Cưng Chiều Vợ yêu, Cầu Ôm Ôm

Chương 40: Đuổi Hai Người Vô Liêm Sỉ Này Đi Cho Tôi!




"Diệp môn chủ, tại hạ là Hắc Tử tông chủ Hắc Thủy Tông, ta muốn mang theo Hắc Thủy Tông gia nhập Ma Vân Môn." Người có địa vị cao của Hắc Thủy Tông đều đi ra.

Bọn họ vừa mới thấy được trận chiến kia của Diệp Thần, biết là bây giờ chỉ có thể gia nhập Ma Vân Môn, bọn họ mới có thể đoạt lại Hắc Thủy Thành!

Diệp Thần gật gật đầu, cười nói, "Hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh."

Lần này có thể nói là hoàn toàn thắng lợi.

"Đi, theo ta phản công Hắc Thủy Thành!" Diệp Thần hét lớn một tiếng, bây giờ là thời cơ tốt nhất phản công Hắc Thủy Thành, sư đoàn của Da Lỗ Đặc đã hoàn toàn sụp đổ, phòng ngự của Hắc Thủy Thành đã hoàn toàn trống rỗng, tự nhiên thời cơ vô cùng tốt để Diệp Thần phản công.

"Phản công Hắc Thủy Thành, phản công Hắc Thủy Thành!!"

Đệ tử Ma Vân Môn kêu gào, đi theo Diệp Thần phản công Hắc Thủy Thành.

Hắc Thủy Thành vốn là thành trì của Hắc Thủy Tông, nhưng bị sư đoàn của Da Lỗ Đặc đánh cho thành tàn phế, không thể không từ bỏ Hắc Thủy Thành.

Bây giờ Da Lỗ Đặc đã chết, mấy tên doanh trưởng tu vi cấp bốn cùng toàn bộ chết ở trong tay Diệp Thần, bây giờ phản công, quân lính của Tà Tộc liền trực tiếp tan rã.

Vu Lỵ Kỳ làm trung đội trưởng, lại có tu vi cấp ba, lúc này thừa dịp loạn chuẩn bị chạy mất dép, chỉ cần có thể rời đi Hắc Thủy Thành, trở lại Ly Hỏa Thành, tất cả mọi chuyện sẽ trở nên an toàn.

Tát Lôn Đặc là sư tôn của hắn, chính là một vị cấp năm cao thủ có thực lực so với Da Lỗ Đặc còn cường đại hơn, Ly Hỏa Thành còn có Ly Hỏa đại trận, Ma Vân Môn dù có lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng giết tới Ly Hỏa Thành a.

Nhưng mà, Vu Lỵ Kỳ lại không biết, Diệp Thần, người này thường có thói quen, đó chính là người mà hắn một lần không giết chết, khẳng định sẽ tìm cơ hội để xử lý.

Lúc giết vào Hắc Thủy Thành, Diệp Thần liền phát hiện Vu Lỵ Kỳ đang thừa dịp loạn chuẩn bị chạy trốn, liền lấy ra Lam sắc Súng ngắm vừa mới được thăng cấp, trong nháy mắt liền phong tỏa Vu Ly Kỳ.

Một viên đạn lấy mạng bay ra ngoài, Vu Lỵ Kỳ có Linh khí trung phẩn có thể phòng ngự được Tử sắc Súng ngắm, nhưng lại không ngăn cản được Lam sắc Súng ngắm của Diệp Thần.

"Vèo...!"

Đạn xuyên qua đầu Vu Ly Kỳ, ngay cả tiếng kêu thảm còn không kịp phát ra, liền từ từ ngã xuống như cây chuối bị chém đứt gốc.

Mà ở bên một tòa thành trì khác, Ly Hỏa thành!

Tát Lôn Đặc đang xử lý sự vụ hàng ngày, đang nghĩ ứng phó làm sao để tấn công Thiên Kiếm Thành.

Nhưng vào lúc này, hắn cảm giác được ở trung túi trữ vật của mình hơi khác thường, mở ra xem, trong nháy mắt để hắn ngẩn cả người, ngay sau đó là lửa giận ngập trời dâng trào hiện ra.

