Công Chúa Yêu Phò Mã

Chương 53




Nước biển ở Maldives quanh năm luôn ởngưỡng nhiệt từ 20 đến 30 độ, tầm nhìn dưới nước luôn ở mức 30-50 m,cùng với tất cả những sinh vật phong phú và những bãi đá san hô xinh đẹp muôn hình muôn vẻ, khiến cho Maldives còn được mệnh danh là “ThiênĐường.” Vì vậy một khi đã tới đây thì nhất định phải đi lặn một lần. Nếu như bạn không đam mê lặn chuyên nghiệp, vậy vẫn có thể lặn bằng cáchkhác*

*(Theo mình tìm hiểu thì có hai loại lặn là free dive vàsnorkel. free dive: là lặn tự do, lặn nín thở, không dùng bình lặn hayống dẫn khí, thường là người chuyên nghiệp, còn snorkel là lặn nổi vớiống thở.)

Chung Bình và Tố Tố quyết định đi lặn, nên đã đến mộtcửa hàng để mượn các dụng cụ cần thiết, sau đó họ theo một nhóm nhỏ thợlặn nhỏ, ngồi lên một chiếc ca nô để đi đến một đảo san hô gần đó. Haingười chăm chú nghe người hướng dẫn, Chung Bình giúp Tố Tố đeo chiếckính lặn thật to, trong miệng ngậm một chiếc ống dùng để hô hấp dướinước, đầu ống trồi lên trên mặt nước, đi thêm cả hai cái chân vịt, rồimới tự mình mặc quần áo lặn vào người, sau đó hai người cùng với ngườihướng dẫn đi xuống nước.

Từ từ lặn xuống, trước mắt mọi thứ cũngbắt đầu trở nên sặc sỡ. Chung Bình lôi Tố Tố đi xuống, càng ngày càngnhìn thấy nhiều những đàn cá và các bãi đá san hô xinh đẹp. Trong mắt cô lộ rõ vẻ hưng phấn và kích động, bàn tay nhỏ nhắn đang nắm tay anh cũng nắm lại thật chặt. Chung Bình chớp mắt nhìn cô, rồi kéo cô bơi về phíatrước. Bỗng nhiên Tố Tố nhìn thấy một con cá vằn xinh đẹp đang ở đằngtrước, cô khẽ giãy ra khỏi tay anh, dùng hết sức vặn vẹo thân thể khôngquá linh hoạt của mình để đuổi theo con cá kia, cô muốn chạm vào chiếcvảy đầy màu của nó. Nhưng cô bơi rất vụng về khẳng định còn kém hơn concá nhanh nhẹn kia rất nhiều vì thế nó vừa thấy động đã lập tức bơi raxa, Tố Tố buồn bực quay đầu lại nhìn Chung Bình, anh chỉ mỉm cười bơi về phía cô, sau đó lắc lắc chiếc túi nhỏ trong tay mình. Tố Tố kinh ngạcnhìn chằm chằm anh, là vật gì đây? Chung Bình chớp chớp mắt vài cái, rồi khẽ mở chiếc túi kia ra liền có một đống bọt bay lên, a, thì ra là vụnbánh mì. Chung Bình đem vụn bánh mì rắc ở xung quanh mình, chỉ một látsau, đã có cả một bầy cá bơi đi bơi lại chung quanh hai người. Tố Tốkích động vẫy tay, hưng phấn đến mức cả mặt đều hồng lên, Chung Bình lolắng cô mở miệng, nên nhanh chóng dùng tay chặn lại, trong lòng nghĩngàn vạn lần cũng không được để cô mở miệng ra. Nếu không cẩn thận lạiuống cả một bụng nước thì hỏng. Tố Tố đảo mắt, gật đầu, hưng phấn mànhìn cả một đàn cá đang bơi qua lại như thoi đưa, mấy con cá xinh đẹpnày giống như nhỡng thiên thần đáng yêu đang nhảy múa dưới biển. ChungBình nhìn bộ dáng phấn khích của Tố Tố, thì cũng vui vẻ đùa vui với mấycon cá. Khung cảnh hạnh phúc này khiến cho người ta cảm thấy con ngườicùng thiên nhiên hài hoà đến mức nào.

