Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh [Đồng Nhân Đông Phương Bất Bại]

Chương 33: Quà tân hôn




Cuối cùng thì Lan và Lam thời khắc trong chờ đã đến cả 2 đều nhìn xuống dưới dù biết kết quả lần này ai thắng nhưng đối với bọn nó thách đấu trong võ thuật nhiều sẽ giúp cho tìm đc sơ hở và khắc phục yếu điểm của chính bản thân mình nên bọn nó đều chông chờ đến thời khắc thi đấu .

Còn ở dưới sân thi đấu Phương nhìn người sẽ thi đấu với mình tuy dành đối thủ chưa chắc có thể thắng đc mình nhưng ko vì đấy mà Phương tỏ vẻ ta đây mà thay vào đó là chú ý đến những động tác của Sang .

Trước khi thi đấu cả 2 người đồng loạt cuối người xuống chào nhau .

Sau đó họ bắt đầu đi những đường kiếm như thâm dò đối phương .Qua đường kiếm này Phương chưa thể đoán đc đối thủ của mình nhưng ko phải vì thế mà Phương để sơ hở thay vào đó là ánh mắt theo dõi từng động tác của đối thủ .

Trong khi đó Sang nhìn người thi đấu với mình phải nói thật khi biết đc đối thủ là con gái thì Sang có vẻ khinh thường vì kiếm thuật ở Việt Nam chưa hề phát triển ,nhưng giờ đây Sang lại thấy hứng thú vì người trước mặt mình có thể nói là đối thủ ko cân sức khi Sang thấy những đường kiếm đối thủ sử dụng hoàn toàn điêu luyện và cho thấy người này rất thích tập kiếm .

Còn ở trên Sân Lan nhìn chổ thi đấu và xem 2 người thi đấu đã hết 5′ nhưng chưa ai đi 1 đường kiếm dứt khoát và toàn thăm dò nhau ,Lan biết 2 người này đều là rất giỏi ,nhưng theo Lan thì Phương là người có lợi thế hơn ,nên hét nên :

-Thắng ,song kiếm .

Nghe thấy tiếng hét của Lan ,Phương nhanh tay chém 1 đường kiếm theo lực đạo của thanh kiếm thẳng xuống chỗ kiếm đối thủ khiến cho thăng kiếm rơi xuống và chong tích tắc chưa đầy 2s Phương đã chiến thắng ,khiến cho cả khán đài ồ lên :

-Kết thúc rồi sao .

-Lạ quá tớ chưa thấy đc đường kiếm nữa là ….

-……………………………………………

Trong khi đó chỗ của Lan và Lam ,Trâm nên tiếng :

-Kết thúc rồi hả 2 anh ?

Lam nghe vậy gật đầu và nói :

-Ừm .

Phương sau khi bắt tay và nhận lời chúc phúc của đối thủ thì nên khán đài ngồi bên cạnh 2 con bạn mình xem những người khác thi đấu .

”-Chúc mừng cậu đường kiếm hay lắm ”

Phương lúc này quay sang Lan thắc mắc hỏi :

-Làm sao cậu biết đc chiến thuật song kiếm vậy ,ko phải cậu ko thích học kiếm sao và đã từ chối học kiếm với tớ mà .

Giật mình Lan nói qua loa :

-Ừm thì tớ xem sách thôi mà .

Lam và Phương nhìn nhau và sau đó nhìn Lan nói :

-Thật ko đó ,nhưng sao cậu lại có thể phán đoán đc đường kiếm mà nói cho tớ chiêu thức đó chứ .

Lan nghe vậy có chút khó nói vì ko phải mình ko biết võ nhưng Lan ko thể nói đc vì đó là bí mật ko thể tiếc lộ đc và Lan thầm nói in lỗi các cậu mình ko thể nói đc .

-À thì tại mình chợt nói thôi mà ,ko lẽ vì điều đó mà các cậu nói mình học kiếm sao .

