Cùng Thú Triền Miên

Chương 10: Trẻ con thì nên cởi truồng




Zeus.

Dương Thần trong lòng trầm xuống, sóng trùng kích hủy diệt thiên địa vừa nãy, là do Zeus thi triển ra.

Đúng lúc này, trên tán cây của Đại địa chi thụ, một tia sét màu kim lam dài mấy thước cắt xoẹt không trung, phảng phất trong hư không ngưng tụ lại, xé rách lượng lớn lôi vân mà Dương Thần đã ngưng tụ lại, bay lơ lửng quỷ dị ở đó.

Một cánh tay cường tráng phá vân bay ra, bàn tay lớn cầm lấy đường sét kia, đường sét đó lại không chút tổn thương nào, ngược lại giống như vô cùng thân thiết nhảy nhót trong hoa lửa màu lam.

Mây đen phân tán, một thân hình cường tráng cao chừng năm thước, hung hãn đứng lặng phía chân trời!

Mái tóc dài màu trắng bạc, chòm râu màu trắng bạc, phấp phới trong gió, nét mặt cương nghị, hai gò má banh ra hai bên góc cạnh như bàn thạch.

Đôi mắt lóe lên tia điện màu trắng bạc, giống như ngọn đèn chói mắt vĩnh viễn không tắt vậy, không ngừng có tia điện lóe lên.

Cả người, chi choàng một áo bào dài ngắn tay màu trắng, cánh tay to lớn lộ ra trong không khí, các bắp thịt rắn chắc sáng bóng màu đồng cổ.

Dương Thần kinh ngạc nhìn bản tôn giống như tượng thần được cổ nhân được điêu khắc vậy, trong đầu không khỏi hiện lên chút ký ức mơ hồ Hades để lại.

Tên kia đang nhìn mình, giống như Thiên vương Zeus dẫm trên thiên địa, như chưa bao giờ thay đổi, như hai vạn năm trước.

Điều này sao có thể?

Tất cả chủ thần khác cũng đã mất đi thân thể khi vừa mới đến trái đất, luân hồi chiếm cứ đủ loại thân thể con người.

Nhưng Zeus, trong đại trận qua hai vạn năm, không ngờ lại có thể bảo toàn được thân thể của mình?

Chẳng lẽ trong đại trận có nguyên nhân đặc biệt nào, có thể khiến thân thể của ông kéo dài bất diệt? Chí ít trước mắt xem ra, đây chính xác chính là bộ dạng vốn dĩ của ông!

Không đợi Dương Thần suy nghĩ nhiều, Zeus giọng vang như chuông nói:

Kế thừa thần cách của Hades, lại đối địch với Thần tộc, đồ phản bội, ngươi không xứng có được thần cách của Hades, không xứng là một thành viên của Thần tộc chúng ta, hôm nay, Lôi đình của ta, sẽ đoạt đi tính mạng của ngươi!

Nói xong, Zeus giơ cánh tay lực lường lên, không chút biến hóa đập Lôi Đình trên tay của mình về phía Dương Thần!

Chư Thần khác nhìn thấy cảnh này, có vài người không nỡ, có người thì lại nhìn có chút hả hê, vô cùng sung sướng.

Hình như, Zeus chỉ cần ra tay, bọn họ liền không cho rằng Dương Thần sẽ có cơ hội

chạy thoát khỏi.

Tốc độ của Dương Thần cực nhanh, cho dù đó là Lôi đình của Zeus, cũng không thể nào thoát khỏi tầm mắt của ông, dường như trong nháy mắt Lôi đình xuất thủ, Dương Thần cũng đã bắt đầu tránh né.

Nhưng, khi Dương Thần vừa mới nhảy lên không trung, tự cho là đã thoát khỏi, lại là năm đường lôi đánh xuống!!

Ầm ầm...

Dương Thần không thể tin được, mình không biết chuyện gì xảy ra, Lôi đình đó không ngờ lại tránh vị trí mà mình nhảy lên, bỗng nhiên phá vỡ không gian bắn tráng mình

Dường như, Lôi đình đó biết mình muốn tránh né, liền trực tiếp từ quỹ tích cũ, không hề báo trước xuất hiện tại một vị trí khác.

Toàn thân giống như bị nhiệt độ mấy nghìn độ đốt cháy, lục phủ ngũ tạng cũng bắt đầu sợ run, vặn vẹo, trong cuống họng khô khốc phát ra những tiếng gào thét thê thảm!

Cho dù bị cây trường mâu của Athena cắn xé thân thể, cũng không có kiểu đau đớn đến tận xương tủy như này.

