Công Tử Vô Song

Chương 42




Edit: Tiểu Mộng

Beta: LengkengYJs

Phương Thanh nói với tôi rằng đã lâu rồi cậu ấy chưa về nhà, cậu ấy muốn tôi cùng cậu ấy về nhà thăm baba. Mặc dù nói là baba nhưng kỳ thực chỉ là kế phụ mà thôi. Lúc Phương Thanh mười hai tuổi cha ruột của cậu ấy bệnh nặng qua đời, mẹ Phương Thanh mang theo cậu ấy đi tái giá. Nhưng cũng chỉ được ba năm sau thì mẹ Phương Thanh cũng bỏ cậu ấy đi vì bệnh ung thư giai đoạn cuối. Từ đó về sau cậu ấy sống chung cùng với kế phụ của mình.

Kế phụ của Phương Thanh là thầy giáo trung học. Y đeo mắt kiếng nên nhìn qua tương đối là một người đàn ông nho nhã. Qua mấy lần gặp mặt, tôi thấy y có chút chán ghét đối với tôi. Lúc mới đầu tôi còn cho là vì tôi là bạn trai của Phương Thanh nên y mới ghét tôi như vậy. Nhưng sau vài lần tiếp xúc, tôi mới phát hiện ra kế phụ của Phương Thanh nhìn cậu ấy một cách không bình thường, hình như không còn trong phạm vi của hai cha con nữa rồi.  Chỉ cần Phương Thanh ở bên cạnh y  là tay y tuyệt đối không buông tha cho mông và eo của cậu ấy. Cho dù là ở trước mặt tôi y cũng không biết gì là kiêng nể, càng làm cho tôi giật mình hơn nữa chính là Phương Thanh không hề tỏ ra chán ghét đối với những hành động của kế phụ, giống như tất cả đã là thói quen rồi. Trước kia tôi cũng từng hỏi cậu ấy nhưng Phương Thanh chỉ chỉ cái mũi của tôi hờn dỗi nói “ Anh nghĩ gì vậy! Từ khi mẹ em qua đời baba vẫn luôn ân cần chăm sóc em. Nên chuyện 2 cha con em thân mật là chuyện đương nhiên”

Tôi thấy vậy chỉ cười cho qua, phủ nhận như thế thì càng chứng tỏ có vấn đề. Trong lòng tôi càng thêm chắc chắn rằng cha con họ có mối quan hệ không bình thường, người bình thường thì ai lại sờ mông con mình cơ chứ! Không chừng bọn họ đã có quan hệ với nhau mấy năm rồi, Phương Thanh đều đã bị kế phụ cậu ấy thao triệt để! Vừa hay lần này trở về thử xem hai cha con họ bình thường đến đâu.

Lúc chúng tôi đến đã là bảy giờ tối, kế phụ của Phương Thanh mặc áo sơmi cùng quần tây, tóc chải tỉ mỉ, dáng người có chút mập ra. Thật đúng là rất ra dáng một thầy giáo trung học nghiêm khắc. Chỉ là khi thấy Phương Thanh đến, lại một phen ôm chặt lấy cái eo nhỏ, luôn miệng Thanh Thanh này, Thanh Thanh nọ. Hoàn toàn quên sự hiện diện của tôi. Hai người nghiêng nghiêng ngả ngả nửa ngày, tôi nhịn hết nổi ho khan một tiếng. Phương Thanh xấu hổ liếc mắt nhìn tôi, nhỏ giọng nói với kế phụ: “Ba ba!”

Cha vợ của tôi cuối cùng cũng nhìn tôi bằng ánh mắt không tình nguyện, bình tĩnh nói: “Trần Bân đến đây, mau tới đây ăn cơm đi.”

Không đợi tôi trả lời, y liền ôm Phương Thanh đi đến bàn ăn. Phương Thanh có chút bất đắc dĩ nhìn tôi cười cười, tôi cũng chỉ đành bước thật nhanh theo sau.

Đừng tưởng kế phụ của Phương Thanh là thầy giáo mà coi thường tửu lượng của y thật sự so với người bình thường khá hơn rất nhiều. Tôi đã bắt đầu thấy say, nhưng y vẫn bình thường như trước.

