Cuộc Phiêu Lưu Của Nhóm Nhạc Mới Nổi

Chương 27: Nguy hiểm nhưng gặp lại người cũ 2




Tả Lạp có thể đảm nhiệm chức đội trưởng của chi đội này, ngoài việc thực lực cao hơn mọi người thì nguyên nhân căn bản mà Đường Hàm Phái coi trọng hắn là do việc rèn luyện chiến thuật hàng ngày rất xuất sắc. Để đảm nhiệm chức trách của một đội trưởng thì việc phán đoán hợp lý và chuẩn xác còn quan trọng hơn thực lực của bản thân..

“Chúng ta cần phải hạ xuống đất! Năng lượng tạp còn không nhiều!” Một tạp tu hốt hoảng.

Gã kia vừa nói xong thì các tạp tu khác cũng đều biến sắc. Năng lượng bên trong độ nghi của bọn họ cũng cơ hồ chạm đáy. Nếu tiêu hao hết thì bọn họ sẽ rớt từ không trung xuống chết tươi. Điều lúc này cần làm ngay là lập tức hạ xuống đất để thay tạp năng lượng.

Trong lòng Tả Lạp đột nhiên thót lên một cái, một luồng khí lạnh chợt dâng lên. Chẳng lẽ đối phương cũng đã tính toán đến điểm này?

“Tất cả, theo phương pháp tập trung ba điểm, trong vòng năm trăm thước tránh né. Sau đó hạ xuống đất!” Đã không còn thời gian suy nghĩ nên hắn quả quyết hạ lệnh.

“Không được! Năng lượng của ta không đủ rồi!” Tên tạp tu vừa lên tiếng kia mặt không còn chút máu rồi không nói thêm lời nào phi thẳng xuống đất!

“Đáng chết!” Tả Lạp thầm mắng nhưng cũng không dám nói nhiều. Dừng lại ở đây thêm một giây nào là thêm phần nguy hiểm. Những tạp tu khác lúc này cũng có chút hoảng loạn, mệnh lệnh của Tả Lạp đã làm họ tỉnh lại. Tất cả nhanh chóng theo Tả Lạp bay đi theo phương pháp ba điểm.

Lúc này bọn họ chỉ dựa vào thực lực cá nhân để thực hiện các động tác chiến thuật tránh né một cách hỗn loạn. Ngay cả Tả Lạp cũng không có hoàn thành một cách tập trung do trong lòng đang hoảng sợ.

Đang lúc Tả Lạp dẫn mười tên tạp tu bay tới hướng ba điểm cuối thì tầng mây bên trái bọn họ lại phát ra một loạt bạo đạn màu hồng!

Đáng chết! Tả Lạp chỉ biết vô lực giương mắt ra nhìn. Hắn biết là tên tạp tu vừa bay xuống dưới kia đã chết chắc rồi!

Cũng là thời gian sai biệt!

Phía dưới truyền đến một tiếng nổ cực lớn. Trong phút chốc, loạt bạo đạn cùng nổ đã bao trùm lấy gã tạp tu kia. Cường độ nổ mạnh như vậy thì ngay cả ngay cả bụi cũng sẽ không còn lại! Mà trên thực tế đích xác ngay cả bụi cũng không còn lại.

Cặp mắt Tả Lạp bỗng nhiên lóe lên một tia lạnh lẽo.

Đáng chết! Rồi ngươi sẽ phải một cái giá đắt!

“Tiếp đất!”

Mười một tạp tu còn sống sót ào ào vẽ ra một đường vòng cung đẹp mắt phi xuống mặt đất.

Trần Mộ có chút tiếc nuối vì vòng công kích tiếp theo chỉ giết được một tên tạp tu. Người chỉ huy của đám này hiểu rõ lộ tuyến công kích lần thứ hai của hắn, quả thực đã làm hắn không dám coi thường.

“Đuổi theo. Cẩn thận.”

