Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Chương 30




Chung Nhạc có chút chột dạ hỏi. Vừa rồi sở dĩ hắn để cho đám người Phương Kiếm Các, Cô Hồng Tử rời khỏi trước hắn một bước, chính là biết chuyến đi này Phong Hiếu Trung nhất định là tới tìm Truyền Tống Trận trên Hỏa Diệu Tinh. Mà nếu Phong Hiếu Trung đã vô tình gặp được Chung Nhạc, như vậy nhất định sẽ không thả cho hắn rời khỏi. Nếu tìm được Truyền Tống Trận còn dễ nói, nếu không tìm được, chỉ sợ đám người Phương Kiếm Các, Cô Hồng Tử cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Dù sao, cũng không ai biết được một kẻ điên một khi phát điên, sẽ có thể làm ra những chuyện gì. Hiện tại, Phong Hiếu Trung thoạt nhìn chẳng khác nào một người bình thường, nhưng ai có thể biết được tới lúc nào hắn sẽ phát điên đây?

- Ta cũng chỉ vừa mới tiến vào nơi này, còn chưa kịp tìm kiếm, đã nhìn thấy ngươi đi ngang qua nơi này!

Phong Hiếu Trung lắc đầu, ánh mắt trong suốt nhìn về phía hắn, mỉm cười nói:

- Nếu Chung sư đệ ngươi đã biết được tòa Truyền Tống Trận này, nhất định là biết rõ phương vị của nó, sao lại không chỉ giáo?

Chung Nhạc không ngừng ho khan. Sáu con mắt của Sư Đà Đại Tôn nhìn chằm chằm hắn, đột nhiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Hắn thì biết cái đếch gì? Ngay cả ta cũng không biết trên Hỏa Diệu Tinh có Đại trận Truyền tống, hắn làm sao có thể biết được? Cái tên này rõ ràng chính là một tên đầu gỗ nói năng bậy bạ, phun loạn khắp nơi, trêu đùa cái này trêu đùa cái kia. Hắn rõ ràng là đang trêu đùa ngươi. Theo như ta thấy, ngươi vẫn là xắt hắn ra thành từng miếng cho thỏa đáng. Cũng giống như xắt ta vậy, xắt hắn ra thành từng miếng từng miếng…

Trong lòng Chung Nhạc giận dữ, cắn răng cười nói:

- Đáng tiếc! Ta chưa từng tận mắt nhìn thấy cảnh Đại Tôn bị Phong sư huynh xắt ra thành từng miếng. Sư huynh, ngươi xắt hắn thêm một lần như thế nào?

Sư Đà Đại Tôn cũng là giận dữ:

- Tiểu tử thối, có tin Sư Đà gia gia hiện tại sẽ xắt ngươi ra thành từng miếng hay không?

Phong Hiếu Trung nhẹ giọng nói:

- Hai vị an tâm một chút chớ nóng! Nếu Chung sư đệ lừa gạt ta, ta tự nhiên sẽ xắt hắn ra thành từng miếng, không cần nhiều lời!

Sư Đà Đại Tôn bình tĩnh lại, cười hắc hắc nói:

- Năm xưa ta đã từng tới qua nơi này, tinh thần lực đảo quét toàn thể Hỏa Diệu Tinh, căn bản không hề phát hiện ra Đại trận Truyền tống gì cả. Vừa rồi tinh thần lực của ta cũng từng đảo qua nơi này, không có bất cứ phát hiện gì. Tiểu tử, ngươi bị xắt chắc rồi!

Trong lòng Chung Nhạc âm thầm kêu khổ, cố gắng trấn định, mỉm cười nói:

- Ngươi không phát hiện ra, đó là ngươi vô năng, cũng không có nghĩa là không có!

Ánh mắt Phong Hiếu Trung sáng lên, nói:

- Còn xin Chung sư đệ chỉ giáo!

Chung Nhạc lặng yên tra hỏi đốm lửa nhỏ trong Thức hải, nói:

- Tân Hỏa, Đại trận Truyền tống trên Hỏa Diệu Tinh rốt cuộc là ở nơi nào?

- Ngay ở dưới chân các ngươi!

Thanh âm Tân Hỏa vang lên.

- Ở dưới chân chúng ta?

Chung Nhạc giật mình một cái, nhìn xuống dưới chân chính mình. Chỉ thấy mảnh sa mạc hỏa hồng sắc kéo dài miên mang vô bờ. Tinh thần lực của hắn tuôn ra, xâm nhập xuống lòng đất Hỏa Diệu Tinh, sưu tầm khắp nơi, lại cũng không sưu tầm ra được cái gì. Bên kia, Sư Đà Đại Tôn nhìn thấy thế, cười hắc hắc nói:

- Đợi một lát sau khi xắt cái tên này ra thành từng miếng, hoặc là có thể đem nướng ăn, nhất định là vừa vàng vừa giòn vừa thơm a!

Trên trán Chung Nhạc toát ra một tầng mồ hôi lạnh, ánh mắt Phong Hiếu Trung cũng là có chút hồ nghi nhìn hắn.

- Tân Hỏa, dưới chân ta không có Trận pháp Truyền tống gì cả!

Tân Hỏa nghe hắn nói vậy, có chút kinh ngạc nói:

- Có a! Rõ ràng là ở nơi này, không có khả năng biến mất được. Tòa trận pháp này chính là Thời kỳ Toại Hoàng kiến tạo ra, là Hoàng Đạo nổi danh lừng lẫy, tên là Thiên Hoàng Đế Đạo. Đích tới của Thiên Hoàng Đế Đạo chính là Hỏa Diệu Tinh này. Toàn bộ khỏa Tinh cầu này đều bị cải tạo thành một tòa Đại trận Truyền tống…

- Toàn bộ khỏa Tinh cầu này đều bị cải tạo thành Đại trận Truyền tống?

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, đột nhiên tỉnh ngộ lại, thất thanh nói:

- Ý của ngươi muốn nói, toàn thể khỏa Hỏa Diệu Tinh này chính là một tòa Đại trận Truyền tống? Hỏa Diệu Tinh, thật ra chính là một cái Trận pháp Truyền tống sao?

- Đương nhiên! Khi chưa thôi động, nó chỉ là một ngôi sao bình thường. Sau khi thôi động, nó chính là một tòa Đại trận Truyền tống. Năm xưa các đời Thiên Hoàng Toại Hoàng đường xa trở về Tổ Tinh, không có Trận pháp Truyền tống đủ cường đại, làm sao có thể gánh chịu được uy nghiêm của Thiên Hoàng cùng với các xa mã, thị vệ, nương nương, Thiên Tử, Thiên Nữ chứ?

Trong lòng Chung Nhạc kinh hãi, phóng tầm mắt ra xa xa, nhìn về phía mặt đất Hỏa Diệu Tinh bát ngát vô biên, trong lòng càng thêm rung động. Không ngờ toàn thể Hỏa Diệu Tinh lại là một tòa Đại trận Truyền tống khổng lồ, là Đại trận Truyền tống tới Tử Vi Đế Tinh.

- Tiểu tử, nếu ngươi không nói ra Truyền Tống Trận ở nơi nào, liền sẽ bị xắt ra thành từng miếng rồi!

Ngữ khí Sư Đà Đại Tôn có chút hả hê nói. Sắc mặt Chung Nhạc thản nhiên, nhàn nhạt nói:

- Yên tâm! Ta đã nói là có Truyền Tống Trận, liền nhất định có thể tìm được!

- Đợi một lát nữa tìm không được, xem ngươi còn có thể nổ như thế nào?

Sư Đà Đại Tôn cười sằng sặc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.