“Bảo bối nhi, Vào phòng bếp lấy chút hoa quả ra để Trần Bân ăn chút cho tỉnh rượu đi con.” Kế phụ vỗ vỗ bả vai Phương Thanh bảo.

“Vâng, hai người cứ từ từ uống, con đi trước.” Nói xong Phương Thanh đứng dậy đi đến phòng bếp.

Y nhìn theo bóng dáng cậu ấy đi, rồi quay đầu lại mặt không chút thay đổi hỏi tôi: “Trần Bân, Con cảm thấy Phương Thanh thế nào?”

“Em ấy rất tốt … dung mạo xinh đẹp, dáng người cũng hoàn hảo, chính là … chính là …”

“Chính là cái gì.. nói mau!” Y hối thúc tôi, thanh âm cũng vì vậy mà không tự giác tăng lên.

Tôi dứt khoát giả vờ say, ghé đầu vào trên bàn rồi nói: “Chính là dục vọng tương đối cao, khiến con … khiến con có chút,hức,ứng phó không nổi.”

“Chắc là kỹ xảo của con vẫn còn chưa tốt! Cứ chơi đùa điểm mẫn cảm của nó nhiều vào.”

Thao! Liền biết hai cha con này có vấn đề! Có người cha nào lại nói về con mình như thế không! Vì thế tôi tương kế tựu kế nhanh chóng giải thích: “Ai nói con không được, những điểm mẫn cảm của em ấy con đều biết hết.  Có đêm con còn có thể khiến Phương Thanh bắn vài lần!”

Y ngồi xuống bên cạnh tôi, hạ giọng nói: “Con đã từng đem nó thao đến bắn nước tiểu chưa?”

Tôi làm bộ như mơ mơ màng màng lắc đầu. Y cứ tưởng tôi đang say nên cái gì cũng nói với tôi,vẫn không ngừng hướng dẫn tôi: “Có muốn ta dạy cho con làm như thế nào để khiến Phương Thanh kích thích hơn không?”

“Có thể chứ?” Tôi hỏi lại y.

“Ha ha!” Y rốt cục cũng tươi cười với tôi, “Mặc dù ta chỉ là một tên thầy giáo nhưng suy cho cùng ta cũng là cha của nó.Nên đương nhiên biết được phải làm cách nào để khiến Phương Thanh hưng phấn tột cùng.”

Đúng là con cáo già! Tôi lập tức ngây ngô cười đứng lên vội vàng gật đầu biểu lộ ý tứ nói như thế thì tốt quá.

“Hai người đang nói gì thế, nói cái gì mà vui vẻ như vậy.” Phương Thanh cầm một đĩa hoa quả đi ra.

“Cha muốn dạy anh cách thao em đến bắn nước tiểu!” Vì khiến cha vợ yên tâm rằng tôi đã say, tôi lại cầm lấy một chai rượu tiếp tục đưa đến miệng giả vờ uống.

Phương Thanh nghe xong ngây cả người, nhưng sau đó cũng lập tức ý thức được tôi đã say rồi. Nên cậu ấy buông đĩa trái cây xuống,vội vàng đến cướp đi chai rượu trong tay tôi: “Anh đừng nói bừa nữa! Trần Bân anh đã say đến nỗi nói lung tung rồi!”

“Anh không có say!” Bình thường người say đều nói là mình không say, tôi cũng phải nói như vậy để diễn cho giống.

“Đúng, Trần Bân nói không sai, cha muốn dạy cho nó làm như thế nào để thao bảo bối nhi của ta sướng đến chết,” Nói xong y liền đem Phương Thanh ôm trọn vào trong lòng, y để Phương Thanh ngồi ở trên đùi mình, khẽ thì thầm bên tai cậu ấy “Thanh Thanh biết ba ba có thể làm như thế thế mà. Không sao cả. Trần Bân đã say rồi, chắc chắn ngày mai nó sẽ không nhớ được cái gì đâu.”

