Công Tử Điêu Ngoa Của Tôi

Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng




Đêm đã khuya vời vợi, trên bầu trời trăng tròn chiếu rọi, dòng nước trên sông chảy êm đềm, trên chiếc thuyền Tam Minh bên bờ sông Vận , hai đứa trẻ Lý Thuần và Lý Khiết đã sớm chìm vào mộng đẹp.

Trương Nhược Hi và Mục Chân Chân ngồi dưới ánh đèn chờ Trương Nguyên trở về.

Trên bờ có binh lính của Tần Dân Bình canh giữ, những tên đâm thuê chém mướn đã bị bộ nha khoái phủ Hàng Châu áp giải đi rồi.

Bến tàu nhốn nha nhốn nháo bởi sự bu quanh của đám người xem náo nhiệt, giờ đây nó cũng dần yên tĩnh trở lại.

Trương Nhược Hi dạy Mục Chân Chân viết chữ to khen Mục Chân Chân nói:

- Tay Mục Chân Chân có lực, khoản này viết vững vàng đấy, không tệ chút nào, cứ như vậy mà viết.

Lại nghiêng tai lắng nghe bên ngoài nói:

- Sao Tiểu Nguyên đến giờ vẫn chưa trở về, đã là canh ba rồi.

Mục Chân Chân viết một chữ “ Sư “ thật ngay ngắn, nghe có tiếng nói bỗng nhiên nàng đặt bút xuống nói:

- Thiếu gia đã về rồi.

Đứng phắt dậy muốn đi ra đón , chợt nàng dừng lại ở cửa khoang thuyền , quay đầu lại nói:

- Đại tiểu thư.

Trương Nhược Hi cười nói:

- Chân Chân thính tai thật, ta còn chưa nghe thấy giọng của Trương Nguyên mà cô đã nghe rồi, ồ, lúc này thì ta nghe thấy rồi. Chân Chân đi đặt ván lên bờ đi, bảo Tiểu Vũ đi nói các thuyền nương chuẩn bị đồ ăn, đám người tiểu Nguyên còn chưa dùng cơm chiều đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.