Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh [Đồng Nhân Đông Phương Bất Bại]

Chương 53: Đứng đầu dưới nước




Sau khi trở về Sài Gòn ,thay vì trở về kí túc xá thì tụi nó lại về nhà của Phương .

Quay lại lúc từ Đà Lạt về .Ở trên xe thật ra là với lớp 10A1 thì tụi nó vẫn đang trong lớp hóa trang con trai .

Ngồi cạnh Huy ,Lam đang đọc cuốn sách Chạng vạng của nhà văn Stephenie Mayer bằng tiếng Anh .Thấy vậy Huy đành nên tiếng:

-Cậu khỏe chưa Lam ?

Giật mình Lam nhìn sang Huy với ánh mắt như muốn bóp chết Huy và nói:

-Tớ tên là Thiên ,nhớ đó .

May là lúc đó ko ai để ý đến câu nói của Huy nhờ thế mà Lam thở phào nhẹ nhõm vì ko ai để ý .

Huy thấy thế thì ngạc nhiên và hỏi :

-Sao vậy dù sao cậu cũng là nữ mà _nói nhỏ với Lam .

Để cuốn sách sang 1 bên Lam nhìn HUy nói :

-Nhưng mà ko thích lộ diện thế thôi .

Nói xong cầm cuốn sách nên đọc để 1 bên Huy ngơ ngác vì ko hiểu thái độ của Lam là như thế nào vừa ngạc nhiên vưa tưng tức.

Bước xuống xe thay vì nên kí túc xá thì bọn nó bước nên xe về phía văn phòng hiệu trưởng theo lời đề nghị của bà Hoa ( tức là mẹ của Phương) .

Thấy vậy Huy có phần ngạc nhiên nhưng lúc đang định hỏi Lam thì tiếng của Quân vang nên :

-Huy về phòng thôi .

Cùng lúc đó Thư giọng nói oanh vàng của Thư vang nên :

-Ko lẽ anh định quen với 3 chàng xấu xí kìa à ,nghi lắm nha .

Nghe vậy Lâm đang nói một bên âu yếm ng yêu ,quay sang nhìn Huy hỏi :

-Ko lẽ cậu định chơi với bọn đó ,nghi lắm ở Đà Lạt cậu ko thèm đi chơi với tụi này mà biến mất 1 cách bí ẩn .

Huy nghe vậy thì hơi giật mình nhưng ko thể nói đc gì đành phải cười trừ trước ánh mắt soi mói của đám bạn thân .

Trong khi đó tụi nó ở trong văn phòng ngồi xuống ghế và nghe mẹ hỏi :

-Các con tính sao ,có học ở đây nữa ko ?

Nghe câu hỏi đó tụi nó nhìn nhau và Lam nên tiếng đầu tiên nhưng ko phải là trả lời cho câu hỏi của mẹ Phương :

-Giờ mà chúng ta về Mĩ cũng ko đc ,chúng ta đang nỗi tiếng bên đó mà .

Phương nghe vậy thở dài nói :

-Ừm nhỉ chúng ta nỗi tiếng quá mà .

Bà Hoa ngồi ở một bên nghe các cô con gái nói chuyện ngạc nhiên quá cuối cùng đành lên tiếng hỏi :

-Các con làm gì mà nỗi tiếng vậy /

Nghe hỏi vậy tụi nó nhìn nhau cười ngượng và cuối cùng Phương đành nên tiếng :

-Ko có gì đâu mẹ chỉ là một số ng cứ thích bu lại chỗ tụi con thôi ,mẹ biết nghề của tụi con rồi mà .

Hiểu các cô con gái ko muốn nói chuyện đó nên ko hỏi nhiều nữa mà quay lại vấn đề chính :

-Sao các con tính đi ,giờ các con cũng ko cần phải giả dạng nữa ,với lại mẹ thấy các con là con gái dù các con sống ở phương Tây đã quen với lối sống phóng thoáng của ng Mĩ nhưng mẹ thấy các con ở phòng kí túc xá với nam ko tốt 1 chút nào đâu .

