Cực Phẩm Thánh Y

Chương 2: Nếu có kiếp sau lại tựa kiếm, diệt sạch gian tà tiếu thương thiên (2)




Elise mang theo đám người Vũ Minh đi đến đồi Cleito. Trên đường đi thì người xung quanh có chút bàn tán to nhỏ, chẳng qua Vũ Minh cũng không thèm để ý. Dù sao nghe cũng không hiểu họ nói gì, hắn đoán khả năng là đang nói xấu bọn họ đi, hắn cũng không chấp nhất đám người này làm gì. 

Nhưng là lúc này, đột nhiên có người dẫn theo 1 đám lính tuần tra cản đường họ lại.

“Elise, đây chính là đám nhân loại mà ngươi nói?”. 

“Alva, mau lui ra, đây là khách của quốc vương”. Elise nhíu mày nói.

Mấy người Vũ Minh hoàn toàn không hiểu gì, bởi vì họ dùng hoàn toàn là Atlantis ngôn ngữ, loại ngôn ngữ này hoàn toàn không nằm trong những ngôn ngữ mà họ biết.

“Hi Hi, phân tích ngôn ngữ của họ, xâm chiếm hệ thống tại đây. Tìm hết cho ta về ngôn ngữ Atlantis. Đừng để người phát hiện”. Vũ Minh mặc dù không biết tên kia nói gì, nhưng là từ ánh mắt của hắn, Vũ Minh có thể cảm nhận được sự chán ghét trong đó.

“Chủ nhân yên tâm, họ dùng chỉ là cấp thấp trí năng, ngay cả sơ đẳng trí năng cũng chưa đạt tới, ta hoàn toàn có thể tiến hành khống chế”. Hi Hi đáp.

“Trước tiên đừng khống chế, kiểm tra những thứ ta nói trước”.

“Rõ”. 

Elise kéo tên kia qua 1 bên nói gì đó, mất 1 lúc vẫn chưa nói xong.

“Hắn ta là ai vậy?”. Lâm Dũng nhướng mày nói.

“Nói không chừng là người yêu cô nàng đó cũng nên”. Phong Tuấn Thần nhún vai nói.

Mà lúc này, Hi Hi cũng đã tìm kiếm đủ tư liệu cùng phân tích ngôn ngữ Atlantis. Sau đó liền trực tiếp truyền vào não hải cho Vũ Minh.

Trí năng sinh mạng cao cấp chính là như thế bá đạo. Không giống như loại chỉnh sửa ngôn ngữ của liên bang. Thay vì chuyển đổi ngôn ngữ, nó trực tiếp khiến cho người dùng thông hiểu toàn bộ ngôn ngữ đó. 

Vũ Minh ánh mắt nhìn về phía Elise cùng người kia.

“Ngươi đủ chưa?”. Elise thấp giọng quát.

“Ta đủ chưa? Ngươi rốt cuộc cùng chúng có quan hệ gì? Ta nghe nói các ngươi toàn bộ bị lột sạch, có phải hay không bị chúng ô nhục qua? Hiện tại lại vì đám nhân loại này nói chuyện?”. Alva cười lạnh nói.

Bốp.

Elise trực tiếp cho hắn 1 cái tát, sau đó tức giận nói.

“Ngươi cho rằng ta là ai? Trong đầu ngươi lúc nào cũng chỉ nghĩ tới cái chuyện khốn nạn đó hay sao?”. 

“Ha ha. Ngươi năm đó còn không phải…”. 

“Ngậm miệng”. Elise lập tức cắt ngang.

“Làm sao rồi? Ngươi trước kia gặp chuyện thế nào? Hiện tại lại vì đám nhân loại này lên tiếng?”. 

“Đó là khách của quốc vương, ngươi cho rằng ta muốn?”. 

“Khách? Chẳng qua chỉ là 1 đám dơ bẩn nhân loại mà thôi”. Alva khinh thường nói.

“Ha ha, không biết Triton nghe được lời này sẽ xử lí ngươi thế nào đây”. Vũ Minh cười lớn nói.

“Ngươi… ngươi hiểu tiếng Atlantis?!”. Elise kinh hoảng bật thốt.

“Chuyện gì vậy? Ngươi vừa rồi nói là… tiếng Atlantis???”. Lâm Dũng kinh ngạc hỏi.

