Cưng Chiều Vợ yêu, Cầu Ôm Ôm

Chương 24: Bị Mất Trí Nhớ Hãy Tìm Chú Cảnh Sát




Nếu như ba người này chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường, tất nhiên Diệp Thần sẽ không có bất cứ do dự nào giết chết bọn chúng, dù sao hắn để cho Hàn Yên Nhu hạ thấp tu vi xuống, chính là để hấp dẫn một số tu sĩ muốn giết người, sau đó lại bị hắn giết ngược lại, dạng này liền có thể đoạt được đồ của người khác, mà không cần phải vất vả tìm kiếm nhưng vẫn có thể đi đường.

Ma Vân Môn muốn phát triển, thế nhưng tiền thì thiếu cực nhiều, có thể kiếm thêm nhiều một chút, tự nhiên là sẽ tốt hơn một chút.

Tuy nhiên ba người này thì không giống, Diệp Thần rất hi vọng bọn họ có thể gia nhập môn phái của chính mình.

Ba người này, đều là Ngũ Hành tạp linh căn, giống với hắn, là thuộc về dạng người có thiên phú tu chân, nhưng là người có thiên phú đứng ở hàng thấp nhất, bất quá, thiên phú chỉ có thấp như vậy, ba người này vẫn có thể tu luyện tới Luyện Khí hậu kỳ, điều này thực là không đơn giản a.

- Họ và tên: Diệp Phong.

- Tu vi: Luyện Khí tầng chín trung kỳ (trung kỳ ở đây là của tầng chín nhé).

- Công pháp: Ngũ Hành Thăng Tiên Kinh (địa thần).

- Pháp thuật: Hỏa Cầu Thuật, Phong Nhận Thuật, Thủy Mạc Thuật.

- Thần Thông: Không.

- Linh thú: Không.

- Chức nghiệp phụ: Chế phù sư (hạ phẩm sơ cấp).

Đây là thông tin của thiếu niên đứng ở giữa, khó trách a, Ngũ Hành tạp linh căn vẫn có thể tu luyện tới cảnh giới này, hóa ra là có được thần siêu cấp công pháp tu luyện thành.

Trên con đường Tu chân có tới mười hai Đại cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Luyện Hư, Hóa Thân, Độ Kiếp, Đại Thừa, Tử Phủ, Vạn Tượng, Nguyên Thần, Vĩnh Sinh.

Công pháp của môn phái nhỏ bình thường, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, giống như công pháp của Ma Vân Môn, tu luyện đến đỉnh phong thế nhưng chỉ tới Kết Đan kỳ mà thôi.

- Bắt bọn chúng lại!

Diệp Thần lập tức phân phó, lập tức lấy ra túi Ma Vân, Bách quỷ đều xuất hiện, đêm vây ba người này vào trong.

- Các ngươi là tu sĩ ma đạo!

Diệp Phong sắc mặt biến hóa, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.

- Bây giờ, chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất, gia nhập Ma Vân Môn chúng ta; thứ hai, chết!

Diệp Thần không thích nói nhảm, trực tiếp nói ra điều kiện.

Nghe thấy vậy, lông mày Diệp Phong nhíu lại:

- Để chúng ta gia nhập Ma Môn? Việc này không phải không có khả năng, thế nhưng, gia nhập môn phái của các ngươi, chúng ta có thể được những gì?

- Đan dược, Linh khí, Linh thú, linh thạch, không thứ gì không có.

Diệp Thần bình thản mở miệng.

Diệp Phong cười lạnh:

- Nói thật dễ nghe, ngay cả Tàn Tuyết Tông cũng không thể nói ra điều kiện được như vậy.

Hàn Yên Nhu đưa tay, một con Phong Tuyết Lang cấp ba trung kỳ xuất hiện ở giữa không trung, đây là Linh thú mà nàng ta lựa chọn.

"Linh thú."

Nói xong, Hàn Yên Nhu vỗ túi trữ vật, xuất hiện ra Linh khí trung phẩm thượng cấp, đây là trọng bảo của môn phái Tử Dương Môn, Diệp Thần đưa cho Hàn Yên Nhu.

"Đan dược." Ngay sau đó, là đan dược trung phẩm trung cấp xuất hiện.