“Ba ba, vẫn là không cần náo loạn, như vậy không tốt chút nào cả.” Tuy rằng ngoài miệng còn cự tuyệt, nhưng thật ra ánh mắt đều lóe lên thủy quang, bàn tay đang nắm chặt cũng khẽ run.

“Đây là cơ hội như sóng lớn ùa tới, chắc chắn kế hoạch sẽ thành công mỹ mãn!” Trong lòng tôi kích động không thôi, khẩn trương nói: “Mau mau, cha hãy dạy con luôn đi, con muốn đem mông của Phương Thanh thao đến nở hoa!”

Tôi cùng kế phụ của Phương Thanh đem cậu ấy nến lên trên giường, Phương Thanh cắn môi, tay chân mở ra, tỏ vẻ tùy ý chúng tôi thích làm gì thì làm.

Y ngồi ở bên cạnh Phương Thanh, nói: “Đến, con thử dùng miệng cho ta xem có đạt yêu cầu hay không.”

Hừ, con cáo già này thật đúng là muốn dạy tôi a. Tôi giả ngây giả dại nói: “ Cái chuyện cỏn con này thì tính làm cái gì, hôn thì ai mà chả biết!” Nói xong tôi liền bắt đầu từ mặt Phương Thanh hôn xuống. Phương Thanh cũng phối hợp há miệng, tạo cơ hội cho lưỡi của tôi dễ dàng tấn công.

Kế phụ ở một bên còn không ngừng chỉ huy: “Liếm răng nanh của nó, mút đầu lưỡi, cũng đừng chỉ hôn môi nó thôi, đi xuống, đúng rồi, hôn xuống cổ.”

Mẹ nó! cảm giác này sướng quá, làm tình mà bên cạnh còn có người chỉ huy. Tôi có thể cảm giác được kê ba của mình đã bắt đầu hưng phấn rồi.

Tôi hôn dọc từ cổ Phương Thanh rồi xuôi xuống toàn thân, ở ngực cậu ấy chà xát loạn xạ, đem quần áo cậu ấy biến thành nhăn nhúm, miệng còn cố ý than thở “Tại sao lại không chạm vào nhũ hoa được nhỉ!”

Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, kế phụ đẩy đầu của tôi ra, nói: “Ta giúp con  cởi quần áo của Phương Thanh, đến đây nào Phương Thanh.” Phương Thanh ngoan ngoãn nghe lời để y đem quần áo của cậu ấy cởi ra. Hai đóa nhũ hoa lập tức bại lộ ở trước mặt chúng tôi. Kế phụ nhìn hai đóa nhũ hoa to kia nuốt vội nước miếng. “Con mút bên trái, ta sẽ liếm bên phải. Thanh Thanh à, nhũ hoa của con vừa to vừa cương nha!”

Da thịt của Phương Thanh vừa trắng trẻo, vừa non mềm, lại còn có màu hồng nhạt xinh đẹp. Hơi thở của cậu ấy cũng nóng hơn bình thường, phỏng chừng là đã kích động lắm rồi đây. Kế phụ và bạn trai cùng nhau chơi đùa mà không kích động mới là lạ.

Tôi nghe lời một ngụm cắn nhũ hoa của Phương Thanh rồi vừa hấp vừa quan sát kế phụ. Lão cáo gìa này quả thực là biết chơi, y dùng ngón cái cùng ngón trỏ kẹp cứng lấy nhũ hoa của Phương Thanh rồi từng chút từng chút mà nhéo, đem nhũ hoa kéo dài rồi vươn  đầu lưỡi ra liếm lên trên bề mặt, làm cho Phương Thanh sướng rên lên  “Ba à! Đau quá. Thật sự rất thích, ba mút mạnh hơn chút nữa đi!”  Cậu ưỡn ngực về phía chúng tôi phối hợp.

Chơi nhũ hoa được một hồi, tôi liền nghe y chỉ huy tiếp: “Trần Bân, con đến liếm bụng của nó, còn ta thì sẽ chăm lo cho phía dưới.” Nói xong y lập tức kéo quần của Phương Thanh xuống.

