Cùng Boss Trong Game Thần Quái Yêu Đương

Chương 6




Dịch:Hạ Tuyết| Biên: Hàn Phong Vũ

Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt vừa xông vào, lập tức nhìn thấy Tưởng Tiểu Ba đứng thẳng tắp trước cửa sổ.

Mà hiện tại, trên móng vuốt sắc bén của Tưởng Tiểu Ba, đang đâm xuyên qua một thi thể nữ chỉ còn một nửa, thấy Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt đi vào, đôi mắt Tưởng Tiểu Ba lập tức trừng to tới cực điểm, trong miệng không ngừng phát ra tiếng nhai “rào rạo rào rạo”.

“Mẹ kiếp, ăn cũng nhanh thật!”

Bên này Hạ Thiên Kỳ còn chưa cảm thán xong, bên kia Lãnh Nguyệt đã không chút do dự vung kiếm chém thẳng tới Tưởng Tiểu Ba.

Kiếm quang vô cùng chói mắt lóe lên, không hề nghi ngờ, nếu một kiếm này chém trúng Tưởng Tiểu Ba, cô ta chắc chắn sẽ bị chém thành hai nửa.

“Đừng giết vội, giữ lại cần dùng đến!”

Thấy Lãnh Nguyệt muốn một kiếm lấy mạng, Hạ Thiên Kỳ vội vàng lên tiếng ngăn cản. Nghe xong Lãnh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, kiếm quang lệch đi, sau đó ẩn vào khoảng không tối đen trước mặt.

“Nếu mặc kệ, nó nhất định sẽ tiếp tục ăn thịt người.”

Hiển nhiên Lãnh Nguyệt không hiểu, vì sao Hạ Thiên Kỳ muốn giữ lại thứ hại người này. Hạ Thiên Kỳ còn chưa kịp lên tiếng giải thích, Tưởng Tiểu Ba có lẽ cảm nhận được uy hiếp từ hai người. Chỉ thấy cô ta vứt bỏ xác chết trên tay, trực tiếp đụng nát cửa sổ nhảy xuống lầu.

Thấy Tưởng Tiểu Ba phá nát cửa sổ nhảy ra ngoài, Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt đuổi theo không chút nghĩ ngợi.

Khô lâu quỷ giáp hiện ra, bao phủ cơ thể Hạ Thiên Kỳ, bảo vệ hắn tiếp đất an toàn. Về phần Lãnh Nguyệt lại vô cùng ưu nhã, phóng ra mấy tấm chú phù, sau đó đạp chân lên, nhàn rỗi như xuống thang lầu, ung dung rơi xuống đất.

Hạ Thiên Kỳ quay đầu nhìn Lãnh Nguyệt một cái, nhịn không được phun một câu:

“Không cần thiết ngay cả nhảy lầu cũng đẹp trai như vậy đi.”

Lãnh Nguyệt không để ý Hạ Thiên Kỳ, lúc này đi tới dừng ở bên cạnh Hạ Thiên Kỳ. Cách đó không xa, bóng dáng Tưởng Tiểu Ba nhảy trong bóng tối cực nhanh, không phải mấy thứ cương thi trong phim ảnh có thể so sánh.

Có điều, với tốc độ của Tưởng Tiểu Ba hiện tại, trong mắt hai người Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt tuyệt đối không đủ nhìn. Nên bọn hắn cũng không có lập tức truy đuổi, mà chậm rãi đi theo phía sau.

Bọn người Sở Mộng Kỳ cùng Diêu Trí vốn dĩ đứng ở phía bên kia của chung cư, nên cả hai hoàn toàn không hề biết chuyện gì xảy ra bên này. Hạ Thiên Kỳ dùng điện đàm gửi cho Sở Mộng Kỳ một tin nhắn thoại, để cho Sở Mộng Kỳ dẫn Diêu Trú quay về khách sạn chỗ bọn họ ở trước.