Phương nghe xong nhìn 2 ng bạn cuối cùng là ng quyết định cuối cùng :

-Tụi con biết chứ dù sao cũng xong nhiệm vụ rồi ,nên từ ngày mai chúng con sẽ trở lại thành con gái và tụi con sẽ ko làm khó mẹ đâu tụi con biết mẹ sẽ là hiệu trưởng trường này mà .

Mỉm cười bà Hoa vui vẻ khi nghe Phương nói vậy ,làm mẹ mà ai ko lo lắng cho con gái mình khi nó ở bên 1 đứa con trai cớ chứ …

“Sakura, Sakura, anh nhớ em. Không, anh muốn gặp em ngay bây giờ”

không sao đâu, anh đừng khóc nữa. Em là gió bao bọc lấy anh

“Sakura, Sakura, anh nhớ em. Không, anh muốn gặp em ngay bây giờ”

cám ơn anh. Em vẫn luôn yêu anh. Em là ngôi sao mãi trông theo anh

Có thể gặp anh, thực sự em rất hạnh phúc. Thật sự, thật sự rất hạnh phúc

Em không thể ở đây được nữa. Em phải ra đi, thực sự xin lỗi anh

em phải tự mình đi đến một nơi rất xa

đừng hỏi “Đi đâu?” và đừng hỏi “Tại sao?”. Em xin lỗi anh

em không thể ở bên anh được nữa

Hoa anh đào rơi xuống con đường chúng ta đi qua

rơi xuống con sông mà chúng ta cùng nhau chơi đùa

dù không thể gặp nhau, dù có cô đơn đi chăng nữa

thì em cũng không sao đâu.

_Sakura ~ Anata ni deaete yokatta – RSP

Thấy tiếng điện thoại trong túi vang nên Lan biết là ai gọi nên nhìn 2 đứa bạn và mẹ nuôi cười nhẹ nói ;

-Cháu ra ngoài nghe điện thoại một chút đã .

Sau khi nghe điện thoại xong thật ra là cú điện thoại của Misaki thì bước vào Lan nói :

-Thôi mình có chuyện các cậu về với mẹ đi nha_nói xong thì chạy mất dạng .

Nhìn theo Lan ,Lam buông 1 câu:

-Lan khó hiểu thật .

Sáng hôm sau trước cổng trưởng Anlge school các học sinh đều chăm chú nhìn ra cổng trường nơi xuất hiện ba mỹ nhân bước vào .

-Ê cậu xem kìa đẹp quá.

-Ừm còn đẹp hơn cả công chúa trường chúng ta nữa ,ko biết ai nhỉ .

-Ước gì nàng ghé mắt nhìn chúng ta 1 tý nhỉ .

Bên con trai thì nhìn với ánh mắt mê say ,thì trái lại bên các học sinh nữ nghe vậy nhìn với ánh mắt căm tức và c1 trong số đó có đàn em của Thư và Tuyết vang nên :

-Hừ ko biết là ai mà đi vào ngạo mạng như thế kia nữa .

-Chúng ta phải cho ba ng này biết bước vào trường này phải biết ai là đại tỷ mới đc .

Đám con gái đó tức giận vì các chàng trai trong trường đều nhìn 3 cô gái xuất hiện kia với ánh mắt say mê và những lời nói như trọc tức họ .

Có 1 ánh chàng đang đi với ng yêu bổng nhìn thấy ba cô gái mới bước vào trường nhìn chăm chú tới mức cô ng yêu đi bên cạnh nhìn thấy giận giữ bỏ đi mất ,nhưng anh chàng đó vẫn ko biết gì vẫn đứng ngây ngốc nhìn theo 3 cô gái này bước nên văn phòng theo mọi ng đoán đó là 3 học sinh mới về trường và họ cũng ngạc nhiên vì dạo này trường có nhiều học sinh mới chuyển đến .

Trong khi đó ba ng đc cho là học sinh mới này nghe đám ng từng khinh thường mình khen mình thì nhếch miệng cười khinh bỉ và 1 trong 3 cô gái vang nên giọng nói tuy nhẹ nhành nhưng lại khiến ng khác nghe như đã đang trâm chích đám ng kia :

-Trời xem họ kìa ,thấy gái đệp là mê tít con mắt .