Nói xong, Trần Mộ lặng lẽ ở trong tầng mây đi qua hướng mà đối phương tiếp đất.

Cho tới bây giờ thì cả kế hoạch áp dụng hết sức hoàn mỹ. Trừ đi điểm tiếp đất của đối phương sai biệt so với dự tính của hắn năm trăm thước, cũng không đủ để cho bố trí của hắn hoàn toàn thất bại.

Tả Lạp chưa dám thở phào. Đối phương tựa như một kỳ thủ cao minh đến cực điểm, mỗi một nước cờ hạ xuống cực kì xảo diệu. Hắn không tin đối phương không có hậu chiêu. Theo ý mà nói thì đối phương chắc sẽ bố trí ở xung quanh gần chỗ tiếp đất. Lần sai biệt thời gian vừa rồi quả thực quá ư là chuẩn xác. Nếu như không phải hắn phán đoán tình hình nhanh thì e là toàn quân đã bị diệt rồi.

“Năm người cảnh giới giữa không trung. Những người còn lại tiếp đất đổi lại tạp!” Tả Lạp khẽ quát một tiếng. Thần kinh hắn lúc này căng thẳng tột độ, sức ép mà đối phương gây nên từng bước ép chặt khiến hắn thực sự có chút không thở nổi.

Hiện tại song phương tựa như đang thi chạy. Mà thời điểm kế tiếp đây chính là chỗ mấu chốt quyết định thắng bại trận này. Nếu như bọn hắn có thể đổi tạp thành công thì dù không có cách nào trở lại trạng thái toàn thịnh nhưng với thực lực bảy cấp thì cũng đủ để giành thắng lợi.

Nhưng hắn cũng khẳng định một điểm. Đối phương nhất định sẽ tìm mọi cách ngăn cản bọn họ thay đổi tạp năng lượng.

Nếu như không có đổi được lại tạp thì bọn họ chỉ có một con đường chết. Tạp tu cho dù cường đại trở lại nhưng không có năng lượng thì không thể phát huy bất cứ lực lượng nào.

Bay nhanh để kiểm tra năng lượng tạp bên trong độ nghi của mình một chút thì thấy chỉ còn không tới bảy phần trăm. Số liệu này làm sắc mặt Tả Lạp khẽ biến.

Không tới bảy phần trăm cũng có ý nghĩa là hắn chỉ có thể phát động nhiều nhất là hai đến ba lần công kích nữa mà thôi. Sau đó thì hắn phải tiếp đất để hoàn thành thay đổi tạp phiến. Nếu không thì hắn sẽ rơi thẳng xuống đất mà chết.

Kẻ đang sắp đặt bên đối phương cũng đã tính toán đến cả điểm này rồi!

Nếu như nói mới vừa rồi Tả Lạp vẫn vài phần nghi hoặc thì hiện tại hắn đã có thể khẳng định không thể nghi ngờ! Cho tới giờ thì hắn kinh hãi phát hiện ra là mỗi mỗi một bước của bọn hắn đều ở trong dự tính của đối phương. Ngay từ đầu đến bây giờ, tiết tấu chiến đấu cùng quyền chủ động tất cả đều bị đối phương nắm chắc.

Hiểu được điều đó nên hắn minh bạch đối phương tuyệt sẽ không bỏ qua nhược điểm trí mạng này.

Ánh mắt của hắn khẩn trương nhìn kỹ vào vùng cây cối vuông vức phía dưới, trên mặt hiện lên nét hoảng loạn. Cả một vùng cây cối cao lớn bị sóng xung kích đánh tan nát, khắp nơi đều là cây đổ cành gãy. Căn bản không có một chỗ nào còn nguyên vẹn do sự công phá quá mãnh liệt vừa rồi. Tả Lạp chưa từng thấy qua một vụ nổ mạnh như thế! Uy lực của bạo đạn màu đỏ vượt xa bạo đạn bình thường. Vốn cảm giác của Tả Lạp nghi thần nghi quỷ, giờ có thể khẳng định là quỷ kế của đối phương.

