Cục Cưng Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Hai Mặt

Chương 1: Người Đàn Ông Thần Bí




- Sao rồi có tin tức gì về tổ chức đó không?

Hàn Phong đứng cạnh cửa sổ ánh mắt nhìn xuống dưới ngự hoa viên, gương mặt ẩn hiện ý cười.

Vũ đi đến cạnh Hàn Phong rồi nói:

- Vẫn đang điều tra hiện giờ chưa có tin tức.

Hàn Phong không để ý đến lời của Vũ vẫn nhìn xuống dưới rồi mỉm cười. Vũ thoáng ngạc nhiên vì đây là lần đầu Hàn Phong có thái độ dửng dưng như vậy. Hiếu kì Vũ hướng ánh nhìn theo mắt của Hàn Phong thì anh thấy Uyển Nhi. Thì ra nãy giờ Hàn Phong không nghe anh nói là vì Uyển Nhi.

Uyển Nhi đang tắm rửa cho Tiểu Bảo ngoài vườn, mái tóc dài được cô ấy cột cao gọn gàng. Uyển Nhi vừa xịt nước vào Tiểu Bảo vừa chơi đùa cùng nó miệng không ngừng cười nói những gì mà anh không nghe rõ.

Bộ dạng ngây ngốc của Uyển Nhi khiến Hàn Phong bật cười, như thấy được ánh mắt của Vũ Hàn Phong lập tức trở về dáng vẻ bình thường.

- E hèm. Còn chuyện của Thiên Băng cậu điều tra đến đâu rồi?

Vũ lạnh lùng nói khuôn mặt trở nên vô cảm:

- Tôi đã phái người đi điều tra trong nay mai nhất định có tin tức cho anh.

Hàn Phong ung dung nhếch một bên môi, thản nhiên nói:

- Tốt lắm. Cậu về đi.

Trước khi đi Vũ cố nén lại thêm chút nữa để nhìn Hàn Phong. Người đàn ông lạnh lùng ngang tàn này thật sự đã sinh tình với Uyển Nhi, đấu với hắn Vũ đấu không lại.Trên bất cứ phương diện nào thì anh mãi mãi không bằng được với Hàn Phong từ ngoại hình , thế lực và về tình cảm. Khôg phải anh không yêu Uyển Nhi nhiều nhưng anh không thể tranh giành với hắn - ân nhân cứu mạng của anh. Từ lúc 16 tuổi anh đã xác định rằng cái mạng này là của Hàn Phong rồi, đấu với ân nhân mình, anh kham không nỗi.

Vũ vừa ròi đi thì Hàn Phong đã nhanh chóng xuống ngự hoa viên nơi có Uyển Nhi đang ung dung nghịch ngợm.

- Tiểu Bảo Bảo, tao yêu mày đến phát điên rồi. Làm gì có ai mà dễ thương như mày chứ! - Tôi mỉm cười miệng toát đến mang tai, hai tay không ngừng xịt nước vào Tiểu Bảo.

Hàn Phong không biết từ đâu mà chạy đến vòng tay ngang eo tôi, dựa đầu vào vai tôi thì thầm:

- Có anh dễ thương hơn nó nè.

Tôi cười lớn, cười chảy cả nước mắt:

- Hàn Phong anh là mèo sao? Hahaha anh là người mà lại đi so sánh với Tiểu Bảo há há há tức cười chết em.

Hàn Phong nhếch mo6io hai tay thôi ôm eo tôi mà lần mò nắm lấy cái vòi nước. Từ phía sau, giọng cười vang vọng:

- Hahaha Uyển Nhi em dám nói anh là mèo sao!

Vừa nói Hàn Phong vừa xịt nước vào người tôi miệng cười lớn. Tôi quá bất ngờ trước hành động của hắn, sau 2s đứng hình tôi lập tức hét lên:

- Ya Hàn phong anh dám xịt nước em.

Hàn Phong vẫn thản nhiên như thường hường vòi nước đang chảy mạnh vào người tôi. Tôi lấy hai tay che mặt lại, đầu không ngừng lắc lư hét lớn:

- Á dừng lại mau lên, em bóp chết anh bây giờ.

Hàn PHong cười to không thèm nghe những lời cảnh báo của tôi trông hắn lúc này như môt đứa trẻ trông cái hình hài của người lơn, nụ cười không mang chút lạnh lùng vang vọng khắp ngự hoa viên. Hắn không ngừng quẩy quẩy vòi nước vào người tôi, cảm thấy thích thú khi tôi bây giờ ướt như một con chuột lột.

-Uyển Nhi em năn nỉ anh đi không chừng anh vui anh sẽ tha cho em.

Tôi che hai mắt để nước khỏi bắn vào, xoay người cản dòng nước lại tức giận nói:

- A, không năn nỉ. Em mà bắt được anh e sẽ bóp chết anh như bóp một con chuột nhắt tên chết bầm xấu xa.

- Haha a đố em bắt được anh đó.

Hàn Phong quăng cái vòi nước cốc vào đầu tôi rồi co chân bỏ chạy.

- Ya em mà bắt được anh em đánh cho an nhừ xương luôn.

Tôi lập tức đuổi theo, miệng la quan quác:

- Anh mau đứng lại cho em.

Hàn Phong vẫn co chân chạy nhưng quay đầu lại nói to:

- Đứng lại cho em đánh anh à, anh đâu có ngốc như em.

Nói rồi Hàn Phong chạy càng nhanh hơn làm tôi cũng tăn tốc đuổi theo mệt bở hơi tai.

- A, em sắp bắt được anh rồi.

Tôi sắp đuổi đến gần thì không hiểu sao đột nhiên Hàn Phong đứng lại. Tôi mất đà đâm luôn vào người hắn. Hàn Phong kéo lấy một tay tôi, tay còn lại ôm vòng ngang eo tôi. Theo bình thường đầu tôi ngửa ra phía sau Hàn Phong cúi đầu xuống nháy mắt một cái rồi bá đạo hôn lên môi tôi. Nụ hôn dịu dàng không mang tính chiếm hữu nó làm tôi cảm thấy hạnh phúc, sự ấm áp xâm chiếm từng ngỏ ngách từng tế bào trong cơ thể ôi. Cảm giác như tôi đang ăn một thanh kẹo mạch nha ngọt liệm mùi hương ngây ngất , như có ai gắn lên người tôi thanh chong chóng tre khiên tôi bay cao thật cao lơ lửng đến chín tầng mây không kìm được mà nhoẻn miệng cười.

Một lúc sau Hàn Phong buông tôi ra mỉm cười thật ngọt. Tôi đánh yêu vào bờ ngực săn chắc của hắn chẳng những không khiến hắn đau mà còn khiến hắn vui vẻ mỉm cười kéo tôi cùng nằm lên bải cỏ cười sung sướng. Tôi thẹn thùng nói:

- Anh đó sau này không cho phép hôn em nữa.

Hàn Phong cười cười, dịu dàng nói:

- Không được.

- Tại sao?

- Vì anh nghiện em mất rồi.

- Hừm. Đồ dẻo miệng

- Thế mà em lại thích phải không? - Hàn Phong xoay mặt tôi đối diện với mặt hắn, đôi mắt ưng thăng trầm như muốn cuốn cả linh hồn tôi vào trong đó.

Tôi đánh yêu hắn lắp bắp nói:

- Phải, em yêu anh.

Hắn nhìn tôi đôi mắt lấp lánh sắc màu hạnh phúc dịu dàng ôm tôi ủ vào lòng:

- T love you my sunshine

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.