Cp Tui Đu Luôn Be

Chương 37: Nha hoàn chiếm đoạt




Đứng trước mặt Triệu Vô Cực Từ Tiểu Bạch thông tin ở dưới cửa sổ hệ thống chính là như thế này.

Tên: Từ Tiểu Bạch 

Thân phận: Thanh Vân Tông chưởng môn Long Ngạo Thiên đệ tử thân truyền

Cảnh giới: luyện khí kì thập trọng

Võ công: Tử Hà thần công, bôn lôi kiếm quyết.

Trạng thái: khỏe mạnh, vui vẻ.

Ghi chú: ở trong Thanh Vân Tông mỗi năm một lần Luận võ đại hội đạt được vị trí thứ hai ở hàng ngoại môn đệ tử, đồng thời được vinh danh là Thanh Vân Tông đệ nhất mĩ nam tử.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cái này lập tức nhướng mày.

Từ Tiểu Bạch vậy mà đã được xem là Thanh Vân Tông đệ nhất mỹ nam rồi?

Nhanh như vậy?

Hắn tới Thanh Vân Tông còn chưa tới bốn năm a!

Cái này tốc độ nổi tiếng so với bản thân mình bốn phía gây họa còn phải nhanh đây.

Không đúng, bản thân chính là vì luyện đan mới như vậy, hắn đâu có cố tình chọc người khác a.

Triệu Vô Cực bước chân theo Từ Tiểu Bạch đi vào bên trong, hắn lên tiếng hỏi:

“ Tiểu Bạch, chúng ta là tu sĩ sử dụng võ kĩ đều đi kèm với linh lực, ngươi như vậy một thức lại một thức múa kiếm không hề động dùng cái gì linh lực có tác dụng gì sao?”

Từ Tiểu Bạch cười nói:

“ có, đương nhiên có. ở luyện khí kì chúng ta tuy có thể đánh ra kiếm khí đao khí quyền kình các loại phương thức tấn công, nhưng những loại này phương thức tấn công so với chúng ta cận thân chiến đấu đều yếu.

Mà đã cận thân chiến đấu, đương nhiên là cần kiếm pháp tinh xảo.

Ta học bôn lôi kiếm quyết là một loại thiên về cận thân chiến đấu loại hình kiếm pháp, một khi ra tay chính là như lôi trì điện xẹt, không hề cho địch nhân cơ hội trở tay, thế công một lớp lại tới một lớp liên miên bất tuyệt bởi vậy kiếm pháp đối với ta mà nói rất quan trọng.

Người khác chỉ cần bị ta cận thân chiến đấu sẽ rơi vào bất lợi trạng thái, cho dù có thể đánh ra kiếm khí công kích cũng không hề có cơ hội rảnh tay mà ra tay, như vậy ta liền tiên thiên chiếm được ưu thế.

Hơn nữa bôn lôi kiếm pháp của ta cũng không phải là không thể đánh ra kiếm khí, cho dù đối phương muốn cùng ta đối đầu xem ai kiếm khí càng mạnh hơn, vậy thì ta cũng không hề sợ hãi!”

Triệu Vô Cực gật đầu tỏ ý hiểu.

Giống như là chiến sĩ cùng pháp sư chiến đấu, chiến sĩ chỉ cần cận thân lập tức đem pháp sư đánh cho không kịp trở tay, khó lòng thi triển pháp thuật a.

Hơn nữa kiếm pháp tốt cũng không phải là cái gì có hại hoặc làm việc vô ích sự tình.

Bất kể lúc nào tu sĩ cũng sẽ có thể gặp phải cận thân chiến đấu, cho dù tới trúc cơ kì có thể ngự không phi hành điều khiển phi kiếm chém giết địch nhân nhưng cận thiên chiến đấu vẫn không hề lạc hậu, bởi vậy nếu như kiếm pháp tốt có thể trực tiếp ở khoảng cách gần khắc chế đối phương, khiến cho đối phương trở tay không kịp, vì bản thân làm ra sai lầm phán đoán cùng hành động mà trả giá đắt.

