Cuộc Sống Này Thật Ngọt Ngào, Sẽ Hôn Em Hàng Ngàn Lần

Chương 27: 27: Không Có Thời Gian




Chiếc xe được tiến vào nhà của Hà Vi người lái xe và mấy người An ninh sân bay lúc này cảm thấy khá sốc trên bãi cỏ xếp đầy những thi thể. Những vết đạn giao chiến vẫn còn. Trong nhà thì đầy những vết đạn và vỏ đạn còn ngổn ngang nằm la liệt Súng ống các loại cũng không phải ít. Mọi thứ lộn xộn đập vào mắt họ nhưng ở đây không ít người của quân đôi và cảnh sát xuất hiện nên họ nhìn chằm chằm vào Thanh Lân. họ hoàn toàn xác định Thanh Lân là một trong nhóm người gây ra việc này nên không hề nhẹ tay.

Tú Trinh, Bảo Huân tiếp nhận Thanh Lân từ tay nhân viên An Ninh. Khương Đào lúc này đang bận rộn giải quyết nhiều thứ liên quan cũng không để ý được nhiều người mới bị áp giải đem vào.

Ngọc Nhi và Thanh Trúc cũng xuống xe bước theo Hà Vi vào trong nhà. Nhanh chóng một căn phòng yên tỉnh nhất không làm phiền Thiếu Kiệt đang nghỉ ngơi sao một trận chiến. Hoàng Lâm Nhu bây giờ cũng sắp xếp lại một số thứ gọi đi những cuộc gọi cần thiết của mình.

Thanh Lân bị đem đến trước mặt Thiếu Kiệt. Hắn chỉ mỉm cười lắc đầu nhìn Thanh Lân nói.

- Chào xem ra lần này chúng ta gặp là lần thứ hai nhỉ. Tôi thấy rất tốt người ta nói thấy bói xem cho người khác rất linh nhưng xem bói cho chính mình không bao giờ hiệu quả. Không biết đạo trưởng có phán đoán chính xác số phận mình hiện tại không.

Tú Trinh với Bảo Huân mỉm cười đây là cách chào hỏi với Thanh Lân mà Thiếu Kiệt thấy phù hợp nhất. Với ai hắn không dám chắc nhưng với lời phán của Thanh Lân hắn thấy có phần đúng rồi đấy. Tên này đứng là đưa ra những điều bất bình thường mà Thiếu Kiệt đang có. Nhưng bản thân hắn lại không dự đoán cho mình một tương lai tốn như Thiếu Kiệt Kiệt muốn thì cũng hơi tội.

- Giờ trong tay mày muốn nói gì nói đi! Tao không ngờ có ngày hôm nay thật dù tao đã tính toán rất chu toàn nhưng vẫn không hiểu được mình tại sao bị bại lộ.

- Cũng Không có gì làm lạ lắm đâu từ từ sẽ hiểu thôi. Hà Vi em cho hắn nhìn thấy một chút cái mà hắn nắm giữ được gì đi. Nếu không hắn cũng chẵn biết được tại sao mình lại bị bại lộ đâu.

Thiếu Kiệt nhìn Hà Vi gật đầu cô lấy con dao ra cắt một đường nhỏ trên tay mình. Rồi lấy cái mảnh ghép từ trong túi của mình ra nhỏ vào. Căn phòng của Thiếu Kiệt vốn đã được cách ly nhưng nếu có ai chú ý có thể thấy được một ánh sáng đỏ bùng lên len lõi ra khỏi những khe cửa bên dưới của cánh cửa đang đóng.

- Sao ông thấy chứ. Điển hình tôi cũng có một mảnh như thế đi nhưng mảnh ghép của tôi có thể những mảnh ghép nào đang tồn tại mà không bị cách ly trong nước. Ông dù biết nó đặt trong nước sẽ không vấn đề gì nhưng ông không làm. Ông muốn hội tam điểm chú ý đến mình. Muốn có địa vị cao hơn. Chính vì điều đó ông mới bị phát hiện. Nếu ông không quá hám danh hám lợi chắc chắn tôi cũng tìm ra ông.

Thanh Lân lúc này thấy Hà Vi rời vào trạng thái giống như Thiếu Kiệt cũng ngẫn người ra một lúc hắn dù đã thấy nó một lần vào hơn mười một năm trước nhưng đến giờ hắn thấy việc này một lần nữa xuất hiện thì không khỏi rung động.

