Cuộc Sống Cẩu Huyết Của Ta Và Phu Quân

Chương 22




Hôm sau, Cố Cẩm ngủ một giấc đến giữa trưa 11 giờ, tỉnh lại ở dưới tiếng chuông điện thoại liên tục vamg lên.

Váy ngủ chất liệu vải mỏng trắng như tuyết không biết từ lúc nào đã vén lên đến bên hông, trên cái gối phủ kín tóc đen như thác nước, một cảnh hoạt sắc sinh hương (1).

(1) Hoạt sắc sinh hương (活色生香): Bông hoa màu sắc tươi đẹp, mùi hương ngào ngạt | Phụ nữ xinh đẹp quyến rũ động lòng người

Cô nằm ở trên giường, vẫn còn buồn ngủ, bàn tay luồn vào cái gối sờ soạng.

Lấy điện thoại ra nhìn, là một dãy số xa lạ.

Trực tiếp cúp luôn.

Hôm qua mang giày cao gót mười centimet, đứng vài tiếng đài bộ (2). Tối hôm qua trước khi ngủ còn không cảm thấy sao, nửa đêm tỉnh lại, chỉ cảm thấy bàn chân đau như bị kim châm muối xát.

(2) Đài bộ (台步) chỉ dáng đi trên sân khấu khi diễ

Đẩy lùi cơn đau bụng kinh ở bụng nhỏ đi không ít.

Nhất định là đã sưng lên rồi!

Hơn nửa đêm, Cố Cẩm lấy dầu xoa bóp từ hòm thuốc ra, mát xa hết nửa buổi tối, sắp hừng đông mới mơ màng ngủ thiếp đi.

Cũng may hôm nay chỉ có hai tiết học vào buổi chiều, Cố Cẩm cố ý không đặt chuông báo, muốn ngủ thêm chốc lát để được nghỉ ngơi một chút.

Vậy mà bị điện thoại làm cho tỉnh giấc?

Giờ phút này trời đất bao la thì ngủ là lớn nhất, cuộc gọi của ai cũng không thể ngăn cản cô chơi cờ với Chu Công.

Hơn nữa, vào lúc này có một số điện thoại xa lạ gọi tới, tám chín phần mười là bán bảo hiểm làm đẩy mạnh tiêu thụ.

Cô nằm ngửa ra trên giường, mới vừa nhắm mắt lại, điện thoại lại vang lên. Một tiếng lại một tiếng giống như đòi mạng vậy.

Cố Cẩm gắt gỏng xoa tóc, làn tóc đen mượt mà bị xoa thành một cái ổ gà.

“Alo ~”

Cô thở một hơi thật dài, ngồi dậy nhận điện thoại, giọng điệu không thế nào tốt được.

Nhưng mà, Thiệu Sùng ở đầu kia điện thoại nghe được, lại cảm thấy giọng của Cố Cẩm mềm mại mà trước giờ chưa từng có, còn mang theo khàn khàn câu người đặc thù khi vừa mới tỉnh ngủ.

Trái tim lập tức liền kinh hoàng.

Giọng nói của anh có chút khô khốc, khi người ở một đầu khác điện thoại sắp sửa không còn kiên nhẫn muốn dập máy, thì lên tiếng nói: “Là anh.”

Vẻ mặt của Cố Cẩm đang mơ mơ màng màng, trong chốc lát liền tỉnh táo lại.

Cố Cẩm giơ điện thoại lên trước mặt, xác thật không phải dãy số của Thiệu Sùng. Dãy số kia đã sớm bị cô kéo vào sổ đen.

Cô dựa lưng vào đầu giường, chậm rãi nói: “Thì ra là anh Thiệu!”

Anh Thiệu?

Sao cô có thể xưng hô với anh khách khí như vậy?

Thiệu Sùng nhíu mày, trong lòng sinh ra sự không thoải mái.

Anh miễn cưỡng đè xuống điều đó, dùng giọng nói dịu dàng hỏi: “Em còn chưa có rời giường sao?”