Phong Tuấn Thần cũng khá bất ngờ nhìn về phía Vũ Minh. 

“Ngươi…”. Alva giật mình khó tin nhìn Vũ Minh.

“Làm sao? Elise, đây là các ngươi đạo đãi khách sao? Xem ra ta cần cùng quốc vương các ngươi nói chuyện 1 chút”. Vũ Minh lạnh lùng nói.

“Ngươi… không phải, hắn chẳng qua…”. Elise gấp gáp nói, nàng biết nếu như chuyện này truyền vào tai Triton, khả năng Alva sẽ bị phạt rất nặng. Dù sao chính miệng Triton nói đám người Vũ Minh là khách quý, hơn nữa còn đạt thành giao dịch. Nếu thật vì Alva mà để cho mấy người Vũ Minh hủy bỏ giao dịch, chỉ sợ Alva liền bị đem ra làm thế thân gán nợ.

Nàng mặc dù không có tình cảm gì với Alva, nhưng là đồng tộc, nàng cảm thấy nên biện hộ cho hắn 1 chút. Chỉ là lòng tốt của nàng không được Alva đón nhận, trái lại càng làm cho nộ hỏa của hắn dâng lên cao.

“Elise, ngươi ngậm miệng cho ta. Trong lòng người ta liền không bằng đám nhân loại ti tiện này sao? Ta sẽ cần ngươi nói chuyện? Ngươi là đang ở sỉ nhục ta”. 

“Ngươi vốn chẳng hiểu gì cả”. Elise tức giận nói, mặc dù không biết vì sao Vũ Minh lại hiểu tiếng Atlantis, nhưng là về tình về lý, nàng đều cần phải cùng Vũ Minh đứng cùng 1 chỗ. Hiện tại chỉ có thể để Vũ Minh nguôi giận thì chuyện này mới lắng xuống được.

“Đủ rồi, đừng ở trước mặt ta diễn trò người tốt người xấu trò hề. Vừa rồi ngươi 1 câu nhân loại dơ bẩn, 2 câu nhân loại ti tiện. Chỉ cần ngươi đón ta 2 chiêu còn sống, ta liền bỏ qua cho ngươi”. Vũ Minh lạnh lùng nói.

“Trò cười. Chỉ bằng ngươi Dung Linh cảnh tầng 1 sao?”. Alva khinh thường nói. Hắn nhưng là Dung Linh cảnh tầng 9 đỉnh phong, nếu như để cho Phong Tuấn Thần, người hắn nhìn không thấu còn có thể khiến hắn cảnh giác 1 chút. Chứ Vũ Minh cùng Lâm Dũng… hắn không để trong mắt.

Vũ Minh chỉ cười lạnh 1 tiếng, ngay sau đó liền dùng tốc độ nhanh nhất tiếp cận Alva.

Elise chỉ cảm thấy 1 bóng người lóe lên, Vũ Minh liền biến mất tại chỗ. Mà Alva thì chỉ cảm thấy 1 cảm giác nguy hiểm ập tới, hắn lập tức ra tư thế phòng thủ. Chỉ là hắn chưa kịp phản ứng liền bị Vũ Minh 1 quyền đánh bay ra ngoài.

Alva toàn thân đau đớn khó chịu, 1 quyền kia kém chút đem hắn phun ra máu. Nhưng là chưa chờ hắn rơi xuống đất, Vũ Minh liền lập tức nhảy lên không trung.

Thiên Ma Hoàng Quân Bộ.

Chiêu này vừa ra liền làm cho không khí vang lên từng tiếng nổ lớn. Nó trực tiếp xé rách âm thanh, xuyên thủng qua tầng tầng lớp lớp thủy nguyên tố trong không trung đánh về phía Alva.

Mà Alva cảm giác cực độ nguy hiểm, hắn liều mạng vận dụng sức mạnh tạo thành 1 tấm chắn bằng nước trước người muốn cản lại 1 đòn kia của Vũ Minh.

Chỉ tiếc là hắn phản ứng kịp, nhưng là không chống đỡ nổi 1 chiêu kia.

Nó trực tiếp phá vỡ tấm chắn, đánh thẳng vào ngực Alva làm hắn bị đánh rơi xuống đất tạo thành 1 cơn chấn động nhẹ. Xung quanh bụi mù bay lên, 1 số kiến trúc nhỏ bị dư uy còn lại của chiêu kia làm sụp đổ. 