Chung Bình lấy chiếc máyảnh không thấm nước ra, chụp được rất nhiều ảnh. Những sinh vật kì lạdưới đáy biển, những bãi đá san hô xinh đẹp, tất cả đều khiến cho bọn họ trầm trồ không ngớt. Thấy trên mấy tảng đá ngầm có sao biển, Chung Bình nhắc Tố Tố nhất định không được động tới, loại này vốn rất độc. Tố Tốnhìn những cảnh đẹp dưới đáy biển, hưng phấn mà hoa chân múa tay, ở dưới nước làm đầy những động tác kỳ quái, chọc cho Chung Bình muốn cười màkhông dám cười. Anh thương tiếc xoa đầu cô, nhưng Tố Tố chỉ cười cườilắc đầu, xuyên qua chiếc kính lặn cô thấy anh cũng đang nở nụ cười.Trong lòng cô cũng vui vẻ, hoá ra được người khác yêu thương lại là điều hạnh phúc đến thế.

Cô bơi tới, dùng tay ôm lấy cổ anh. ChungBình còn tưởng là cô có điều gì muốn hỏi, mở to đôi mắt nghi hoặc nhìncô, không ngờ cô lại đưa mặt mình gần sát lại, rồi đụng một cái vàochiếc ống hô hấp của anh. Chung Bình sững sờ, mãi mới hiểu được cô đangdùng loại phương thức đặc biệt này để hôn mình. Trong lòng anh bỗng cảmthấy ấm áp, anh kéo cả người cô gần sát lại với mình, nhìn cô chăm chú.Xuyên qua chiếc kính lặn, bốn mắt nhìn nhau, Tố Tố khẽ chớp mắt ba lần,anh hiểu cái nháy mắt này của cô, nên dùng trán mình khẽ đụng vào tráncô, sau đó mới chậm rãi buông cô ra.

Mấy người hướng dẫn nướcngoài nhìn hai người ngọt ngào như vậy, không nhịn được mà phải giơ ngón tay cái lên. Hai người gật đầu, nắm tay nhau tiếp tục ở vui chơi dướibiển.

Hai người lặn một lúc lâu, người huấn luyện phải nhắc nhởđến năm lần bảy lượt thì họ mới lưu luyến không rời bước lên chiếc canô, sau đó tiếp tục trở về đảo, về khách sạn tắm rửa, thay quần áo rồimới đi ăn cơm.

Ăn cơm tối xong, hai người lại thay áo tắm, quàngthêm một chiếc khăn lông lớn, dự định đi đến hồ bơi ở khách sạn để bơiđêm. Nhưng vừa đi tới cửa, Tố Tố lại nói muốn đến biển để xem mặt trờilặn, vậy nên hai người cùng tay trong tay đi dạo trên bờ cát. Một bên bờ được trồng bạt ngàn những cây dừa. Có rất nhiều người mắc võng ở bêntrong, nằm ở trên đó đong đưa. Gió biển thổi vào, lắng nghe âm thanh của từng đợt sóng, ngâm nga khẽ hát.

Tố Tố dựa sát vào trong ngựcanh, hạnh phúc cảm khái, “Ở đây thực sự rất tuyệt vời.” Chung Bình khẽcười, “Nếu em thích, hàng năm chúng ta đều có thể tới đây.” Tố Tố cảmđộng, quay ra ôm nhẹ thắt lưng của anh, “Chung Bình.” Chung Bình dịudàng vỗ vỗ lưng cô, “Anh muốn đưa em đến tất cả những nơi đẹp đẽ nhất.”Anh đã sớm lên kế hoạch rồi, tất cả những nơi lãng mạn nhất, anh đềumuốn đi đến đó cùng cô. Tố Tố im lặng ở trong lòng anh khẽ gật đầu, “Nơi có anh sẽ là nơi đẹp nhất.” Trái tim anh chợt thắt lại, cố sức hôn sâulên gò má của cô. Tố Tố nhìn anh từ từ mở mắt ra, rồi mỉm cười, cô thậtsự là nghĩ như vậy.

