Củi Khô Bốc Lửa

Chương 4: Tín ngưỡng của biển




Hồn Biến, chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, Liễu Tông Thần có biết, lại không tin sẽ thật sự bị sinh linh nào đó có được, dù sao, so với Long Hoàng cùng với Trạc Ly thì tu vị của Liễu Tông Thần tuy rằng cao hơn rất nhiều, nhưng so về nội tình thì hắn hiển nhiên phi thường không bằng.

Bởi vậy, không cách nào lập đức đoán được đạo hư ảnh lúc trước chính là bổn mạng hồn phách sau khi Hồn Biến.

Nhìn Liễu Tông Thần, Thần Dạ tàn nhẫn cười:

- Bổn mạng hồn phách, đi thôi.

Lôi kiếp thương thiên đánh xuống cố nhiên là có tính nhắm vào, sẽ có mục tiêu đặc biệt, bổn mạng hồn phách muốn đi vào cấp độ Đăng Đường nhất định phải tiếp nhận Thiên Phạt lôi kiếp, những lôi điện màu đen này sẽ trực tiếp nhằm vào bổn mạng hồn phách mà đến.

Nhưng trong phạm vi chung quanh bổn mạng hồn phách, bất luận vật chất gì cũng đều nằm trong phạm vi công kích của Thiên Phạt lôi kiếp.

Chỉ cần bổn mạng hồn phách xuất hiện ở gần Liễu Tông Thần, như vậy hắn ta cũng sẽ bị lôi điện màu đen cường đại công kích gần như toàn bộ phương vị, đến lúc đó dù trốn cũng không thoát

Liễu Tông Thần cho dù không rõ ràng lắm trạng thái của bổn mạng hồn phách hiện giờ nhưng hắn rõ ràng, vào lúc này, tuyệt không thể để cho bổn mạng hồn phách tới gần, bởi vậy, lúc thấy hư ảnh phiêu lướt đến thì thân thể hắn lập tức lui nhanh về sau như thiểm điện

Vào lúc này, Liễu Tông Thần có lẽ không phải quá kiêng kị lôi điện màu đen trên bầu trời, dù sao thực lực của hắn vẫn còn đó, nhưng hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ trở thành quân cờ người khác dùng để độ kiếp, huống chi cổ thân thể này còn không thuộc về chính hắn.

Lúc trước đã bị thương, khiến cho lực lượng và ấn ký Liễu Tông Thần đặt trên người Liễu Hàn Song ảm đạm đi một chút, nếu ngạnh bính với những lôi điện màu đen này thì lực lượng và ấn ký rất có thể sẽ tiêu tán mất, đến lúc đó thì bằng vào thủ đoạn và thực lực của người trẻ tuổi này, Tôn nhi của mình sợ rằng phải bỏ mạng ở đây rồi.

- Muốn đi, hắc hắc.

Xa xa, Thần Dạ cười một tiếng quái dị, bấm tay gảy nhẹ, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp như thiểm điện xuất hiện ở trên đỉnh đầu Liễu Tông Thần, lúc ngũ thải quang hoa bao phủ, hấp lực cường đại cũng từ trên trời giáng xuống.

Bằng vào lực lượng hiện có trong cơ thể Liễu Hàn Song, lực lượng Thiên Địa Hồng Hoang Tháp căn bản không thể làm gì được hắn, chỉ là Thần Dạ muốn cũng không phải làm gì hắn, có một tia lôi kéo như vậy cũng đã đủ rồi.

Mà điểm này, Thần Dạ tự tin, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp có thể làm được, thân thể Liễu Hàn Song đã bị thương, vô luận thực lực Liễu Tông Thần cường đại thế nào thì vẫn là câu nói đó, thân thể, thủy chung không chịu nổi tổn thương.

Cho dù Thiên Địa Hồng Hoang Tháp không cách nào làm được, không phải còn có Cổ Đế Điện đấy sao, tử sắc quang hoa nhàn nhạt đã lập lòe trong lòng bàn tay Thần Dạ.

Oanh.

Sau khi bổn mạng hồn phách hoàn toàn hiện thân, phía chân trời, trong vòng xoáy khổng lồ xoay tròn lấy kia, Lôi Vân mạnh mẽ bị xé nứt, tất cả thanh âm trong thiên địa vào lúc này đều bị đọng lại, một đạo lôi điện màu đen cự đại trực tiếp mang theo lực lượng như hủy diệt trùng thiên mà hàng, hung hăng đánh tới bổn mạng hồn phách.

Tốc độ của bổn mạng hồn phách đã thi triển đến cực hạn, Liễu Tông Thần bị Thiên Địa Hồng Hoang Tháp thoáng kiềm giữ một chút, bổn mạng hồn phách đã đến bên người hắn.

Lôi điện màu đen cực lớn lúc cảm ứng được khí tức của sinh linh khác xuất hiện trong phạm vi công kích của nó liền nhanh chóng một phân thành hai, phân biệt oanh kích xuống dưới.

