Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Chương 38




Dưới chân ba vị Đảo chủ nhất thời lảo đảo một cái, Đảo chủ Lưu Hoàng Đảo cười lạnh, nói:

- Đây là phép khích tướng! Không cần mắc lừa! Nếu chúng ta vừa nghe nói thế liền giết trở lại, chẳng phải là sẽ bị nói khí lượng ba đại Đảo chủ chúng ta quá nhỏ rồi sao?

Đảo chủ Cẩm Tú Đảo và Đảo chủ Phong Sát Đảo liên tục gật đầu, nói:

- Phải! Phải! Ba đại Đảo chủ chúng ta cao nhã tới mức nào? Tuyệt đối không thể bị tiểu tử này chọc giận, nổi trận lôi đình!

- Hắc hắc… Hải Đảo Tam Quân Tử chúng ta chính là tấm lòng rộng rãi, không màng danh lợi như vậy!

- Hư danh gì? Mặt mũi gì? Tam Quân Tử chúng ta chỉ xem như một làn gió thoảng mà thôi!

o0o

- Ba tên này chạy trốn thật nhanh, mới chớp mắt đã không thấy tăm hơi!

Thiên Ma Phi kinh ngạc nói.

Lúc này, Chung Nhạc đã trấn trụ lại thương thế. Đám người Cô Hồng Tử xuất thủ kịp lúc, khiến cho thương thế của hắn cũng không nghiêm trọng bao nhiêu, Bất Tử Chi Thân vẫn còn hiệu lực, không bao lâu sẽ có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.

Đám người nhất thời thổn thức, một lần nữa trở lại Tổ Tinh, bọn họ đều có một loại cảm giác như đã xa cách mấy đời. Đoạn đường này một đường mạo hiểm, một đường tử chiến, một đường trốn chết, một đường tìm đường sống trong chỗ chết… tất cả cũng chỉ có thể chôn sâu dưới đáy lòng. Bởi vì cho dù bọn họ có nói ra, chỉ sợ cũng chưa chắc sẽ có người chịu tin.

Mà bố trí Truyền Tống Trận chạy ra khỏi Côn Tinh, dùng mười hai ngôi sao đụng nổ Côn Tinh, hủy diệt Côn Tộc, loại chuyện này sợ rằng càng là thiên phương dạ đàm. Lại thêm ngao du tinh không trở về Tổ Tinh, trên đường vô tình gặp được Phong Hiếu Trung và Sư Đà Đại Tôn, loại chuyện này sợ rằng cũng sẽ không có ai tin tưởng. Toàn thể Hỏa Diệu Tinh chính là một tòa Đại trận Truyền tống, Thiên Hoàng Đế Đạo, chuyện này lại càng không thể giải thích, tuyệt đối sẽ bị người xem như là người điên.

Sau khi bọn họ trở lại chủng tộc của mình, nhất định sẽ bị người truy hỏi, nên giải thích những kinh lịch của chính mình trong khoảng thời gian này như thế nào thật ra là một cái nan đề không nhỏ.

- Chung sư huynh, ta cần phải về Bắc Hoang rồi!

Bạch Thương Hải nhớ tới cái chết của Thần Minh Bạch Trạch thị Bạch Vân Thương, sắc mặt buồn bã, khom người thi lễ với Chung Nhạc một cái, nói:

- Ân đức của Chung sư huynh, Thương Hải cả đời không dám quên, chỉ có ghi khắc ở trong lòng! Cáo từ!

Cô Hồng Tử cũng phi thân bay lên, nói:

- Chung sư đệ, ngày khác gặp lại!

- Cô Hồng sư huynh, xin dừng chân!

Chung Nhạc lấy Xà Thần Mâu ra, xa xa ném về phía hắn, mỉm cười nói:

- Đây là Thần binh của Xà Thần Xà Văn Cử, ta giữ lại cũng không chút hữu dụng, đưa cho ngươi vậy!

Cô Hồng Tử vươn tay đón lấy Xà Thần Mâu, thoáng ngẩn ra một chút, cũng không nói nhiều, phất phất tay, viễn độn bay đi.

Điền Duyên Tông và Tả Tương Sinh nhìn Chung Nhạc một cái, lại nhìn về phía mấy nàng Ma nữ kia, đột nhiên liếc nhìn nhau cười một tiếng, song song bay đi, thản nhiên nói:

- Sư đệ, chúng ta đi trước một bước, đợi ngươi tại Kiếm Môn!

Chung Nhạc gật đầu, nhìn về phía chúng nữ Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi và Cát Tường Phi. Thiên Ma Phi cười tủm tỉm, nói:

- Tình nhân, Ba Tuần công tử của chúng ta đâu?

- Ba Tuần ở đây!

Một đạo thanh âm từ trong quang luân sau đầu Chung Nhạc vang lên. Công tử Ba Tuần từ từ đi ra, bộ dáng phong lưu phóng khoáng, không thẹn là đệ nhất mỹ nam tử mấy vạn năm qua của Ma Tộc, ngay cả Chung Nhạc cũng đều bị che khuất. Chúng nữ nhao nhao tiến lên, vây quanh Ba Tuần, chúng tinh phủng nguyệt, không ngừng chuyện trò vui vẻ.

- Đã có Ba Tuần, không cần Chung Sơn thị cũng được!

Chúng nữ vây quanh công tử Ba Tuần cùng nhau đi xa. Chung Nhạc đột nhiên gọi:

- Thiên Nhi!

Thiên Ma Phi đứng lại, quay đầu lại thản nhiên cười một tiếng. Chung Nhạc thoáng suy tư trong chốc lát, thử dò xét nói:

- Thiên Nhi, các ngươi hẳn là biết, Ba Tuần chỉ là một cỗ hóa thân của ta mà thôi. Nếu các ngươi động tình với hắn…

Thiên Ma Phi cười khanh khách, nói:

- Chung Sơn thị có gia có tộc, có ràng buộc của chính mình, cho dù chúng ta động tình với Chung Sơn thị, hơn phân nửa cũng không có khả năng đạt được hắn!

Chung Nhạc nghe nàng nói vậy, thoáng ngẩn ra. Thánh Nữ Phi mỉm cười đứng đó, bình tĩnh nói:

- Mà công tử Ba Tuần lại không có ràng buộc, cũng là Ma Tộc giống như chúng ta, là tình nhân, tình lữ hoàn mỹ của chúng ta. Chúng ta nguyện ý gửi gắm tình cảm cho hắn! Hắn là Chung Sơn thị, lại không hoàn toàn là Chung Sơn thị. Hắn có ưu điểm của ngươi, hơn nữa còn rất đa tình!

Cát Tường Phi cũng cười nói:

- Ngươi tuy cũng đa tình, nhưng lại không thể động tình trên người chúng ta, mà hắn lại có thể!

Trong lòng Chung Nhạc có chút oanh động, ngây người một lúc lâu, lắc đầu cười nói:

- Thật sự là Ma nữ…

Hắn phất phất ống tay áo, xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.