Cùng Cậu Nằm Mơ

Chương 40




Lãnh Tư Thần đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó mềm nhẹ mà vỗ sau lưng cô, nói: “Sợ sao! Đã không có việc gì, không có việc gì, đừng sợ……”

Thân thể cô gái run bần bật cùng vẻ mặt kinh hoảng sợ hãi quả thực làm tim anh như bị đao cắt, hận không thể đem tất cả những người đã thương tổn cô thiên đao vạn oa.

Nhưng, người thương tổn cô sâu nhất, lại là chính anh.

Tất cả đều là do chính anh, mới liên lụy cô chịu khổ sở nhiều như vậy.

Giờ phút này, tự trách thật sâu như thủy triều cơ hồ đã muốn đem Lãnh Tư Thần chôn vùi……

Anh đang ôm cô trấn an cô, đột nhiên phát hiện có chỗ nào đó không đúng lắm.

Nhiệt độ cơ thể Hạ Úc Huân cao đến kỳ lạ, Lãnh Tư Thần sờ sờ trán cô: “Sao lại nóng như vậy?”

Anh không yên tâm, lại dùng trán mình dán sát trán cô, thật sự rất nóng.

Khoảnh khắc anh cúi đầu môi mỏng tới gần, máu toàn thân Hạ Úc Huân lưu thông cực nhanh như vừa tìm được một lỗ hổng, trán anh lành lạnh, thật thoải mái, hơi thở của anh, rất dễ chịu……

Cô giống như mê muội mất khống chế mà kéo cổ anh xuống……

Cảm nhận được xúc cảm trên môi, một khắc lo lắng cùng bất an của Lãnh Tư Thần tất cả đều hóa thành kinh ngạc ngập tràn, bị sự nhiệt tình của cô làm cho đầu óc choáng váng, hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại.

Ôi trời, vẫn luôn lo lắng an toàn của cô, anh cư nhiên quên mất chuyện quan trọng như vậy, trước đó cô bị trúng thuốc, khó trách trở nên như vậy…… Nhiệt tình như vậy……

Lãnh Tư Thần dễ dàng bị cô khơi mào, tay đặt bên hông cô bỗng nhiên siết chặt, khiến cho thân thể cô càng dán sát về phía mình, sau đó đảo khách thành chủ.

Mà cô không chút kháng cự mà còn chủ động nghênh hợp, Lãnh Tư Thần kêu lên một tiếng, bất đắc dĩ mà một phen cầm tay đang lộn xộn của cô.

Bàn tay nhỏ bị băng gạc cột lấy, vết thương chồng chất, anh ôn nhu mà đặt lên môi, hôn từng ngón tay cô.

Hạ Úc Huân thở hồng hộc mà dừng lại toàn bộ động tác, thừa dịp thần trí thật vất vả mới có một chút thanh tỉnh, cô vội đẩy anh ra, sau đó lảo đảo lui về phía sau vài bước.

Lãnh Tư Thần vừa muốn tiến lên, cô lập tức hét lớn một tiếng, “Anh đừng qua đây……”

“Tiểu Huân?” Lãnh Tư Thần nhíu mày khó hiểu.

“Anh đi ra ngoài! Lập tức!” Hạ Úc Huân xoay người, không chút do dự nói.

Sự lạnh nhạt bất thình lình của cô khiến Lãnh tư Thần đau xót, khó hiểu mà từ phía sau ôm cô, hỏi: “Cái gì?”

Hạ Úc Huân dùng sức tránh cái ôm của anh, xoay người đối mặt anh, nhưng lại dời mắt không nhìn anh, bởi vì không dám nhìn người đối với cô mà nói là cực hạn dụ hoặc này, kiên quyết nói: “Anh đi ra ngoài, hoặc là em đi……”

“Vì cái gì?” Sắc mặt Lãnh Tư Thần càng thêm âm trầm.

Hạ Úc Huân gắt gao siết chặt nắm đấm đặt ở hai bên, sắc mặt dị thường vật lộn, đáp: “Nếu anh tiếp tục ở lại, em sợ bản thân cuồng tính quá độ…… Sẽ làm ra chuyện với anh!”

Lãnh Tư Thần nghe vậy đầu tiên là kinh ngạc, sau đó con ngươi hiện lên một tia ý cười, nhướng mày ghé sát vào, ra vẻ không biết hỏi: “Hả, chuyện gì?”

Anh mới vừa ghé sát vào, Hạ Úc Huân lập tức kinh hoảng thất thố mà né tránh, “Anh…… Anh đi mau! Đừng ép em!”

Lúc này đây, Lãnh Tư Thần trước khi cô kịp đào tẩu đã duỗi tay chế trụ eo cô, đem cô thuận tay kéo về lại bên mình, thanh âm vô cùng ôn nhu cùng săn sóc: “Tiểu Huân, không sao, em không cần nhẫn nhịn, em muốn làm cái gì đều được……”

Này này này…… Loại thời điểm này! Loại ngữ khí này! Loại lời nói này! Không khỏi cũng quá mức rồi a!

Hạ Úc Huân hai mắt lấp lánh hệt như năm trăm vạn bóng đèn, nuốt nước bọt, dùng ánh mắt cực nóng như tiểu cẩu nhìn thấy cục xương trông mong mà nhìn Lãnh Tư Thần.

Càng nhìn yết hầu càng khát khô, giống như giữa sa mạc bị mặt trời chói chang chiếu sáng……

Ngay lúc hai tròng mắt càng ngày càng vẩn đục, Hạ Úc Huân đột nhiên lắc lắc đầu, gian nan mà dời tầm mắt, vẻ mặt đưa đám nói: “Không được…… Tuyệt đối không được…… Mình…… Mình mới không phải cái loại người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của……”

Lãnh Tư Thần thật sự nhịn không được, đầu chôn vào vai cô, che dấu khóe miệng đã không nín được ý cười, khẽ thở dài, nói: “Không có việc gì Tiểu Huân, anh không muốn trơ mắt nhìn em khó chịu…… Dù sao chuyện này cũng là anh sai, là anh không bảo vệ tốt em!”

Trong đầu Hạ Úc Huân có hai người đang đánh nhau, đánh đến mặt mũi bầm dập, máu chảy thành sông, cuối cùng, tiểu ác ma cười dữ tợn dẫm lên thi thể tiểu thiên sứ chiếm điểm cao giành thắng lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.