Đối phương nhất định là chỉ dùng ngoại hình của bạo đạn để mê hoặc bọn họ. Nhưng trên thực tế thì kết cấu năng lượng nhất định không phải bạo đạn. Tên gia hỏa âm hiểm! Nghĩ đến mấy người bọn họ không né tránh mà dùng lồng năng lượng một cách ngu ngốc để nghạnh kháng bạo đạn màu đỏ, hắn chỉ có thay bọn họ mà cảm thấy bi ai.

Đột nhiên trong không khí truyền đến một tia dao động yếu ớt của năng lượng. Sáu Tạp tu trên bầu trời bao gồm cả Tả Lạp lập tức cảnh giác.

Luồng dao động năng lượng này hết sức yếu ớt. Nhưng còn sống tới giờ thì hết thảy đều là cao thủ chân chính!

Hắn đã sớm ngờ tới đối phương nhất định sẽ có hậu chiêu. Luồng dao động này chính là sát khí của đối phương ẩn giấu. Năng lượng dao động hết sức yếu ớt, xem ra chỉ cách bọn họ một cự ly ngắn. Trong lòng Tả Lạp đột nhiên thót lên.

Thích khách tạp tu?

Càng nghĩ càng là có khả năng, Tả Lạp không nhịn được hét lớn:“Chú ý tránh né! Đối phương có thể có Thích khách tạp tu. Phòng thủ phản kích!

Sáu tạp tu trên bầu trời như lâm đại địch, lời cảnh tỉnh của Tả Lạp đã làm cho cả bọn run sợ!

Rầm

Nếu như nhìn kĩ thì thân thể của bọn họ vẫn ở vào trong trạng thái hơi lắc lư, như vậy sẽ không tiêu hao quá nhiều năng lượng. Nhưng địch nhân lại có thể ẩn tàng trong bóng tối đe dọa, quả thực có thể khiến bọn họ bừng bừng lửa giận. Mỗi người trong bọn họ đều trải qua kinh nghiệm của vô số lần chiến đấu vẫn chưa từng bị địch nhân bức đến cảnh này! Bất quá bọn họ cũng không có làm trái mệnh lệnh của Tả Lạp. Năng lượng bên trong của độ nghi của bọn họ đã nhanh chóng thấy đáy rồi, việc cấp bách nhất của bọn họ bây giờ là chống đỡ qua một đoạn thời gian.

Chỉ cần chờ được năm đồng bọn đổi xong tạp năng lượng thì địch nhân sẽ tha hồ mà nhận lấy cơn giận dữ của chúng ta đi! Cho dù là thích khách tạp tu cũng phải đem bọn họ xé thành mảnh nhỏ!

Cặp mắt của mỗi một tạp tu đều như bốc lửa. Đến lúc này bọn họ vẫn chưa thấy qua bóng dáng một địch nhân nào. Nếu là thực lực không bằng người thì bỏ trốn cũng được. Nhưng đến cả một cái bóng của đối phương cũng không có nhìn thấy mà đã bị giết chết một cách bất minh, sự ức chế trong lòng của bọn họ đã tới cực điểm.

Tốc độ hạ xuống của năm tên tạp tu cũng được nhanh hơn. Cũng chẳng quản vô số cây đổ cành gãy ngổn ngang trên mặt đất, chỉ cần có điểm đặt chân là được. Bất quá lúc này này năm tên tạp tu cũng chẳng nghĩ được nhiều như vậy, cứ phi vào trên những cây đổ này.

Trong sát na bàn chân chạm vào mặt đất, bọn họ trong lòng không tự chủ được thở phào một hơi! Bàn chân chạm đất rốt cuộc cũng cho bọn họ có vài phần cảm giác an toàn. Nhưng những thân cây tròn trùng trục này cũng chẳng phải là những điểm đặt chân vững chắc, bọn họ phải hết sức cẩn thận mới có thể bảo trì thăng bằng.