Cố Cẩm che miệng ngáp một cái, cô không muốn nhiều lời với loại người cặn bã mà không tự biết, liền nói: “Anh Thiệu có chuyện gì sao? Không có chuyện gì thì bên tôi còn đang bận bịu chuẩn bị cho kiểm tra, cúp trước đây."

“Khoan đã,” nghe thấy Cố Cẩm muốn cúp điện thoại, Thiệu Sùng liền vội ngăn lại, anh do dự một chút, vẫn hỏi ra miệng: “Mấy ngày nay vì sao em không nhận điện thoại của anh?”

Thế nên, anh liền đổi dãy số mới tiếp tục gọi?

Ánh mắt Cố Cẩm quay vòng, do dự nói: “Chúng ta đã chia tay, tiếp tục liên hệ không tốt lắm, bạn trai của tôi sẽ ghen.”

Bạn trai của cô?

Thiệu Sùng vốn định mượn cơ hội này bắt chuyện với cô vài câu, mời cô cùng đi ra ngoài chơi. Thật sự là mấy ngày nay Cố Cẩm đối với anh lãnh đạm quá mức, cũng khiến cho Trình Hân đối với anh không vừa lòng.

Ai biết được sẽ nghe được tin tức kinh người này?

Anh bỗng dưng nhớ lại chạng vạng mấy ngày trước, Cố Cẩm ở dưới lầu chung cư nói muốn chia tay.

Lúc ấy vẻ mặt của cô nghiêm túc, gằn từng chữ một. Nhưng bí mật của anh chợt bị vạch trần, muốn độn thổ cho xong, chỉ lo thoát khỏi hiện trường.

Sau đó nhớ lại, cũng chỉ cảm thấy là cô nhất thời hứng khởi, muốn hấp dẫn lực chú ý của anh, cũng không để nhiều tâm tư đi dỗ cô.

Bởi vì tính tình của Cố Cẩm thật sự quá khiến người ta yên tâm. Cô dịu dàng ưu nhã, lại có bản tính truyền thống, một lòng một dạ hướng về tình yêu và hôn nhân.

Trên cơ bản chỉ cần xác định qua lại với ai, liền tương đương nhận định người nọ.

Đặc biệt, trong lòng cô lại thích Thiệu Sùng.

Không nói cái khác, có một cô gái một lòng một dạ vì anh như vậy, thì không cần lo lắng hậu viện cháy, chỉ cần là một người đàn ông thì trong lòng đều sẽ đắc ý thỏa mãn.

Trình Hân không chấp nhận anh thì cũng thôi, anh thích cô và cũng không dám làm mất lòng nhà họ Cảnh, cho nên khoan dung cô làm càn.

Cố Cẩm rất là thích mình, dựa vào đâu lại nói chia tay trước?

Huống hồ, không nói đến gia thế, tính cách hay là tướng mạo, Cố Cẩm quả thực chính là vợ hiền mẹ tốt được chế tạo riêng cho hào môn thế gia.

Xuất thân thư hương thế gia, ba mẹ hiểu lý lẽ, em trai biết tranh đua, bản thân cũng rất có tài hoa. Ở trong một đám thương nhân tràn đầy mùi vị hơi tiền, Cố Cẩm vốn hết sức thoát tục lại là sự tồn tại lóa mắt.

Càng quan trọng chính là, ba mẹ Thiệu Sùng không biết nghe được tin anh có bạn gái từ đâu, sau khi lén điều tra thông tin về Cố Cẩm, hết sức vừa lòng với Thiệu Sùng khó có được một lần tinh mắt.

Có thể nói, không có gì bất ngờ xảy ra thì người nhà họ Thiệu đã xem Cố Cẩm như nàng dâu của nhà họ Thiệu.

Thiệu Sùng tự nhiên không muốn buông tay như vậy.

