Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải

Quyển 1 - Chương 29: Tình người có giá trị lớn nhất




Bầu trời đầy sao, ánh sáng mặt trăng nhàn nhạt chiếu xuống dòng suối khiến cho mặt nước càng thêm lấp lánh xinh đẹp. Một ngôi nhà nhỏ lấp lánh ánh sáng le lói nắm gọn ở bên cạnh dòng suối. Tiếng côn trùng nhẹ nhàng kêu trong đêm tối. Khi mà ánh sáng trong căn nhà vụt tắt thì ánh sáng le lói ở trong căn nhà vụt tắt, toàn bộ dòng suối chỉ có ánh sáng duy nhất của ánh trăng và những ngôi sao thắp sáng.

Bước chân nhẹ nhàng vang lên khi mà bàn chân một người thanh niên dẵm lên trên sàn gỗ. Hắn tiến vào trong một căn phòng nhỏ. Một thiếu nữ với mái tóc màu đỏ hung đã ngủ. Nàng đặp chăn lên ngang cổ chỉ để chiếc đầu chồi ra bên ngoài. Thân thể nằm ngang và hơi thở đều đều có vài phần khẩn trương từ miệng nữ nhân xinh đẹp mà thành thục này phát ra.

Miệng người thanh niên nhẹ nhàng đem ngọn nến thổi tắt. Trong phòng nhất thời trở nên u tối, chỉ có ánh sáng trăng nhẹ nhàng chiếu xuyên qua bóng đêm tiến vào căn phòng thông qua cánh cửa sổ nho nhỏ.

Bàn tay người thanh niên nhẹ nhàng kéo chiếc chăn lên sau đó thân mình chui vào bên trong. Bàn tay hắn nhẹ nhàng chạm vào thân thể nữ nhân tóc đỏ hùng xinh đẹp mà thành thục. Hắn thấy được thân thể của nàng run lên.

Hiện giờ thì Terumi Mei biết mình đang là tù nhân. Nàng quá hiểu hiện giờ nàng không có cách nào phản kháng. Nếu như hắn muốn thân thể của nàng thì nàng không có cách nào chống cự. Tuy nhiên khiến cho Terumi Mei không nghĩ tới hắn chỉ nhẹ nhàng và ôn nhu nói ra: “Mei, ngủ sớm đi! Ngày mai chúng ta cần lên đường.”

Nói xong câu này thì hắn trực tiếp rúc vào trong chăn, bàn tay trực tiếp đem nàng kéo vào trong ngực. Thân mình Terumi Mei hơi run lên, xem ra nàng cực kỳ sợ hãi, trong lúc này thì Terumi Mei mở miệng nói: “Ta chắc chắn sẽ không khuất phục. Nếu như ngươi nghĩ có thể đem cơ thể ta chiếm lấy có thể chiếm lấy trái tim của ta thì ngươi nên từ bỏ việc này. Ta chắc chắn sẽ không vì việc ngươi làm việc đó với ta mà đem trái tim của ta giao cho ngươi.”

“A, Ha...” Senju Uchiha mỉm cười, hắn đáp lại: “Anh chưa từng bao giờ nghĩ đến việc bắt ép em cùng anh làm việc đó. Anh muốn em sẽ tự nguyện giao thân thể cho anh mà không phải anh dùng biện pháp mạnh với em. Vì vậy đừng nói những lời ngu ngốc nữa, Mei bé bỏng. Chúng ta vẫn là ngủ đi thôi. Ngày mai chúng ta còn phải lên đường sớm!” Nói xong hắn bất kể Terumi có muốn hay không, bàn tay vòng qua ôm nàng vào trong ngực.

Thân mình Terumi Mei run lên. Nàng cảm giác được hơi nóng từ miệng Uchiha phả vào tai của mình. Khiến cho Terumi vô cùng khó chịu là bàn chân của hắn trực tiếp gác lên mông của nàng giống như nàng là vợ hắn không bằng. Kết quả ngày hôm sau đôi mắt Terumi thâm quầng bởi vì mất ngủ.