Chung Bình khẽ vuốt ve khuôn mặt cô, vui vẻôm chặt cô đi về phía trước. Tố Tố thật là một người sống rất tình cảm,chỉ cần người khác đối tốt với mình một phần, cô sẽ nỗ lực năm phần,thậm chí là làm hết sức để báo đáp lại người đó. Anh thật may mắn nhường nào, mới có thể có được người con gái này, anh muốn cho cô hưởng đượcnhững thứ tốt nhất.

Hai người đi tới cạnh biển, từ từ ngồi xuốngcạnh nhau, vai dựa vai, cùng nhau nhìn khung cảnh tráng lệ ngoài biểnxa. Vầng mặt trời đỏ tươi chậm rãi lặn xuống nơi đường chân trời, biểndần dần trở nên tối đen. Thời gian giống như đã ngừng lại, cô hưởng thụtừng giây phút, tựa trên vai anh, còn tay anh thì khẽ khoác trên vai cô. Chung Bình lẳng lặng nghe Tố Tố kể lại quãng thời gian lúc cô còn bé,những quãng thời gian đau đớn cùng vui vẻ, mà chưa bao giờ cô từng kểvới ai trước đó, chưa bao giờ để họ thấy sự kiên cường cùng yếu đuối của mình, nhưng cô lại muốn cùng anh sẻ chia từng chút, từng chút một.Người đàn ông này là người mà cả kiếp này cô sẽ dựa vào, cô muốn hoàntoàn giao hết cho anh. Mỗi lần nghe được những quãng thời gian đau khổ,thương tâm, anh cũng không nhịn được mà ôm cô chặt hơn, nghe được nhữngkỷ niệm vui vẻ, anh lại không nhịn được mà cười to. Tố Tố nhìn dáng vẻchăm chú lắng nghe bằng cả con tim của anh, cô cảm động ôm anh thậtchặt.

“Sau này nhất định không để em khóc nữa.” Chung Bình nhìncô, rồi khẽ hôn lên trán cô. Cả lòng cô liền mềm nhũn, chóp mũi lại cảmthấy chua xót khổ sở. Anh càng đối tốt với cô, cô lại càng mềm yếu, chỉcần một cái ôm nhẹ cũng đủ để cô cảm động đến mức muốn rơi nước mắt.Chung Bình cúi đầu nhìn thấy trong mắt cô đã ngập tràn nước, trong lònganh khẽ nhói lên, chậm rãi hôn lên mắt cô, “Đã bảo là không được khócmà.” Hai mí mắt cô khẽ run lên, gật nhẹ đầu, nước mắt ẩm ướt đều bị từng nụ hôn dịu dàng của anh xoá nhoà đi.

Chung Bình chậm rãi buôngcô ra, nhìn ánh trăng trên làn nước biển, đột nhiên anh kéo cô đứng lên, “Chúng ta đi bơi thôi.” Tố Tố gật đầu đứng dậy, hai người liền cởichiếc khăn choàng ra, tay trong tay chạy về phía biển. Nước biển ban đêm có chút lạnh, thấm dần trên da thịt lại khiến người ta cảm thấy dễchịu, hơn nữa từng làn gió biển khẽ lướt qua da, cô chợt cảm thấy vuivẻ.

Hai người hưng phấn đùa nghịch ở trong nước, dập dềnh theotừng cơn sóng biển. Bơi ở trong biển với việc bơi ở hồ hay sông là hoàntoàn khác nhau, vì tỉ trọng nước biển vốn rất lớn, cả thân thể không cần phải dùng quá nhiều sức lực cũng có thể nổi lên được. Chỉ cần nhẹ nhàng khua tay đạp chân một chút là có thể nổi được, nhấp nhô trên từng cơnsóng càng thoải mái hơn.

Bóng trăng dưới nước chợt ẩn chợt hiệnloé lên những luồng sáng bạc nhàn nhạt, xa xa là những ánh đèn lờ mờ của những khách sạn, tất cả như những nét vẽ của một bức tranh ban đêm tươi đẹp. Buổi tối trên biển vốn rất ít người, sự tĩnh lặng này giống nhưtừng tiếng hô hấp mỏng manh của nữ thần, mà sóng biển lại giống như làdo hơi thở của vị thần ấy tạo ra vậy, còn bọn họ thì lại như những đứatrẻ đang vui đùa trong lòng của ngài, tự do cùng vui vẻ đến như thế.