Từ Tiểu Bạch cũng tranh thủ nói:

“ Vô Cực, ngươi gần đây cũng đủ ra mặt a. nghe nói ngươi bây giờ chính là Thanh Vân Tông chúng ta đệ nhất thiên tài luyện đan sư, duy nhất Hoàng giai đan vân luyện đan sư đây.

Ta sau này đan dược tu luyện đều trông chờ ở ngươi đây!”

Triệu Vô Cực nhìn hắn, Từ Tiểu Bạch tu luyện là lôi thuộc tính võ kĩ, sau này chỉ sợ cũng sẽ một mạch tương thừa tiếp tục tu luyện cái này võ kĩ.

Bởi vậy hắn không thể nào luyện đan, đan dược tu luyện hoàn toàn là nhờ vào những người tu tập hỏa hệ công pháp võ kĩ lại am hiểu luyện đan sư như Triệu Vô Cực đến chống đỡ.

Có rất nhiều người sẽ ngạc nhiên, chọn lựa lôi hệ công pháp cùng võ kĩ như vậy không thể luyện đan, bản thân tự cung tự cấp còn không làm được, muốn đan dược tu luyện còn phải đi cầu người, như vậy không bằng tu luyện hỏa hệ công pháp cùng võ kĩ, sau này còn có thể học làm luyện đan sư a.

Thực chất ở trong tu chân giới, hỏa hệ tu sĩ chỉ sợ phải chiếm đến năm thành

Bởi vì hỏa hệ có thể luyện đan có thể luyện kí, bất kì cái nào đều có thể trực tiếp nhấc lên chiến lực của bản thân, còn là về lâu về dài tác dụng.

Bởi vậy hỏa hệ số lượng là nhiều nhất chất lượng chung lại là tạp nham nhất, công pháp cũng theo đó đa dạng đủ chủng loại nhất, nhưng đáng tiếc đa số đều không phải là cái gì cao cấp mặt hàng.

Trong đó số lớn cũng không hề phải là luyện đan sư hay luyện khí sư mà chỉ là vì hỏa hệ được người tu luyện rộng lớn nên bọn hắn mới chọn lựa đi theo mà thôi.

Luyện đan sư cùng luyện khí sư nhập môn dễ nhưng tinh thông khó.

Nếu không có sư thừa dẫn đạo, một cái truyền thừa tốt, muốn tự mình học thành tài cơ hồ tỉ lệ gần bằng không.

Những người kia thành công không phải là có dược đại cơ duyên đại tạo hóa cũng chính là có được vận khí gia thân.

Nhưng như vậy tại sao vẫn có những người như Từ Tiểu Bạch chọn lựa tu luyện không phải là hỏa hệ công pháp cùng võ kĩ đây.

Đơn giản là bởi vì bọn hắn sức sát thương cực cường, lực chiến đấu cực mạnh, so với hỏa hệ tu sĩ càng phải mạnh.

Nếu nói Triệu Vô Cực vùa là tu sĩ, vừa là luyện đan sư đóng góp đan dược cho cả tông môn, vậy thì Từ Tiểu Bạch sau này chính là tông môn đỉnh cấp chiến lực, chuyên môn vì chiến đấu mà sinh.

Bọn hắn hi sinh cơ duyên cùng luyện đan sư luyện khí sư đổi lại chính là lực lượng mạnh mẽ gấp mấy lần so với bình thường hỏa hệ tu sĩ a.

Triệu Vô Cực mỉm cười hỏi lại:

“ ngươi thiếu đan dược tu luyện sao?”

Từ Tiểu Bạch lắc đầu nói:

“ đan dược không thiếu, chân truyền đệ tử phúc lợi hàng tháng đã đủ ta tu luyện.

Hơn nữa gần đây ngươi luyện chế ra cực phẩm Tăng khí đan cùng buôn bán rộng rãi khiến cho tông môn chúng ta nổi lên một làn sóng đột phá, ta cũng là người được hưởng lợi bên trong, tu vi mỗi ngày đều đang có thể cảm giác được tăng tiến!”

Triệu Vô Cực lấy ra một cái đan vân Tăng khí đan, để lên trên bàn hỏi:

“ ngươi dùng là cực phẩm Tăng khí đan a, nếu là đan vân Tăng khí đan thì như thế nào?”

