Cúc Đãng

Chương 49: Chọn em làm sứ giả




- Biết rồi.

Nghe xong hồi báo của Martinez, trong lòng Diệp Dương Thành thực sự đã mơ hồ có vài phần suy đoán, nhưng tình huống đang nắm giữ hiện nay vẫn không thể chứng minh suy đoán của hắn là chính xác, hơn nữa trong tay còn có công việc bề bộn cần phải xử lý, hắn cũng không có quá nhiều thời gian rảnh rỗi đi cẩn thận điều tra Enos Justin.

Nếu không có quá nhiều thời gian đi điều tra..., như vậy, không bằng dứt khoát một chút? Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành liền khẽ gật đầu với Martinez, hỏi:

- Hắn bây giờ đang ở đâu?

- Ai?

Martinez đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo mới phản ứng, hồi đáp:

- Enos Justin Thần Vương? Hôm qua hắn còn đang ở đế đô Solo đế quốc, hiện tại... có lẽ ở vương thành vương quốc Khải Khắc.

- Hắn đến vương thành vương quốc Khải Khắc làm cái gì?

Diệp Dương Thành nhíu mày, nếu phải tới Solo đế quốc tiền nhiệm, hắn dĩ nhiên cũng đã làm công tác chuẩn bị, vương quốc Khải Khắc nằm ở góc Đông Nam của biên giới Solo đế quốc, là một nước nhỏ có nhân khẩu chưa đến một tỉ, cũng là nước thuộc hạ của Solo đế quốc.

- Cái này...

Nghe được hỏi thăm của Diệp Dương Thành, Martinez chỉ có thể cười khan nói:

- Chủ nhân ngài có điều không biết, quê quán của Enos Justin Thần Vương ở vương quốc Khải Khắc.

- A..

Lúc này Diệp Dương Thành mới chợt hiểu gật đầu, nói:

- Báo cho ta địa chỉ cụ thể của hắn, sau đó không còn chuyện gì của ngươi, mau chóng trở về đi.

- Sao? A, được...

Martinez ngẩn ngơ, tiếp theo liền dùng tốc độ nhanh nhất lấy từ trong lồng ngực ra giấy bút, viết một hàng chữ, tiếp theo hai tay trình tờ giấy ghi địa chỉ đến trước mặt Diệp Dương Thành, nói:

- Chủ nhân, đây chính là địa chỉ của Enos Justin Thần Vương.

Diệp Dương Thành ừ một tiếng, sau khi nhận lấy tờ giấy chỉ đơn giản quét mắt một cái, liền tiện tay đốt tờ giấy thành tro tàn, tiếp theo liếc mắt nhìn Martinez, hỏi:

- Ngươi còn muốn lưu lại ăn cơm sao?

- Sao? A..

Martinez sợ hết hồn, lúc này mới gượng cười lui về phía sau hai bước, vừa lui vừa nói:

- Vậy chủ nhân cứ làm việc, ta sẽ không quấy rầy ngài...

Martinez rời đi, Diệp Dương Thành cũng có chút cổ quái lẩm bẩm cái tên Enos Justin, cẩn thận suy nghĩ một lúc lâu, cũng không thể tìm được bất cứ ấn tượng gì đối với tên Thần Vương này, mặc dù trên danh nghĩa hắn là phía đối tác của Diệp Dương Thành.

- Quan tâm thân phận lai lịch của ta? Nếu như hắn chính là tay sai của dị thú, chẳng phải ý nghĩa phía bên dị thú đã bắt đầu hoài nghi lai lịch của ta?

Diệp Dương Thành cau mày ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng vẫn lắc đầu ném những suy đoán lộn xộn này ra khỏi đầu.

- Nếu đoán không ra, vậy đi hỏi hắn thử xem!

Ở trong gian phòng được phong bế hoàn toàn, Diệp Dương Thành duỗi lưng, ngáp một cái, lẩm bẩm nói:

- Ừ, sửa sang phương án dạy học trước đã.

Thành lập học viện Võ Đường không thể nghi ngờ là chính Diệp Dương Thành một tay thôi động, nhưng đối với phương thức giảng dạy cho học sinh ở học viện Võ Đường như thế nào, đến bây giờ hắn vẫn chưa có một chút đầu mối.

- Dạy học sinh, ừ... Dạy học sinh!

Trong miệng cứ rù rì tự nói tăng thêm ấn tượng cho mình, cho đến mấy phút sau, cảm giác mình đã có một chút cảm nhận, hắn mới dừng lại cử động rù rì tự nói này, hết sức chuyên chú, gõ nhẹ mấy cái lên mặt bàn...

- Tích tích tích...

Trên mặt bàn bằng gỗ nhất thời vang lên một trận thanh âm tích tích dồn dập, vách tường lúc trước còn chưa có dị tượng nào bỗng nhiên sáng lên một chuỗi đèn đỏ lớn bằng hạt đậu tương.