Chung Bình bơi rất nhanh, chỉ chốc lát thì đã bỏ xa Tố Tố cả một đoạn. Trongbóng tối, Tố Tố nhìn không còn rõ nữa, muốn mở miệng kêu lên, nhưng lạikhông thể bơi thêm được. Không biết phải làm gì khác, cô đành phải bơitrở về, đến lúc chân có thể chạm được cát, cô mới quay đầu lại gọi to,“Chung Bình.” Cô đã sớm không còn nhìn thấy anh nữa, nước biển tối đennhư mực rất khó có thể phân biệt được phương hướng.

Không ngheđược tiếng trả lời, Tố Tố sốt ruột lại kêu lên, nhưng vẫn không có tiếng trả lời, cô lại nóng lòng bơi ra ngoài một chút, đến lúc nước đã chạmtới cổ rồi thì cô không dám bơi sâu vào nữa. Chỉ có thể đứng lại một chỗ liên tục gọi, thế nhưng vẫn không nghe được anh đáp lại, Tố Tố vội vàng khua khuấy mặt nước, “Chung Bình, Chung Bình, anh đang ở đâu?” Khôngbiết anh bơi có giỏi không nữa, sẽ không phải bị chuột rút chứ. Cô lolắng lại bơi tiếp ra xa, Chung Bình, anh mau trả lời em đi.

Bốnmắt cô liên tục nhìn xung quanh, muốn tìm thấy bóng hình quen thuộc,trong tim bỗng nhiên sít chặt lại, cảm thấy có chút bất an. Đột nhiên,có một thứ gì đó như đang đụng nhẹ vào thắt lưng cô, làm cô sợ đến mứchét to lên, tay chân hoảng loạn, chạm đến thứ đang đụng bên người mình,cái gì đây? Bỗng nhiên từ dưới nước trồi lên một bóng đen, làm cho bọtnước ở bên cạnh cô văng tung toé, bên hông bị một đôi bàn tay ôm chặtlại, “Tố Tố, là anh.” Tố Tố vừa nhìn thấy người kia, sự bất an tronglòng cũng chậm rãi biến đi mất, cô tức giận đấm vào trong ngực anh, “Sao anh không trả lời!” làm cô sợ đến mức loạn hết cả lên. Chung Bình thấycô có chút nóng nảy, thì nhanh chóng an ủi cô, “Anh sai rồi, đừng nóng,chỉ muốn đùa với em một chút thôi.” Tố Tố tức giận muốn đẩy anh ra nhưng lúc này chân cô lại không chạm được mặt đất nữa, cô chỉ có thể dùngdằng muốn bơi về. Chung Bình tất nhiên có thể vững vàng đứng trên cát,liền vội vàng kéo cô, “Tố Tố, đừng giận, lần sau anh không dám nữa.” TốTố không nghe, cố sức hất tay anh ra. Trong lòng cảm thấy buồn bực, dùanh muốn đùa cũng không thể đem mấy chuyện như thế này ra đùa được. Nếunhư anh thật sự xảy ra chuyện gì, anh bảo cô phải làm gì đây? Vừa nghĩlại lúc nãy cô kêu anh mãi mà không có tiếng trả lời, sự hoảng sợ ấy đến bây giờ cô vẫn còn thấy kinh hãi. Chung Bình nhanh chóng ôm chặt lấycô, hai chân cô vẫn còn đang lơ lửng, nên chỉ có thể tựa vào người anh,nhưng vì vẫn còn đang giận, nên Tố Tố quay đầu đi tỏ vẻ không muốn để ýanh nữa.

Chung Bình biết Tố Tố thực sự tức giận rồi, anh chợt nắm tay cô liên tục đánh chính mình, xin cô tha thứ. Tố Tố mím môi trừngmắt với anh, “Sau này không được làm em sợ như thế nữa.” “Được, được,tuyệt đối không.” Chung Bình liên tục gật đầu. Tố Tố oán giận, “Anh hùchết em rồi.” Chung Bình nghe vậy liền an ủi, “Anh lợi hại như vậy saocó thể dễ dàng chết được.” Tố Tố trừng mắt, che ngay miệng anh lại,“Không được nói lung tung.” Cô không thích nghe anh nói mấy thứ này, côchỉ muốn anh luôn sống thật tốt. Chung Bình cong cong đôi mắt, hôn lênlòng bàn tay cô, ấm áp nóng bỏng, khiến cô nhanh chóng phải rụt tay về.Chung Bình mỉm cười nói, “Anh không nên doạ em, anh sai rồi.”