Bất quá bọn họ cũng biết lúc này là lúc mấu chốt nhất. Vì thế cũng bất kể đến hình tượng đẹp hay xấu, có tạp tu thì cưỡi ở trên khoanh gỗ tròn, có tạp tu thì dùng hai chân ôm lấy một nhánh cây, đủ các tư thế kỳ quái.

Vừa mới ổn định thân hình, bọn họ liền ào ào lấy ra các độ nghi hầu như đã cạn sạch tạp năng lượng tạp!

Nhìn cảnh này, Tả Lạp thở phào một hơi trong không trung. Giờ thì chỉ cần đem tạp năng lượng cắm lại vào là bọn họ sẽ thắng. Những tạp tu này đều là những người có kinh nghiệm thực chiến phong phú. Mặc dù lúc trước có chút chủ quan hiện tại cũng không dám có chút nào trễ nải. Cả đám đều khẩn trương nhìn chằm chằm vào vị trí của luồng năng lượng dao động yếu ớt nọ.

Sắc mặt Chu Lương hơi trắng bệch. Bất quá không phải là do lạnh. Kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng không ít nhưng lại chưa bao giờ gặp phải tình huống nguy hiểm gấp gáp như vậy. Đã trải qua giáo dục chính quy, hắn đương nhiên không phải là hạng người ngu xuẩn. Hắn biết là bọn họ đã sa vào một vòng mai phục được xếp đặt tỉ mỉ. Đến bây giờ thì cả bọn không hề có một chút phản kháng. Loại cảm giác này quả thực bất ổn đến cực điểm.

Hắn cầm cái tạp năng lượng đã tiêu hao hết sạch ném đi không chút luyến tiếc rồi sờ vào cái bao đựng tứ tinh năng lượng tạp trên lưng. Bất quá chợt vang lên một tiếng động không giống như tiếng đổi lại tạp phiến, hắn cảnh giác mở to mắt nhìn trừng trừng ra xung quanh.

Hắn không tin vì từ lúc nãy đến giờ vẫn chưa có biểu hiện nào mà kẻ mai phục để lọt. Vậy thì làm sao mà bọn họ có thể có được một cơ hội xả hơi rõ ràng như vậy?

Ngay lúc này thì trong khóe mắt của hắn hiện lên một bóng đen.

Chu Lương cả kinh. Hắn đang vừa định há mồm kêu to thì đột nhiên yết hầu đau nhức rồi trước mắt là một màn đen bao kín, mất đi ý thức.

Gió tuyết giao hòa làm tầm nhìn mỗi người giảm xuống rất thấp. Hơn nữa các cây linh sam đổ ngổn ngang, các cành lá rậm rạp càng che khuất thêm tầm nhìn.

Tả Lạp từ đầu đến cuối ở trên không trung vẫn luôn nghĩ đến một vấn đề.

Đối phương nhất định có hậu chiêu!

Từ phán đoán trên hắn không hề hoài nghi là kẻ có khả năng bày ra cục diện vừa rồi tuyệt sẽ không bỏ qua điểm này.

Từ lúc tiếp đất cho đến lúc thay xong tạp phiến cần thời gian tuyệt đối không quá mười giây. Hắn thực không nghĩ ra được có phương pháp gì mà trong vòng mười giây có thể đột phá qua vòng bảo vệ của bọn họ để tiêu diệt năm người dưới đất. Tạp tu khi phát động công kích sẽ không thể tránh khỏi phát hiện của bọn họ. và tuyệt đại bộ phân bọn họ đều là thất cấp tạp tu!

Luồng năng lượng dao động yếu ớt nọ chỉ cách bọn họ một quãng. Mà trong phương viên một km, hắn không phát hiện bất cứ năng lượng cùng chuyển động nào.