Nghe vậy Lam và Phương có chút do dự và cuối cùng họ đành nói :

-Ko ,vì tớ biết cậu ko thích kiếm .

Lan nghe vậy mỉm cười nhưng Lan trong lòng thì nói :thật sự cho mình xin lỗi các cậu .

Trong khi đó Trâm ở bên cạnh nghe ko hiểu gì thì nên tiếng :

-Song kiếm là gì vậy các anh .

Đang nói chuyện nghe vậy Phương đang định nên tiếng thì tiếng nói của Lâm chợt vang nên :

-Đó là khi kiếm đối thủ còn chưa kịp nâng kiếm lên chém Thắng sẽ nhanh tay nên rút kiếm và hất thanh kiếm nên theo 1 đường thẳng như lúc nãy ta thấy đó ,nhưng chiêu này khá mạo hiểm nếu để cho đối thủ cầm thanh kiếm của mình chắc chắc thì ngược lại người rơi kiếm sẽ là

Thắng cho nên đường kiếm đó phải có sức mạnh .

Nghe Lâm nói Lan gật đầu trong bụng và nghĩ :đúng vậy ,nhưng mình tinh là Phương làm đc nên mới nói vậy .

Trong khi đó Phương nên tiếng ;

-Đúng vậy đó Trâm .

Sau đó nhìn Lâm nói với giọng bình thường thay vì hâm mộ ;

-Cậu ko thi đấu hả .

Đúng lúc đó tiếng trọng tài vang nên ;

-Giờ là trận đấu giữa Lâm và Nguyên .Kí túc xá 1 -kí túc xá 2.

Nghe vậy Lâm đi xuống khán đài trong sự reo hò cỗ vũ của đám fan nữ ,và Lâm thì nháy mắt với tấc cả khiến cho cả khán đài chìm trong tiếng nói :

-Cố nên anh Lâm ,chiến thắng .

-Hoàng tử cố nên ,em luôn cỗ vũ cho anh .

-Em yêu anh Lâm cố nên ,em sẽ luôn cỗ vũ cho anh .

-…………………………….

Nhìn những học sinh nữ đang điên cuồng ngào hét Phương thở dài nói :

-Làm gì mà cỗ vũ dữ vậy .

Trâm nghe vậy nói :

-Vì anh 2 năm ngoái là nhà vô địch về môn này mà ,dù năm đó anh 2 mới học lớp 9 nhưng đã đc đặc cách nên thi đấu rồi .

Nghe vậy bọn nó ko nói gì đơn giản vì ko có hứng thú .

Trong khi 2 con bạn háo hức xem trận đấu kiếm của Lâm ,thì Lan lại ngáp dài và nói nhỏ :

-**** ngủ chết mất thôi .

Nhưng cũng phải thôi Lan đã làm việc ba đêm ko ngủ nên rất mệt và cũng có nguyên nhân khác là Lan ko có hứng thú xem .

Trong khi đó ở dưới sân thi đấu Lâm đang thi đấu cùng với Nguyên,nhìn thấy những đường kiếm sắc bén như muốn cướp tính mạng của đối thủ bằng những chiêu thức vô cùng nguy hiểm khiến cho Phương phải bật thốt :

-Những đường kiếm này mạng mẽ thật giống như muốn lấy tính mạng của đối thủ vậy .

Nghe vậy Lam tuy ko hiểu ý của Phương và nên tiếng :

-Ý cậu là sao Thắng .

Biết Lam ko hiểu ,vì dù sao Lam ko có học về kiếm giống như mình nên Phương nói :

-Cậu nhìn kìa đường kiếm nhanh gọn nhưng nếu để ý kĩ thì đường kiếm đó rất mạnh và nếu người kia ko giữ đc và theo kịp những đường kiếm kia thì có lẽ khó chắn khỏi bị thương .

Nghe vậy Lam quay sang nói ;

-Nhưng đây là thi đấu giao hữu thôi mà có cần làm như vậy ko ?

