Công Tử Vô Song

Chương 13




Đám học sinh Chung Cực Tam Ban xếp thành đội hình chỉnh tề bước từng bước vững chắc về phía cửa sơn cốc. Nơi này cũng không có người ngoài nên tâm trạng xấu hổ của cả đám cũng bớt đi phần nào, hơn nữa vì mới xử xong boss nên mấy tên này khá vênh váo tự đắc. Cố Phi đi theo phía sau đội ngũ mà lắc đầu cười khổ, đến cùng vẫn là một đám trẻ con thôi, thật muốn khiến bọn họ cảm thấy lúng túng khó xử, điều này khó!

Cứ như vậy tiến về cửa sơn cốc, vừa vặn gặp phải một đám người đang muốn xông vào trong sơn cốc. Đám học sinh hàng ngũ chỉnh tề thể hiện tính kỷ luật gần như hoàn mỹ, làm cho tổng số hai mươi bảy người tạo thành một đội kia kìm lòng không được mà cảm thấy xấu hổ toát mồ hôi. Đợi đến nhìn thấy hai chiến sĩ ở giữa đội hình hợp lực xách tên trùm cướp bị gô cổ kia, vẻ mặt của hai mươi bảy người nọ trở nên không tự nhiên.

“Quả nhiên là như thế này.” Đám người xì xào bàn tán. Nhưng trong hai mươi bảy người, lại có bốn người rất bình tĩnh không có thay đổi sắc mặt lấy một chút. Bọn họ không lộ ra biểu hiện háo hức khác thường với việc tên trùm sỏ bọn cướp bị trói gô lại kia, biểu tình ‘quả nhiên là vậy’ vụt thoáng qua trên mặt bọn họ.

Sự ngạc nhiên kéo dài trên mặt họ, chính là vì sự chỉnh tề có thứ tự của đội ngũ trước mặt.

Đội ngũ càng có kỷ luật cao, chắc chắn sẽ càng có sức chiến đấu, ở trong đoàn chiến sẽ phát huy ra sức mạnh càng lớn. Nhưng ở trong game online, bất kỳ đoàn đội nào cũng không dính dáng gì đến cái từ “Kỷ luật” này. Đối với đoàn đội có sức chiến đấu ưu tú, mọi người nhiều lắm cũng chỉ dùng một câu “Phối hợp không tệ” để tán thưởng thôi. Mà sự phối hợp này lại xuất phát từ sự ăn ý. Nếu chỉ có ba hoặc năm người, thì sẽ rất dễ sinh ra thần giao cách cảm mà hiểu ý đồng đội. Nhưng nếu đổi thành ba mươi, năm mươi người, thậm chí hơn trăm người thì sẽ không dễ dàng như vậy, ăn ý bây giờ, phải được cưỡng chế biểu hiện ra ngoài. Ăn ý khi ấy, được gọi là kỷ luật.

Tuân thủ kỷ luật chắc chắn là một chuyện rất đau khổ, ở trong thế giới game online lấy giải trí là chính, thì sẽ càng không có người tình nguyện tuân thủ. Cho nên trước mắt mình lại xuất hiện một đội ngũ kỷ luật như vậy, điều này thật sự làm người ta sợ hãi.

Đội ngũ như vậy, sức chiến đấu nhất định sẽ siêu mạnh. Mọi người theo bản năng suy nghĩ.

Trong game online nếu muốn phán đoán sức chiến đấu như thế nào, thì đương nhiên có biện pháp trực tiếp và đơn giản: Giám Định Thuật.

Hai mươi bảy người kia không tự chủ được, mỗi người lựa chọn một vài mục tiêu tiến hành giám định. Kiểm chứng kết quả với nhau xong, nhất thời mở rộng tầm mắt.

Đội ngũ này thậm chí ngay cả một người trên cấp 35 đều không có.

Hơn nữa, khi nhìn đến hai mươi bảy người bọn họ, đội ngũ kia trong giây lát trở thành buồn bã ỉu xìu, bước chân cũng có vẻ rất lười nhác, hoàn toàn không có sức sống toả ra bốn phía chỉnh tề như lúc mới gặp.

