Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 13




Tiên Linh Thảo Đường?

Cho dù Tùy Qua đồng học không quan tâm hơn thua, lúc này cũng kinh sợ.

Tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường chính là tập đoàn của Tùy Qua hắn. Không thể ngờ hai mỹ nữ là nhân viên của Tiên Linh Thảo Đường, hơn nữa một người trong đó còn bị ma đầu nhập vào thân.

Đương nhiên, hôm nay tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường có mấy ngàn nhân viên, Tùy Qua không nhận ra cũng rất bình thường, huống chi trước mắt hắn đã giao Tiên Linh Thảo Đường cho Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng quản lý, nhân viên cấp dưới càng không gặp mặt.

- Tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường... Đây chính là công ty mới quật khởi ah, nghe nói phát triển rất không tồi đấy, xem ra hai mỹ nữ là thành phần tri thức cao cấp rồi, coi như không tệ ah.

Tùy Qua cười ha hả.

- Cái gì thành phần tri thức cao cấp chứ, chúng tôi chỉ là cấp dưới làm công nha.

Mỹ nữ vũ mị Lưu Tư Na cười dò xét Tùy Qua cùng Đặng Hạc một phen, nói:

- Chu tiên sinh cùng Cổ tiên sinh làm sinh ý gì, xem ra hai người là nhân sĩ thành công nha.

- Làm một chút sinh ý dược phẩm nhỏ mà thôi, không tính là mua bán lớn.

Tùy Qua nói sơ lơợc, hắn đương nhiên không cần phải phô bày giàu sang trước mặt hai cô gái mới quen. Tuy Lưu Tư Na cùng Tô Hải Yến tướng mạo xem như trung thượng, nhưng mà hiện tại ánh mắt Tùy Qua đồng học đã bị Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng, An Vũ Đồng thay đổi, cho nên không có suy nghĩ gì với hai người bọn họ a.

Nhưng mà mặc dù Tùy Qua không có suy nghĩ không an phận, nhưng mà không có nghĩa là Đặng Hạc cũng không có.

Không biết là Đặng Hạc tên này làm "Hòa thượng" lâu, hay bởi vì con mắt bị che lại, ánh mắt của hắn dĩ nhiên nhìn chằm chằm vào Tô Hải Yến đềm đạm đáng yêu, sau đó nói:

- Hai vị mỹ nữ, tôi và Chu huynh đệ đi tới đây, gặp hai cô chính là duyên phận, kết bạn đi với hai mỹ nữ cũng rất tốt nha.

Tùy Qua mỉm cười, thâm ý nhìn qua Đặng Hạc, nhưng lại cũng không vạch trần, nói tiếp:

- Đường tới hồ Minh Châu khoảng cách còn rất xa, hai mỹ nữ, chúng ta lên đường đi.

- Tốt.

Lưu Tư Na nhìn Tô Hải Yến nói:

- Hải Yến, cô ý kiến gì không?

Tô Hải Yến chỉ lắc đầu, dĩ nhiên là tích chữ như vàng, quả thật là nho nhã tới mức lợi hại.

Bốn người cùng lên đường, sau khi đi một hồi, cũng hơi chút quen thuộc, mà ngay cả Tô Hải Yến điềm đạm nho nhã, khi thì nói chuyện với Tùy Qua cùng Đặng Hạc hai câu.

Thời điểm này Tùy Qua mới tính toán làm cho rõ ràng, hai người này thật sự là nhân viên tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, nhưng mà là công ty mỹ dung, cũng chính là phạm vi quản hạt của Trầm Quân Lăng, Lưu Tư Na làm bộ nghiệp vụ, mà Tô Hải Yến là văn phòng.

- Hai vị mỹ nữ, hai cô hôm nay đi tới hồ Minh Châu làm gì?

Tùy Qua lơ đãng hỏi ra vấn đề mấu chốt.

- Đi ra chơi chứ sao.

Lưu Tư Na cười nói:

- Kỳ thật đây là chủ ý của Hải Yến, cô ấy nghe nói hồ Minh Châu cảnh sắc rất không tồi, vẫn muốn đi tới nơi này, nhưng bởi vì nơi này vắng vẻ, trước kia xảy ra chuyện cho nên nữ nhân không dám tới đây. Vừa vặn, hiện tại chuẩn bị khai phát du lịch, hôm nay còn tế hồ tiết, người tới nơi này rất nhiều, nhưng lại có người chính quyền địa phương ủng hộ, cho nên phương diện an toàn không thành vấn đề. Vì vậy chúng tôi xin nghỉ hai ngày. Đúng rồi, hai vị thì sao? Người làm ăn công việc bận rộn, các vị không vội buôn bán, chạy đến nơi xa xôi này làm cái gì?

- Cô muốn biết nguyên nhân thực sự?