- Á...

Dương Thần như muốn nổ hai con mắt, cũng là lần đầu tiên cảm nhận được, sức mạnh

của lôi điện mang đến đau đớn như nào!

Giống như đã bị bỏng cháy hoàn toàn, tê dại và đau đớn cùng tồn tại, sống không bằng chết, không quá đáng chút nào!

Thực lực của Zeus cũng tương đương với Athena, cũng đồng nghĩa, Lôi đình của ông ta ít nhất cũng mạnh bằng một kích toàn lực tấn công của tu sĩ Ngọc Thanh.

Dương Thần với tu vi Thượng Thanh, không chết cũng đã là phúc lắm rồi, nhưng muốn chữa trị vết thương, cũng khó hơn nhiều so với lúc trước.

Dù sao, Athena tấn công cũng chi bị thương cục bộ, nhưng Lôi đình của Zeus, lại bao phủ toàn thân!

Athena, ngươi do dự cái gì vậy? Lôi đình của ta khiến hắn không che giấu được chỗ nào, dùng Parasi của ngươi, đâm thủng tìm hắn, cắt đầu của hắn xuống!

Zeus khinh thường nhìn Dương Thần không nhúc nhích, nói với Athena đang đứng im một bên.

Athena nắm chặt cây trường mâu trong tay, dừng trong chốc lát, rồi lãnh đạm nói: Không cần ngươi dạy ta.

Nhìn thấy Athena và Zues liên thủ lại đánh mình một đòn chí mạng, Dương Thần vô cùng không cam lòng.

Khi mình đến cũng không có ý định sống quay về, nhưng tuyệt đối không phải uất ức

hèn nhát như này, dễ dàng bị đánh bại!

Muốn giết ta sao... vẫn còn sớm lắm!

Dương Thần thở hổn hển, lộ ra nụ cười điên cuồng, cố gắng kìm nén sự đau nhức của thân thể, rồi lại ngưng tụ lôi vân xung quanh lần nữa, Thượng thanh thần lôi hóa thành hậu thuẫn, vung Bàn cổ Phủ lên, đánh thẳng về phía Zeus!

Nhưng muốn tiếp cận với Zeus, làm sao có thể dễ dàng như vậy được.

Athena sớm đã đoán ra quỹ tích tấn công của Dương Thần, lá chắn Guise sớm đã chặn lối đi của Dương Thần!

Bùm!

Một tiếng nổ rung trời, Thượng thanh thần lôi đánh một loạt hoa lừa trên tấm lá chắn cực lớn màu trắng bạc.

Athena mau chóng thu lại tấm lá chắn cực lớn, nhưng nghênh tiếp Dương Thần, lại là Lôi đình xuất quỷ nhập thần của Zeus.

Ầm ầm...

Lại một đường sét màu kim lam, Thượng thanh thần lôi của Dương Thần bị triệt tiêu một bộ phận, đã trúng vào người Dương Thần!

Toàn thân Dương Thần đã bắt đầu tỏa ra mùi bị thiêu cháy, gào rát cổ, thân thể giống như một ngôi sao băng rơi xuống!

Từ đáy lòng Dương Thần vang lên tiếng cười khổ...

Lôi đình của Zeus, quả nhiên giống như truyền thuyết vậy, có thể khiến người bị công kích không còn chỗ ẩn thân.

Lôi đình này có thể trong nháy mắt khóa được mục tiêu, trực tiếp từ không gian song song di chuyển vị trí, cho dù tránh né như nào, chỉ cần thân trong không gian, Lôi đình sẽ nhắm trúng mục tiêu, trực tiếp bắn tráng mới thôi, cũng sẽ không biến mất.

Lôi đình bách phát bách trúng, cùng với Athena luôn luôn dự đoán phòng thủ trước hắn một bước, Dương Thần không biết mình còn có thể tránh né như nào, tấn công thế

nào...

Vừa nãy có lẽ còn có thể nói là được ăn cả ngã về không khi tấn công Đại địa chi thụ, nhưng bây giờ, bản thân còn khó bảo toàn, lực sát thương của Lôi đình, thực sự quá lớn.

Chẳng trách trong Chư Thần, Zeus và Athena luôn ngang hàng ngang vế.

Một người mạnh về phòng thủ, một người mạnh về tấn công, bọn họ có lẽ ai cũng không thể nào đánh được đối phương trước, nhưng Dương Thần lại không có đại dự ngôn thuật như của Athena, tất nhiên sẽ không có khả năng luôn né tránh được.

Ngươi sẽ không nghĩ để kết cục như vậy chứ...

Tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Athena vang lên bên tai Dương Thần, mang theo chút tinh cảm nói không thành lời.

Dương Thần khi đang rơi, khó khăn ngẩng đầu lên.

Athena đang mau chóng vuông góc mà rơi xuống, tay cầm trường mâu, tại chỗ nghiêng người của mình, giơ cao lên, chuẩn bị đâm vào ngực của mình...

Mặt mũi bầm dập, Dương Thần chật vật nhoẻn miệng cười:

Sao có thể... tôi cũng không dễ chết như vậy đâu.

Vậy sao.

Thần sắc của Athena vẫn bình tình đến đáng sợ, động tác trên tay cũng không trì trệ chút nào.

Phụt...

Trường mâu Parasi, giống như một chùm ánh sáng màu lam, cũng đã đâm vào ngực của Dương Thần!

Nhưng, cũng không xuyên thủng giống như Chư Thần nghĩ!

Hai tay của Dương Thần, không biết từ lúc nào đã nắm chặt lấy đầu cây trường mâu, mặc cho nửa đoạn trường mâu đâm vào người hắn, chỉ thiếu chút nữa là đâm tới tim hắn,

nhưng cũng không thèm để ý chút nào.

Máu tươi từ hai tay và từ ngực Dương Thần chảy xuống, bắn tung tóe ra khắp nơi.

Cuối cùng cũng bắt được mày rồi...

Dương Thần khẽ mở miệng, răng đẫm máu, giống như ác ma cười điên cuồng:

Cây trường mâu của ngươi trong tay ta, đừng mong lấy nó lại...

Vậy sao?

Athena lạnh nhạt hỏi lại một câu.

Một lát sau, một bàn chân trần trắng như tuyết của Athena, liền hung hăng đá lên mặt Dương Thần.

Bụp!

Một âm thanh vang lên, Dương Thần chi thấy trời đất quay cuồng, đầu óc giống như quay 360 độ vậy, hai tay không tự giác tự buông lỏng, lại bị cú đá hung hăng kia rơi nhanh xuống!

Chư Thần chi thấy, thân thể của Dương Thần bị đập lên trên mặt băng, liên tiếp bị đánh sâu xuống mấy trăm mét, vùi lấp sâu dưới lòng băng

Athena thu hồi lại cây trường mâu đã đẫm máu, nhìn vết nứt thật sâu trên băng, lấm bẩm nói:

Ngươi như vậy, thì không thắng nổi chúng ta đâu.

Zeus tay nắm Lôi đình, chậm rãi rơi xuống, cau mày nói:

Thần cách của hắn, đang nhanh chóng biến mất.

Chư Thần khác cũng đồng thời hạ xuống, tất cả chủ thần đều nhận ra, Thần cách Hades của Dương Thần, đang tiêu tán với tốc độ khó có thể tưởng tượng.

Giống như một cây đèn dầu gần cạn, ánh sáng càng lúc càng yếu ớt hơn.

Ánh mắt của Venus cũng đã ngấn lệ:

Hades, các người giết hắn thật sao...

Không, Aphrodite.

Apolo sắc mặt cổ quái nói:

Ngươi cảm nhận kỹ một chút, thần cách của hắn mặc dù đang biến mất, nhưng uy áp chân nguyên của hắn...

Đang không ngừng tăng lên!

Sắc mặt Hera âm trầm nói:

Tên phản đồ này! Hắn đang dùng hỗn độn thôn phệ thần cách của Hades!

Thật sao!

Vài vị Chư Thần còn lại bỗng nhiên tỉnh ngộ, giật mình thốt lên.

Zeus liếc mắt nhìn Athena đang đứng một bên:

Đây chính là hậu thủ khác của hắn?

Ahtena gật đầu, cũng không phủ nhận, hiển nhiên là đã ngầm thừa nhận.

Chính vào lúc này, mặt băng vốn dĩ tình mịch như chết, lại lay động từng trận kịch liệt, cùng với nó, một sóng trùng kích dâng trào ra!

Uy thế giống như tuyết lở, khiến tảng băng khống lồ bị nố bay lên mấy trăm thước.

Thân hình của Dương Thần giống như chưa bao giờ bị thương vậy, hoàn hảo không chút tổn hao xuất hiện trước mặt Chư Thần.

Nhưng, lúc này, Chư Thần cũng không thể cảm nhận được chút cảm giác quen thuộc

nào từ trên người Dương Thần, thần cách Minh Vương cũng đã biến mất không còn.

Người đàn ông trước mặt này, hoàn toàn trở thành một tu sĩ trái đất tu vi sâu không lường được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.