Vừa rồi trong đầu cô, toàn bộ đều bị sự tức giận chiếm cứ, nên căn bảnkhông nhận ra hai người đang ở trong nước thân mật đến mức nào. Hiện tại hết giận rồi, cô mới phát hiện ra hầu như cả người mình đều dính chặttrên người anh, phần da thịt lộ ra ngoài đang áp chặt trên người cô.Cánh tay mạnh mẽ như sắt vững vàng ôm chặt trên lưng Tố Tố. Hơn nữa, vìtức giận mà bộ ngực của cô mãnh liệt phập phồng trước ngực anh, từ từkhuấy động ra những cảm giác kỳ lạ. Hơi thở nóng bỏng lưu luyến ở bêntai cô, giống như hôn, lại giống như cắn khiến cho cô cảm thấy ngứa ngáy vô cùng. Tố Tố đỏ mặt, đôi tay đang ôm trên cổ anh cố gắng đẩy ra mộtkhoảng cách giữa hai người, lại không ngờ bàn tay vốn ôm chặt trên thắtlưng mình lại đột ngột buông lỏng. Bỗng nhiên cô cảm giác cả người mìnhnhư mất đi sự chống đỡ, thoáng cái đã suýt chìm xuống dưới. Tố Tố hoảngsợ, hai tay lại ôm chặt lấy cổ anh, hai chân thì giống y hệ như gấuKoala, buộc chặt bên hông anh, ôm anh thật chặt.

Hơi thở cô cóchút hỗn độn, giương mắt lên định trách cứ, không ngờ lại nhìn thấy nụcười xấu xa kia. Anh cố ý. Gương mặt tuấn tú kia khẽ cúi xuống, hướngđến môi cô, Tố Tố bị động chỉ có thể để mặc anh ôm, trong miệng từ từđược lấp đầy. Chiếc lưỡi linh hoạt đem toàn bộ hơi thở nóng bỏng của anh vào trong, cuốn lấy hơi thở của cô từ từ du nhập khắp nơi. Tay anh đang đặt trên vai chậm rãi di chuyển, chiếc áo tắm mỏng manh dính chặt trênngười cô từ lâu đã mất đi tác dụng ngăn trở, da thịt hai người chặt chẽdán chặt vào một chỗ.

Bàn tay anh mơn trớn trên tấm lưng trần của cô. Tố Tố khó khăn đẩy mặt anh ra, nhìn ánh mắt phủ đầy sương mù củaanh, cả khuôn mặt cô lại bắt đầu nóng lên, “Chung Bình.” Hai chân kẹpbên hông anh rõ ràng có thể cảm thấy được mọi sự biến hoá trên ngườianh. Chung Bình liếm liếm môi, bàn tay vẫn như cũ vuốt ve người cô, “Anh muốn em.” Cả người cô ẩm ướt kề sát trước người anh, hoàn toàn là mộtsự mê hoặc trí mạng, thân thể anh không có cách nào có thể đè xuống được mà nổi lên phản ứng.

Tố Tố xấu hổ cúi mặt xuống không dám nhìnanh, không thể ở bên ngoài như vậy được, thật là xấu hổ muốn chết. Bàntay anh chậm rãi hướng xuống mông cô, lực đạo dịu dàng vuốt ve, để chohạ thân cô có thể sít sao dính chặt vào nơi nóng rực đã ngẩng đầu củaanh, cách trở một tầng quần bơi mỏng manh, chậm rãi ma sát. Tố Tố nhănnhó muốn rời xa, tư thế thân mật như vậy khiến cô cảm thấy xa lạ, khẽlẩm bẩm trong miệng, “Quay về…..trước đã.” Chung Bình ôm cô càng chặthơn, “Anh muốn ngay bây giờ.” Tố Tố mắc cỡ, liều mạng lắc đầu, “Khôngđược, không thể.”