Tùy Qua cười ha hả, nói:

- Nguyên nhân thực sự chính là người bạn của tôi xuân tâm nhộn nhạo, muốn tìm bạn gái hiền lương, giải quyết vấn đề cả đời người. Cho nên anh ta thử đi tới nơi này thử thời vận.

- Sẽ không? Tới nơi này tìm vận may?

Lưu Tư Na dường như không chịu tin tưởng, nói:

- Hai vị nhìn qua điều kiện không tệ, làm sao không tìm được bạn gái chứ. Huống chi, cho dù muốn tìm bạn gái, không bằng trực tiếp lên tiết mục ảnh thân thiết hoặc là tham gia hôn giới cỡ lớn, rất dễ dàng giải quyết được vấn đề này.

- Chương trình ti vi, hôn giới? Những thứ này đáng tin cậy sao?

Đặng Hạc giống như cố ý biểu hiện mình, nói:

- Tôi cảm thấy chương trình ti vi thân cận, cái gì hôn giới đều không đáng tin cậy, đơn giản là tìm giàu đẹp trai, đây không phải là cảm tình, tìm duyên phận, mà là đang tìm tiền.

- A! ~

Lưu Tư Na mỉm cười, đáng tiếc Tô Hải Yến không có phản ứng gì.

Tùy Qua không nghĩ tới Đặng Hạc lúc này xuân tâm nhộn nhạo, nhưng mà hôm nay bọn họ tới đây không phải tìm bạn gái, mà là làm rõ đám tâm ma tụ tập ở đây làm gì. Vì vậy Tùy Qua hỏi tiếp một câu:

- Hai vị mỹ nữ, không biết hai cô hiểu tế hồ tiết hay không?

- Dù sao đều là đến chơi, hiểu hay không chẳng quan trọng.

Lưu Tư Na không cho là đúng nói ra.

- Tế hồ tiết, đương nhiên là chính là tế hồ, tế tự hồ nước, chỉ đơn giản như vậy.

Thời điểm này Tô Hải Yến rốt cục mở miệng, nói:

- Nghe đồn, hồ Minh Châu thời xa xưa chính là nơi thần thánh, giữa hồ là có thần linh tồn tại, cho nên tế hồ tiết là tế tự thần linh.

- Giữa hồ có thần linh, đúng là quá khôi hài nha?

Tùy Qua cười ha hả, nói:

- Tôi hy vọng trong hồ có thủy quái đấy.

Nghe Tùy Qua nói thế, trong mắt Tô Hải Yến mang theo một tia bất mãn, sau đó lạnh như băng nói:

- Mặc dù ngươi không tin có thần linh tồn tại, nhưng không thể khinh nhờn thần linh!

- Nếu tôi đã không tin thần linh tồn tại, còn sợ gì khinh nhờn?

Tùy Qua cãi lại.

- Anh khinh nhờn thần linh, coi chừng bị thần linh trách tội!

Tô Hải Yến hừ một tiếng, nói:

- Thật không nghĩ tới, hiện tại khắp nơi đều là ếch ngồi đáy giếng.

- Này -- hai người không nên quá chăm chú như vậy.

Lưu Tư Na cũng cảm giác được giữa Tùy Qua cùng Tô Hải Yến có mùi thuốc súng, vì vậy mở miệng điều giải cho hai người, nói:

- Đi ra chơi đùa, tâm tình trọng yếu nhất, làm gì vì thần linh gì đó mà không thoải mái. Huống hồ, có thần linh cũng tốt, không có cũng thế, dù sao buổi tối hôm nay tế hồ tiết bắt đầu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng thấy cả.

- Đúng, đúng!

Đặng Hạc cũng lên tiếng, nhìn qua Tùy Qua.

Tùy Qua thật sự im lặng, tự nhủ Đặng Hạc tên này đúng là xuân tâm nhộn nhạo, nhưng mà ngươi xuân tâm nhộn nhạo cũng không thể xuân tâm nhộn nhạo với ma đầu chứ, vạn nhất ở trên giường trình diễn Sinh Hóa Nguy Cơ (phim Resident Evil), chẳng lẽ không phải là đại nạn sao. Đáng tiếc là, Tùy Qua hiện tại không thể nhắc nhở Đặng Hạc, cho dù vận dụng tinh thần lực cũng không được, dù sao ma vật chính là tâm ma, đối cảm giác tinh thần lực rất nhạy cảm, Tùy Qua tân tân khổ khổ mới lẻn vào, cũng không muốn nhanh chóng bị ma đầu nhìn thấu.

- Hảo nam đấu với nữ.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Dù sao tôi tới đây chỉ giải trí. Về phần hồ Minh Châu có thần linh hay không, vậy cũng không quan trọng.

- Chu tiên sinh, anh nghĩ vậy mới đúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.