Đây là điều tất nhiên rồi, những học sinh này vừa nhìn thấy lại có người ngoài, lập tức cảm thấy thật xấu hổ.

Không ít người xuất hiện dáng vẻ vui mừng trên mặt, đội ngũ học sinh cũng đã sượt qua bên người bọn họ, ra khỏi thung lũng.

Hai mươi bảy người nhìn nhau dò hỏi ý kiến, cuối cùng có một người nhìn bốn người vẫn luôn rất bình tĩnh kia: “Động thủ không?”

Một người trong bốn người lẳng lặng nói: “Mấy người tự quyết định đi! Có điều, nếu nhiệm vụ này của mấy cậu đã là nhiệm vụ song hướng, vậy thì thù lao của bọn tôi cần tăng gấp đôi, dù sao cái này thuộc về chiến đấu PK, bọn tôi cần thêm phí phiền toái cho sau này.”

“Điều này bọn tôi đã biết.” Người hỏi gật đầu một cái, sau khi quay đầu lại thương lượng vài câu đơn giản với hai mươi hai người còn lại, rồi quay đầu nói: “Bất quá… Những đối thủ này thoạt nhìn cũng không quá mạnh, có lẽ, bọn tôi không cần mấy cậu giúp đỡ đâu?”

Bốn người kia cũng không tức giận, hắn chỉ mỉm cười mà nói: “Đúng là không mạnh lắm, có điều tuy bọn tôi không ra tay, nhưng tiền đặt cọc cũng sẽ không trả lại, chỉ là phí tổn còn lại thì không cần thanh toán, hy vọng mấy cậu hiểu.”

“Tất nhiên!” Người hỏi gật đầu, “Chỉ là…”

“Bọn tôi sẽ ở lại đây, nếu mấy người cần giúp đỡ, bọn tôi sẽ ra tay, như vậy được rồi chứ?” Hiển nhiên bốn người đã hoàn toàn đọc hiểu ý đồ trong ánh mắt những tên này, đây đây không thể nghi ngờ là câu trả lời khiến cho đối phương hài lòng. Cuối cùng đối phương không nói gì nữa, quay đầu lẩm bẩm vài câu đơn giản với hai mươi hai người khác rồi mọi người lén lút cầm vũ khí, không nói không rằng mà phát động tập kích từ phía sau với đám học sinh Chung Cực Tam Ban.

Mũi tên! Công kích lao tới sớm nhất luôn luôn là mũi tên của cung tiễn thủ. Mục tiêu của mấy tên này không hẹn mà cùng chỉ về phía người dư ra đứng hàng cuối cùng của đối phương.

Không ngờ người nọ vào chính thời điểm này chợt xoay người, tay rút trường kiếm từ trong túi ra. Vung kiếm vài cái, đã chém rơi hết thảy mũi tên bắn tới đây.

“Mấy người muốn làm gì?” Ngay từ ban đầu Cố Phi đã cảm thấy mấy tên này có biểu hiện bất thường, mũi tên mới vừa nãy bắn tới, vốn dĩ tránh đi là biện pháp thích hợp nhất, song có điều nếu làm thế chỉ sợ chúng sẽ bắn trúng các học sinh. Nên bèn mạo hiểm cầm kiếm ngăn cản, may mà đối phương không sử dụng kỹ năng gì, bốn mũi tên thành công bị Cố Phi chém rụng.

Xem ra bọn họ cho rằng chỉ là bắn một tên pháp sư mà thôi, không cần dùng kỹ năng mạnh làm gì cho phí.

Pháp bào màu đen, lại thêm trường kiếm màu tím đậm.

Trang phục của người này lập tức hấp dẫn ánh mắt của bốn người vẫn luôn rất trầm ổn kia. Tuy rằng họ mới thấy lần đầu, nhưng nó là một trong tình báo cần chú ý đặc biệt mấy ngày gần đây. Người này, là pháp sư Thiên Lý Nhất Túy của Công Tử tinh anh đoàn, là đối thủ dong binh đoàn Hắc Thủ của bọn họ cần chú ý nhất trong trận đấu chung kết.