Nghe vậy một cô gái trong có vẻ bình tỉnh nên tiếng :

-Chắc họ chưa thấy ng đẹp thôi mà Lam .

Còn một ng đi bên cạnh tuy có nghe 2 cô bạn của mình nói chuyện nhưng gương mặt lại ko biểu lộ một xíu cảm xúc gì giống như một con búp bê toán ra vẻ lạnh lùng khiến cho ai đó nhìn cũng phải rùng mình ,trừ 2 cô gái đi bên cạnh .(chắc mọi ng đoán ra 3 cô gái này là ai rồi nhỉ )

Bước đi một cách ung dung bỗng Lam nên tiếng :

-Vậy chúng ta có cần nên văn phòng hiệu trưởng ko nhỉ /

Nghe vậy Phương nên tiếng :

-Khỏi mẹ mình hôm qua nói rồi chúng ta chỉ cần nên lớp thôi ,khỏi lo.

Thế là bọn nó ung dung bước vào lớp 10A1 trong những ánh mắt ngạc nhiên của thành viên lớp cuối cùng Quân, thấy bọn nó bước vào với cương vị là lớp trưởng nên nói :

-Xin lỗi 3 bạn đi nhầm lớp rồi ạ

Thay vì trả lời ,cô gái lạnh lùng nhất trong lớp bước lại chổ lớp trưởng và nên tiếng :

-Cậu có thể cho tôi vào trong ngồi đc ko?

Hoỉ là hỏi vậy chứ Quân vừa đứng lên đi ra khỏi chổ hỏi tụi nó thì Lan đã nhanh chân bước vào chỗ ngồi của mình rồi .

Cả lớp ngạc nhiên khi thấy 3 ng này tự nhiên ngổi vào vị trí của 3 hotboy nghèo kiết xác theo họ đặt biệt danh thì ngạc nhiên vô cùng .

Còn Huy ngồi và thấy 3 cô gái hôm trước mình mới gặp trong đó có ng trong mơ của mình và thấy Lam tiến lại thì nhẹ giọng hỏi ;

-Lam khỏe chưa mà đi học vậy ?

Câu hỏi đó càng khiến cho mọi ng ngạc nhiên đến há hốc miệng vì ko biết chuỵen gì đang xaỷ ra vì thấy cô gái mà Huy hỏi trả lời như họ có quen biết nhau rồi ý :

-Ừm cảm ơn cậu tôi khỏe rồi _kèm theo 1 nụ cười rất ư dể thương khiến cho đám con trai phải xịt máu mũi còn con gái thì chiếu ánh mắt như daoi găm vào Lam .

Còn ở bên bàn của Lâm ,khi thấy ng đẹp Lâm nên giọng tán tỉnh :

-Chà em ơi làm bạn gái anh đi nha .

Nghe cái giọng tán tỉnh của Lâm ,Phương sẳn trong lòng ko vui nên trả lời cộc lốc :

-Lé sang một bên cho tôi vào .

Lâm cười nhẹ vì nghĩ :ng đẹp khó tính càng thêm thú vị và tiện đường lé sang cho ng đẹp vào chổ ngồi .

Phương vào chỗ ngồi nhưng thay vì nhìn Lâm thì lại ngục đầu xuống bàn ngủ tại mấy hôm nay Phương ko thể nào ngủ đc vì ko biết mình có nên tha thứ cho ba mình ko nên ko hề thấy ánh mắt gian xảo của Lâm dành cho mình .

Kèm theo đó đám con gái trong lớp nhìn bọn nó với ánh mắt ganh tỵ và tức giận .

Còn Lan thì sau khi ngồi vào bàn đang định ngục đầu ngủ thì bổng nhiên có giọng nói lạnh lùng vang nên :

-Cô là ai mà ngồi ở đây ,chổ này có ng ngồi rồi .

Quân vừa nói vừa nhìn cô gái vừa vào chỗ ngồi và Quân ko biết đây là ai nhưng thái độ thì láo lếu ko coi ai ra gì .