Không biết như thế nào mà hắn có một loại dự cảm. Đối phương tuyệt đối sẽ có thủ đoạn ứng biến! Đối phương tính toán chặt chẽ. Hai lần sai biệt thời gian tinh chuẩn thể hiện ra năng lực bố cục chiến thuật cao siêu.

Nếu là chính mình thì sẽ hành động ra sao nhỉ?

Tả Lạp cau mày, đau đầu suy nghĩ. Ngay lúc đó trong khóe mắt thoáng thấy một bóng đen hiện ra.

Hắn ngẩn ra rồi chợt tái mét mặt. Đột nhiên hắn đã nghĩ ra thủ đoạn của đối phương!

Vô tạp lưu! Hắn ngàn vạn lần cũng không thế nào nghĩ ra là đối phương lại dùng vô tạp lưu!

Toàn thân Tả Lạp lạnh toát, hàn ý thấu xương từ từ phát ra.

Hai gã! Hai gã vô tạp lưu!

Này hai gã vô tạp lưu tựa như hai luồng chớp màu đen nhắm vào năm tên Tạp tu với tốc độ kinh người. Cả năm gã vừa mới rút tạp năng lượng ra thì cả hai đã ở ngay trước mặt hạ thủ dễ dàng như làm thịt cừu non mà không một tên nào có sức để hoàn thủ. Tạp tu không có năng lượng đối mặt với vô tạp lưu yếu ớt đến kinh người!

Trong chớp mắt đã có ba gã tạp tu ngã xuống không một tiếng động. Hai gã còn lại vẫn chưa phát giác ra điều gì.

Cặp mắt của Tả Lạp lúc này đã đỏ ngầu!

Nhưng hắn biết, lúc này đi cứu viện đã vô ích. Năng lượng của độ nghi trong tay bọn họ giờ ít thảm hại, mà thân thủ của hai gã gã vô tạp lưu này cao siêu đến kinh người!

“Tản ra! Mỗi người tự mình hạ xuống rồi đổi tạp phiến đi!” Không kịp nghĩ nhiều, hắn chỉ có thể thực hiện một nỗ lực cuối cùng!

Năm tên tạp tu còn lại im lặng liếc nhìn nhau rồi ào ạt bay tản ra bốn phía. Tả Lạp biết đây là cơ hội duy nhất của bọn họ. Vô tạp lưu dù sao cũng không thể phi hành như tạp tu. Chỉ cần bọn họ tạo ra được một khoảng cách thì có thể có thời gian để tranh thủ.

Chỉ cần một chút thời gian thì có thể sẽ có cơ hội......

Tả Lạp không chút do dự bỏ qua hai gã tạp tu còn lại trên mặt đất. Hắn đã phát hiện nhược điểm của đối phương. Lực lượng của đối phương không đủ! Phải nói là nhân số cũng không nhiều! Nếu không thì số lượng vô tạp lưu cũng sẽ không chỉ có hai

Song hắn đột nhiên biến sắc mặt, kinh hãi phát hiện chính mình đã bị kiềm chế!

Trần Mộ đang cùng với Tang Hàn Thủy bay vụt ra trong tầng mây. Lúc này hắn đã bất kể đến khả năng bại lộ hình tích vì phát hiện đối phương đã phân tán ra!

Không thể không nói, đây chính là vấn đề làm hắn đau đầu. Chỉ cần bên đối phương có một người nào đổi xong tạp năng lượng thì tình thế sẽ lập tức biến đổi bất lợi. Phản công của thất cấp tạp tu trước khi chết là thứ mà không ai muốn tiếp nhận cả.

Mà nếu đối phương chỉ chú ý tập trung lên bọn hắn thì vấn đề còn lại càng đơn giản.

Tên tạp tu thủ lĩnh kia quyết đoán ngoài dự liệu của Trần Mộ. Hắn lập tức không suy nghĩ mà tập trung chú ý lên tên tạp tu này.