Làng Lá, phòng làm việc của Hokage.

Bốn người gồm một thiếu nữ và ba nam nhân đang đứng thắng ở trước phòng làm việc. Thiếu nữ có mái tóc màu hồng khá xinh xắn. Thiếu niên đeo kính mác đen mặc y phục màu xanh. Người thanh niên có mái tóc màu đen mặc y phục ninja của làng Lá, hắn cực kỳ đẹp trai. Một thanh niên khác với dáng vẻ lười biếng mặc y phục màu xanh. Cả ba người đối mặt với mấy người nữ nhân xinh đẹp tóc vàng.

Thiếu nữ tóc hồng lập tức mở miệng hỏi: “Cô Tsunade, chúng em được triệu tập gấp trở về như vậy, anh Uchiha nói có nhiệm vụ quan trọng mà cô cần giao cho chúng em!”

“Ừm!” Tsunade nhìn sang người thanh niên mặc áo xanh một chút. Ngay sau đó Tsunade mím mím đôi môi đỏ mọng của mình rồi nhẹ nhàng gật đầu đáp lại thiếu nữ: “Sakura, lần này các em làm nhiệm vụ tốt lắm. Nhiệm vụ đã hoàn thành.”

“Ê” Sakura ngay lập tức biến thành kinh ngạc. Vẻ mặt của nàng trở nên bàng hoàng. Trong khi đó thì Shino chỉ nâng lên mắt kính của mình đồng thời im lặng như không nói gì cả. Cậu khẽ liếc về phía người thanh niên mặc áo xanh Utakata. Sakura hốt hoảng lên tiếng hỏi: “Cô Tsunade, chúng em còn chưa có nhận được nhiệm vụ mà!”

Trong lúc này thì Shino bình tĩnh lên tiếng nói: “Nhiệm vụ lần này... có lẽ là... hộ tống anh ta trở lại làng Lá.” Aburame Shino ngước đôi mắt nhìn về phía Utakata.

Bàn tay Utakata đưa lên nhẹ nhàng gãi gãi ót của chính mình. Hắn nhìn về phía Senju Tsunade. Hắn biết được người nữ nhân này chính là Hokage đương nhiệm hiện này. Tuy nhiên vẻ măt Utakata vẫn giống như bình thường. Đôi mắt Utakata nheo lại nhìn về phía người nữ nhân cực độ xinh đẹp này hỏi: “Ngài là Hokage đệ ngũ!?”

Thấy được Utakata hỏi như vậy thì Senju Tsunade nhẹ nhàng gật đầu. Nàng mở miệng nói: “Cậu là Utakata. Chúng tôi đã sắp xếp một chỗ ở tạm thời cho cậu. Cậu có thể ở lại làng Lá.”

Vẻ mặt Utakata chỉ lười biếng, hắn chỉ mở miệng khe khẽ nói: “Tôi chỉ muốn đi gặp Hotaru!?”

Rầm!

Vậy mà cánh cửa gỗ ngay lập tức mở ra. Một tiếng kêu lớn vang lên: “Ngài Utakata!”. Một thiếu nữ hốt hoảng chạy vào bên trong. Bàn tay nắm chặt lại đặt ở trước ngực. Khi thấy được nam nhân này đang đứng ở trước mặt của mình thì con mắt màu xanh to run run lên. Trên mắt thiếu nữ mông lung một chút hơi nước giống như nàng sắp khóc.

Theo sau là một thiếu nữ có mái tóc đen nhánh mặc một bộ kimono màu đen. Nàng chỉ mỉm cười nhìn về phía cảnh này. Bước chân của Hotaru trở nên nhanh hơn. Nàng không nhịn được thất thố mà trực tiếp chạy tới ôm trầm lấy Utakata. Hai mắt thiếu nữ có chút dưng dưng nước mắt. Nàng mở miệng nói: “Ngài Utakata, ngài thật sự đã tới rồi!?”