Thứ bên trong quần lót của Phương Thanh đã cương lên một mảnh, y dùng đầu móng tay gào mạnh lên dương v*t của cậu ấy, nó đã cưng đến nỗi không ngừng chảy ra dâm dịch. Y liền kéo xuống quần lót của Phương Thanh xuống rồi ngậm lấy dương v*t của cậu ấy. Tôi cũng phối hợp đem âm mao của Phương Thanh liếm đến ướt sũng.

“A…… A a! Thật sướng, ba ba, Trần Bân, hai người làm con sướng quá.”

Y buông dương v*t của Phương Thanh ra, ngẩng đầu nói với tôi: “Trần Bân, con nhìn này, nó lại bắt đầu phát tao rồi.  Chắc chắn bây giờ tiểu huyệt của nó toàn là d*m thủy, đâm chọc vào cũng chẳng cần nhiều sức. Lại đây nào Thanh Thanh, xoay người lại để chúng ta xem dâm huyệt của con.”

Phương Thanh nằm xụi lơ trên giường để lấy lại sức một chút, sau đó nghe lời xoay người lại, mân mê cặp mông trắng tròn đem cho chúng tôi xem.

“Thanh Thanh, mông của con thật to, so với thời trung học bị ta khai bao thì mông của con đã to hơn rất nhiều! Chắc là Trần Bân đã chơi con không ít!”

Tôi cũng không thèm trả lời lại chỉ đứng một bên giả vờ cười ngây ngô. Con mẹ nó lão tử căn bản không thao được vài lần, mông này của cậu ấy toàn là bị những tên đàn ông khác chơi! Lão tử…… Đợi đã! Y vừa nói cái gì, y đã khai bao Phương Thanh, thật con mẹ nó là mặt người dạ thú.

“Ba ba ba!” Y nắm chặt đùi của Phương Thanh giơ cao lên rồi dùng bàn tay lớn đánh mạnh lên mông của cậu ấy, đánh đến nỗi cánh mông run run. Y vừa đánh vừa nói với tôi: “Trần Bân, con đánh mông bên kia.”

Tôi đưa tay lên rồi vỗ mạnh bên trái, rồi lại đánh mạnh bên phải. Phương Thanh khóc than không ngừng cầu xin tha thứ. Hai bên mông đã vừa sưng vừa đỏ, làm cho chúng còn to hơn trước. Mắt của kế phụ đã đỏ bừng, kê ba của tôi cũng cứng không chịu được.

“Có thể cắm vào dâm huyệt của nó rồi.” Y đình chỉ một chút rồi nói, tay trái tách cánh mông của Phương Thanh ra, lộ ra tao huyệt. Nhục huyệt kia chưa gì đã nhanh chóng hé ra rồi khép lại rồi, nếp uốn còn giữ vài giọt tao thủy.

Y kéo lấy tay của tôi đến tiểu huyệt của Phương Thanh. Tôi thuận theo sờ soạng tiểu huyệt kia một vòng rồi thuận tiện cắm hai ngón tay vào. Phương Thanh vì thế mà bị kích thích la lên “A!” một tiếng. Kế phụ thấy tôi cắm vào tiểu huyệt thì cũng kiềm chế không được, vươn ra ngón giữa chen vào.

Mẹ nó, cảm giác này không có cách nào khác hình dung được, đây là ta lần đầu tiên tôi cùng nam nhân khác chơi người yêu của mình. Bên trong nhục bích vừa ẩm ướt vừa mềm mại, tôi cùng kế phụ của Phương Thanh cùng nhau ra sức cắm vào nhục huyệt của cậu ấy, làm cho Phương Thanh không khỏi một trận rên rỉ: “Ô a…… uhm…… A”, cái eo trắng muốt càng xoay càng hăng say.

Kê ba của tôi đã trướng đến đau, một kế phụ ra một bên, “Con chịu không nổi rồi, con muốn thao nát cái dâm huyệt này.”

Tôi vừa lấy dương v*t đã sưng to ra rồi thì cắm thẳng vào, Phương Thanh la lớn lên một tiếng kinh ngạc nhìn tôi. Chắc là cậu ấy đang không ngờ được rằng tôi lại cương đến cứng rắn như thế này. Tôi cũng không cố nghĩ được nhiều như vậy, vừa ôm lấy chân cậu ấy thì liền bắt đầu hung hãn ra vào.

