Cùng Quỷ Đàm Luyến Ái

Chương 9: Phân viện




**Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

**

- Xì ----!

Vu tỷ Vu Mạn Kỳ phì cười một tiếng, không nhịn được nữa, che miệng bật cười, vừa cười vừa nói:

- Được, biết em lợi hại rồi. Nhanh ăn cơm đi, lát nữa cơm lạnh ăn không ngon đâu.

Quả nhiên vẫn là chị gái dịu dàng nói chuyện dễ nghe. Trương Tiểu Kiếm vội vàng ngồi xuống, nói:

- Đúng đúng đúng, ăn cơm trước ăn cơm trước!

Vì thế mọi người bắt đầu ăn cơm.

Lúc ăn cơm, Tô Mai càng nhìn càng cảm thấy Trương Tiểu Kiếm thú vị, nói:

- Tiểu Kiếm, anh xem chuẩn như vậy, có thể xem giúp em được không?

- Được thôi! – Trương Tiểu Kiếm không hề nghĩ ngợi lập tức đồng ý: - Anh xem tướng mạo xem tay đó là đỉnh nhất nhé anh nói cho em biết, tuyệt đối giết nhầm còn hơn bỏ sót! Không đến mức hoa rơi bay bổng dư âm còn văng vẳng bên tai, nhưng dù sao cũng sẽ cam đoan không khiến em thất vọng!

- Ha ha, được. – Tô Mai cười đáp: - Bình thường em rất ít tiếp xúc với lĩnh vực này, muốn thử xem rốt cuộc có linh nghiệm hay không.

Hai người liếc mắt đưa tình ở đó, Sở Phi rốt cục không nhịn được…

Đôi cẩu nam nữ này!

Ném thức ăn cho chó trước mặt bố mày, không thể chấp nhận được!

- Chúng ta là thanh niên thời đại mới “Bốn có”, dù sao cũng là sinh viên đại học hàng đầu. – Sở Phi hừ hừ nói: - Sao có thể tin tưởng những thứ phong kiến mê tín như vậy được. Chúng ta nên tin tưởng vào khoa học! Khoa học mới là lẽ phải!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Ai nha, cậu bạn nè, cậu nói những lời này, hệ thống đều nghe thấy hết đấy nhé…

Trương Tiểu Kiếm:

- Hệ thống, cậu có thể nhịn được sao?

Hệ thống:

- Kí chủ có thể suy xét khiến hắn nghiên cứu triết học.

Trương Tiểu Kiếm:

- Triết học?

Hệ thống:

- Triết ♂ học là chi nhánh của tài liệu khoa học dưới khoa học tự nhiên, chủ yếu là nghiên cứu làm thế nào để bẻ thẳng thành cong.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Cái đệt, mày cũng quá độc ác đi…

Trương Tiểu Kiếm lạnh run. Hệ thống thật đúng là nham hiểm không ở mức bình thường, đây là muốn bẻ cong Sở Phi rồi, mạnh tay quá!

Quyết đoán đổi đề tài khác, coi chừng nghiên cứu Triết ♂ học cuối cùng nghiên cứu cả bản thân mình vào đó…

- Đúng đúng đúng! Khoa học mới là lẽ phải. – Trương Tiểu Kiếm ngồi bên cạnh không ngừng gật đầu: - Ăn cơm ăn cơm ---- Thực ra tôi cảm thấy Triết ♂ học là rất đáng để nghiên cứu đấy.

Sở Phi: “…”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Sở Phi.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Kỳ thật rõ ràng là Sở Phi đang cố ý nhằm vào mình, Trương Tiểu Kiếm có thể cảm nhận được điều đó. Hắn đâu có ngốc, chỉ bằng ánh mắt Sở Phi nhìn Tô Mai là biết người này nhất định có ý tưởng gì đó.

Thấy mỹ nữ lập tức đầu óc nóng lên liều mạng xông lên phía trước, đó gọi là t*ng trùng bơi lên não. Trương Tiểu Kiếm đương nhiên sẽ không nguyện ý làm bia đỡ đạn ngu xuẩn đó. Hắn đâu có định theo đuổi người ta đâu mà.

Người ta một là Thanh Hoa một là Thiên Đại, cho dù mình có nhón chân cũng không chui được vào trong thế giới của người ta. Việc quan trọng bây giờ là phải làm việc chăm chỉ kiếm tiền học kỹ năng mới là lẽ phải.

Hệ thống:

- Một like cho ý tưởng của ký chủ.

Trương Tiểu Kiếm:

- Cám ơn cám ơn.

Hệ thống tiếp tục:

- Dù sao ký chủ cũng đã FA hai mươi bốn năm, nhìn điểm này vẫn có thể thấy được là rất có nghị lực.

Tao đkm hận không thể bóp chết mày nhá! Vạch áo cho người xem lưng!

Hít sâu…

Ừm, lại nói, vừa rồi làm một đợt này cũng không lỗ, hiện tại điểm số khiếp sợ đã gần đến ba trăm rồi!

Quả nhiên là phải nhiều người mới được!

Lấy người làm gốc, sau này nhất định phải nhớ kỹ điểm này!

Bởi vì vấn đề lệnh hạn chế mua sắm cùng với tiền đặt cọc căn nhà thứ hai, cho nên buổi chiều số lượng khách hàng đến xem nhà cũng không nhiều. Đa số các nhân viên tiêu thụ đều nghỉ ngơi trong khu vực nghỉ.