“Ê, này...” Utakata có chút xấu hổ và ngượng ngùng khi bị thiếu nữ ôm vào trong ngực. Bàn tay của hắn muốn gạt ra thì bị Hotaru ôm chặt lấy. Utakata bất đắc dĩ đưa tay lên sờ mặt mình. Bộ dạng người thanh niên trông có vẻ khá bất đắc dĩ.

Khuôn mặt Shizune xuất hiện một nụ cười, nàng mở miệng nói: “Hotaru, xem ra em rất thích sư phụ của mình nhỉ?” Nghe được câu này thì lập tức Hotaru buông bỏ Utakata. Hai má Hotaru trở nên đỏ ửng. Bộ dạng có vài phần ngượng ngùng nhìn về phía Utakata. Trong lúc này thì Shizune đi về phía bên cạnh Senju Tsunade. Tsunade nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Tsunade chống khủy tay lên mặt bàn, cằm của nàng đặt ở trên mu bàn tay, ánh mắt của nàng quan sát Uchiha một chút thì thấy hai vai của hắn nhún nhún như không có việc gì. Đôi mắt của nàng nheo lại sau đó lên tiếng nói: “Được rồi, mọi người lui đi! Uchiha, cậu ở lại nơi này ta muốn nói chuyện với cậu.”

Sakura trong lúc này lập tức hỏi: “Cô Tsunade, chúng em có thể tiếp tục trở lại nhiệm vụ với Naruto hay không?” Trong giọng nói của Sakura có vài phần lo lắng.

Đôi môi Tsunade mím mím lại, nàng nhìn về phía Sakura mà lên tiếng đáp lại: “Hiện giờ không còn thừa một ninja cấp bậc jounin nào có thời gian. Ta không tin tưởng để một mình hai em trở lại đoàn người Naruto. Nếu như có một ninja cấp bậc jounin nào đó còn có thời gian. Ta sẽ lập tức cho phép các em lên đường nhưng đáng tiếc...”

Shizune trong lúc này đang ôm chú heo màu hồng Tonton, đôi môi mấp máy. Shizune đáp lại lời đám người Sakura: “Quả thực như vậy. Hiện giờ các ninja trong làng vô cùng bận rộn. Rất nhiều công việc chồng chất. Chúng ta không có một jounin nào có thời gian dư giả.”

“Nhưng...” Sakura nghe thấy vậy ngẩn người. Ngay sau đó nàng quay sang nhìn về phía Senju Uchiha.

Hai vai Senju Uchiha nhún nhún, hắn cười khổ bất đắc dĩ nói: “Anh hiện nay là một phân thân. Lượng chakra gần như cạn kiệt cả rồi. Không sớm thì muộn anh cũng sẽ biến mất. Thế nên đừng đòi hỏi gì ở anh được chứ?” Nghe được câu này thì cả Shino và Sakura đều trở nên thất vọng.

“Cạch!” Trong lúc này thì hai người Hotaru và Utakata đã cúi chào đối với Senju Tsunade. Cả hai người nhanh chóng rời đi khỏi nơi này.

Senju Uchiha liếc mắt nhìn về phía họ một cái. Ngay sau dó hắn nhìn về phía Tsunade tiếp tục nói đến chuyện của Sakura: “Tsunade, em cũng đừng quá khắt khe quá được không. Anh nghĩ bọn nhỏ bây giờ cũng không còn nhỏ nữa rồi và chúng cần được thử thách. Em không thể coi chúng mãi mãi chỉ là một đứa trẻ được.”

Khuôn mặt Sakura trở nên cực kỳ vui vẻ, nắm lại nắm tay đặt ở trước ngực. Sakura với vẻ mặt tràn đầy chờ mong nhìn về phía Tsunade. Ngay cả Shino cũng tỏ ra cực kỳ hứng thú. Senju Uchiha thì chỉ mỉm cười nhìn về phía nàng.

“Hừ...” Tsunade phất tay nhẹ nhàng một cái. Nàng mở miệng nói: “Không có ngoại lệ lần sau. Sakura, Shino... hai em có thể đi tiếp tục nhiệm vụ rồi.”