Trong khi Quân đang suy nghĩ trong đầu thì Lan chỉ ngước mặt nên nhìn một chút là hiểu trong đầu Quân đang nghĩ gì nhưng với thói quen chuyện ko liên quan gì đến mình thì ko cần quan tâm ,với lại Lan muốn mình đc bình yên trong trường nên cũng ko muốn gây chú ý .

Cùng lúc đó cô chủ nhiệm bước vào ,học sinh đứng dậy khi nghe thấy cô vào và giọng nói của lớp trưởng vang nên :

-Chúng em chào cô ạ .

Cả lớp sau khi chào cô xong thì Quân đứng dậy nên tiếng :

-Thưa cô lớp chúng ta có ba bạn học sinh ko quen vào lớp ạ .

Nghe vậy ,cô chủ nhiệm đã đc hiệu trưởng mới của trường thông báo ba học sinh nam học trong lớp thực ra là nữ ,tuy lúc đầu nghe vậy thì có phần ngỡ ngàng và ko tin nhưng giờ thấy thì chỉ có thể nói ba học sinh nữ này rất đẹp .

-Các em trật tự ,ba em học sinh mới nhưng cũng ko phải là mới nên giới thiệu lại về bản thân của mình đi .

Lời vừa nói xong cả lớp nhao nhao và đưa mắt hỏi nhau :

-Cô nói vậy là ý gì nhỉ ?

-Sao cô nói họ vừa lạ vừa quen ta ?

-À mà sao hôm nay ko thấy 3 chàng hotboy nghèo kia nhỉ ?

-Tức quá sao ko thấy Thắng -Thiên-Nhật nhỉ ,có họ ở đây chắc thú vị lắm đây /

Cứ thể cả lớp ồm ào ng này hỏi ng kia trả lời khiến cho Quân tức giận nên tiếng :

-Cả lớp im lặng đi .

Đằng sau nụ cười là nước mắt….

Đằng sau nước mắt là niềm đau…

Đằng sau nỗi nhớ là tình thương…

Đằng sau yêu thương là dối trá….

Đằng sau nỗi đâu là khát khao …

Đằng sau khát khao là tình cảm….

Đằng sau giấc mơ là chiêm bao ….

Đằng sau bầu trời là bão giông…

Đằng sau cảm thông là thương hại…..

Đằng sau khép lại là mở ra…

Đằng sau ta là quá khứ….

Và tương lai đang chào đón …

Tụi nó đứng trên bục giảng nhìn xuống dưới và khi thấy mọi ng đều im lặng thì thở dài thất vọng nghĩ :chậc chậc sao ko ôm ào nữa ,mất vui rồi .

Còn Lâm lúc này quay xuống chỗ Huy nói nhỏ ;

-Cậu xem con nhỏ kia ,sao mà tớ nhìn giống như ai đó vậy nhỉ _Lâm chỉ tay vào Phương và từ nãy giờ Lâm đã nghi nghi mình gặp ở đâu rồi ,nãy giờ nghĩ nát óc nhưng cũng ko ra .

Nghe thấy vậy Huy nở nụ cười bí ẩn nói :

-Chúng nữa cậu sẽ ngạc nhiên cho coi .

Nhìn nụ cười gian trá của Huy ,Lâm càng thấy khó hiểu hơn trong lòng nhưng ko tiện hỏi nữa vì thấy Quân quay xuống liết nhìn bằng ánh mắt lạnh như băng .

Thấy cả lớp im lặng rồi cô mới bắt đầu nói :

-Lớp chúng ta từ hôm nay sẽ có ba học sinh mới nhưng thực chất họ cũng ko là học sinh mới của lớp chúng ta mời ba em giới thiệu về bản thân nào _Cô giáo nhìn tụi nó với ánh mắt triều mếm ,nhưng tụi nó thừa biết là bà ta đang nịnh hót mình vì biết Phương là con gái của hiệu trưởng trường này .