Liễu Tông Thần giận dữ không thôi, nhưng tránh cũng không thể tránh, cũng chẳng quan tâm tức giận, năng lượng ngập trời giống như thải luyện bạo xông mà ra, ẩn ẩn va chạm với lôi điện màu đen.

Bồng.

Tiếng vang kịch liệt, lôi điện màu đen và năng lượng thải luyện ngay khi va chạm liền có chấn động mãnh liệt đột nhiên cuốn ra, những ngọn núi cao ngất chung quanh cơ hồ trong khoảnh khắc liền bị sinh sinh đoạn đi một đoạn.

Không hổ là Liễu Tông Thần, lôi điện màu đen mạnh mẽ hung hãn như thế dĩ nhiên cũng không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì đến hắn.

Nhưng mà lúc hắn nhìn thấy đạo hư ảnh ở bên người cách đó không xa đã sớm hóa đi lôi điện màu đen đánh đến, ánh mắt Liễu Tông Thần không khỏi xiết chặt, đây rốt cuộc là vật gì.

Có Lôi Đan nơi tay, Thần Dạ không cần sợ hãi bất luận Lôi Đình lực lượng nào, đương nhiên, đây cũng không phải là tuyệt đối, chỉ là trong lòng Thần Dạ hiểu rõ, đây mới chỉ là món ăn khai vị, đến lúc cuối cùng, bổn mạng hồn phách thủy chung phải một mình chịu một kích của lôi điện màu đen kia mới được.

Bất quá đến lúc đó, hẳn lực lượng và ấn ký Liễu Tông Thần bám vào cỗ thân thể này cũng đã biến mất không sai biệt lắm, nếu như còn không rời đi thì hậu quả chính hắn cũng rõ.

Ngay khi Liễu Tông Thần khiếp sợ thì trên phía chân trời, lại lần nữa có một đạo lôi điện màu đen hoàn thành hội tụ, Thiên Uy khủng bố tràn ngập, bắt đầu triển lộ ra vẻ dữ tợn thuộc về nó.

Còn lần này, thực sự không phải là một đạo lôi điện màu đen ngưng tụ, mà là đạo đạo lôi điện trong vòng xoáy không ngừng xoay tròn kia rất nhanh ngưng tụ ra.

Oanh, oanh.

Thiên Địa triệt để tối đen lại, chỉ có hào quang tối tắm lúc từng đạo Lôi Đình lúc đánh xuống tản mát ra thì mới có thể khiến Thiên Địa thoáng tràn ngập một tia sinh khí.

Cho dù là Liễu Tông Thần, giờ phút này ánh mắt cũng vô cùng ngưng trọng, không ai hiểu rõ hơn hắn về tình huống cỗ thân thể này, hắn cũng không rõ ràng lắm, đến cùng Thiên Phạt lôi kiếp lần này rốt cuộc còn muốn tiếp tục bao lâu nữa.

Cứ tiếp tục như vậy, đến cuối cùng...

Liễu Tông Thần ánh mắt lập tức rét lạnh, nhìn qua đạo đạo lôi điện màu đen đánh xuống kia, bước chân hắn đạp mạnh hư không, cả người như thuấn di xuất hiện ở trước người Thần Dạ, tự nhiên, đạo đạo hắc sắc lôi điện kia cũng theo đó mà đến.

Thì ra Liễu Tông Thần đánh chủ ý muốn trước khi lực lượng bản thân hao hết phải thuận tay giải quyết cho xong Thần Dạ.

Người trẻ tuổi này, đến tận giờ đã để lại cho Liễu Tông Thần ấn tượng phi thường khắc sâu, tuổi còn nhỏ, vô luận tâm tính, thiên phú, thực lực, thủ đoạn, v... v... tất cả đều xuất sắc như thế

Nếu như hôm nay không giải quyết được hắn, tương lai tất sẽ mang đến cho Liễu chi nhất tộc phiền toái rất lớn, cho dù Liễu Tông Thần rất tự tin, dùng thế lực của Liễu chi nhất tộc thì có thể ứng phó tới tất cả phiền toái, nhưng có thể sớm giải quyết phiền toái thì còn gì tốt hơn chứ.

Nhìn qua Liễu Tông Thần gần ngay trước mắt, Thần Dạ nhe răng cười hắc hắc, trong tay ánh sáng màu tím tăng mạnh, một thân liền được bao phủ trong vầng sáng, lại một lần nữa ngay dưới mí mắt Liễu Tông Thần biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, ngay cả chút khí tức cũng không lưu lại.

Ánh mắt Liễu Tông Thần lại lần nữa xiết chặt, lần thứ nhất có thể nói là vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng lại một lần nữa thì đó chính là thủ đoạn như Thần rồi

Ngay vào lúc này, đạo đạo lôi điện màu đen cũng đã đnáh xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.