- Ông thấy đó! Giờ có một câu hỏi đơn giản muốn hỏi ông thôi. Người đến tìm ông là ai tên gì và hắn là người thế nào. Thông qua việc ông sở hữu mảnh ghép tôi thấy được ông đã tiếp xúc với một người của Hội Tam Điểm nhưng hầu như không thấy được hắn là ai và danh tính như thế nào. Nói đi hắn là ai. Ông gia nhập vào hội tam điểm đã bán những thông tin gì của Huyết Long cho hắn.

Thiếu Kiệt biết chắc chắn Thanh Lân hắn phải cho thông tin gì đó mới có thể tồn tại. Nếu không dù cho hắn sở hữu mảnh ghép nhưng không thể nào người kia vẫn cho hắn ung dung ở ngoài tầm kiểm xoát. Hắn phải cho họ biết điều gì đó có lợi cho họ và thấy được hắn con có lợi ích.

- Thì ra là thế! Thì ra là thế phải là người được chọn. Phải là người thật sự chủ nhân của nó mảnh ghép mới phản ứng lại. Hơn mươi một năm qua tao tìm đủ mọi cách nhưng vẫn không thể nào mở ra nó. Thì ra là vậy. Thi ra là vậy.

Thanh Lân bây giờ hiểu ra nhiều điều hắn suy nghĩ một chút rồi cười lớn. Thiếu Kiệt cũng cau mày với Thanh Lân. Thì ra bây lâu nay tên này không những mỗi ngày nghiên cứu mà còn muốn trở thành người sở hữu một mảnh ghép của Hà Vi. Nhưng hắn thất bại dù cho hắn đã thử rất nhiều cách mà không thể nào thực hiện được.

- Đã đến nước này mấy người định moi tin gì nữa sao. Tôi chắc chắn rằng các người sẽ không đấu lại họ. Họ hiểu cái này hơn mấy người nhiều. Họ có tiền,có quyền chi phối với những thứ mà các người không thể nào tưởng tượng được, Mỗi bước đi của họ khống chế thế giới và sự biến đổi theo ý họ Các người đấu không lại. Đấu không lại họ đâu đừng mơ tưởng nữa.

Thiếu Kiệt hợi bực hắn biết Hôi Tam Điểm là một hội kín quyền uy nhất của thế giới này. Đối với những việc họ âm thâm khống chế tất cả quốc gia là có thật từ những chính sách thông qua cách phương thức hành động theo chiều hướng có lợi cũng như thế.

- Xem ra ông bán đứng Huyết Long vì thấy đối phương cường đại hơn. Trở thành một người trong đó có thể cho ông quyền uy nhất định nhỉ. Tôi thấy ông cũng thông minh đấy. Lựa chọn một thế lực đang nắm trong tay quyền hành rất lớn lại có chỗ đứng lâu năm. Cũng là cách tốt đấy.

Thanh Lân nghe Thiếu Kiệt thừa nhận sự lựa chọn của mình là đúng hắn cũng mỉm cười trên mặt. Nhưng đó chỉ là giây phút nhất thời làm cho hắn thấy mình đúng nhưng những lời tiếp theo của Thiếu Kiệt làm hắn ngẫn người rất lâu.

- Ông nghĩ tôi không hiểu cái hội tam điểm như thế nào à. Biểu tượng của họ là gì thì không cần phải nói ông cũng đã biết nhỉ họ muốn nhìn thế giới theo ý họ. Nhưng họ quên rằng họ có thể nắm giữ được quyền lực thông qua tiền bạc của chính họ. Thông qua thực lực của người nắm đầu thế giới nhưng đó chỉ là họ làm được thôi còn thật sự nắm trong tay thế giới không phải cứ đơn giản như ông đã nghĩ đâu. Họ còn có những điểm yếu nhất định mà ông không thể nào hiểu được.

Thiếu Kiệt cười cười nói ra ý kiến của mình cho Thanh Lân nghe. Hắn muốn đập nát sự tự tin của Thanh Lân trước rồi hắn mới tính đến những gì tiếp theo cần làm.