Đường phố lúc này vô cùng vắng vẻ, hoàn toàn không nhìn thấy người đi đường. Cho dù ngẫu nhiên có xe đi qua, cũng khó có thể phát hiện bóng dáng Tưởng Tiểu Ba đang qua lại trong bóng tối, và hai người Hạ Thiên Kỳ đi theo sau lưng Tưởng Tiểu Ba.

“Có lẽ nó có thể cho chúng ta câu trả lời, những người bị thi biến kia rốt cuộc đi đến nơi nào.”

Mãi tới lúc này Hạ Thiên Kỳ mới nói cho Lãnh Nguyệt biết nguyên nhân vì sao hắn muốn thả một con ngựa Tưởng Tiểu Ba.

Lãnh Nguyệt nghe xong cũng gật đầu, sau đó lên tiếng nhắc nhở Hạ Thiên Kỳ:

“Người bị thi biến đều bị con cương thi kia điều khiển, chúng ta nếu như theo quá gần, nó chắc chắn sẽ không dẫn chúng ta tới nơi bọn chúng ẩn nấp.”

“Có lý, quỷ vật đều là rất giảo quyệt.”

Hạ Thiên Kỳ khẽ gật đầu đồng ý. Hắn lúc này cố ý cùng Lãnh Nguyệt ngừng lại, chọn một hướng khác, muốn theo dõi Tưởng Tiểu Ba từ xa.

Sau hơn một tiếng đồng hồ, Tưởng Tiểu Ba cứ một mực dẫn Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt đi loanh quanh một chỗ, hiển nhiên đã nhận ra có người đang theo dõi phía sau, tận lực muốn cắt đuôi bọn hắn.

“Thứ quỷ này, thật đúng là cẩn thận!”

Hạ Thiên Kỳ bị Tưởng Tiểu Ba lừa đi lòng vòng, hắn hiện tại có chút gấp gáp. Hai mắt hắn khẽ động, trong nháy mắt đã lập tức nghĩ ra biện pháp giải quyết:

“Lãnh thần, anh cứ tiếp tục đi theo nó, tôi bọc đường khác theo sau, lát nữa dùng điện đàm liên lạc.”

Lãnh Nguyệt khẽ gật đầu, tiếp tục ở phía sau theo dõi Tưởng Tiểu Ba. Về phần Hạ Thiên Kỳ thì quay người, chạy về hướng ngược lại, thuấn di mấy cái đã không thấy tung tích.

Lại qua thêm gần nửa tiếng đồng hồ, Tưởng Tiểu Ba mới dừng lại việc nhảy loạn bốn phía, sau đó di động về hướng khu Thành Hoa.

“Quả nhiên là muốn đến khu Thành Hoa.”

Hạ Thiên Kỳ nghi ngờ, chỗ Tưởng Tiểu Ba muốn đi, rất có thể là nơi ẩn nấp của con cương thi kia.

Nghĩ như vậy, trong lòng hắn không khỏi có chút kích động. Bởi sự kiện lần này, còn dễ dàng hơn so với suy đoán của hắn.

Nhưng như đã nói, hắn cũng không dám quá chủ quan. Dù sao ai mà biết được, trong thời gian hơn một tháng kia, con cương thi kia có thật sự thành vua cương thi hay không.

Vua cương thi không thể nghi ngờ là cấp bậc ác quỷ của cương thi, hắn hiện tại mặc dù đã mạnh lên rất nhiều, nhưng nghĩ đến bản thân sẽ đối mặt với ác quỷ vẫn chỉ có được phần giây.

Theo một mạch, Tưởng Tiểu Ba rốt cuộc dừng lại trước một lối đi ngầm bị bỏ hoang ở khu Thành Hoa.

Sau đó, cô ta nằm rạp trên mặt đất, chậm chạp bò vào trong đường hầm phía dưới.

Lúc này Hạ Thiên Kỳ mới bước ra khỏi bóng tối, hắn liếc mắt nhìn kỹ hoàn cảnh xung quanh một lúc. Hắn phát giác, những nơi lân cận không hề hoang vắng giống chỗ này. Nếu hiện tại bên dưới đường hầm kia ẩn giấu nhiều cương thi như vậy, vậy những cửa hàng lân cận chắc chắn đã sớm bị đám cương thi này chiếm lĩnh.