- Bây giờ, các ngươi còn có lời gì để chất vấn môn chủ của chúng ta sao?

Hàn Yên Nhu lạnh lùng nhìn lấy ba người.

Diệp Phong sắc mặt đại biến, khiến hắn giật mình nhất vẫn là con yêu thú cấp ba, yêu thú thế nhưng là rất khó khăn thu phục, nhất là yêu thú cao cấp, thì lại cực kỳ khó khăn để thuần phục.

- Được, chúng ta gia nhập Ma Vân Môn các ngươi cũng được, nhưng là, chúng ta muốn có Linh thú, muốn có Linh khí, muốn có linh thạch.

Diệp Phong ngược lại là cũng không khách khí

- Được, nếu các ngươi đã muốn gia nhập Ma Vân Môn của ta, vậy thì cần phải phát ra lời thế, các ngươi sẽ phải cùng Ma Vân Môn tồn vong, không được làm tổn hại đến chuyện lợi ích của Ma Vân Môn.

Diệp Thần đặt ra vấn đề lời thề này cũng không tính là quá phận, đây cũng là một cái điều kiện mà đại đa số môn phái thu đệ tử làm, nếu không tông môn nuôi dưỡng đệ tử, kết quả lại vì người khác may áo cưới, đây không phải là hối hận cũng không kịp sao.

- Được!

Diệp Phong gật đầu.

- Ta Diệp Phong hướng thiên đạo phát ra lời thế, nếu như Ma Vân Môn có thể dùng thực tình đối đãi với ta, ta Diệp Phong sẽ cùng với Ma Vân Môn tồn vong, tuyệt đối không làm tổn hại đến chuyện lợi ích của Ma Vân Môn, nếu như vi phạm lời thế này, nhất định sẽ bị tâm ma phệ hồn mà chết!

Diệp Thần cười, Diệp Phong này đúng là thông minh, trước tiên còn nói ra điều kiện.

- Được, hoan nghênh các ngươi gia nhập Ma Vân Môn, Hàn trưởng lão, ban thưởng lệnh bài.

Diệp Thần phân phó.

Ma Vân Môn tất nhiên là sẽ có lệnh bài biểu thị của Ma Vân Môn, trên người Diệp Thần mặc dù không có, thế nhưng trên người Hàn Yên Nhu lại là có không ít.

- Ha ha, bây giờ là đệ tử của Ma Vân Môn ta, vậy có nên hay không phải nói về chuyện Ngũ Hành Thăng Tiên Kinh.

Diệp Thần cười nhạt nhìn xem Diệp Phong này.

Diệp Phong nghe thấy điều này, vẻ mặt hoàn toàn thay đổi, hai mắt nhìn chòng chọc vào Diệp Thần.

- Yên tâm, ta nếu có muốn Ngũ Hành Thăng Tiên Kinh của ngươi, liền có thể trực tiếp giết chết ngươi, sau đó bắt linh hồn của người, dùng Sưu Hồn thuật

Diệp Phong hơi nhẹ nhàng thở ra, nghi ngờ hỏi:

- Làm sao ngươi biết được Ngũ Hành Thăng Tiên Kinh?

- Nhìn ra được.

Diệp Thần không mặn không nhạt trả lời: - Được rồi, chuyện về Ngũ Hành Thăng Tiên Kinh sau này hẵng nói, ba người các ngươi theo ta cùng một chỗ đi tới Tàn Tuyết thành.

- Vâng.

Diệp Phong cung kính đáp.

Lần này liền an toàn rất nhiều, năm người cùng một chỗ, ngược lại là không có người nào dám đi ra nói ăn cướp, bay khoảng chừng nửa ngày, liền đã đến Tàn Tuyết thành.

- Phí vào thành, mỗi người một khối linh thạch hạ phẩm.

Thủ vệ canh cổng vậy mà toàn bộ đều là Luyện Khí hậu kỳ, hai tên đội trưởng ở trên tường thành còn là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nội tình của Tàn Tuyết Tông, xem ra thật không đơn giản.

Sau khi nộp linh thạch, năm người tiến vào Tàn Tuyết thành.

- Chợ đen của Tàn Tuyết thành, ở nơi nào?