Sở Phi cũng đến lượt tiếp một người khách. Nhưng hắn cũng giống như Tô Mai, đi qua gặp mặt cái rồi thở phì phì trở về, đặt mông ngồi xuống sofa nói:

- Thật là không có cách nào làm việc được nữa! Lại là không có hộ khẩu Thiên Kinh!

Giang Nghi Niên nhún vui:

- Không có cách nào khác. Hết ngày lành rồi, haizzz.

Phải biết rằng lúc trước, ngày nào nhiều thì bọn họ có thể bán được mấy căn hộ, tháng nào mà chẳng kiếm được trăm mấy hai trăm ngàn? Bây giờ ngược lại, một tháng có thể bán được một căn đã là tốt lắm rồi.

Tô Mai xác thực là cô gái tốt, rót cho mỗi người một ly nước trà, bưng về đặt trước mặt mọi người nói:

- Cứ từ từ thôi. Chung quy tiền không dễ kiếm như vậy đâu, mọi người cũng đừng lo được lo mất. Giới hạn tiêu thụ cũng chỉ cao đến thế thôi, về sau tìm đường khác phát triển là ổn ấy mà.

Kim Khải Toàn thở dài:

- Cũng chỉ có thể làm thế thôi.

Mọi người đều đang than thở, chỉ có Trương Tiểu Kiếm vẫn ngồi một chỗ nhìn bản vẽ kết cấu nhà, vừa nhìn vừa lên mạng tra tư liệu.

- Tiểu Kiếm, anh không nghỉ một lát sao? – Tô Mai uống ngụm trà, hỏi.

- Oh, dù sao cũng không có việc gì, cứ nghiên cứu thêm chút thôi. – Trương Tiểu Kiếm nhếch mép cười, sau đó tiếp tục xem tư liệu.

Kỳ thật hắn biết rõ, trong số những người ở đây, hắn là người không có ưu thế nhất. Xuất thân bình thường, bằng cấp bình thường, diện mạo bình thường, mỗi một người ở đây đều có thể treo đánh hắn.

Cho dù có hệ thống, nhưng cũng không thể ngồi mát ăn bát vàng đúng không ---- Cho dù là chém gió, mày cũng phải biết chỗ mà chém mới được…

Thời gian tiếp theo, mọi người cơ bản chỉ có tán gẫu, xem weibo…

Bên kia, Sở Phi ra sức nghiên cứu phong thủy, muốn biểu hiện một chút. Tô Mai thì đang tán gẫu với bạn cùng lớp trong group chat của lớp.

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã đến giờ tan tầm.

- Tan tầm!

Mọi người gần như là canh đúng thời gian, vừa đến giờ tan tầm liền hoan hô, thay quần áo chuẩn bị ra ngoài. Tô Mai cũng thay bộ váy áo xinh đẹp của cô, lúc này trông cô thanh xuân dạt dào, cả người tràn ngập hơi thở thanh xuân, thật giống như tinh linh bay múa trên nhân gian. Sở Phi thì mặc trang phục thường ngày, có thể thấy được đều là hàng hiệu, đi đến bên cạnh Tô Mai, mỉm cười nói:

- Anh đưa em về?

Tô Mai cười ha ha lắc đầu, nói:

- Không cần đâu, lát nữa em có hẹn với bạn rồi.

Sở Phi sửng sốt một chút:

- Bạn trai?

- Bạn thân. – Tô Mai mím môi cười, sau đó thướt tha đi ra ngoài, vừa ra đến cửa hiếu kỳ liếc nhìn Trương Tiểu Kiếm, nói: - Tiểu Kiếm, anh không đi à?

- Ah? Anh sao? – Trương Tiểu Kiếm ngẩng đầu nhìn: - Hết giờ rồi à?

Tô Mai gật đầu nói:

- Đúng rồi, tan tầm. Lúc này cấp trên đều đang họp, cơ bản sẽ không có khách hàng đến đâu.

- Oh, được rồi. – Trương Tiểu Kiếm suy nghĩ, nói: - Vậy thì anh quét tước một chút rồi về. Mọi người về trước đi, ha ha.

Chung quy là người mới đến, dù sao cũng phải chịu khó một chút.

Kỳ thật Trương Tiểu Kiếm vẫn rất hiểu rõ một vài chuyện ---- Người ngốc không thể so bì chỉ số thông minh với các thiên tài được, nhưng về mặt chịu khó thì mọi người đều nằm trên vạch xuất phát thôi…

- Được, vậy ngày mai gặp nhé. – Tô Mai cười ha ha vẫy tay chào Trương Tiểu Kiếm, sau đó bay đi giống như tiên nữ…

Ừm, rất tiên khí, chẳng trách ánh mắt Sở Phi nhìn cô quả thực chính là ái mộ trắng trợn…

Nhìn mọi người rời đi, lúc này cả tòa văn phòng bất động sản đã không còn mấy người. Trương Tiểu Kiếm đứng dậy, nhặt hết rác rưởi trên mặt đất ném vào trong thùng rác, sau đó phủi tay, về nhà ăn cơm, chuẩn bị kiếm điểm số khiếp sợ thoy!

Chung quy cuối tuần này phải đi xem phong thủy, một khoản mua bán rất lớn nhé!

- Tiểu Kiếm!

Ai biết Trương Tiểu Kiếm còn chưa kịp làm gì thì đã bị gọi tên. Quay đầu nhìn lại, đã thấy Vu tỷ đang lại đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.