Cực Phẩm Thấu Thị

Quyển 4 - Chương 4: Vết bớt hình bán nguyệt




Editor: May

...

Tiếp theo mọi người quay chung quanh Trình Thanh Thông tán gẫu cái gì đó, Tần Dĩ Nam không nghe kỹ.

Trong đầu óc anh luôn bay theo câu “... Không biết cô ta là được ai bao dưỡng, hay là gả cho phú hào nào đó...”.

Tuy rằng anh không quen thuộc với Thương Hải, nhưng anh lại có nghe thấy Lan Đình Hoa Viên đó, được coi như khu phú hào nổi danh thế giới.

Có thể mua nhà ở chỗ đó, không phú cũng quý, đừng nói là Trình Thanh Thông, dù là anh bây giờ, mua nhà ở nơi đó cũng có chút tốn sức.

Cho nên, nếu như Trình Thanh Thông thật vào ở trong tiểu khu đó, như vậy...

Tần Dĩ Nam có chút không dám nghĩ tiếp, anh ngồi trầm mặc ở trước bàn ăn một lát, liền xách áo khoác, đứng lên đi ra phòng bao.

Đi đến bãi đỗ xe, Tần Dĩ Nam không sốt ruột lên xe, anh dựa vào cửa xe, mò từ trong túi ra hộp thuốc lá, liên tiếp hút nhiều điếu, mới mở cửa xe, ngồi xuống.

Khởi động xe xong, anh chuyển tay lái, tiến về phía trước lái một đoạn ngắn, liền mò điện thoại di động, nhấn điện thoại trợ lý, gọi đi.

Điện thoại rất nhanh liền tiếp thông, Tần Dĩ Nam mở miệng nói chuyện, ngữ khí vẫn là ôn hòa trước sau như một: “Cuộc họp thứ tư tuần sau bên Thương Hải, đã phái Lâm Kỳ đi qua, phải không?... Vậy anh nói với anh ta một chút, không cần anh ta đi, tôi đi là được... Tôi biết, chuyện cuối tuần, anh chuyển về sau trước đi, tôi có chút chuyện khác, phải đi Thượng Hải một chuyến, thuận tiện mở họp luôn...”

-

Cuộc họp an bài vào thứ tư, thứ hai Tần Dĩ Nam liền đến Thượng Hải.

Tuy rằng anh không biết rốt cuộc những lời nói chuyện phiếm nghe được trên bàn ăn kia là thật hay giả, nhưng sau khi anh đặt xong khách sạn, giải quyết tốt thủ tục nhận phòng, liền lái xe đã an bài tốt trước khi tới, đi Lan Đình Hoa Viên.

Thiết bị bảo an của Lan Đình Hoa Viên thuộc loại hạng nhất, Tần Dĩ Nam không phải chủ nhà ở tiểu khu, cũng không có sự đồng ý của chủ nhà, không có cách gì tiến vào tiểu khu, cho nên anh liền dừng xe ở ngưỡng cửa chính của Lan Đình Hoa Viên.

Chờ đợi ròng rã tám tiếng, mãi đến mười hai giờ tối, cửa tiểu khu Lan Đình Hoa Viên ra ra vào vào rất nhiều người và xe, nhưng anh cũng không có thấy bóng dáng Trình Thanh Thông.

Trở lại khách sạn, tắm nước nóng, nằm ở trên giường, nghĩ ngợi lung tung rất lâu, mới nhập mộng, vừa rạng sáng ngày hôm sau, Tần Dĩ Nam liền tỉnh lại, giống như chiều ngày hôm qua, anh vẫn lái xe đi Lan Đình Hoa Viên.

Vừa chờ lại là bảy tám tiếng, gần bốn giờ chiều, liền vào lúc Tần Dĩ Nam cho rằng hôm nay mình có thể sẽ không gặp được Trình Thanh Thông, anh liền nhìn thấy thân ảnh của cô ở cửa Lan Đình Hoa Viên.

Chờ từ chưa tới mười giờ sáng cho đến bốn giờ chiều, Tần Dĩ Nam đều không nhìn thấy bóng dáng của Trình Thanh Thông.

Đối với Tần Dĩ Nam mà nói, anh rất mâu thuẫn, anh muốn tìm được Trình Thanh Thông, nhưng lại càng sợ từ nhìn thấy Trình Thanh Thông xuất hiện ở trong tiểu khu này.

Chính là rất nhiều khi, thường chuyện bạn càng sợ, lại càng sẽ phát sinh.

Vào khoảng sáu giờ, một chiếc Maserati lái ra từ trong tiểu khu, lúc ở khúc quanh, tốc độ xe chậm lại một chút, đúng lúc lướt qua từ bên cạnh xe của Tần Dĩ Nam, anh lúc đó đang hút thuốc, cửa sổ xe hạ xuống, lúc anh vẫy tro thuốc ra bên ngoài, nhìn chăm chú cửa sổ xe chậm rãi lái qua, sau đó liền nhìn thấy một khuôn mặt anh không thể quen thuộc hơn.

Chỉ mấy giây, xe liền lái đi, nhưng liền vài giây ngắn ngủi như vậy, đủ để cho Tần Dĩ Nam xem rõ và càng xác định, đó chính là Trình Thanh Thông mà anh nhớ nhung hai tháng, cũng đã tìm hai tháng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.