Gửi cho Lãnh Nguyệt một điểm định vị, Hạ Thiên Kỳ lại cẩn thận xuống lối vào lối đi ngầm.

Cuối bậc thang lối đi xuống dưới có một cánh cửa, cánh cửa hiện tại bị rất nhiều dây xích rỉ sét khóa lại, có điều có thể thấy phía dưới cửa lối đi có một chỗ hổng có thể cho phép một người bò vào.

Nghĩ đến Tưởng Tiểu Ba bò vào trong từ chỗ hổng này.

Loại chuyện vô cùng mạo hiểm này, Hạ Thiên Kỳ đương nhiên sẽ không ngu ngốc tự mình hành động. Nên hiện tại hắn cũng không sốt ruột đi vào, mà chờ sau khi Lãnh Nguyệt đến đây sẽ tính tiếp.

Lãnh Nguyệt cũng không để hắn đợi quá lâu, rất nhanh đã chạy tới. Sau khi nghe Hạ Thiên Kỳ nói qua đại khái, Lãnh Nguyệt lập tức muốn vào bên trong dò xét một chút.

Đương nhiên Hạ Thiên Kỳ sẽ không có ý kiến, có điều hai người cũng không bò vào như Tưởng Tiểu Ba, mà trực tiếp đánh gãy dây xích, đẩy cửa sắt đi thông lối đi ngầm.

Trong đường hầm tràn ngập các loại mùi hôi thối, lúc này không chỉ có một mình Hạ Thiên Kỳ ngửi thấy, đến bản thân Lãnh Nguyệt cũng bị cái mùi hôi thối kia, hun đến choáng váng, hai người che mũi, chậm rãi bước từng bước, đi xuống cầu thang.

Nơi này không biết đã bao lâu không có ai vào, nhìn khái quát nơi này, quá khứ chắc là một khu thương mại ngầm, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà bị bỏ hoang.

Hai người cố gắng giảm nhẹ tiếng bước chân, nín thở nghe ngóng động tĩnh xung quanh.

“Két két...”

Cách đó không xa, tại một gian phòng bỏ hoang nào đó bên trong cửa hàng, đột nhiên vọng tới một chuỗi âm thanh ma sát đáng sợ. Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt nhìn nhau, ngay sau đó, bóng dáng của Hạ Thiên Kỳ xuất hiện ngoài gian cửa hàng bỏ hoang kia.

Thử đưa đầu nhìn thoáng qua dò xét bên trong, Hạ Thiên Kỳ có chút giật mình, hắn phát hiện trong căn phòng lại có một cái hang động.

Sau khi đánh giá cẩn thận, Hạ Thiên Kỳ lại tiếp tục cúi đầu nhìn chung quanh, hắn nhịn không được khẽ kêu một tiếng:

“Có chút kỳ quái...”

Lúc này Lãnh Nguyệt cũng vừa tới, có chút không hiểu nhìn sang Hạ Thiên Kỳ.

“Anh nhìn xem, cái động này không giống như quái vật gì làm ra. Nó giống như đặc biệt sửa, đồng thời xung quanh có rất nhiều dấu chân ra ra vào vào.

Ít nhất là tôi nghĩ vậy.”

Hạ Thiên Kỳ khẽ thở dài, cũng không tính sẽ đi vào cái động kia nhìn một chút ngay. Lãnh Nguyệt do dự một chút, sau đó lấy mấy tấm chú phù màu bạc từ trong ngực ra, trong miệng lẩm nhẩm mấy câu gì đó. Tiếp theo dán những tấm bùa kia vào bốn góc tường trước cửa động.

“Chúng ta tiếp tục đi xem xung quanh, nếu không có phát hiện gì thì trở lại đây.”

Mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng Hạ Thiên Kỳ đã xác định chắc chắn, chuyến đi lần này, nhất định sẽ có phát hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.