“Tiểu Cẩm, nếu em không hài lòng anh qua lại gần gũi với Trình Hân thì anh bảo đảm sau này sẽ bảo trì khoảng cách với cô ấy.” Cách điện thoại, Thiệu Sùng nghiêm mặt nói: “Nhưng người mà em gọi là bạn trai đó, anh mặc kệ anh ta là ai, anh ta tốt nhất lập tức cút xa ra một chút, nếu không đừng nghĩ nán lại ở Đế Đô tiếp nữa, anh……”

Không đợi anh nói xong lời tàn nhẫn, Cố Cẩm trực tiếp ấn cúp điện thoại.

Cô xoa huyệt Thái Dương, kiếp trước trong trí nhớ của Cố Cẩm, sao lại không phát hiện Thiệu Sùng còn có tiềm chất rít gào nhỉ.

Chẳng qua, anh ta thật sự có năng lực đuổi Mục Minh Thừa ra khỏi Đế Đô, cũng không đến mức chỉ lăn lộn thành nam phụ!

Thời gian không còn sớm, sau khi Cố Cẩm nhận điện thoại thì tâm tình có chút bực bội. Ở trên giường trở mình hai cái, dứt khoát đứng lên, đi phòng bếp nấu cháo táo đỏ nấm tuyết (3) bổ máu ăn lót dạ.

(3) Cháo táo đỏ nấm tuyết

Cố Cẩm bên này nhàn nhã tự tại Thiệu Sùng ở đầu bên kia lại lâm vào trong hoảng hốt xưa nay chưa từng có

Cố Cẩm bên này nhàn nhã tự tại, Thiệu Sùng ở đầu bên kia lại lâm vào trong hoảng hốt xưa nay chưa từng có.

Bây giờ anh cần phải gặp mặt Cố Cẩm.

Đang trong giờ làm việc ở công ty, anh lại cầm lấy chìa khóa xe, đứng dậy muốn đi ra ngoài.

Lại bởi vì ngồi dậy quá nhanh, trong nháy mắt bỗng thấy choáng váng……

~

Tiết học của Trình Hân vào buổi trưa, lúc cô trở về, Cố Cẩm mới vừa nấu cháo xong.

“Tiểu Cẩm, từ khi nào mà em lại nấu ăn thế?” Cô múc một muỗng cháo, bỏ vào trong miệng thưởng thức, nhẵn mà không ngấy ăn rất ngon, liền nhịn không được ăn nhiều một chén.

“Rảnh rỗi không có chuyện gì, tự mình học.” Cố Cẩm cười đáp.

Thì ra Cố Cẩm và Trình Hân giống nhau đều lớn lên trong sự cưng chiều, hơn nữa gia huấn của nhà họ Cố cho phép, tới cả mẹ Lý Minh Hà cũng chưa từng vào phòng bếp. Cô cũng chưa bao giờ cần phải tự mình nấu cơm, phòng bếp của chung cư ba năm qua đều dùng để trang trí.

Sau khi Cố Cẩm xuyên qua, mua một vài nguyên liệu nấu ăn, ngẫu nhiên nấu chút canh dưỡng thân.

“Thật là lợi hại,” Hai mắt Trình Hân sáng lấp lánh mà nhìn cô, tự giễu nói: “Lần trước chị cũng muốn làm vài món ăn cho Cảnh Hạo, kết quả thiếu chút nữa đã đốt luôn phòng bếp.”

Ở dưới cái nhìn của cô, có thể nấu cơm cho người yêu thật là chuyện rất có cảm giác thành tựu.

Chỉ là nấu nồi cháo mà thôi, lợi hại đến thế sao?

Vẻ mặt như phát hiện ra đại lục mới của cô ấy khiến Cố Cẩm thiếu chút nữa đã cho rằng mình là đầu bếp Michelin.

Cô tùy tiện đáp lại vài câu, cổ vũ nữ chính tiếp tục nỗ lực.

Dù sao món ăn hắc ám cuối cùng vẫn tiến vào miệng của nam chính.