Diệp Thần trực tiếp dựa theo manh mối chợ đen của Tàn Tuyết thành đi tìm kiếm.

- Môn chủ đi theo mấy người chúng ta là được.

Diệp Phong chỉ đường, hướng chợ đen của Tàn Tuyết thành đi tới.

- Ai nha, đây không phải là nôi danh Chế Phù sư của Tàn Tuyết thành chúng ta sao?

Ngay vào lúc này, một cái thanh âm quái gở truyền đến.

Nói chuyện chính là một tên thanh niên xấu vãi nồi, ở sau lưng thanh niên này, dẫn theo sáu người hộ vệ có tu vi Luyện Khí hậu kỳ.

Diệp Phong làm bộ giả vờ như không có nghe được, tiếp tục dẫn Diệp Thần hướng về phía trước mà đi.

- Diệp Phong a, ngươi thật đúng là đồ vô dụng, vị hôn thê của ngươi chạy theo người khác, ngươi ngay cả đứng ra ngăn cản cũng không dám.

Thanh niên kia tiếp tục châm chọc.

- Tuyết Thiên Nhai, quản cho tốt cái miệng của ngươi, chuyện về vị hôn thê của ta, còn chưa tới lượt ngươi ở chỗ này có thể ăn nói linh tinh.

Diệp Phong cả giận nói.

- Ha ha, nhìn mà xem, phế vật này còn rất biết cách quát người a, để ta nhìn xem, bênh cạnh ngươi là thiếu gia công tử nhà nào mà ngươi dám nói với ta như vậy!

Tuyết Thiên Nhai mang theo ánh mắt nghiền ngẫm nhìn về phía Diệp Thần.

- Oa oa, mỹ nữ, không sai không sai, dáng người này thật không tệ.

Tuyết Thiên Nhai không có nhìn thẳng vào Diệp Thần, đôi mắt lại chăm chú nhìn chằm chằm vào Hàn Yên Nhu

Vẻ mặt của Hàn Yên Nhu biến hóa, trên người khí tức Trúc Cơ tầng một liền phóng ra.

- Oa oa oa, không tệ a, vậy mà còn là một băng sơn mỹ nhân Trúc Cơ kỳ a, ta rất thích đưa cái kiểu nữ tử tỏ ra thanh cao, kiêu kỳ đặt ở dưới hông ta.

Đôi mắt tham lam của Tuyết Thiên Nhai nhìn Hàn Yên Nhu từ trên xuống dưới.

- Cút!

Hàn Yên Nhu nỏi giận quát lên một tiếng.

- Cút? Cút lên giường sao? Đừng có gấp nha, đợi lát nữa ta liền đưa ngươi cút vào giường a.

Tuyết Thiên Nhai cười ha ha và gọi: - Người đâu, hai người này là gian tế mà tà tộc điều động tới, bắt lại cho ta.

- Vâng.

Sáu tên tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đem năm người Diệp Thần vây quanh

- Muốn chết!

Diệp Thần ngước mắt lên, chỉ trong nháy mắt, đoàn kiếm liền đã cắt đứt cổ họng của Tuyết Thiên Nhai, Tuyết Thiên Nhai khó có thể tin nhìn Diệp Thần, muốn nói chuyện, nhưng là cổ họng lại không phát ra được thanh âm nào, cuối cùng ngã xuống đất bỏ mình.

- Ngươi... Ngươi giết Thiếu thành chủ, ngươi xong, xong.

Mấy tên hộ vệ vô cùng kinh hoảng, vội vàng bóp nát một tấm Truyền Âm Phù.

- Thiếu thành chủ bị giết.

Ngay sau đó, chính là một luồng khí tức lạnh thấu xương, phong tỏa Diệp Thần:

- Hỗn trướng, vậy mà dám giết chết con ta, ta muốn ngươi phải đền mạng.

Người còn chưa đến, thanh âm liền đã tới, khí thế ác liệt của Kết Đan kỳ, đè ép ba người Diệp Phong khiến họ liên tiếp lui về phía sau, Hàn Yên Nhu cũng có chút không chịu nổi.

P/S: đạo hữu a, thấy truyện hay mà không like sao, có điều kiện thì ủng hộ kim phiếu nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.