“Trần Bân, anh làm thật tốt! Trần Bân, em yêu anh, a…… Yêu anh! Mau, mau thao tao huyệt của em nữa đi.”

Tôi cắm vào đi ra vô số lần nhiều đến nỗi không đếm xuể. Phương Thanh kích động đến mức lấy mông mình sống chết hướng đến côn th*t của tôi, tràng bích liền muốn đem hồn tôi hấp đi ra. Kế phụ của cậu ấy cũng không nhàn rỗi, hai tay y không ngừng xoa nắn khắp làn da trắng mịn của Phương Thanh.

Đại kê ba của tôi đã cắm đến tao tâm của Phương Thanh, những va chạm mạnh tạo ra tiếng vang thận to.

“Lão công à, bị anh chơi thật thoải mái, a, bị thao đến tao tâm rồi, bị anh chơi nát rồi! Không được, không được rồi, em muốn bắn, em phải bắn!!!” Cả người Phương Thanh đột nhiên căng thẳng, lưng cong lên và cổ rướn về phía sau, tiểu huyệt không ngừng co rút. Tôi bị kẹp chặt như vậy thật sự là nhịn không được, bắn vào sâu bên trong một cỗ tinh dịch đậm đặc.

Sau khi bắn xong tôi ngồi xuống đầu giường nghỉ ngơi. Tôi tính toán rồi quyết định nhắm mắt lại, cứ như thế giả ngủ.

“Trần Bân! Ta còn chưa dạy xong đâu, con đừng có ngủ như thế!”

Tôi nghe kế phụ của Phương Thanh nói, tôi khoát tay áo, đầu nhất định nghiêng đi không để ý tới y. Y đợi trong chốc lát, lại gọi tôi thêm vài tiếng, tôi cũng không thèm trả lời, còn cố ý ngáy vài tiếng nhỏ. Y lúc này mới yên tâm, trở lại trên giường. Tôi cảm thấy y rời đi, ánh mắt hơi hơi mở, híp mắt bắt đầu quan sát.

Y  đem người Phương Thanh lật lại, đẩy ra hai chân, rồi đưa kê ba phủ đầy gân xanh chen vào nhục động vừa bị tôi chơi xong. Phương Thanh vừa qua khỏi cao triều, lại bị kê ba cắm vào, cậu ấy mẫn cảm lại gọi một tiếng,“Ba, Trần Bân còn ở đây mà!”

“Tiểu tử kia đã ngủ say như lợn chết rồi, con đừng lo, để cho ba ba hảo hảo thao bảo bối dâm đãng của ta nào.”

Lợn chết?! Lão tử đây ngay cả tiểu huyệt của của người yêu cũng để cho ngươi thao, ngươi còn dám  mắng ta à. Chẳng lẽ đây thật sự là tố chất của thầy giáo ư?.

Đừng chỉ nhìn bề ngoài kế phụ của Phương Thanh rất khuôn mẫu, nhưng khi ở trên giường thật đúng là vô cùng thô bạo. Cái eo thô to cứ liên tục đóng cọc, có khi còn dùng kê ba thô to trên dưới, trái phải đâm loạn, đem dâm địch trong tao huyệt bài trừ ra hết. Tao thủy từ tiểu huyệt chảy ra, liền chảy lên trên kê ba đậm màu của y làm nó bóng loáng. Phương Thanh cũng bị làm y cho khôn ngừng  rên rỉ “Uhm ô ô…”

“Đứa trẻ dâm đãng này, tao huyệt của con thật chặt, đã là hấp bao nhiêu tinh dịch của nam nhân rồi!”

“Ba, đâm nhẹ một chút, a! Còn không phải là do ba điều giáo ra sao.” Phương Thanh dùng hai tay đùa bỡn đầu v* chính mình, cái eo trắng trẻo cũng bắt đầu hưng phấn xoay đi xoay lại.

“Được rồi!  Bây giờ con ngồi lên trên người ta nào!”