Ngón tay chậm rãi di chuyển đến chỗ sát quầnbơi gần hoa viên bí ẩn kia, khàn giọng nói, “Không sao đâu, ở ngoài nàykhông có ai.” Trong lòng anh càng vì việc đang ở bên ngoài biển mà càngchờ mong, anh muốn cùng cùng cô thiên nhân hợp nhất (người với trời hoàlàm một). Tố Tố ngượng ngùng giãy giụa cúi thấp đầu xuống, “Chung Bình,chúng ta quay về khách sạn đi.” Thân thể cô vì bị anh trêu chọc mà phầndưới cũng bắt đầu có một luồng khô nóng chậm rãi cuộn lên, nhưng lý trílại nói cho cô rằng cô không thể. Bờ môi ướt át của Chung Bình chậm rãilướt qua gò má nóng rực của cô, đi tới vành tai đáng yêu, khẽ cắn, khẽkéo, khiến cho cô run rẩy không ngừng. Anh thật đáng ghét, lúc nào cũngtập kích vị trí mẫn cảm nhất của cô. Chung Bình ghé sát bên tai cô, nặng nề nói, “Em muốn để “nó” cứ đứng thẳng như thế mà trở về sao?” Lời nóiái muội đến vậy khiến cô đỏ bừng toàn bộ từ chân đến đầu, cả người càngrun rẩy mãnh liệt hơn. Trong lòng cô thì điên cuồng giãy giụa, nhưng lại nhịn không được mà theo từng lần khẽ cắn của anh mà từ từ xuôi đi.

Chung Bình thở gấp một tiếng hôn lên môi cô, đầu lưỡi nóng bỏng đi vào trongmiệng liên tục đùa giỡn chiếc lưỡi thơm tho của cô, dùng sức mút vào.Hai tay vẫn tiếp tục nắn bóp hai bên mông, chậm rãi ma sát dục vọng củaanh. Tố Tố không có cách nào kiềm chế được, cứng rắn của anh chậm rãixẹt qua nơi tư mật kia khiến cô tê dại. Từng đợt từng đợt lan truyền tới khắp tứ chi, cô không thể kìm được nữa mà kẹp chặt hai chân lại, buộcchặt bên hông anh. Bàn tay khó chịu như muốn bắt lấy một thứ gì đó, lạivô thức xen qua mái tóc mềm mại của anh, khẽ nắm chặt tóc anh, khôngthích anh trêu đùa cô như vậy. Thật là khó chịu, thật là khô nóng, đáylòng lại cảm thấy vô cùng trống rỗng.

Bởi vì ngâm ở trong nướcbiển, nên cả người anh có cảm giác nhẹ nhàng hơn so với bình thường. Một tay anh dùng để đỡ cả người cô, một tay còn lại chậm rãi đem dục vọngtừ trong quần bơi kia phóng ra ngoài. Cảm giác được cái kia đột nhiênbật ra ngoài rất mạnh (T___T), cả người cô căng thẳng không dám nhúcnhích. Thanh âm gợi cảm khàn khàn lại lần nữa vang lên, “Tố Tố, “làm” ởchỗ này rất kích thích.” Máu cô như chảy ngược lại, toàn thân lại lầnnữa sôi trào, đầu ngón tay không nhịn được mà túm chặt hơn. Anh kéochiếc áo tắm ra, trước ngực, giữa hai chân đều thiếu đi sự ngăn trở, cômắc cỡ chỉ có thể đem cả mặt mình hoàn toàn chôn ở cổ anh. Anh đem áotắm của cô quấn chặt ở trên cánh tay phòng việc bị sóng xô đi. Hai thânthể hoàn toàn tần trụi dán chặt lại một chỗ, mọi cảm giác đều bị nhữngdòng nước ấm áp liên tục chà xát khiến hai người càng trở nên mẫn cảm.Anh cúi đầu ngậm nụ hoa của cô, mãnh liệt ngậm hút khiến cô khó chịu.Một tay bao phủ lấy ngực bên kia, anh đem cô nâng cao lên, hai ngọn núiấy dưới ánh trăng lại trắng khiết như ngọc, hai điểm đỏ sẫm mê ngườilặng lẽ nở rộ. Trong lòng anh bị khuấy động, càng gia tăng lực mút vàovà xoa nắn, bàn tay đang đỡ bên mông cô cũng chậm rãi hướng về phía haichân, dục vọng cũng mau chóng tìm được lối vào. Không hề có sự báotrước, lửa nóng đã chậm rãi xâm nhập, bên trong ấm áp lại mạnh mẽ co rút sít sao bao lấy anh. Cô thở gấp, ngón tay càng bám chặt hơn, ôm chặtlấy đầu anh. Thân thể khó chịu giãy giụa, anh liền giữ chặt lấy hai bênhông cô ghìm xuống, hoàn toàn tiến vào trong cô. Anh tìm được đôi môicô, ngậm lấy chiếc lưỡi thơm tho của cô điên cuồng cắn mút. Đôi tay giữchặt bên hông cô cũng chậm rãi di động trên dưới, dây dưa ma sát làm cho những cơn sóng bập bềnh, cũng làm cho sóng cuồng nổi lên. Tố Tố khẽngâm, rên rỉ, nụ hoa theo từng lần luật động của anh mà chậm rãi chà xát lồng ngực rắn chắc của anh, khiến nó càng trở nên cứng rắn và mẫn cảm.Thân thể cô cũng vậy, mỗi một sự đụng chạm và xuyên qua đều có thể tạonên từng đợt sóng khoái cảm đánh úp lại, hai cánh tay cô vòng chặt lại,sít sao dựa vào trên người anh.

