Crush Có Chút Bất Lương

Chương 7




Lâm Mỹ Ngọc cảm thấy bên dưới hạ thân Trương Tuấn có một đồ vật nóng hổi, căng cứng, ghì sát vào vùng cấm địa của mình, không khỏi kinh hoảng tỉnh táo lại, lắp bắp nói.

"Cậu.. cậu... cậu định làm gì?"

Trương Tuấn không nói, chậm rãi vuốt ve sau lưng, những ngón tay như mang theo tia điện không ngừng lả lướt trên tấm lưng mềm mại, trêu cho Lâm Mỹ Ngọc ngứa ngáy, nóng ran hết cả người.

"Anh định làm gì, em còn phải hỏi sao?"

"Cậu rốt cuộc muốn gì?"

"Anh muốn em."

Trương Tuấn thản nhiên trả lời, đoạn đẩy Lâm Mỹ Ngọc ra một chút, một tay vén tóc mai cô sang hai bên, thuận tiện vuốt ve gò má hồng hào quyến rũ.

"Làm người phụ nữ của anh đi."

Nhìn vào đôi mắt sáng ngời của kẻ đối diện, nghe giọng nói ôn hòa mà phách lối, không giống như yêu cầu mà càng giống như một cái tuyên cáo, Lâm Mỹ Ngọc ngẩn ngơ chốc lát, gương mặt ửng đỏ rực rỡ, trong khoảnh khắc khiến Trương Tuấn mê ly thất thần.

"Cậu.. không được..."

Miễn cưỡng đề tỉnh bản thân, Lâm Mỹ Ngọc yếu ớt đẩy Trương Tuấn ra, né đi ánh mắt của hắn.

"Anh có chỗ nào không được?"

Trương Tuấn cười tà, một tay bắt lấy cánh tay như điêu như ngọc, trắng nõn mát rượi, đoạn đặt vào giữa hai chân của mình.

"Em xem đi, anh rất được."

Lòng bàn tay Lâm Mỹ Ngọc va chạm với một cự vật nóng nảy, cách một lớp quần, tựa như một đầu hỏa long muốn phá vỡ phong ấn mà đi ra ngao du thiên địa, khiến Lâm Mỹ Ngọc sửng sốt, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện chính là.

To quá.

Nóng quá.

"Cậu.. vô sỉ.."

Lâm Mỹ Ngọc vô lực chửi mắng một tiếng, cúi thấp đầu, cơ thể đã bị kích thích nãy giờ, khoái cảm nín nhịn tựa như bị một cái kíp nỗ kích dẫn, hồng thủy vỡ đê bạo phát chảy ra.

Không gian trong phòng ngập tràn sự ám muội, mặt trăng tựa như xấu hổ khuất đi sau những đám mây, len lén ngó xem.

Trương Tuấn hơi thở càng lúc càng gấp gáp, càng lúc càng thêm khô nóng.

Hắn đưa tay tiến đến, cởi bỏ cái áo khoác ngoài của Lâm Mỹ Ngọc, để lộ bên trong một cái sơ mi màu tím, chỗ cổ áo có những viền ren rủ xuống rất xinh đẹp.

"Mỹ Ngọc, anh yêu em."

Trong miệng trầm thấp thủ thỉ, Trương Tuấn tay không dừng lại, tiếp tục nhẹ nhàng cởi bỏ hàng khuy áo trước ngực, bộ ngực sung mãn theo đó bạo phát lồ lộ ra, một cặp áo lót chỉ có thể miễn cưỡng che phủ.

"Đừng.. Dừng lại.."

Lâm Mỹ Ngọc cắn môi yếu ớt nói, nhưng Trương Tuấn lúc này dục hỏa trùng thiên, muốn hắn thu binh là không thể nào.

Bầu ngực Lâm Mỹ Ngọc căng tròn đầy đặn, to lớn mà không rủ xuống, phần da thịt trắng hồng lộ ra xen lẫn vài sợi tơ xanh thấp thoáng dưới da, vô cùng hút hồn.

"Được, anh sẽ không dừng lại đâu.."

"Cậu.."

Trương Tuấn kéo Lâm Mỹ Ngọc vào lòng, hôn lên đôi môi căng mọng, hôn lên cánh mũi dọc dừa, lại hôn lên từng ly từng tí trên khắp khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ, cẩn thận nhấm nháp tư vị.

Một tay hắn trong lúc đó tiến tới nắn bóp cặp sơn phong, khiến nó biến đủ hình dạng, tay còn lại đặt ở dưới bụng xoa xoa, vuốt ve làn da trơn mềm mát lạnh.

"Ư... ư.mm..."

Lâm Mỹ Ngọc khi nào đã gặp phải công phạt như vậy, Trương Tuấn hắn mặc dù lần đầu, nhưng kinh nghiệm tu luyện phim võ thuật đảo quốc mười chín năm không phải để trưng, rất nhanh khiến cô nàng rên rỉ thở dốc.

Trương Tuấn hấp tấp cởi cái áo phông của mình ra, ném nó đi như một chiếc giẻ rách, đoạn vòng tay ra sau lưng Lâm Mỹ Ngọc, chật vật mở ra áo lót.

Không còn áo lót che chắn, cặp bánh bao của Lâm Mỹ Ngọc hoàn toàn bạo lộ ra, cô nàng đưa tay muốn ngăn cản nhưng đã bị Trương Tuấn bắt lấy.

"Đẹp quá."