“Dạ, Vâng!” Khuôn mặt Sakura biến thành mừng rỡ. Nàng lập tức cúi đầu hành lễ với Senju Tsunade. Ngay sau đó nàng xoay người chạy khỏi hành lang. Aburame Shino cũng chỉ nhẹ nhàng cúi đầu với Tsunade một cái coi như hành lễ.

Khi mà cánh cửa bị Sakura mở ra một lần nữa thì nàng nghe được âm thanh Tsunade căn dặn: “Hãy cẩn thận!”

“Vâng!” Sakura mừng rỡ đáp lại lời của Tsunade. Ngay sau đó Shino cũng mất hút sau cánh cửa. Thấy được cảnh này thì Uchiha chỉ gãi gãi sống mũi mỉm cười.

Hai tay Tsunade chắp lại, khủy tay chống lên bàn. Ánh mắt mang theo vài phần uy hiếp và sự tức giận nhìn về phía Senju Uchiha. Đôi môi đỏ mọng mê người mấp máy, nàng mở miệng chất vấn Uchiha: “Nói xem, chuyện gì xảy ra với ngươi và ninja làng Sương Mù!?”

Hai vai Uchiha nhún nhún, hai tay hắn giang rộng. Hắn cười khổ nhìn về phía Tsunade. Ánh mắt hắn tránh né ánh mắt của Tsunade, hắn mở miệng đáp lại nàng: “A... cái này thì... ừ thì...”

“Đừng có ấp úng, trả lời rõ ràng và dứt khoát!” Bàn tay Tsunade vỗ mạnh lên bàn. Âm thanh chát chúa dội thẳng vào tai của Uchiha. Nhìn thấy bộ dạng đứng lên vỗ bàn hùng hổ của Tsunade thì Shizune có chút cười khổ. Bàn thân nàng lập tức cách xa Tsunade một chút.

Uchiha kéo khóe miệng lên, hắn bình tĩnh đáp lại lời của Tsunade: “Bất đắc dĩ! Em nên biết được họ đến là vì jinchuriki. Anh không có cách nào khác chỉ có thể đem họ đánh gục.”

Đôi mắt xinh đẹp Tsunade nhăn lại, nàng mở miệng chất vấn Uchiha: “Ngươi nói như vậy là đánh gục. Ngươi có biết ngươi làm như vậy rất có thể sẽ gây ra chiến tranh giữa hai làng hay không?” Trong giọng nói mang theo vài phần tức giận.

Hai tay Uchiha khoanh lại trước ngực, đầu hắn hơi nghiêng đi, hắn mở miệng đáp lại lời của Tsunade: “Anh không nghĩ rằng như thế. Sau thế chiến thứ ba mặc dù Thủy Quốc do nằm ở ngoài đại lục. Quốc thổ bọn họ là một dãy quần đảo lớn vì vậy mà họ tránh thoát được sự tổn thất trong thế chiến thứ ba. Tuy nhiên sự bế quan tỏa cảng đã khiến cho thực lực Thủy Quốc suy giảm mạnh. Mặc dù làng Lá sau sự kiện Orochimaru muốn hủy diệt làng Lá đã khiến cho làng Lá suy giảm nhiều nhưng anh tin tưởng làng Lá vấn đủ thực lực để đánh một trận với Thủy Quốc.”

Lời này nói ra khiến cho Tsunade cực kỳ giận dữ, nàng quát lớn: “Chẳng lẽ ngươi muốn gây chiến tranh với Thủy Quốc!?”

Uchiha lắc lắc đầu, hắn nhàn nhạt nói: “Anh nói dồi, Jinchuriki trở về làng Lá chưa chắc đã là chuyện xấu. Thủy Quốc cũng không phải ngu ngốc. Họ sẽ không dễ dàng gì gây chiến với Hỏa Quốc để ba quốc gia khác được lợi. Đến lúc đó chúng ta chỉ cần gia mặt đàm phán. Khi đó chúng ta vừa có thể thu được Thủy Quốc làm đồng minh đồng thời đối với Hỏa Quốc không phải là chuyện xấu. Nếu như lần này thành công thì Hỏa Quốc và làng Lá sẽ chiếm được rất nhiều lợi ích.”