Y nâng lên đôi chân trắng thon của cậu rồi dùng sức ấn người cậu xuống, côn th*t rút ra gần hết lại hoàn toàn cắm vào, trừu sáp đến không còn khe hở. Ánh đèn chiếu vào càng làm tôi thấy  rõ đại kê ba của y sáng bóng vì dâm dịch từ lãng huyệt của Phương Thanh.

“Ba! Dừng lại, ba, con muốn đi WC! Mau dừng lại!” Phương Thanh bắt đầu giãy dụa.

“Không  sao, để cho ba thao con đến bắn nước tiểu đi. Ngoan nào, trước kia cũng không phải chưa từng bị ta thao đến bắn nước tiểu.” Y nói xong thì càng thêm mãnh lực hướng bên trong xỏ xuyên.

“A, uhm, con muốn bị ba ba sáp đến bắn nước tiểu, a…… A! Tới rồi! Tới rồi! Aaa!!”

dương v*t của Phương Thanh run lên, phun ra từng cỗ tinh thủy, ngay sau đó thì nước tiểu màu vàng mang theo tao vị cũng từ trong mã mắt mà trào ra. Cặp đùi bị kèm cặp không ngừng run rẩy, ngay cá ngón chân cũng vì quá thích mà cong lại.

“Ba ba cũng đến đây, bảo bối hãy nhận lấy nào, a!” Cái eo thô của y đẩy vào một cú thật mạnh, hai tay nắm chặt lấy đùi của Phương Thanh rồi bắt đầu bắn.

Một lát sau, tôi liền nghe Phương Thanh lại bắt đầu thét chói tai. Tôi liền thấy bụng Phương Thanh phình lên rất ro, kê ba của kế phụ còn cắm bên trong thân thể cậu. Đệch! Y dám tiểu cả vào bên trong! Mẹ nó, lão cáo già này còn dám đem Phương Thanh như là WC. Trong lòng tôi có chút tức giận, nhưng đồng thời lại có một trận hưng phấn len lỏi nảy sinh.

Sau khi y bắn và tiểu xong thì côn th*t cũng nhuyễn xuống,rồi sau đó trượt ra khỏi tiểu huyệt Phương Thanh. Tao huyệt của cậu ấy vẫn chưa khép lại được, y lại đâm ngón cái vào trong tiểu huyệt moi móc dâm dịch cùng nước tiểu ra làm giường ướt đẫm. Trong không khí bây giờ có thể dễ dàng ngửi thấy mùi dâm loạn. Kế phụ hình như còn chưa đã nghiền, lại đem hai ngón tay cắm vào tiểu huyệt của Phương Thanh, hung hăng đâm chọt vào cái, đem dâm dịch lấy ra rồi bôi lên hai nhũ hoa đã đỏ rực của cậu ấy. Phương Thanh mặc y đùa bỡn rồi theo thói quen rên lên vài tiếng. Ánh mắt cậu ấy vẫn còn là một mảng mờ mịt, có thể là sướng đến chưa hồi phục ý thức.

Sau đó y liền đem Phương Thanh ôm ra ngoài phòng, chắc là đi tắm rửa. Tôi cũng không theo hai bọn họ đi ra ngoài, bởi vì rượu đã bắt đầu thấm nên tôi mơ mơ màng màng mà ngủ.

Ngày hôm sau lúc rời đi, kế phụ hiếm hoi nhìn tôi cười, đánh lên mông của Phương Thanh rồi nói: “Trần Bân đứa nhỏ này không tồi nha, rất khiêm tốn. Phương Thanh sau này con phải nên đối tốt với nó.”

Phương Thanh đỏ mặt cúi đầu, tôi cũng chỉ theo lệ cười cười không nói gì.

Trên đường về Phương Thanh luôn cố tra hỏi tôi hôm qua có nhớ chuyện gì đã xảy ra hay không. Tôi liền nói là chỉ nhớ mình đã uống rượu quá say rồi lăn ngủ, cái gì khác đều không biết. Cho nên nói uống rượu cũng không nhất định là chuyện xấu, có đúng không nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.