Trương Tuấn vô ý thức bật thốt một câu.

Hắn gian nan ghé sát khuôn mặt lại gần, hơi thở nóng rực phả vào vùng ngực khiến Lâm Mỹ Ngọc ngứa ngáy vô cùng, sau đó, hắn há miệng ngậm nút nụ hoa anh đào màu hồng nhạt vô cùng nổi bật kia.

Chỗ còn lại, bàn tay thô ráp của hắn cũng áp tới, hai ngón tay nhẹ nhàng vân vê.

"Ư... ư....."

Lâm Mỹ Ngọc cắn chặt môi, ngăn không cho phát ra tiếng rên quá lớn.

Lúc này cô nàng đã hoàn toàn bị kích tình, chỉ có một tia thanh minh còn sót lại, cố gắng giữ vững lý trí đang dần mê muội.

Trương Tuấn ôm lấy Lâm Mỹ Ngọc, đặt cô nằm sấp xuống giường, đoạn kéo ra chiếc váy bó sát hạ thân vứt xuống đất.

Hắn cầm lấy bắp chân đầy đặn trắng nõn có da có thịt kia sờ nắn một chút, da thịt mát lạnh xen lẫn tất lưới nhung mềm, khiến hắn vuốt ve vô cùng ưa thích.

Nhìn tấm lưng trần trụi ngọc ngà hiện ra, dưới ánh trăng chiếu rọi như một cái tác phẩm nghệ thuật, Trương Tuấn cảm thấy trong miệng khô khốc.

Hắn không kìm được hạ đầu thấp xuống, đôi môi nóng bỏng bắt đầu di chuyển chậm chạp trên tấm lưng nhẵn nhụi mềm mại, lúc thì hôn nhẹ, lúc thì liếm láp, từ phía dưới dọc theo sống lưng đi thẳng lên, không có chỗ nào là hắn bỏ sót.

Khẽ vén mái tóc che cổ sang một bên, Trương Tuấn tiếp tục hôn lên phía sau gáy Lâm Mỹ Ngọc, đoạn ngậm lấy vành tai đỏ hồng, tỉ mỉ khiêu khích bú mút.

"Ư.. ưmm................"

Tai là điểm nhạy cảm nhất trên cơ thể của Lâm Mỹ Ngọc, lúc này bị cẩn thận chăm sóc, rất nhanh khiến cô nàng lại trào dâng một đợt.

Trương Tuấn đột nhiên dừng lại, ngồi dậy hít sâu một hơi.

Lâm Mỹ Ngọc bị kích thích, đầu óc mông lung, hắn há không phải như vậy.

Nếu không phải tố chất toàn thân tăng cường mạnh mẽ, thần trí cũng tốt hơn, lần đầu của hắn nào có thể trình tự bài bản như vậy, không vội vồ vập chồm lên như một con sói đói mới là lạ.

Lột bỏ chiếc quần bò, chỉ giữ lại một chiếc quần lót nam Calvin Klein hai trăm rưỡi miễn cưỡng che đậy hạ thân, Trương Tuấn tà ác nhếch môi.

"Mỹ Ngọc, em muốn anh không?"

"Ưm.."

Một tiếng rên khẽ, tựa như mèo kêu phát ra từ trong miệng Lâm Mỹ Ngọc, khiến cho lửa dục vọng của Trương Tuấn triệt để bị châm ngòi, cháy hừng hực, cháy mãnh liệt.

Lâm Mỹ Ngọc ma mị nằm trên giường, cơ thể mềm nhũn vô lực, ngứa ngáy ham muốn, đầu óc càng lúc càng thêm trống rỗng.

Trong lúc mơ mơ màng màng, cô nàng cảm giác được một bàn tay nam tính thô ráp lạnh lẽo đang kéo tuột xuống quần lót của chính mình.

"Trương Tuấn.. Xin cậu..."

Cánh môi mềm há ra, gian nan than nhẹ, lại giống như là một lời cầu xin thỏa mãn bản thân, vô cùng dụ hoặc.

Trương Tuấn há miệng, cổ họng khô khốc, hắn lúc này cũng đã bị mê mẩn rồi.

Chiếc quần lót bị kéo ra, hạ thân Lâm Mỹ Ngọc hoàn mỹ bại lộ.

Một vùng cấm địa đen tuyền, chính giữa là một cái khe suối nhỏ ướt át, hai bên là hai gò thịt hồng hào múp máp, nhấp mở mời gọi.

Cự long phía dưới đột nhiên bị tràng cảnh mỹ lệ hiện ra khiêu khích, bành trướng hết cỡ, đầu rồng xé toạc cái quần lót mà chui ra ngoài, trong miệng nó không ngừng có những tia nước trong veo chảy ra.

Lâm Mỹ Ngọc cảm giác có một ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào khu vực cấm địa của bản thân, nhìn vào cái chỗ dơ bẩn xấu xí, gương mặt không khỏi đỏ rực, nhưng càng nhiều là cảm giác ham muốn mãnh liệt.

Khẽ quay đầu, phát hiện Trương Tuấn đã cứng nhắc đi đến sát người mình, bên dưới một con cự long oai hùng vạm vỡ ngẩng đầu kiêu ngạo, toàn thân cô nàng bủn rủn, d*m thủy chảy ra càng thêm ồ ạt.

Trong đầu nàng lúc này, chỉ có duy nhất một cái ý nghĩ.

Liệu mình có chịu được con quái vật kia không đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.