"Da Lỗ Đặc, ngươi cái tên khốn kiếp này, ta đã đem Kỳ nhi giao cho ngươi, ngươi vậy mà để hắn chết, ngươi tốt nhất đừng có xuất hiện ở trước mặt ta, bằng không, ta nhất định phải xé nát ngươi." Nhìn thấy linh hồn ngọc giản vỡ vụ, Tát Lôn Đặc thực sự là tức giận đến cực điểm.

Vu Lỵ Kỳ là đệ tử đắc ý nhất của hắn, thậm chí có khả năng trở thành Tà Tộc cấp sáu thiên tài, lần này hắn để Vu Lỵ Kỳ gia nhập đội ngũ của Da Lỗ Đặc, chính là muốn để Vu Lỵ Kỳ lịch luyện một chút, nhưng không ngờ, Vu Lỵ Kỳ lại chết ở trong tay Diệp Thần.

Về phần Diệp Thần, giết chết Vu Lỵ Kỳ cũng không tính là chuyện gì to lớn, mà lúc này hắn đang tiếp quản Hắc Thủy Thành, không chỉ riêng Hắc Thủy Thành, còn có ba toà thành trì ở xung quanh.

Bốn toàn thành trì này, đều là sư đoàn của Da Lỗ Đặc trấn thủ, lần này Da Lỗ Đặc binh bại như núi đổ, bốn tòa thành trì này, tự nhiên thành vật trong lòng bàn tay của Diệp Thần.

Nhiệm vụ tấn cấp cần phải đoạt lại mười toà thành trì, bây giờ đã chiếm được năm tòa, chỉ cần chiếm lại nốt năm tòa còn lại, Diệp Thần liền có thể tấn cấp Nguyên Anh kỳ.

Sau khi thu phục được bốn tòa thành trì, Diệp Thần còn chiếm được không ít tán tu và tông môn đã từng duy trì bốn tòa thành trì này, không ít người gia nhập Ma Vân Môn, chỉ trong thời gian một ngày, Ma Vân Môn vốn có hơn một ngàn người, bây giờ phát triển đến ba ngàn người, trong đó bao gồm chín vị tu sĩ Kết Đan kỳ.

Lần này Ma Vân Môn của Diệp Thần, địa vị xem như nước lên thì thuyền lên.

Diệp Thần đang ở bên này đang thu hoạch lớn, kiểm kê chiến lợi phẩm.

Lúc này Xích Thiên Tường của Ma Sát Tông lại là mồ hôi lạnh đang tuôn ra, may mắn mình vẫn còn thông minh, không có làm điều gì quá đáng, bằng không nếu như Diệp Thần ra tay với hắn, hắn liền xong đời.

Thực lực của hắn, thế nhưng vẫn là chưa bằng được Da Lỗ Đặc.

"Chuẩn bị lễ vật, ta muốn đi một chuyến đến Ma Vân Môn." Xích Thiên Tường quyết định rất nhanh, nếu Diệp Thần cường đại như vậy, vậy liền có thể kết thành minh hữu, cùng nhau chống lại sự công kích từ đại quân Tà Tộc và môn phái chính đạo.

Không chỉ có Xích Thiên Tường của Ma Sát Tông, bên trong Lạc Nhật Phủ, những thế lực mạnh mẽ của ma môn cơ hồ đều tới.

Ma Sát Tông, Âm Thi Tông, Bách Cổ Tông, ba tông môn này là ba đại ma môn trong Lạc Nhật Phủ, thực lực cũng là cao cấp nhất, ba ma môn này, đều không chỉ có một vị đại tu sĩ Luyện Hư kỳ, thậm chí có lời đồn, Âm Thi Tông còn đang chưởng khống một con ngàn năm Hạn Bạt có tu vi tương đương với Hóa Thần kỳ, thực lực mạnh mẽ vô cùng.