Thừa biết vậy nhưng Phương cũng ko nói gì bằng khuôn mặt tự tin Phương nên tiếng giọng nói ko quá to ko quá nhỏ ;

-Chào mọi ng mình tên là Thắng ,chắc các bạn ko thể nhờ đc đúng ko ,nhưng vì chuyện gia đình mà mình đã giả trang là nam từ giờ mình tên là Phương ,mong mọi ng giúp đỡ .

Nói là nói vậy thôi chứ Phương thừa biết mình sẽ ko sống yên ổn trong cái lớp 10A1 này vì từ khi bước vào lớp là Phương đã nhận ra ánh mắt ganh ghét của các học sinh trong lớp .

Còn mọi ng nghe thấy vậy thì xôn xao hẳng nên :

-Ê cậu nghe thấy gì ko cô gái kia nói mình tên là Thắng kìa _đám con gái trong lớp bắt đầu xôn xao

Còn phía bên con trai thì nói :

-Biết Thắng là con gái thì hồi đó chúng ta đối xử tốt may ra thì trở thành ng yêu của ng đẹp này rồi .

Trong khi đó Lâm nghe thấy vậy thì nhìn chằm chằm ng trước mặt vì khi nghe đến cái tên Lâm đã nhận ra đó là ng vợ hứa hôn của mình ,và Lâm tự trách mình rõ ràng hôm đó có vụ vị hôn thê của mình từ chối đám hỏi khiến cho đám báo chí nói này nói nọ và đặc biệt là vụ bánh kem vậy mà nhưng cũng ko thể trách bản thân mình vì trong mắt của Lâm tấc cả các cô gái cũng như nhau đều muốn ng yêu mình hoàn hảo yêu xong thì bỏ nên Lâm cũng ko muốn nhớ khuôn mặt này cùng với hôm nay Phương ko có trang điểm và mái tóc màu đen duỗi thẳng thả ngang vai còn hôm đó khuôn mặt đc trang điểm một cách tỉ mĩ cùng với mái tóc màu vàng uốn xoăn làm cho Lâm có chút ngỡ ngàng vì tuy 2 mà 1 hoàn toàn thay đổi giữa một vẻ đẹp thuần khiết với vẻ đẹp quý phái.

Mỉm cười khi thấy mọi ng xôn xao về Phương ,Lam nên tiếng :

-Chào các bạn ,mình tên là Lam mong mọi ng giúp đỡ _nụ cười thơ ngây cùng với đôi mắt biết nói khiến cho các bạn nam đang xôn xao đều ngân ngơ cả người ,còn bên các bạn nữ thì nhìn với ánh mắt căm thù .

Huy nhìn các bạn nam trong lớp nhìn Lam như vậy thì rất tức giận thực ra là ghen khi thấy ánh mắt như sói của nam sinh đang nhìn Lam ko tức mới là nhưng Huy xét thấy Lam chưa phải là ng yêu mình nên ko có quyền gì nói cả .

Đến lượt Lan ko khi đang bình yên thì tự dưng ai lấy đều sởn gai óc khi nghe thấy giọng lạnh như băng còn hơn cả Quân khiến cho mọi ng ko nghe thấy gì từ ng giới thiệu :

-Tôi tên là Lan .

Nói xong ko thèm nhìn xem mọi ng ra sao quay sang nhìn cô giáo chủ nhiệm nói :

-Thưa cô em về chỗ đc chứ .

Và ko nói thêm gì Lan bước về chỗ và mặc kề Quân đứng dậy cho mình vào chỗ và sau đó trước cái nhìn ko mấy thiện cảm của Quân thì Lan ngục đầu xuống bàn chìm vào giấc chiêm bao .

Thấy thủ lĩnh của mình như vậy thì Lam và Phương lắc đầu và bước vào chổ :

-Lại thế nữa rồi .

Và mặc kệ ai lấy đang nhìn mình Phương lấy laptop ra bắt đầu xem ,riêng Lam thì ko nói gì lôi trong cặp ra một mỹ thuật thế giới và bắt đầu chìm vào những bức vẽ nỗi tiếng của các họa sĩ thế giới .

Cả lớp sau khi bình tĩnh lại thì nhìn 3 ng mới này và họ đều có cảm giác 3 ng này ko nên đụng chạm thì tốt hơn .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.