Bụng dưới nổi lên từng luồng nóng bỏng mạnh mẽ như thuỷ triều ập tới, giống như tuỳ thời có thể phát tácra ngoài, mà mỗi lần anh tiến vào đều khiến cô nhịn không được phải corút. Từng cỗ sóng triều bị ngăn trở lại ở trong cơ thể, khiến cô khóchịu không ngừng kêu lên. Sóng nhiệt càng ngày ập tới càng nhiều, cảbụng cô như phình to ra, cực độ cần một sự giải phóng, nhưng cô chỉ cóthể dán chặt trên người anh, nhờ sự ma sát như có như không trước ngựcđể thoáng phân tán đi khát vọng kia.

Anh vô cùng hưởng thụ cô vìtừng dao động của anh mà phát ra từng tiếng than ngâm mê người, giốngnhư trêu đùa, thỉnh thoảng đột nhiên va chạm lại khiến cô cất cao giọng, người trong lòng rên rỉ, để mọi mê loạn dần hướng tới cao triều. Nhìncô đã triệt để trầm luân trong ái dục, từ đáy lòng anh hưng phấn đến tột đỉnh mà gầm lên một tiếng, động tác càng ngày càng cuồng liệt, nhìn côgái ở trong lồng ngực đã bị anh trêu chọc đến nỗi giống như một cô gáinhỏ bẻ yếu ớt. Từng biểu tình từng sự run rẩy của cô đều là vì anh, anhmuốn cô vì anh mà trở nên điên cuồng như vậy. Tiếng thở, lúc sâu lúccạn, lúc nặng lúc nhẹ, tựa như một bản giao tấu tuyệt vời của sinh mệnh, dưới ánh trăng này theo cách nguyên thuỷ nhất mà cất lên.

Ngaylúc cô tưởng mình sắp ngất xỉu, cả người bỗng chốc siết chặt lại, mãnhliệt va chạm khiến một luồng khoái cảm mạnh mẽ ập tới, cô biết nó tớirồi. Trong bụng mãnh liệt co rút, tư vị tê dại rất nhanh quét qua cả tứchi, cơ thể cô đột ngột căng thẳng, đầu ngón chân cũng kịch liệt cuộnlại, toàn thân bỗng chốc mất hết sức lực, mọi cực độ căng thẳng cuốicùng chỉ còn lại hư nhuyễn. Cô tựa trong lòng anh nhẹ nhàng run lên. Anh thở hổn hển khẽ hôn lên những giọt mồ hôi nóng bỏng trên gương mặt cô,vẫn gắt gao ôm chặt lấy cơ thể bé nhỏ. Sau đợt cao triều cô tê liệt ởtrong lòng anh, còn anh vĩnh viễn cảm thấy mình yêu cô chưa được đủ.

Anh cùng với linh hồn của cô đã ở dưới ánh trăng này theo đợt cao triều lần thứ hai thăng hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.