Cùng Nam Thần Xuyên Không Thành Nữ Phụ

Chương 53: Chỉ Là Một Người Gánh Tội




Khoảng thời gian này trôi qua đúng là không hề yên ả chút nào. Tin tức cổ điện xuất hiện đã lan tràn ra khắp thành phố. Mà bởi vì nguyên nhân cổ điện, sinh thực vật bị biến đổi, người dân cũng lâm vào khủng hoảng chưa từng có.

Đại bộ phận người dân ở những nơi chưa bị hung thú tập kích đã cảm thấy vô cùng sợ hãi, bởi vì trên mạng có rất nhiều video hung thú đồ sát con người. Có chó sói cao ba bốn m cắn nát xe tải, một đầu trâu cao tám mét chạy băng băng trên đường cao tốc, trong như một cỗ pháo đài hình thú. Mà ở trên bầu trời, lại có vô số đầu chim khổng lồ, không ngừng công kích các tòa nhà cao tầng. Đại dương sâu mấy ngàn m, ghi lại tình cảnh lúc đó, một đôi mắt to mấy chục m, lạnh như băng chuyển động ở bên dưới đáy biển.

Hung thú công kích con người không rõ ràng là bởi vì bọn nó bị cổ điện xuất hiện làm cho biến hóa dẫn đến hung hăng, hay là oan khí tích tụ bao nhiêu năm qua, mới trở nên tàn bạo tấn công khắp nơi như vậy.

Khắp nơi trên thế giới đều lâm vào tình trạng báo động, lượng người thương vong vượt quá mấy chục ngàn.

Nhưng mà trong lúc này, ở một số thành phố bị hung thú tập kích, chợt có xung chấn lan tràn, trong nháy mắt đánh động cả nhân loại nhìn về.

Trong ký túc xá, Diệp Phàm dùng laptop của mình chăm chú xem tin tức, bởi vì thế giới biến đều xảy ra biến hóa cho nên lúc này mọi nhà đài đều sẽ đưa tin về chuyện này.

Hôm qua sau khi chia tay Lâm Khinh Tuyết, trong đầu của hắn cảm giác rất loạn. Cả ngày đều xem tin tức, hắn phát hiện ra một chuyện rất trọng đại.

Đó là thú hoang sau khi bị biến đổi đều rất hung hăng, cơ hồ gặp người là sẽ tấn công. Tin tức ngày hôm nay rất nhiều đều sẽ là báo cáo thương vong bởi vì hung thú tập kích.

]

Ngay khi biết chuyện này, hắn đầu tiên là nghĩ đến tiểu Hinh ở nhà một mình. Muốn lập tức trở về nhà gặp nàng. Sáng nay gọi điện thoại, hỏi thăm nàng một chút, còn dặn nàng cẩn thận chờ hắn về. Nghĩ đến lại muốn lập tức trở về nhà, Diệp Phàm dứt khoát tắt laptop, mặc áo khoác sau đó lấy một ít đồ quan trọng, liền chạy ra bên ngoài.

“Tiểu Diệp, ngươi trở về hả? Nhớ cẩn thận”

Phía sau bảo vệ Lý Trương Định lo lắng hô một tiếng, Diệp Phàm nghe vậy khoát tay, liền chạy ra khỏi cửa ký túc xá.

Trên đường, hắn nhìn thấy rất nhiều người di chuyển vội vã, sắc mặt lo lắng, hiển nhiên tin tức trên đài phát huy tác dụng, khắp nơi đều đã mơ hồ có cảm giác hỗn loạn.

Hắn lúc này đạp xe đạp, hướng là muốn đi đến trạm xe buýt. Nhà của hắn nằm ở ngoại ô, cách trung tâm cũng không phải là quá xa. Chỉ cần đi xe 30 phút sẽ tới mà thôi.

Trên xe người cũng không ít, mà tình cảnh lại có chút nhốn nháo. Nhiều người giọng điệu lo lắng gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức, mà có một vài người thi ôm đầu vẻ mặt vô cùng khó coi. Diệp Phàm nhìn nhìn, thở dài một cái, lại cầm điện thoại lên chuẩn bị diện cho tiểu Hinh, lại dặn dò nàng cẩn thận một chút.

Bất quá hắn vừa cầm điện thoại lên, đã nghe bên cạnh có người thét lên chói tai. Diệp Phàm nghi hoặc nhìn người nó, chỉ thấy hắn vẻ mặt hoảng loạn, hai cánh tay đã không ngừng run rẩy, trong miệng mơ hồ nói:

- Quái.. quái thú đến.

Nghe người nọ nói, mọi người vẻ mặt tái nhợt, không hẹn cùng nhìn ra cửa xe quan sát. Diệp Phàm đồng dạng cũng nhìn ra bên ngoài, chỉ là vừa ló đầu, trái tim của hắn đã hung hăng nhảy lên.

Bởi vì lúc này xe buýt đang chạy trên đường ra ngoại ô, bốn phía đều khá là vắng vẻ. Nhưng mà nhà cửa có không ít. Lúc này cách xe buýt vài trăm m, chợt có tiếng chấn động mạnh. Mặt đất không rõ nguyên nhân, lại đột nhiên sụp xuống. Nhìn giống như là có thứ gì đào bới lao tới, mỗi giây sụt lún mười mấy m, mà lại đang không ngừng tiến gận xe buýt. Người nọ lúc nảy hét lên sợ hãi, cũng chính là vì nhìn thấy cái này.

“Rết”

Diệp Phàm sợ hãi nói một tiếng. Bởi vì hắn thấy được chỗ sụt lún có xuất hiện lớp một cái đuôi có vảy màu nâu, hai bên có hai cái đuôi nhọn giống như là mũi kim chẻ ra. Hắn quan sát tốt, tất nhiên sẽ không nhìn nhằm. Quái vật đang đến, là một đầu rết khổng lồ, Diệp Phàm tâm trạng chùng xuống, giống như là rơi vào hầm băng.

Thời tiết lạnh, cũng không bằng, cái này một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.