Trình Hân trịnh trọng gật đầu, thu thập xong đồ chuẩn bị ra cửa, trước khi đi cô vỗ ót một cái, “Đúng rồi Tiểu Cẩm, em gá Cảnh Nhược của Cảnh Hạo đã trở về, ba ngày sau nhà học Cảnh sẽ tổ chức tụ hội, em nhớ phải tới tham gia đấy.”

“Không được đâu, em cùng bọn họ không có quan hệ gì, đi thì không tốt lắm.” Cố Cẩm không chút do dự liền từ chối.

Mắc cười, cô không rời xa nam nữ chính, chẳng lẽ còn vội vàng đi xoát cảm giác tồn tại sao?

Hơn nửa, trong nguyên tác Cảnh Nhược làm nữ phụ thứ nhất, cũng không phải là loại lương thiện gì. Cô ta đối với nam chính là anh trai trên danh nghĩa này, đã tới loại tình trạng gần như là chấp niệm.

Cố Cẩm không muốn trêu chọc kẻ điên này đâu.

“Ai nói? Em là chị em quan hệ tốt nhất với chị, đương nhiên là có quan hệ rồi.” Trình Hân không biết suy nghĩ của cô, làm nũng: “Giúp chị tăng cường thanh thế đi, em không biết em gái của Hạo đáng ghét thế nào đâu.”

Thấy Cố Cẩm không nhả ra, cô liền dùng đòn sát thủ, bĩu môi nói: “Tiểu Cẩm, nếu em không đi với chị, chị liền tìm dì tố cáo.”

“Được rồi.” Cố Cẩm xoa ấn đường, trái tim mệt mỏi không thôi.

Tuy rằng mẹ Cố ở giữa con gái và cháu ngoại gái khẳng định sẽ chọn con gái, nhưng mẹ của Trình Hân là người thân duy nhất trên đời bên nhà mẹ của bà. Nếu như thế hệ sau của chị em hai người có quan hệ xa cách, trong lòng bà cũng sẽ không dễ chịu.

Cố Cẩm không hy vọng bà khó xử.

Sau khi cô tự xuyên qua, vì rời xa cốt truyện. Từ từ giảm bớt liên hệ với nữ chính, cũng không hẹn ra ngoài chơi cùng nhau.

Hết lần này tới lần khác Trình Hân lại đặt tâm tư lên người Cảnh Hạo nên không có cảm nhận được dù chỉ một chút nguyện vọng muốn làm phai nhạt quan hệ của cô.

Cố Cẩm lạc quan nghĩ, dù sao căn cứ vào cốt truyện, rất nhanh cô ấy liền không còn thời gian tới quấy rầy mình.

Mà một hai năm không liên hệ, tình cảm có sâu đậm tới đâu cũng sẽ bị thời gian hòa tan.

~

Gần 6 giờ tan học, Cố Cẩm mới vừa bước ra cửa phòng học, liền nhận được tin nhắn từ Mục Minh Thừa.

“Chờ ở trường học, tôi đến cửa trường học đón em.”

Ngắn gọn rõ ràng, giống như con người anh vậy.

Nhìn thấy tin nhắn này, Cố Cẩm có một giây chột dạ. Ngày hôm qua sau khi về đến nhà, cô liền trực tiếp ném âu phục lên trên giá áo, sau giữa trưa ra ngoài mới nói người của tiệm giặt quần áo lấy đi.

Cái loại quần áo chất liệu đắt đỏ này, chỉ có thể đưa đến nhân viên chuyên nghiệp của tiệm giặt quần áo giặt sạch, tay tàn của cô vẫn không nên làm hư đồ.

Cố Cẩm làm bộ không thấy được tin nhắn này, ấn phím tắt máy lâu, điện thoại ù một tiếng rồi màn hình liền đen.

Cô vừa lòng mà giơ ô che nắng lên, đi ra cửa trường học.

.........

#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.