- Ông có hiểu họ tại sao không nắm giữ được hết toàn bộ không? Đơn giản vì họ không thể chủ động làm cho bộ máy chính trị của mình thông suốt qua mỗi chu kỳ được.

- Việc này là không thể nào. Mày nói xạo! Họ làm sao không nắm giữ được! Tổng thống các đời đều là người của họ nếu không họ sẽ bị loại bỏ tao đã thấy việc này họ buộc Bush phải thay đổi chính sách theo ý họ. Nếu không ông ta sẽ chịu cảnh không may điều đó tao chắc chắn.

Thanh Lân cố gắng chối bỏ những gì Thiếu Kiệt không tin tưởng trải qua những gì đã xảy ra và việc hắn thấy được Hội Tam Điểm đã làm mới cho hắn một sự chắc chắn cần thiết trong việc này.

- Đúng là việc này có sự can thiệp của Hội Tam Điểm nhưng đó cũng không là vấn đề. Họ có tiền có quyền là thật sự. Nhưng nếu tiền và quyền đó không thắng được một người có tiền hơn họ có quyền hơn họ thì ông nghĩ sao. Ông nên nhớ đồng đô là vẫn bị ảnh hưởng nếu có sự biến động nhất định mà tôi lại là người có thể làm việc đó. Nếu như có một loại tiền tệ có thể chi phối được đồng đô la thì con mắt horus liệu có nhìn thấy.

Thanh Lân lúc này giật mình không ít. Đúng là việc này có thể xảy ra nếu như có một loại tiền tệ đủ chi phối được đồng đô la nhưng hắn thấy việc này là hoàn toàn không có thực. Làm sao có thể thực hiện được việc này nếu như không có sự bảo trợ của đồng đô la. Việc đồng tiền chung châu âu đã làm không được thì làm sao có đồng tiền ở quốc gia nào có thể làm được.

- Mày nói láo. Hoặc là Vàng hoặc là Dầu mỏ ngoài ra những quốc gia khác làm gì có mệnh giá nào cao hơn đồng đô la. Mày sẽ không làm được. Vàng chắc chắn không và Dầu mỏ cũng thế. Họ sở hữu như thứ này và mày không biết mày đấu với ai đâu.

- Đúng so với vàng và dầu mỏ thì đồng đô la vẫn được quy ra nhưng hai vật chất này. Hai tài nguyên khoáng sản này vốn là tự nhiên ban tặng nó là hữu hạn không phải vô hạn. Một vật chất có thể tồn tại và cũng có thể khang hiếm dần nếu nó ngày càng mất đi điều này giáo viên không dạy ông à. Vàng và dầu mỏ của họ có nhiều nhưng họ có thể khai thác không thể ngay một lúc mà cần phải có thời gian lâu dài. Như thế cũng đủ rồi.

Thiếu Kiệt nhìn Thanh Lân đem cái thứ tài nguyên mà thấy bọn người Hội Tam Điểm có được bóp nát để Thanh Lân mất đi tâm lý vốn có của mình. Đánh nhau bằng tâm lý mới là thứ hữu hiệu nhất để moi lấy thông tin cần thiết.

- Hư. Không chỉ có hai loại đó! Họ có vũ khí hạt nhân, họ có vũ khí hóa học Huyết Long có những thứ đó sao. Đấu với họ còn lâu lắm. Tao khuyên mày nếu mày có tầm mắt thì tốt nhất nên thả tao ra để tao thuyết phục những người đó giúp mày. Hãy giao nộp những thứ mày đang có đi.

Tú Trinh với Bảo Huân cũng nhăn mặt thấy rõ. Họ không biết Hội Tam Điểm đã cho tên này ăn cái gì mà hắn tự tin đến như thế. Đã nằm trên tay kẻ khác vẫn còn khư khư giữ lấy lý lẽ cho mình.

- Họ dám dùng những thứ đó sao? Ông đừng quên không chỉ có họ sở hữu. Nếu họ dám sử dụng mấy cái đó. Chưa cần đến Huyết Long Hội Đồng Bảo An Liên Hợp Quốc để họ sử dụng à. Nga để họ làm à. Trung Hoa để họ sài cái vũ khí này sao. Anh, Pháp, Đứng các nước đồng minh nữa. Họ dám sử dụng sao. Suy nghĩ một chút trước khí nói đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.