Từ Tiểu Bạch ánh mắt lập tức bị hấp dẫn đến bên này.

Quả thật nếu có thể dùng đan vân Tăng khí đan ai sẽ dùng cực phẩm

Mọi người đều biết chúng nó chỉ cách nhau một cái phẩm vị nhưng dược lực cùng giá trị thì hoàn toàn không phải cùng một cái cấp độ.

Ăn cực phẩm Tăng khí đan nhiều cũng sẽ tích tụ ra đan cặn, cho dù cực ít, vẫn là có. 

Ăn càng nhiều sẽ càng đối với Tăng khí đan trở nên sinh ra tính trở, hiệu quả sẽ ngày càng kém.

Sau đó liền cần tìm một loại khác đan dược thay thế, nhưng ở luyện khí kì, mọi người đều sử dụng Tăng khí đan, muốn tìm được loại này đan dược cũng không dễ.

Hơn nữa đan cặn tích lũy cũng là một cái vấn đề khó giải quyết khiến người ta đau đầu.

Nhưng đan vân Tăng khí đan thì lại hoàn toàn không có cái này lo lắng. 

Không những dược hiệu mạnh mẽ lại không để lại một chút nào dược cặn, không cần phải lo lắng sau này bởi vì ăn quá nhiều đan dược mà để lại dược cặn khiến đột phá khó khăn.

Triệu Vô Cực vừa đưa ra đan vân Tăng khí đan, một mùi thơm ngát đặc trưng của Tăng khí đan liền tỏa ra, khiến Từ Tiểu Bạch không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, trong ánh mắt lóe lên ham muốn chi sắc.

Nhưng sau đó hắn rất nhanh thu liễm tinh thần nói:

“ ngươi luyện ra đan vân Tăng khí đan cũng không nhiều đúng không? Đồ vật này ta nghe nói cực khó luyện, chỉ có thể vận khí bạo phát lúc mới luyện ra được một viên a.

Ngươi đem nó cho ta tu luyện quả thật là quá lãng phí.

Còn ngươi tu luyện thì sao? Ta không thể nhận được!”

Triệu Vô Cực cười cười, Tiểu Bạch nha Tiểu Bạch, ngươi vẫn quá ngây thơ quá xem thường ta rồi.

Hắn nói:

“ ta có rất nhiều, trước đưa ngươi năm bình, mỗi bình mười viên, hẳn là đủ cho ngươi tu luyện đi!”

nói xong Triệu Vô Cực trên tay nhẫn trữ vật lóe lên, trên bàn liền xuất hiện năm cái bình ngọc.

Từ Tiểu Bạch há to miệng muốn nói gì, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói được chỉ phải cười khổ:

“ năm đó chúng ta trên giang hồ ngươi cũng là dạng này a!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ không cần thiết để ý tiểu tiết, thứ này ta có rất nhiều, hết còn có thể luyện chế, ngươi cứ việc cầm dùng đi.

Cũng không cần nói cái gì vô công bất thụ lộc, nếu không chúng ta bằng hữu cũng không thể làm a!”

Từ Tiểu Bạch thở dài một cái, không hề tiếp tục miệng lưỡi phân tranh, thu lấy năm cái bình ngọc, sau đó hắn nói:

“ Vô Cực, ta muốn đi tới Vô tận sơn mạch thí luyện một phen, ở trong môn phái tu luyện tuy tốt nhưng không thể để cho thực lực ta nhanh chóng tăng lên được.

Ta nghĩ hẳn là ngươi cũng có dạng này ý nghĩ a.

Không bằng chúng ta cùng đi chứ?”

Triệu Vô Cực nhướng mày, Vô tận sơn mạch?

Chỗ tốt a, có thể thoải mái săn giết yêu thú kiếm điểm tích lũy đây.

Hắn gật đầu nói:

“ ta về chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta gặp lại, ngươi cũng chuẩn bị đầy đủ a, đừng để đến lúc đó lại thiếu cái nọ thiếu cái kia.

Chỗ kia yêu thú cũng sẽ không cùng ngươi cười ha ha bắt chuyện đâu!”

Từ Tiểu Bạch mỉm cười gật đầu:

“ được, một lời đã định!”

“Một lời đã định!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.