Cuộc Sống Mang Bầu Của Nam Y Tá

Chương 36




Hinh Nhi thông minh như vậy , nàng đi đâu nhỉ? Không có việc gì chứ? Tuy rằng biết Đông Phương Ngữ Hinh không thể có việc , nhưng hắn vẫn có chút lo lắng như cũ .

Uất Trì Tà Dịch bắt lấy tay của tiểu Hoan Hoan, tiểu Hoan Hoan cũng không nói cái gì, bé biết phụ thân đã hiểu rõ ý của bé rồi ——

Bé cũng có chút bội phục bản thân mình, vậy mà. . . . . .

Thật sự dễ dàng nói cho phụ thân như vậy .

Nữ nhân này thật đáng ghét nha.

Tiểu Hoan Hoan hơi dịch về phía Uất Trì Tà Dịch dự vào một chút, Nhu Y cũng không muốn ở quá gần với tiểu Hoan Hoan , cho nên nàng ta không chú ý.

Nàng ta đâu ngờ được , Uất Trì Tà Dịch đã biết nàng là giả rồi?

Chỉ sợ, nàng ta làm sao cũng không nghĩ ra, cho dù là nàng ta bắt chước giống, cũng trốn không thoát ánh mắt của tiểu Hoan Hoan đi.

Tiểu Hoan Hoan chỉ dùng tâm tư trao đổi với Đông Phương Ngữ Hinh , hoàn toàn vẫn không chỉ dùng mắt.

Ánh mắt đầu tiên bé đã cảm thấy không đúng rồi ——

“Mẫn Du Nhiên. . . . . .”

Tuy rằng hai người đều ở U Minh giới, nhưng. . . . . .

Mẫn Bá Thiên rất ít tiếp xúc với Mẫn Du Nhiên .

Bây giờ Mẫn Du Nhiên cũng không làm sao được sủng ái, hoặc là nói, U Minh Vương gần đây sẽ rất ít sủng hạnh nữ nhân.

Hắn ta giống như là thay đổi một người khác, nhưng Mẫn Bá Thiên biết hắn ta đang đợi cái gì. . . . . .

Lúc U Minh Vương sủng ái nữ nhân , lần đầu tiên sẽ luôn kiềm chế tình cảm vài ngày .

Hắn ta đang có chủ ý với Đông Phương Ngữ Hinh rồi.

Tuy rằng, đề nghị hắn đã từng đề cập cũng không được hắn ta tiếp thu.

Muốn làm cho Đông Phương Ngữ Hinh chủ động đồng ý, theo hắn thấy , dường như cũng chỉ có một cái biện pháp kia.

Nhưng. . . . . .

U Minh Vương kiêu ngạo, tuyệt đối không có khả năng dùng bộ dáng của nam nhân khác đi .

Hơn nữa, cái chuyện con biến dạng kia , hắn cảm thấy có phần mơ hồ.

Giống như. . . . . .

Lần trước, U Huyền bị thương, nhất định không chết, với U Minh Vương mà nói hẳn là rất dễ dàng cứu chữa.

Nhưng hắn ta lại sốt ruột thành cái bộ dạng kia, cuối cùng là Đông Phương Ngữ Hinh cứu người .

Điều này khiến hắn cảm thấy có điểm khó hiểu, chẳng lẽ U Huyền không giống với người người bình thường sao?

Những người khác, chỉ cần còn lại có một hơi, hắn ta cũng có thể cứu người .

Nhưng U Huyền. . . . . .

Hay là nói. . . . . .

Mẫn Bá Thiên dường như nghĩ tới điều gì, nhưng không nắm giữ được .

“Mẫn Bá Thiên. . . . . . Thiếu chủ?”

Mẫn Du Nhiên kinh ngạc nhìn hắn, nàng biết hắn có liên hệ với U Minh Vương , nhưng không ngờ hắn đến tìm nàng.

“Bây giờ ta còn chưa thể luyện đan. . . . . .”

Công lực của nàng chưa hoàn toàn khôi phục, nếu tùy tiện luyện đan , vậy phẩm chất đan dược sẽ kém rất nhiều .

“Ta biết, ngươi điều dưỡng tốt thân thể trước đi. . . . . .”

Mẫn Bá Thiên thân thiết nói, lúc này, người của Phác Dương Sơn đã không còn mấy người , hắn muốn bảo tồn một chút thực lực của chính mình.

“Vậy ngươi tìm ta. . . . . .”

Mẫn Du Nhiên khó hiểu nhìn hắn, Mẫn Bá Thiên cười nói:

“Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi còn nhớ rõ?”

“Đương nhiên nhớ rõ, nữ nhân đó, cả đời ta cũng sẽ không quên mất . . . . . .”

Nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh, Mẫn Du Nhiên vẫn có chút không phục như cũ , vì sao thứ tốt đều bị nữ nhân đó chiếm được?

Mà chính mình. . . . . .

“Ha ha, nếu trình độ bây giờ của ngươi so sánh với nàng. . . . .”

Mẫn Bá Thiên thử hỏi, ánh mắt của Mẫn Du Nhiên tối sầm:

“Ta với nàng ư. . . . . .”

Lúc đầu không so được, chính mình lợi hại, nhưng về sau lại đến cái thời không kia. . . . . .

Nàng không biết bây giờ nàng ta như thế nào , thật lâu không gặp mặt , cũng không biết ai lợi hại hơn .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.