Ngoại trừ ba đại ma môn này ra, còn có mấy cái ma môn tứ phẩm, tam phẩm đều thi nhau điều động người đại diện đến Ma Vân Thành, chuẩn bị giao hảo cùng Diệp Thần

Tại phủ thành chủ Ma Vân Thành, Ma Vân Thành hôm nay có thể nói là náo nhiệt khác thường, Diệp Thần cũng không có nghĩ đến, vẻn vẹn chỉ là một trận chiến, vậy mà lại hấp dẫn nhiều môn phái như vậy đến đây thăm hỏi.

"Ha ha, Diệp môn chủ, ngươi thật là khiến cho ta phải mở rộng tầm mắt a, vậy mà có thể đánh tan sư đoàn của Da Lỗ Đặc, thu hồi bốn tòa thành trì đã mất đi." Xích Thiên Tường cười lớn đi tới.

Ở lúc lần đầu tiên tới đây, hắn là cao cao tại thượng, nhưng lần này thì, hắn lại thu liễm hơn rất nhiều, khí tức trên người cũng không có phóng xuất ra.

"Thiên Tường phó tông chủ, thời gian ngắn như vậy, đây đã là lần thứ hai ngươi đến đây thăm hỏi a." Diệp Thần cười nhẹ nói.

Âm Trung Nhạc phó tông chủ Âm Thi Tông cười đi tới, "Thiên Tường, hắc hắc, người như thế nào cũng tới đây tham gia náo nhiệt a!"

"Âm Trung Nhạc, ngươi cái lão tiểu tử này, không đi nuôi cương thi của ngươi, chạy đến chỗ này làm cái gì?" Thiên Tường cùng với Ân Trung Nhạc tựa hồ không hợp nhau, hắn nhìn thấy Âm Trung Nhạc liền dâng lên nỗi oán hận trong lòng.

Diệp Thần thì chẳng thèm quan tâm những chuyện đó, lần này có tới bốn năm mươi người đại biểu các tông môn khác nhau, đều đang tập trung ở phủ thành chủ.

Diện Thần đi đến vị trí chỗ ngồi danh dự, mỉm cười nói ra: "Các vị đồng liêu có thể đến Ma Vân Thành ta, vì chúc mừng Ma Vân Môn ta thắng lợi, Diệp Thần ta hết sức cao hứng."

"Chúng ta cũng hết sức cao hứng, lần này Diệp môn chủ đánh tan sư đoàn của Da Lỗ Đặc, thật sự là hả hê lòng người."

"Diệp môn chủ, thực lực của ngươi rất phi thường, còn có vô số Linh thú, Linh khí cao cấp, chúng ta tự nhiên là không có cách nào so sánh, nhưng tất cả mọi người đều là ma môn, ngươi không có ý định giúp những tiểu môn tiểu phái như chúng ta một tay sao?"

Nói ra lời này chính là phó tông chủ của Tịch Sát Tông, rất rõ ràng, lời này không phải ý tứ của hắn, hắn đang nói chuyện giúp Ma Sát Tông.

Ý tứ rất đơn giản, chính là hi vọng Diệp Thần có thể lấy ra Linh khí và Linh thú chia cho bọn hắn một chút.

"Diệp môn chủ, ta cảm thấy phó tông chủ Tịch Sát Tông nói không sai, chúng ta đều là ma môn, tự nhiên hẳn là cần phải qua lại giúp đỡ lẫn nhau, ngươi nói có đúng không?" Xích Thiên Tường cũng tiếp lời nói.

Lúc này Âm Trung Nhạc cũng đứng lên, hùa theo nói ra: "Diệp môn chủ, ngươi liền cho cái lời khẳng định, ngươi có nhiều Linh thú như vậy, cũng không có nhiều đệ tử như vậy đến khống chế đúng không?"

Diệp Thần xem như là thấy rõ, lần này cái gọi là đến chúc mừng thắng lợi, trên thực tế là đến đòi hỏi Linh thú và Linh khí.

"Linh thú và Linh khí đương nhiên không có khả năng lấy làm của riêng, tuy nhiên nếu như tặng không, Ma Vân Môn ta cũng không chơi nổi." Diệp Thần mỉm cười nói.

P/S: Mọi người ủng hộ đi a, ta sẽ tiếp tục làm chương nữa cho mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.