Cp Này Tôi Ship Từ Nhỏ Đến Lớn

Chương 217: Biệt nữu (tứ)




“A?” Ngu Vũ Mặc liền ngây người ra: “Phức tạp thế sao?”

“Đâu chỉ là phức tạp.” Hạ Thẩm Châu nói: “Trang phục của mấy người bọn anh đều được đặt làm riêng cả. Ưm, quên nói với em nữa, mẹ anh chính là chủ tịch hội đồng quản trị của s.a, là nhà thiết kế đẳng cấp trên thế giới. Cho nên, trang phục của bọn anh, có một phần là do các nhà thiết kế công ty mẹ anh thiết kế làm ra. Bao gồm cả lần này chúng ta đi qua đây, tất cả lễ phục đều vừa mới được đưa sang cả. Vì anh không có kích cỡ của em, cho nên không có chuẩn bị lễ phục cho em. Hơn nữa thời gian có chút vội. Mỗi bộ lễ phục của bọn anh đều cần trải qua chế tác thủ công khoảng trên ba ngàn tiếng đồng hồ. Mỗi đường kim mũi chỉ đều vô cùng nghiêm ngặt. Ngoài quần áo ra, đồng hồ, trang sức, giày dép của anh, còn cả túi xách của con gái, ví dụ như các loại ví cầm tay của chị anh, đều được làm bằng thủ công cả. Vào sinh nhật của chị anh, cái ví đó chỉ với thủ công đã phải mất cả gần mười ngàn tiếng đồng hồ, được trên trăm nhà thêu thùa làm gấp khoảng hơn một tháng, từng mũi thêu dày đặt mà thêu nên. Giá trị trên thị trường là ba tỷ, có giá nhưng không có người bán. Toàn cầu chỉ mỗi một chiếc. Thiết kế đều do bản thân chị anh làm, cho nên nó độc nhất vô nhị.”

“Chờ sau khi em chuyển đến học trong học viện quý tộc Duệ Hà, phần liên quan đến lễ nghi, sẽ có giáo trình giảng dạy vô cùng nghiêm khắc. Em se nhận được sự dạy dỗ lễ nghi nghiêm khắc nhất. Cho nên em cứ yên tâm, em sau này cũng sẽ giống như bọn anh. Hôm nay, chúng ta không phải khách mời đặc biệt quan trọng, hơn nữa em còn trẻ, dáng người cũng tốt, không cần trang phục đặc biệt quý giá để mà tôn vinh bản thân em. Mấy trang phục này miễn cưỡng có thể sử dựng được.” Hạ Thẩm Châu tùy ý mà lấy một bộ quần áo, ướm thử trên người Ngu Vũ Mặc, nói: “Mặc thử chiếc này xem sao.”

Ngu Vũ Mặc lật xem nhãn mác của bộ đồ: 16.888.000

Ngu Vũ Mặc lè lưỡi, đưa tay nhận lấy bộ đồ, đi vào trong thay.

Khi đi ra, mắt Hạ Thẩm Châu liền rực sáng, sau đó quay đầu nói với nhân viên phục vụ nói: “Bộ quần áo này, gói lại cho tôi.”

“Được ạ được ạ.” Miệng nhân viên phục vụ liền cười nghiêng ngã.

Người trẻ tuổi này thật hào phóng!

Vừa đến quầy liền mua liền mấy bộ quần áo, số quần áo này cộng lại đều trên trăm triệu!

Thế là, Hạ Thẩm Châu cứ thế kéo theo Ngu Vũ Mặc mà đi xuyên qua xuyên lại trong các quầy khác nhau, mua xong quần áo đến giày dép, mua xong giày dép đến mua đồng hồ, mua đồng hồ rồi lại mua trang sức...

Sau cùng, trên tay hai người treo đầy túi shopping lớn nhỏ.

Ngu Vũ Mặc nhìn một đống lớn chiến lợi phẩm, không kiềm được nói: “Lần này chắc đủ rồi chứ?”

Hạ Thẩm Châu suy nghĩ, nói: “Vẫn thiếu một món đồ.”

“A?” mắt Ngu Vũ Mặc mở to, há to miệng: “Vẫn mua sao!”

“Mua.” Hạ Thẩm Châu gật đầu, với vẻ sủng nịnh, nói: “Con gái chính là phải mua mua mua! Anh thân là con trai, tất nhiên phải chiều người con gái của mình!”

Mặt Ngu Vũ Mặc liền đỏ ửng: “Nói bừa! Em lại không phải người con gái của anh!”

Hạ Thẩm Châu với vẻ đầy tự tin: “Sớm muộn đều sẽ phải!”

“Đi thôi, để đồ lên trên xe, chúng ta tiếp tục đi nơi khác.” Hạ Thẩm Châu đem túi trên tay Ngu Vũ Mặc đều cầm đến trên tay mình, dẫn Ngu Vũ Mặc về đến bãi đậu xe, đem túi lớn túi nhỏ trong tay đều ném vào trong xe. Quay người, Hạ Thẩm Châu kiên quyết mà kéo Ngu Vũ Mặc đi trung tâm thương mại lớn khác.

“Lần này mua gì thế?” Ngu Vũ Mặc không kiềm được hỏi.