Đáng chết! Đối phương vẫn có các lực lượng khác?

Phán đoán này gây ra một đả kích rất lớn đối với Tả Lạp, làm sự di chuyển bỗng chậm lại trong tích tắc.

Một luồng lực lượng mạnh mẽ đã đánh trúng vào hắn. Nỗi đau đớn điếng người truyền đến từng đầu dây thần kinh trên thân thể hắn. Một cảm giác không cam lòng mãnh liệt khiến hắn muốn hét thật to nhưng hắn bỗng dưng phát hiện là bản thân đã không thể phát ra được một tiếng nào. Hắn có thể cảm nhận thân thể đang mất đi sự khống chế và rơi tự do. Gió lạnh gào thét bên tai nhưng sao nghe mơ hồ thật xa xôi.

Ầm!

Tiếng nổ trầm thấp như sấm vang lúc này mới truyền tới tai hắn.

Ý thức từ từ trở nên mơ hồ. Không còn sợ hãi, chỉ có thả lỏng. Tất cả những tranh đấu cũng chẳng liên quan đến mình, rốt cuộc có thể bình yên nghỉ ngơi rồi.

Rơi xuống đất với tốc độ rất nhanh, trên khóe miệng của Tả Lạp hiện lên một nét cười.

Những tạp tu khác cực kì hoảng sợ, rất nhiều người bất giác hét lên thất thanh:“Đội trưởng!”

Ngay lúc này thì luồng năng lượng dao động đang yếu ớt chợt trở nên mạnh mẽ.! Sắc mặt những tạp tu còn lại trở nên tái nhợt. Bọn họ vẫn nghĩ địch nhân ở trong bóng tối cách một khoảng khá xa vì năng lượng dao động hết sức yếu ớt. Không nghĩ tới là địch nhân ngay sát bọn họ!

Cửu luân khiên!

Chín vòng luân lớn nhỏ tuần tự từ ngoài bìa rừng chợt vụt tới cực nhanh như chín đạo lưu quang. Mấy tạp tu thậm chí còn chưa kịp tản ra thì chúng đã đến sát bên ngoài. Do chúng đến cực nhanh nên cảm giác chúng như không chuyển động vậy, biến hóa này làm cả bọn ngạc nhiên đến há hốc mồm. Chín vòng luân này hợp thành một cái vòng tròn – một vòng tròn sáng chuyển động quay tròn theo một quy luật phức tạp.

Mọi người chỉ cảm thấy trong cơ thể có cảm giác không thể khống chế, không khỏi kinh hãi!

Như thế nào lại có thể chứ?

Năm tên tạp tu còn lại cũng bị ảnh hưởng. Cả đám không màng đến chút năng lượng quý giá cuối cùng trong độ nghi mà ào ạt thôi động tạp năng lượng!

Quấy nhiễu cảm giác! Không thể nghi ngờ là một thứ lực lượng cường đại, nhất là khi nhằm vào tạp tu! Nhưng là loại lực lượng này mặc dù cường đại nhưng lại cực kỳ khó nắm vững. Thậm chí có thể nói là có được tri thức về tạp phiến quấy nhiễu tri giác so với tạp phiến gây ảo giác còn hiếm hoi hơn. Loài người đối với kiến giải về cảm giác vốn ít ỏi đến thương hại, nói chi đến việc dùng ngoại vật để quấy nhiễu. Từ cổ chí kim, chế tạp sư có thể chế tạo ra loại tạp phiến này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mà loại tạp phiến này truyền ra ngoài lại càng ít ỏi hơn.

Năm tạp tu còn sống sót thì đều có cảm giác vượt qua thất cấp. Năng lực khống chế đối với cảm giác rất mạnh mẽ nên dĩ nhiên không dễ dàng chịu loại ảnh hưởng này. Chỉ là vì hiện giờ cảm giác và thể lực của bọn họ đã xuống tới cực thấp. Thêm vào vấp phải mai phục đến nỗi đội trưởng phải bỏ mạng nên họ chịu một đòn đả kích cực lớn vào sĩ khí.

