủ ở đây. Xin cho hỏi có chuyện gì?”

“Vài ngày nữa là đại thọ của ba tôi, cho nên tôi muốn đặt tiệc rượu ở nhà hàng này. Duy gia tuy không phải là gia tộc gì rất quyền thế. Bất quá cũng là một tiểu gia tộc tồn tại mấy trăm năm, có một chút buôn bán, cũng không thiếu tiền dùng.

“Xin lỗi, chỗ này không dự định nhận tiệc rượu.” Lí Đa Hải lạnh lùng nói, cho dù hắn vừa rồi không thấy người này làm khó Nhược Hề, hắn cũng không cho người này mở tiệc rượu ở nhà hàng. Bởi vì khẩu khí của người này thật quá vênh váo, tự đắc. Giống như ả ta trời sinh cao sang hơn người khác.

“Cậu nói cái gì?” Duy Lam Anh đột nhiên đề cao âm thanh, một ít khách hàng đang ăn cơm cũng nhìn lại đây. “Cậu sợ tôi không có tiền sao? Hừ, tôi cũng không giống kẻ ăn mài khi nãy, chỉ dám ở ngoài cửa nhìn lén, không có tiền ăn cơm.”

“Ăn mài?” Lí Đa Hải nghi hoặc, trước cửa ‘Đa Cư Quán’ khi nào thì có ăn xin?

Duy Lam Anh thấy Lí Đa Hải ngẩn ngơ nên nghĩ hắn có hứng thú lại vội vàng nói:“Đúng vậy, đúng vậy, vừa rồi ngoài cửa có một đứa con gái không ăn nổi đồ ăn nơi này nên đứng ngoài cửa nhìn lén, cuối cùng còn thông đồng với một tên con trai khác……..”

Nữ? thông đồng với con trai? Lí Đa Hải manh mẽ trừng lớn, đáng chết, mụ đàn bà béo trước mắt nói kẻ ăn mài đó không phải Nhược Hề sao? “Cút, nơi này không chào đón bà đến, bà có thể đi được rồi.”

“Ngươi... Ngươi nói cái gì?” Duy Lam Anh thiếu chút nữa không thể thở được, như thế nào mà ông chủ nơi này bắt ả cút?

“Tôi nói bà cút đi, về sau nơi này không chào đón bà, mời bà về sau không cần đến đây. Đến đây sẽ không có người tiếp đãi bà.”

“Ngươi. Ngươi... Ngươi...” Duy Lam Anh ở nơi này ‘Ngươi’ nửa ngày, cuối cùng cái gì cũng nói không nên lời, không rõ vì sao bà ta bị đuổi đi.

Lí Đa Hải lại nói:“ Ngươi cái gì ngươi, không nhanh cút đi, không đi ta gọi bảo vệ đưa ra ngoài.”

Duy Lam Anh nhấc chân bước trên nền gạch trắng lại phát ra âm thanh chói tai,”Hừ, cậu cho là mở một cái nhà hàng là tốt lắm sao, bộ chỉ có một mình nhà hàng này sao. Tôi đến một chỗ khác còn tốt hơn của cậu cho xem. Cùng con nhỏ sao chổi kia giống nhau, đều tự cho là đúng…

Lí Đa Hải vừa nghe, nổi giận, người đàn bà này làm sao mà đáng ghét như vậy chứ, “Bảo vệ…”

Duy Lam Anh vừa thấy Lí Đa Hải kêu bảo an, vội vàng nhanh chân tiêu sái đi ra ngoài, vừa đi vừa hướng một bên phun nước bọt.

Duy Nhược Hề về nhà liền trực tiếp đi đến thư phòng, chuẩn bị lên mạng tra một chút về tinh thần lực, Duy Nhược Hề cảm giác được tinh thần lực của mình có chút dị thường. Ví dụ như mỗi buổi tối có thể nghe được tiếng nói chuyện của ba mẹ cùng tiếng thở của Duy Hạo. Hơn nữa, Mặc Diễm cũng nói qua tinh thần lực của nàng khác hẳn với người thường cho nên, nàng cần tìm hiểu kỹ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Mở máy tính ra, máy tình hiện tại cùng sách vở giống nhau đều dùng trí năng tìm hiểu. Hỏi nó sẽ tự động trả lời.

“Tra tìm mọi vấn đề liên quan đến tinh thần lực.” Duy Nhược Hề mở miệng nói. Vâng, không cần hoài nghi, chính là mở miệng nói.

“Xin chào ngài, tổng cộng tìm được hai mươi ba nghìn năm trăm bốn mươi bốn tin tức.” Máy tính trí năng trả lời. Không gian trước mặt Duy Nhược Hề liền hiện ra vài điều về tinh thần lực và tin tức. “Xin hỏi, có cần đọc tất cả hay không?”

Khoa học kỹ thuật của 1000 năm sau quả nhiên thật cường đại. Chỉ cần nói ra máy tính có thể tự phục vụ bạn.

“Không cần đọc hết, giúp ta tra ra tinh thần lực xuất hiện sớm nhất khi nào?”

“Tra tìm xong, tìm được một tin tức. Bắt đầu đọc, “Chỉ cần tìm một tin tức nào đó máy liền đọc ra.

“Tinh thần lực sớm suất hiện ở công nguyên năm 2020, là một người phụ nữ tên Tất An San phát hiện ra. Bởi vì hỏa hoạn, con gái của nàng mới 1 tuổi bị nhốt trong tầng 5 của một tòa nhà. Tất An San vì nóng lòng lo lắng cho an nguy của con gái mà kích phát não bộ toát ra tinh thần lực. Kết quả, dùng tinh thần lực đem con gái của nàng chuyển ra khỏi tòa nhà. Tinh thần lực di động vật thể là biểu hiện của tinh thần lực cấp 10. Từ đó về sau lục tục phát hiện tinh thần lực dị thường của con người.”

Năm 2020? Nàng nhớ rõ trước khi nàng xuyên qua là năm 2010, cũng chính là 10 năm sau mới phát hiện ra tinh thần lực. Bất quá tin tức này không rõ ràng, đối với nàng tác dụng không nhiều lắm.

“Tra tìm tinh thần lực từ cấp 1 đến cấp 10 có đặc thù hoặc đặc tính gì?”

“Tra tìm xong, tìm được 1 tin tức giống, tinh thần lực từ cấp 1 đến cấp 10 có đặc thù vì: Tầm nhìn so với trước kia sáng tỏ hơn nhiều, giác quan thứ 6 tăng mạnh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.