Lan nghe thấy nhìn xuống dưới và đúng như những gì Phương nói và Lan còn nhận ra những đường kiếm đó giống như đang muốn cướp đi tính mạng của đối thủ mình qua ánh mắt sắc như dao ,và Lan chợt nhớ những gì điều tra về thân thế của Lâm thì chợt cười .

Lam và Phương đang nhìn xuống dưới chợt nghe thấy tiếng cười từ Lan thì quay sang hỏi giọng tò mò :

-Cậu cười gì vậy Nhật .

Lan nói giọng bình thường :

-Tớ nhớ 1 chút chuyện thôi _và nhìn sang Trâm ánh mắt thật khó có thể đoán Lan đang nghĩ gì .

Trong khi đó Lam và Phương nhìn Lan đang nhìn Trâm thì chợt nhớ gia đình của Lâm là mafia vì thế ko thể phủ nhận những đường kiếm như vậy là lẽ thường tình .

Nhưng Lan chợt nói :

-Kiếm thuật và võ thuật chỉ là công cụ để muốn giết người thì nó ko thể nào là thê thao đc .

Đúng lúc đó Quân và Huy đi ngang qua và Quân nói khi nghe vậy :

-Vậy theo cậu võ thuật là gì ?_giọng có chút khó chịu .

Nghe vậy Lam và Phương có chút khó xử ,trong khi đó Lan thì khác ánh mắt trở nên quyết liệt và nói :

-Trong thể thao ko thể sử dụng những đường kiếm như muốn giết người như vậy đc ,và kiếm thuật là dùng để rèn luyện tính cách thể lực nhưng mà Lâm lại dụng nó để …._Lan lắc đầu ko nói tiếp nhưng ai cũng hiểu ẩn ý đó là ”để giết người ”

Quân nghe vậy khó chịu vì dù sao Lâm cũng là bạn mình mà giờ lại đc 1 người ko biết võ nói như vậy thì thật sự ko tức giận thì mới là và Quân nói :

-Cậu ko biết võ mà nhận xét như vậy sao ?

Đúng lúc đó ở dưới sân cây kiếm của Lâm đã khiến cho đối thủ tức Nguyên bị thương .

Chính lúc đó Phương bật thốt ;

-Nguyên bị thương rồi .

Lan nghe vậy ko có ngạc nhiên gì mà ngược lại trong đầu Lan đoán đc trước hay sau thì người đó ko bị thương trước nhưng đường kiếm mạnh và như chớp lóe vậy và khiến cho đối thủ của mình ko thể nhận ra đc đường kiếm đó thật ra là đang ngắm vào ai ,nhưng còn có 1 đặc biệt mà Lan nhận ra Lâm ko phải đang muốn đối thủ của mình bị thương hoàn toàn .

Còn Lam thì ko biết gì nhìn sang Phương và hỏi :

-Mình mới thấy họ đang đấu kiếm mà sao giờ lại như vậy ?

Phương lắc đầu ko biết trả lời sao vì cho mình lúc đó cũng trong thấy thanh kiếm đó đâm vào Nguyên ,nhưng ko thể lý giải đc và nói ;

-Mình cũng ko biết nữa.

Còn ở dưới sân và Lan bỏ chỗ ngồi đi xuống sân và chợt thấy chị họ Misaki đi vào và nhìn người đang nằm ngất trên sàn đấu thì lập tức nói :

-Các cậu mau khiên người này xuống phòng y tế đi .

Sau đó quay sang Lan nói:

-Em đi theo chị một chút có đc ko.

Gật nhẹ Lan bước theo chị mình ,nhưng chợt dừng sân khi nghe thấy tiếng của 2 con bạn mình:

-Đợi tớ với ,tớ đi theo cậu.

Trong khi đó ,Lâm nhìn và nói với 2 thằng bạn:

-Chúng ta đi theo họ thử xem.

Và ko nói gì họ rời khỏi sân đấu.

Và trên khán đài đang hỗn loạn thì chợt im lặng khi ko biết chuyện gì xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.