Nếu không thì Tiếu Ba thi triển ra một chiêu này chỉ gây được ảnh hưởng yếu ớt với bọn họ. Nhưng giờ thì cả đám đều bị ảnh hưởng nặng nề.

Lúc này từ tầng mây lại chui ra hơn mười bạo đạn màu đỏ. Đám bạo đạn như ngửi thấy mùi cá ngừ, điên cuồng lao tới bọn họ!

Các tạp tu đều thất sắc, không ai chú ý tới mấy đạo không khí sắc ngọt lặng lẽ tập kích từ phía dưới!

Ầm!

Một tiếng nổ cực lớn vang lên.

Bụi mù tán đi, cả một vùng trống không không còn sót lại cái gì.

Đoàn truy sát của Liên bang Tổng hợp Học phủ đã bị tiêu diệt toàn bộ!

Tang Hàn Thủy thở hổn hển, khí lực hiện tại của hắn hiện giờ thậm chí không đủ để nhấc một ngón tay. Thời gian cuộc chiến đấu hôm nay không dài, nhưng mỗi vòng công kích đều phải dùng toàn lực.

Từ phía sau, Trần Mộ đỡ lấy Tang Hàn Thủy rồi nhẹ nhàng hạ xuống.

Tiếu Ba, Duy A cùng Tiểu Bộ Mặccũng chờ bọn hắn ở dưới.

Tiếu Ba nhìn chăm chú vào những cơ thể đã mất đi sinh khí nằm ngổn ngang. Hắn ngây ra một chỗ, qua mất mấy phút rồi khó nhọc nhìn đi chỗ khác, gượng gạo phun ra một câu:“Chúng ta thật sự thắng rồi sao?”

“Đương nhiên!” Tiểu Bộ Mặc rất kì quái tại sao Tiếu Ba lại hỏi như vậy. Gã chỉ vào những thi thể trên mặt đất: “ Bọn chúng không phải đều chết hết sao?”

“Đã chết?” Tiếu Ba thất thần thì thào:“Thất cấp tạp tu. Đường đường là Liên Bang Tổng Hợp Học phủ thất cấp tạp tu mà yếu như vậy sao? Nói chết là chết sao!”

Tiểu Bộ Mặc vẫn giữ vẻ mặt buồn bực. Bất quá gã cũng thấy vô cùng kì quái. Trận chiến hôm nay so với buổi tối hôm đó còn thoải mái hơn. Những người này thật sự rất yếu ớt a! Cũng chẳng cần biết chuyện gì đã xảy ra, Tiểu Bộ Mặc đương nhiên gật đầu:“Đúng vậy. Bọn họ thật sự rất yếu ớt a!”

Tang Hàn Thủy cuối cùng cũng đại khái có thể lý giải được ý của Tiếu Ba về thất cấp tạp tu. Bình thường mà nói thì bọn họ đúng là không thể đụng tới. Những cao thủ này, tùy tiện chọn ra một người cùng bọn họ đơn đả độc đấu thì Tang Hàn Thủy và Tiếu Ba chưa từng nắm được là chắc thắng.

Vậy mà một đội ngũ với thực lực chiến đấu kinh người như vậy mà bị tiêu diệt toàn bộ trong khoảnh khắc. Nên giờ hắn vẫn có cảm giác không thể giải thích được.

Nghĩ đến việc này, Tiếu Ba và Tang Hàn Thủy bất giác nhìn nhau rồi lại cùng chuyển hướng sang Trần Mộ.

Chỉ là lúc này ánh mắt hai người tràn ngập vẻ kính sợ sâu sắc!

Duy A cũng nhìn chăm chú vào Trần Mộ. Ánh mắt gã vẫn hờ hững nhưng có nhiều vệt sáng thoáng hiện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.