“Trang sức của trung tâm thương mại này, chỉ có thể nói vẫn được. Nhưng thật sự có tính trấn áp cả hội trường thì vẫn nên là đồ Trình Tình Tình tế quý giá” Hạ Thẩm Châu trên dưới xem xét Ngu Vũ Mặc một lúc, nói: “Khí chất của em, rất thích hợp với kim cương màu hồng phấn. Đi nào, chọn cho em bộ trang sức kim cương.”

Vừa nghe nói kim cương, lỗ tai của Ngu Vũ Mặc liền đỏ.

Phải biết, kim cương có ý nghĩ rất đặc biệt.

Nhưng, Hạ Thẩm Châu không hề nói, có lẽ anh ấy không phải ý này chăng?

Thế là, Hạ Thẩm Châu lại kéo theo Ngu Vũ Mặc mà lượn các tiệm trang sức đá quý, xem mấy tiệm, cuối cùng cũng xác định được kiểu lắc tay và bông tay kim cương màu hồng phấn của tiệm kia.

Đây là một bộ trang sức, giá nêm yết là 5 tỷ tám. Xem như là vật báu trấn tiệm.

Ngu Vũ Mặc vừa nhìn giá cả, liền lắc đầu nói: “Không được không được, đắt quá đi! Em không thể đeo trang sức quý như thế được! Nếu như làm mất, em không bồi thường nổi!”

Hạ Thẩm Châu lại nói: “Đeo thử trước đã.”

Nhân viên phục vụ rất nhiệt tình mà kéo Ngu Vũ Mặc đeo thử.

Kim cương màu hồng phấn này đúng là đẹp đẽ hào phóng, vừa đeo lên người liền cảm thấy cả người tỏa sáng rất nhiều.

Nhân viên phục vụ không ngừng khen Ngu Vũ Mặc: “Da của cô gái này rắng trẻo mịn màng, ngũ quan nhỏ nhắn xinh xắn, cùng với kim cương hồng phấn này là hợp nhất! Người vốn dĩ rất đẹp, phối thêm bộ kim cương này, càng thể hiện rõ ràng hơn!”

Nghe nhân viên phục vụ khen ngợi, Ngu Vũ Mặc có chút ngại ngùng.

Hạ Thẩm Châu liền nói: “Ra hóa đơn đi!”

Ngu Vũ Mặc vừa muốn ngăn lại, Hạ Thẩm Châu liền nói: “Làm bạn nữ đi cùng với anh, trang sức không thể quá sơ sài được! Nếu không cũng sẽ mất mặt anh lắm.”

Ngu Vũ Mặc quả nhiên không nói nữa.

Hạ Thẩm Châu lại nói: “Mấy trang sức đó bình thường chỉ để đeo chơi, hoặc là đeo trong mấy trường hợp không quan trọng lắm. Còn trong mấy trường hợp chính thức, trang sức quan trọng ở tinh tế chứ không phải ở số lượng. Cho nên, một đôi bông tai thêm một sợi lắc là đủ rồi. Cổ em thon dài, đeo trang sức cổ ngược lại không đẹp. Để cổ vậy đẹp nhất.”

Nhân viên phục vụ của tiệm đó không kiềm được nói: “Vị thiếu gia này vừa nhìn là biết dân trong ngành! Thực sự là như thế. Cô gái này thất có phước! Có bạn trai chiều cô như thế thật là khiến người khác ngưỡng mộ chết được!”

Vành tai của Ngu Vũ Mặc liền đỏ.

Cô ấy không biết sao mà giải thích.

Nói mình không phải bạn gái anh ấy?

Không phải bạn gái, còn hăng hái mua đồ cho mình như vậy.

Nói là bạn gái? Nhưng mình vẫn chưa đồng ý!

Ây, thật sự là câu trả lời khó cả hai chiều!

Hạ Thẩm Châu từ tốn mà quẹt thẻ thanh toán, nói với Ngu Vũ Mặc: “Đẹp như thế, đừng tháo xuống! Đeo đi!”

Ngu Vũ Mặc giờ mới tỉnh người thấp giọng nói: “Cám ơn anh!”

“Muốn cám ơn, thì dùng cả đời để cám ơn. Đi thôi, chúng ta nên về rồi.” Hạ Thẩm Châu mĩm cười ói: “Gian Thanh và Vy Vy họ đi ngắm cảnh trên núi, có lẽ cũng sắp về rồi! Đến tối chờ Đậu Đậu Đinh đinh chơi game đánh xong trận chiến trong thành, chúng ta cũng nên đi tập hợp với Thẩm Viễn và Thẩm Mạch họ.”

Ngu Vũ Mặc giờ mới gật đầu nói: “A... được.”

“Em nói là cả đời để cám ơn anh? Hay là nói chuyện tập hợp?” Hạ Thẩm Châu cố ý trêu chọc nói.

Quả nhiên, mặt của Ngu Vũ Mặc liền đỏ ửng biện giải nói: “Em nói là, cùng họ tập hợp rất tốt.”

Hạ Thẩm Châu haha cười lớn, nắm lấy tay của Ngu Vũ Mặc, cùng nhau rời khỏi trung tâm thương mại.

Sau khi họ đi khỏi, nhân viên phục vụ của tiệm đá quý đều ngưỡng mộ chết được!

Xem xem người ta vẫn vị thành niên, mà hầu như đem bạn gái cưng đến tận trời xanh!

Thật sự là người thắng cuộc của đời người mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.