Công Tử Điêu Ngoa Của Tôi

Chương 48: Chân thành tỏ tình




Khi Đại Độ Thiết đưa Đỗ Hà đi rồi, Di Nam mặt âm trầm, trong lòng có vô tận lửa giận, cảm xúc xen lẫn không cam tâm, không cam lòng.

Tiết Duyên Đà có thể thành tựu hôm nay là nhờ vào sự nỗ lực đến tận cùng của hắn.

Tiết Duyên Đà vào trước khi Di Nam tiếp nhận vị trí Khả Hãn rất nhỏ yếu, hai mươi năm trước còn từng để cho Xạ Quỹ Khả Hãn của Tây Đột Quyết chinh phục, cơ hồ bị diệt. Di Nam trong tình huống ác liệt đó, chỉ huy một ít tàn binh bại tốt, ngay cả năng lực sinh tồn trên thảo nguyên mạnh được yếu thua cũng không có.

Trong thế cục đó, Di Nam lựa chọn: Hắn dẫn bộ lạc Tiết Duyên Đà đầu nhập vào Tây Đột Quyết, làm trâu làm ngựa cho Xạ Quỹ Khả Hãn, dần khôi phục nguyên khí.

Vào thời điểm được tộc nhân khích lệ tự lập, Di Nam lại một lần nữa làm ra quyết định khiến cho người cảm thấy lẫn lộn.

Hắn rời khỏi Xạ Quỹ Khả Hãn, đầu nhập vào bá chủ trên thảo nguyên, Lĩnh Lợi Khả Hãn của Đông Đột Quyết. Lĩnh Lợi ăn thịt, hắn ăn canh, tình hình Tiết Duyên Đà lại lần nữa phát triển mạnh mẽ.

Về sau, tộc nhân lại một lần nữa khuyên bảo Di Nam tự lập. Di Nam vẫn không đồng ý, lựa chọn Đại Đường, đi theo bước chân của Đại Đường, đồng dạng chịu khổ cực để có sự nghiệp hôm nay.

Từ đó không khó để nhìn ra vấn đề, mỗi lần Di Nam rời bỏ ai đó đều có thể đổi lấy ích lợi thật lớn, từ một Khả Hãn chỉ có tàn binh bại tốt, trong hơn mười năm ngắn ngủi đã phát triển trở thành tác dụng quân vương kiệt xuất trên thảo nguyên có 30 vạn đại quân, lợi hại liên quan trong đó, không cần nhiều lời.

Di Nam tựa như một con rùa, từng bước một chậm rãi tiến lên, nhờ vào nghị lực lấy được thành công hôm nay.

Hắn trả giá nhiều hơn bất kỳ kẻ nào, đường đi cũng gian khổ đồng dạng.

Hắn bỏ ra nhiều như vậy, nhưng hôm nay vẫn để cho Đại Đường dẫm nát dưới chân, hắn không cam lòng, cũng không phục, trong lòng gào thét:

- Cuối cùng sẽ có một ngày, ta cũng sẽ dẫm nát người Lý Đường cùng Đông Đột Quyết, Tây Đột Quyết.

- Phụ hãn!

Đại Độ Thiết ở ngoài lều kêu một tiếng rồi đi vào.

Di Nam khôi phục trầm ổn, nói:

- Tiễn Đỗ Hà đi... Ngươi chuẩn bị một ít lễ vật, phái Sứ giả tiến về Trường An. Nói tội của Di Nam ở Úc Quân sơn đáng muôn chết, là ta tự mình nhập Đường thỉnh.

Đại Độ Thiết sắc mặt kịch biến, rít lên:

- Phụ hãn, thật vậy sao? Ngươi là Khả Hãn của Tiết Duyên Đà, sao có thể làm loại chuyện mất mặt như vậy? Đây là sỉ nhục, ta tình nguyện chết cũng không muốn để cho Phụ hãn bị nhục nhã như vậy.

Di Nam bình tĩnh nói:

- Vương nhi ngươi sai rồi, sỉ nhục là tương đối thôi. Ngươi cảm thấy minh ước Vị Thủy của Lý Đường là sỉ nhục sao? Năm đó Lĩnh Lợi Khả Hãn vào thành Trường An, Lý Thế Dân đơn kỵ xuất hành ký kết minh ước coi như tên tuổi anh hùng mất sạch. Nhưng vào năm Trinh Quán thứ tư, vào ngày Lý Đường diệt Đông Đột Quyết, Lĩnh Lợi Khả Hãn vì Lý Uyên hiến vũ thì minh ước Vị Thủy đã không còn là sỉ nhục. Phụ hãn ta nhập Lý Đường thỉnh tội, xác thực là sỉ nhục, nhưng chỉ cần Tiết Duyên Đà chúng ta có thể vào ngày sau trong quyết chiến chiến thắng Lý Đường thì đồng dạng sỉ nhục không còn là sỉ nhục. Ta khi còn bé, rất ưa thích văn hóa người Hán, chỉ là thiên tư ngu dốt, không cách nào lý giải ý tứ trong đó, chỉ lĩnh ngộ được một chữ “nhẫn”. Nhờ chữ này mà Phụ hãn mới đi đến hôm nay. Vương nhi nhớ rõ sính anh hùng, đây không phải là thực anh hùng, co được dãn được, mới là đại trượng phu.