Mà Alva, hiện tại hắn đã nằm trên mặt đất trong 1 cái hố lớn không chút động đậy, toàn thân đều là máu tươi. Tuy nhiên máu của hắn là màu xanh, nói chính xác hơn là toàn bộ Nhân Ngư tộc máu đều là màu xanh.

Toàn thân hắn chảy rất nhiều máu, không rõ là sống hay chết.

Xoạt.

“Không được động đậy”. Đám lính đi theo Alva lập tức cầm vũ khí lên chỉ hướng đám người Vũ Minh hét lớn.

“Mau bỏ vũ khí xuống, họ là khách của quốc vương, các ngươi dám tấn công họ không sợ bị quốc vương trách tội sao? Mau chóng tới xem Alva hắn thế nào”. Elise sau cơn kinh hãi liền đi lên cản lại đám lính canh.

Dân chúng xung quanh cũng bị tiếng động vừa rồi hấp dẫn tới không ít người. Họ bàn tán 1 chút rồi đều sợ hãi nhìn lấy Vũ Minh. Có lẽ 1 số dân thường khác kể lại chuyện vừa rồi nên họ đối với Vũ Minh liền sinh ra sợ hãi cảm giác này. Hơn nữa không chỉ riêng với Vũ Minh, Lâm Dũng cùng Phong Tuấn Thần cũng cảm nhận được sự ác ý cùng kiêng kị lẫn sợ hãi trong ánh mắt đám người nhìn họ.

“Còn không mau đi”. Elise thấy đám lính ngơ ngác nhìn nhau liền quát.

Nghe thế họ lập tức cất đi vũ khí, chạy lại về phía Alva, sau đó cẩn thận đưa hắn ta từ dưới hố đi lên.

“Ồ, vẫn sống? Xem như ngươi số may đi”. Vũ Minh kinh ngạc 1 chút, hắn không nghĩ tới Alva sức sống lại mạnh mẽ như thế.

“Rốt cuộc có chuyện gì?”. Lâm Dũng đi tới bên cạnh Vũ Minh nhỏ giọng hỏi.

“Há, cũng không có gì. Hắn chẳng qua chỉ giống như cô ta lúc trước nói nhân loại thế này, nhân loại thế kia thôi”. Vũ Minh khẽ nghiêng đầu lạnh nhạt nói.

“Cái gì? Lại có chuyện này?”. Lâm Dũng giật mình nói. Hắn còn cho rằng tên kia nghĩ Vũ Minh là tình địch của hắn, cho rằng Elise có tình cảm với Vũ Minh nên mới xảy ra xung đột. Ai ngờ lại là chuyện này.

Không thể không nói, Lâm Dũng đầu óc tưởng tượng rất là phong phú.

“Ngươi vẻ mặt thất vọng như thế là có ý gì?”. Phong Tuấn Thần kỳ quái nhìn Lâm Dũng hỏi.

“Không có gì, ta còn tưởng rằng là vì tranh giành tình nhân nên mới đánh nhau đây”. Lâm Dũng cười nói.

Vũ Minh nghe thế khóe miệng giật giật vài cái.

Tranh ngươi cái quỷ. 

Cả nhà ngươi mới tranh giành tình nhân.

“Đúng, ngươi làm sao mà biết tiếng Atlantis?”. Lâm Dũng đột nhiên nhớ ra nói.

“Giải thích rất dài dòng. Các ngươi đưa đồng hồ ra đây, ta truyền cho các ngươi dữ liệu ngôn ngữ Atlantis vào bộ nhớ”. Vũ Minh lắc đầu nói.

Nghe thế 2 người liền đưa tay trái ra.

Vũ Minh trên đồng hồ bấm bấm vài cái, 2 sợi dây kim loại liền lập tức cắm vào 2 chiếc đồng hồ kia, sau đó mất tầm vài giây liền truyền đạt thành công.

“Quốc vương giá lâm”. Đúng lúc này, 1 âm thanh lớn vang lên.

Phía xa, Triton cùng vương tử ngồi phi thuyền đi tới. Sau đó họ liền nhảy ra, đứng trên phi thuyền nhìn xuống dưới. Triton nhíu mày hỏi.

“Chuyện gì xảy ra?”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.