Ước chừng khoảng mười lăm giây sau, toàn bộ vách tường biến thành một màn ảnh khổng lồ, còn mặt bàn vốn không nhìn ra dị thường, phía trên cũng đã xuất hiện rất nhiều nút bấm lóe lên lam quang.

Đây chính là kiểu máy tính và màn hình khảm nhập hết sức lưu hành ở Vũ Không đại lục, được cắm vào vách tường và trong bàn, khi không cần thì biến mất không thấy, khi cần dùng lại có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

Diệp Dương Thành đã có không ít kinh nghiệm thao tác loại máy tính này, cho nên động thủ cũng thành thạo, ít nhất chỉ mất vài giây, hắn đã chế xong một file văn bản trống, đồng thời đem đổi thành hình thức ý thức đưa vào.

Sau khi điều chỉnh xong những thứ này, hắn liền đưa tay kéo ngăn kéo bên tay trái chiếc bàn, lấy ra từ bên trong một con bao da con, bao da có một đường dây màu đen nối liền với chiếc bàn.

Mở nút thắt của bao da màu đen, tiếp theo đặt trên trán của mình, sau khi điều chỉnh xong vị trí, tiếp theo thuận tay nhấn chốt mở khóa trên bao da màu đen.

- Tích tích...

Bên trong gian phòng lại vang lên một trận thanh âm tích tích dồn dập, chỉ thấy trên màn ảnh xuất hiện một hàng chữ viết:

- Máy cảm ứng ý thức xin kết nối với máy tính, mời người sử dụng xác nhận có kết nối hay không, xác nhận xin suy nghĩ khẳng định, phủ nhận xin suy nghĩ cự tuyệt.

- Khẳng định.

Trong đầu Diệp Dương Thành âm thầm đọc một lần, tiếp theo trên máy vi tính liền xuất hiện một nhóm chữ màu xanh:

- Máy cảm ứng ý thức và máy tính kết nối thành công, chúc ngài sử dụng vui vẻ.

Thời gian văn tự màu xanh xuất hiện cực kỳ ngắn ngủi, sau đó biến mất, thay vào đó, chính là file văn bản để trống mà Diệp Dương Thành lập ra lúc trước.

- Chỉ lệnh 6653, tạm dừng đưa vào.

Trong đầu lặng yên đọc chỉ lệnh, sa khi tạm thời chặt đứt kết nối giữa máy cảm ứng ý thức và file máy tính, Diệp Dương Thành liền bắt đầu suy nghĩ về giáo dục.

Không nghi ngờ chút nào, hiện tại người có thể đến học viện Võ Đường tiếp nhận học tập, ít nhất cũng là võ giả Thần Vương cấp một, ở Vũ Không đại lục, đã là một nhóm người đứng trên đỉnh cao kim tự tháp.

Đám người đó có đặc điểm gì? Thứ nhất, thực lực không tệ, người nào cũng có cường độ năng lượng cấp Thần Vương, nếu loại bỏ các loại thủ đoạn của vị thần bổn nguyên vũ trụ thần, thật ra sai biệt thực lực giữa hai bên cũng không lớn.

Còn điểm thứ hai, chính là mọi người đều đã là lão già sống hơn ngàn năm, tin tưởng kể từ khi bọn họ trở thành Thần Vương, cũng không ai dám quơ tay múa chân với bọn hắn nữa... Cho nên, tính tình kiêu ngạo!

Về điểm thứ ba, tất cả cường giả Thần Vương đều là các lão già có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, kỹ xảo gì hữu dụng với bọn họ, kỹ xảo gì chỉ có thể nhìn, tin tưởng bọn họ cũng có đánh giá, vì vậy, kỹ xảo lấy ra ít nhất cũng phải có chức năng thực dụng, dù sao Diệp Dương Thành còn trông mong lưu lại mấy học viên của nhóm đầu tiên, ở lại học viện Võ Đường làm giáo viên!

Sau khi có những điều kiện tiên quyết này, suy nghĩ của Diệp Dương Thành cũng từ từ trở nên rõ ràng, chuyện đầu tiên phải làm, chính là muốn bọn họ nhận thức dưới tình huống thực lực giống nhau, kỹ xảo bất đồng có thể sinh ra tác dụng bất đồng, để cho bọn họ hiểu được, bọn họ tới nơi này là muốn học tập thứ gì.

Sau đó lại ra oai phủ đầu một lần, để cho bọn họ biết rằng, bất kể ở bên ngoài học viện bọn họ kiêu ngạo đến cỡ nào, sau khi đến học viện Võ Đường đều là học viên của Diệp Dương Thành hắn, không phân biệt địa vị sang hèn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.