Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!!

Chương 42: - Xem Ra Y Cũng Không Phải Giả Bộ Hận Ta.




Bốn giờ sáng, Lâm Tạ Phong nằm một mình trong xe, trên người anh là chiếc áo vest mà cô đã đắp. Ngón tay anh khẽ động, một cơn đau đầu ập đến khiến anh nhíu chặt hai hàng lông mày. Tay anh liền xoa xoa phần giữa trán, mắt từ từ mở ra nhìn xung quanh.

Tại sao anh lại ở trong xe? Đây là đâu?

Anh nhìn xuống cơ thể đang trần trụi. Một phần ký ức bị lu mờ, hình ảnh trong đầu hiện ra không rõ, anh không nhớ chuyện gì đã xảy ra. Tay anh đập mạnh vào trán vài cái, đầu cố lục lại trí nhớ, dây thần kinh não truyền đến một vài thông tin tuy không đầy đủ nhưng cũng có thể đoán ra đêm qua đã xảy ra chuyện gì.

Hình ảnh cô thở dốc nằm dưới thân anh, cơ thể không một mảnh vải che thân. Đôi mắt u buồn nhìn anh lưu luyến.

Tư Linh! Đêm qua là anh và em xảy ra quan hệ?

Em đi đâu rồi?

Anh rốt cuộc cũng nhớ ra đêm qua đã xảy ra chuyện gì. Ánh mắt lo lắng tìm kiếm bóng dáng quen thuộc, nhưng kết quả lại là một màn tối bao phủ. Anh thở dài, buồn bã ngã người ra sau. Tay chống trán, mắt chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại có hình nền của cô.

Tư Linh! Em lại bỏ anh sao?

- -------------------

"Kính thưa quý vị khán giả, sáng nay trên mạng đang rầm rộ một video clip 18+, người trong video được cho là tình nhân của một Tổng tài quyền lực nhất thành phố là Lâm Tạ Phong. Khắp các mặt báo cũng đang đưa tin về vụ này, có người đồn rằng cô ấy là bị Lâm Tạ Phong tra tấn dã man vì khắp người đều là vết thương..."

Sáng sớm tin tức "Tình nhân của Tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thị dâm loạn với năm mươi thằng" đã lan ra khắp các mặt báo, video ghi lại toàn bộ quá trình nhanh chóng được chia sẻ rầm rộ trên mạng xã hội. Các thời sự ti vi cũng nhanh chóng đưa tin.

Rầm!

Lâm Tạ Phong ngồi trong phòng Tổng giám đốc, cái remote ti vi đã bị anh ném bể dưới sàn. Khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn chăm chăm vào video clip đang chiếu trên ti vi nhưng đã được che mờ vì nhạy cảm.

"Cậu có biết là ai làm?" Hắc Tiệp ngồi ở ghế sofa, ánh mắt anh ta cũng chăm chú vào màn hình ti vi.

"Không biết! Chết tiệt thật!"

"Giờ cậu tính sao?" Tần Hạo hai tay đút túi quần, ánh mắt nhìn thoáng qua remote tan nát trên sàn nhà rồi nhìn Lâm Tạ Phong.

"Chuyện này sẽ làm ảnh hưởng đến hình ảnh của tớ rất nhiều... Hắc Tiệp! Cậu mau đi điều tra xem là ai cung cấp tin tức cho các nhà báo... Tần Hạo! Cậu đi phong toả hết tin tức, ai dám đăng coi như họ không muốn giữ công ty... Nếu để tớ biết được, tớ sẽ không để kẻ đó yên!" Giọng nói lạnh băng phát ra, ánh mắt anh tàn ác.

Hắc Tiệp và Tần Hạo chỉ gật đầu, hai người lập tức rời khỏi phòng. Anh thở dài, tay đốt một điếu thuốc hút, trong đầu là suy đoán mọi chuyện.

Rốt cuộc là ai?

Chuyện này không thể có người ngoài biết?

Trong đầu anh chợt hiện ra hình ảnh của một người, anh lập tức dập tắt điếu thuốc, đứng dậy rời khỏi phòng.

Xe anh và đám đàn em dừng lại trước một toà nhà hiện đại nhưng không bằng Lợi Thị và Lâm Thị. Anh nghênh ngang đi vào công ty, theo sau khoảng mười mấy đàn em. Tất cả nhân viên trong công ty đều trố mắt nhìn anh, họ cảm nhận được luồng khí lạnh phát ra từ người anh. Tin tức hồi sáng khiến mọi người không ngừng bàn tán về anh, họ chỉ dám nói nhỏ vì sợ anh nghe thấy. Anh không thèm quan tâm đi thẳng trực tiếp tới quầy lễ tân.

"Tôi muốn gặp Đằng Tổng!"

"Dạ... Anh có hẹn trước chưa ạ?" Nữ lễ tân nhìn thấy anh, cô ta vừa sợ vừa xấu hổ. Cô ta biết anh trên báo rất nhiều nhưng đây là lần đầu tiên gặp anh ngoài đời...

Thật là người gì mà đẹp trai dữ trời!

Cô ta bắt đầu ỏng ẹo, nói ra giọng nói ngọt ngào hết mức có thể. Tay còn cố ý kéo cổ áo thấp xuống để lộ bộ ngực căng tròn.

Nghe nói anh ta đối với nhân tình rất hào phóng! Nếu được làm tình nhân của anh ta, cuộc đời sau này của cô ta sẽ sống trong sung sướng!

Anh biết cô ta đang cố quyến rũ anh, loại phụ nữ này anh gặp qua nhiều rồi. Anh nhếch mép tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, nói:

"Tôi không hẹn trước!"

"A... Vậy tôi không thể để anh gặp Đằng Tổng rồi!" Giọng nói cô ta nhão nhoẹt khiến người ta nổi da gà, ánh mắt đa tình nhìn sâu vào đôi mắt anh.

"Cô nỡ không cho tôi gặp? Tôi còn nghĩ sẽ cho cô làm người phụ nữ của tôi!"

"Được! Mời anh đi lối này, Tổng giám đốc ở tầng 28 ạ!" Cô ta nghe xong liền sáng mắt, trong lòng mừng rỡ. Nhưng trước khi vào trong, anh đã để lại một câu như sét đánh ngang tai cô ta:

"Xin lỗi! Tôi chỉ yêu vợ tôi thôi!"

Tuy anh và cô chưa kết hôn nhưng từ lâu anh đã xem cô là vợ anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.