Đại Độ Thiết nghiến răng nghiến lợi nói:

- Hài nhi minh bạch, Phụ hãn, ngài yên tâm, sỉ nhục mà ngài chịu, hài nhi nhất định phải làm cho Lý Đường trả lại gấp trăm lần.

Di Nam cười nói:

- Ngươi có tâm ý này, Phụ hãn đã thỏa mãn. Đỗ Hà không thể khinh thường. Phụ hãn ta tung hoành nửa đời, người nào chưa từng gặp qua? Đỗ Hà tuổi còn trẻ nhưng trầm ổn trấn định, mỗi khi hành động đều khiến Phụ hãn tim đập nhanh. Nếu không trừ hắn, Tiết Duyên Đà tất sẽ có ngày bị diệt. Nắm chắc cơ hội lần này, nhất định phải trừ khử hắn.

Trong mắt Đại Độ Thiết hiện lên tàn khốc, đằng đằng sát khí mà nói:

- Phụ hãn yên tâm, hài nhi nhất định khiến cho tên vương bát đản này chết không có chỗ chôn.

..................

- Quái, quái, quái!

Đỗ Hà sau khi ly khai khỏi doanh trướng Khả Hãn Di Nam, trong đầu đăm chiêu suy nghĩ chỉ có một chữ quái.

Nói tóm lại, chuyến đi của hắn lần này tới đây của hắn không tệ, hết thảy đều như ý. Đầu tiên Tiết Duyên Đà ủy khuất cầu toàn, vẻ bề ngoài đã đến mức có thể động thiên địa. Lúc này nhiệm vụ đã hoàn thành, Tiết Duyên Đà Khả Hãn thậm chí tỏ vẻ muốn tự mình tới Đại Đường chịu đòn nhận tội. Bọn chúng sao có gan trở mặt khai mào chiến tranh? Tiếp theo, hắn dùng thủ pháp chất vấn trách cứ bức bách Di Nam xuất binh Úc Quân sơn, lợi dụng binh lực của Tiết Duyên Đà báo thù cho hai vị Đại tướng quân A Sử Na Xã Nhĩ, Chấp Thất Tư Lực, bắt đám mã tặc không biết trời cao đất rộng kia trả giá thật nhiều. Cuối cùng hắn phát hiện Di Nam cực kỳ nguy hiểm, phát hiện mình đánh giá thấp vị quân vương tài trí mưu lược kiệt xuất trên thảo nguyên này.

Ba thu hoạch này vượt quá dự liệu của hắn, càng khiến hắn không thể ngờ là Di Nam lại để cho hắn chỉ huy chiến dịch nhằm vào Úc Quân sơn.

Điều này thật sự là quá kỳ quái.

Nói như Di Nam là binh tướng của Tiết Duyên Đà không am hiểu đánh thành chiến lũy, điều này hiển nhiên là rắm chó không kêu, lừa gạt trẻ con ba tuổi.

Mã tặc của Mạc Hạ Ba nhiều lắm chỉ tới 3000 còn Tiết Duyên Đà xuất động đại quân mười ba vạn. Mười ba vạn đối chiến với ba ngàn binh tứ cố vô thân, chênh lệch như vậy còn nói cái gì không am hiểu không công thành?

Dù chỉ huy 3000 binh mã này là Bạch Khởi là Hàn Tín là Lý Tĩnh cũng không có khả năng dùng binh lực ít ỏi này thay đổi Càn Khôn, chiến thắng đại quân khủng bố mười ba vạn.

Cho nên căn bản không tồn tại cái gì am hiểu hay không am hiểu mà nói, dưới lực lượng tuyệt đối, bất luận nhân tố bất lợi nào đều là hổ giấy.

Di Nam về sau hiển nhiên phát hiện vấn đề này, lập tức sửa lại, tỏ vẻ mục đích để cho Đỗ Hà thống soái đại quân không phải vì không am hiểu trận công kiên mà là để cho hắn lập công, nịnh nọt hắn.

Di Nam muốn Đỗ Hà thay hắn nói ngọt, cho nên để cơ hội lập công cho hắn, cớ này xem như cũng được nhưng lại càng khiến Đỗ Hà hoài nghi.

Điều này rất hiển nhiên, nếu Đỗ Hà dẫn binh mã Tiết Duyên Đà phá được mã tặc thì công lao này tuyệt đại bộ phận sẽ tính cho hắn, tin tức báo về Lý Thế Dân là Đỗ Hà suất lĩnh binh mã Tiết Duyên Đà khắc địch chế thắng. Nhưng việc này nếu không qua Đỗ Hà sẽ là Tiết Duyên Đà vì đền bù sai lầm, xuất binh mười ba vạn phá mã tặc.

Hai cách nói đồng dạng là phá địch, nhưng ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.

Đỗ Hà cũng không cho rằng Di Nam sẽ vì nịnh nọt chính mình mà bỏ qua cơ hội nịnh nọt Lý Thế Dân.

Hai điểm này khiến Đỗ Hà phát hiện ẩn tình bên trong, để cho hắn sinh ra cảm giác Di Nam Khả Hãn đưa cho hắn một cái bao.

Trong bao này giấu một lưỡi đao sắc bén đoạt mạng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.