Bốn người nhận ra Cố Phi, đồng thời trong lòng cũng có chút thoải mái. Trước còn cảm thấy kinh ngạc với đám không có một người cấp 35 mà có thể xử lý xong boss, lúc này nhìn thấy, thì ra cũng là thuê dong binh đoàn hỗ trợ. Có điều, Công Tử tinh anh đoàn cư nhiên chỉ điều động một người, xem ra thực sự là danh xứng với thực là mạnh nha!

Đám học sinh lúc này đã kinh sợ, cả đám rối rít xoay người hỏi đã xảy ra chuyện gì, ầm ĩ một mảnh.

“Thật ngại quá, nhiệm vụ song hướng.” Người cầm đầu hai mươi ba người vừa phát động công kích đứng ra, hắn lạnh nhạt giải thích một chút.

Nhiệm vụ song hướng.

Cố Phi từng nghe qua cụm từ này, theo giải thích của Hữu Ca, hệ thống sẽ bố trí một số nội dung đối lập nhau để tạo thành nhiệm vụ song hướng, rồi cho người chơi hai bên khác nhau lãnh nhận. Ở trong nhiệm vụ song hướng, kẻ địch chủ yếu nhất mà người chơi phải đối mặt không phải hệ thống, mà chính là người chơi. Nhiệm vụ song hướng, thường đều là nhiệm vụ đoàn đội kiểu như nhiệm vụ của công hội, rất hiếm có nhiệm vụ song hướng cho cá nhân.

“Nội dung nhiệm vụ của mấy người là gì?” Cố Phi hỏi, nếu đều là làm nhiệm vụ, vậy cũng không thể nói đúng sai gì đó, nếu có cách giải quyết hài hòa tất nhiên là tốt nhất.

“Giết chết trùm bọn cướp trên đường áp giải.” Đối phương trả lời.

Thực ra bọn họ cũng chỉ là một công hội nhỏ, sau khi nhận nhiệm vụ này bọn họ cảm thấy không chắc ăn khi đối mặt với boss, vì vậy cả đám nhanh chóng liên hệ với dong binh đoàn Hắc Thủ là dong binh đoàn lớn nhất thành Vân Đoan. Danh tiếng của dong binh đoàn Hắc Thủ trong đám người chơi rất tốt, uy tín của bọn họ có thể nói là có bảo đảm.

Tìm kiếm bọn họ giúp đỡ, cơ bản sẽ không tuyên bố nhiệm vụ ở Cao ốc dong binh. Mượn hệ thống tuyên bố nhiệm vụ tuy ổn thỏa, nhưng không tránh khỏi việc bị hệ thống đại thần trừ đi cái gọi là “Tiền hoa hồng”, cho nên chỉ cần là đối tượng đáng tin, mọi người đều vui vẻ giao dịch riêng. Sau vài ba câu nhắn cả hai bên đã thỏa thuận xong giá cả, đội ngũ của hai bên hội hợp ở cửa thành. Sau khi trả tiền đặt cọc hai bên liền cùng nhau xuất phát về phương hướng được hệ thống chỉ định, sau đó ở tại cửa sơn cốc gặp được đám người Cố Phi và Chung Cực Tam Ban. Thế mới biết phụ trách áp giải tướng cướp cư nhiên cũng là người chơi, đây là một nhiệm vụ song hướng.

Vừa nghe đối phương nói nội dung nhiệm vụ, Cố Phi thầm mắng hệ thống hèn hạ.

Chung Cực Tam Ban bên này thì yêu cầu bắt sống, bên đối phương lại yêu cầu giết chết, tình hình này chẳng có cách nào nhường nhau nữa, rõ ràng là hệ thống muốn đẩy song phương vào chỗ chết.

“Thật ngại quá, nhiệm vụ của bọn tôi là phải bắt sống gã quay về.” Cố Phi nói.

“Tất nhiên, nhiệm vụ song hướng mà, bọn tôi cũng đoán là nhiệm vụ của mấy cậu sẽ như vậy.” Đối phương trả lời.