“Ngươi...” Hàng lông mày của Tsunade nhăn nhíu lại, nàng lên tiếng hỏi: “Ngươi đã chuẩn bị sẵn những kế hoạch cho điều này!?”

Bàn tay đưa lên xoa xoa hai huyệt thái dương, hắn mở miệng nói: “Sử dụng Mộc Độn để cho họ thấy được thực lực hiện nay của làng Lá không yếu nhược quá mức. Thứ hai bắt lấy jinchuriki dùng thứ này để trao đổi lợi ích. Kế hoạch chỉ tạm thời như vậy. Chẳng qua gặp phải cậu ta thì định ra kế hoạch này thôi!”

“Ngươi...” Hai hàm răng khẽ cắn, đôi môi đỏ mọng của Tsunade run lên. Nàng quát mắng Uchiha: “Ngươi có để ý hay không nếu như việc này không thành công sẽ gây ra rạn nứt trong quan hệ làng Lá và làng Sương Mù!?”

Vẻ mặt Uchiha trở nên tự tin nhìn về phía Tsunade. Hắn mở miệng đáp lại Tsunade: “Chắc chắn sẽ thành công. Anh tin tưởng đứng trước lợi ích lớn không gì không có thể. Trước một lợi ích khổng lồ thì họ biết có cảm bẫy họ vẫn sẽ nhảy vào.”

Shizune cảm giác đầu óc của mình nóng lên. Nàng nghe hoàn toàn không hiểu được Tsunade cùng với Uchiha nói điều gì. Hai hàm răng Tsunade cắn lại, ánh mắt đầy tức giận nhìn về phía Uchiha: “Ngươi...” Nói xong thì thì nàng hít một hơi sau đó thở dài ra, nàng ngồi phịch xuống ghế.

Đôi mắt Uchiha chớp chớp vài cái, hắn lên tiếng hỏi: “Đúng rồi! Tsunade, không phải Danzou bị người giám sát hai mươi tư giờ sao? Tại sao ông ta lại có thể trốn thoát ra ngoài! Thật kỳ quái đây?”

Trong lúc này thì Shizune lại trả lời thay cho Tsunade, nàng mở miệng nói: “Danzou đã lừa ngài Tsunade bằng một người trong gia tộc Kedoui. Nhờ vào thuật biến thân của gia tộc Kedoui mà ông ta đã qua mắt được các ANBU mà chúng ta đã sắp đặt theo dõi ông ta.”

“Gia tộc Kedoui!?” Uchiha ngạc nhiên lên tiếng tự hỏi. Ngay sau đó hắn nhìn sang Shizune, hắn mở miệng hỏi: “Có phải hay không gia tộc nhỏ sống ở phạm vi ngoài làng Lá. Nghe nói gia tộc Kedoui rất giỏi trong việc biến thân. Một khi họ biến thân thì ngay cả hình dáng lẫn chakra cũng có thể sao chép. Ngay cả sharingan, byakugan đến những ninja cảm ứng giỏi nhất cũng không thể phát hiện?”

Shizune nhẹ nhàng gật đầu một cái. Đôi mắt Uchiha nhăn lại khi thấy được Shizune nói như vậy. Ngón tay đưa lên huyệt thái dương xoa xoa nhè nhẹ. Hắn khe khẽ lẩm bẩm mấy từ: “Gia tộc Kedoui, thuật biến hóa...” Hắn lẩm bẩm giống như tự kỷ được một lúc thì khóe miệng hơi kéo lên. Hắn hướng về phía Tsunade hỏi: “Tsunade, anh có thể hay không đi gặp tộc trưởng gia tộc Kedoui!?”