Lúc này, trong đội ngũ có một người dùng Giám Định Thuật lên người Cố Phi rồi nói quay qua nói nhỏ với đồng đội: “Người nọ cấp 40, cẩn thận.”

Ồ, một người chơi cấp 40, thành lập một công hội nhỏ, sau đó nhận một vài người mới… người chơi của công hội nhỏ kia không biết thân phận của Cố Phi, đều có nghĩ như vậy.

“Chuyện này, nên làm sao đây?” Cố Phi than thở.

“Bọn tôi sẽ không từ bỏ nhiệm vụ!” Thái độ của đối phương rất kiên quyết.

Cố Phi quay đầu nhìn đám học sinh, cười cười nói: “Tất nhiên bọn tôi cũng sẽ không.”

“Nếu đã như vậy…” Đối phương sôi nổi bày ra vũ khí, ý đồ đã rất rõ ràng.

“Không có cách khác ư?” Cố Phi nhớ lại chế độ đơn đấu lúc mọi người tranh giành ở khu luyện cấp.

Vấn đề là, khu luyện cấp không có nơi này thì có thể tìm nơi khác; nhưng nhiệm vụ, bỏ qua cái này thì sẽ không còn nữa. Nhiệm vu song hướng tuy dẫn đến tranh cãi, nhưng hệ thống lại dùng những phần thưởng phong phú để chặn miệng người chơi. Thật sự khi nhận được nhiệm vụ song hướng, hầu như sẽ không có ai cảm thấy lúng túng mà ngược lại người người đều vui mừng vì may mắn. Vì vậy tuỳ tiện từ bỏ nó tuyệt đối không có khả năng xảy ra.

Công hội nhỏ này phát hiện nhiệm vụ mình nhận được lại là nhiệm vụ song hướng, đã rất kích động, phát hiện thêm phải đối mặt người chơi cũng rất yếu, đó là kích động lại thêm kích động hơn, làm giờ có chỗ nhường nhau ở đây? Khi Cố Phi nói “cách khác” gì đó, bọnhọ căn bản không thèm cân nhắc tới.

Mà lúc này bốn người của dong binh đoàn Hắc Thủ kia lại tiến lên trước, hỏi hội trưởng của công hội nhỏ kia: “Cậu khẳng định không cần giúp à?”

Tiểu hội trưởng rất nghi ngờ quay đầu nhìn lại.

“Vị này, chính là Thiên Lý Nhất Túy, chẳng lẽ cậu chưa nghe qua cái tên này sao?” Người của dong binh đoàn Hắc Thủ giới thiệu sơ lược về Cố Phi.

“Hả!!!” Mọi người đều ngẩn ra.

Thân phận của Cố Phi mới bị tiết lộ gần đây, nhưng truyền kỳ của hắn đã có từ rất lâu, người này vẫn luôn được coi là người mạnh nhất thành Vân Đoan mà không có một tí tranh cãi.

“Nghe nói kiếm của người này chỉ về nơi nào, đối thủ sẽ trong nháy mắt bị chém thành tro bụi, lực công kích mạnh đến mức giống như là có họ hàng với hệ thống vậy!!”

“Nghe nói hai ba mươi người ở trước mặt hắn căn bản không đủ xem, Đối Tửu Đương Ca có 750 người mà cũng bị diệt!” Đây chính là sức mạnh của lời đồn, người trong công hội nhỏ sôi nổi bàn luận về Cố Phi, sự kích động lúc trước đã không còn, lúc này cả đám đều cảm thấy vận mệnh bất công vì bản thân họ lại gặp phải cường địch như vậy.

Bốn người của dong binh đoàn Hắc Thủ đúng lúc đứng ra, một người dẫn đầu cười nói với Cố Phi: “Không ngờ chúng ta lại chạm mặt nhau bằng phương thức thế này trước trận chiến.”

“Cậu là ai?” Cố Phi tất nhiên không biết những người này.

“Tôi là Nguyệt Hạ Độc Bạch (độc thoại dưới ánh trăng). Người này trả lời, “Bọn tôi là dong binh đoàn Hắc Thủ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.