Tsunade nhíu mày nhìn về phía Uchiha. Nàng mở miệng nói: “Ngươi tại sao muốn gặp hắn? Ngươi tính toán làm gì?”

“A” Khuôn mặt Uchiha xuất hiện nụ cười gượng gạo. Thấy được ánh mắt đầy chất vấn của Tsunade nhìn về phía mình, Uchiha chỉ cười khổ một tiếng. Hắn mở miệng đáp lại: “Này, Tsunade, em lại chất vấn anh rồi! Anh thật sự trong mắt em xấu đến như vậy sao?”

“Hừ...” Tsunade chỉ hừ lạnh một tiếng. Hai bàn tay nàng để ở trên bàn. Ánh mắt nàng chăm chú quan sát Uchiha. Nàng mở miệng nói: “Hiện giờ, hắn đang bị người tống trong ngục giam. Ngươi muốn đi gặp hắn bây giờ?”

“À... ừm....” Uchiha gật đầu mình xuống một cách nhẹ nhàng. Hắn với vẻ mặt bất đắc dĩ nói với Tsunade: “Lượng chakra trong cơ thể anh sắp hết. Không sớm thì muộn phân thân này sẽ biến mất mà thôi! Anh hy vọng trước khi chakra hết, anh có thể nói chuyện với vị tộc trưởng này một lần!”

Đôi môi Tsunade mím lại, hai tay chống eo, nàng tò mò hỏi Uchiha: “Được rồi! Ta có thể chấp thuận điều này. Tuy nhiên, bản thể của ngươi thực sự đang ở đâu?”

“A” Senju Uchiha không dám nói thật. Hắn chỉ đành nói dối: “Bản thể của anh hiện giờ đang tiếp tục đuổi theo Naruto!” Uchiha sợ Tsunade tiếp tục truy vấn. Hắn mở miệng nói với Shizune: “Shizune, làm phiền cô một chút.”

Shizune nghe thấy vậy quay sang nhìn về phía Tsunade. Tsunade đáp lại bằng một cái gật đầu. Thấy được Tsunade đã đồng ý thì Uchiha cũng chỉ mỉm cười đáp lại. Shizune mở miệng nói: “Uchiha, anh hãy đi theo tôi!”

“Cảm ơn, làm phiền cô rồi!” Uchiha mỉm cười nhìn về phía Shizune. Hắn muốn Shizune dẫn đường.

Khi mà Shizune mở ra cánh cửa muốn làm người dẫn đường cho Uchiha thì Uchiha không quên quay lại nói với Tsunade: “Tsunade, anh hy vọng sau khi anh trở lại chúng ta sẽ có một bữa tối thân mật. Đến lúc đó em có bất cứ câu trả lời nào, anh cũng sẽ trở lại cho em được chứ?” Nói xong hắn theo sau lưng của Shizune ra khỏi phòng làm việc Hokage.

Chú lớn nhỏ Tonton nhẹ nhàng khít khịt mũi. Tsunade phả ra một hơi, vẻ mặt nàng trở nên chán nản: “Thật là...” Nói đến đây nàng đưa bàn tay đem chú lợn Tonton bế lên. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt vuốt lưng của Tonton.

Tuy nhiên trong lúc này chú lợn Tonto liên tục khịt khịt mũi ở nơi *m đạo của Tsunade. Bởi vì chú lợn nhỏ cảm giác được nơi này có mùi vị rất lạ. Mùi vị này khiến cho Tonton không thích chút nào cả. Hai má Tsunade hơi đỏ lên khi thấy được Tonton khịt khịt mũi trước *m đạo của nàng. Cái này cũng không trách được nàng, Tsunade thực sự có chút nhớ nhung với Uchiha.

Lần này không ngờ trở về lại là một ảnh phân thân. Nếu như là bản thể thì tốt rồi. Đến lúc đó nàng không cần lo lắng bởi vì thể nào buổi tối hắn cũng sẽ đến tìm nàng. Đáng tiếc a... Trở về chỉ là một ảnh phân thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.