Con Nhỏ Lạnh Lùng Kia, Anh Yêu Em!

Chương 14: Nhân cách thay đổi




"Liệt, chúng ta cũng đi hoàng cung xem náo nhiệt được không, đi ra ngoài lâu như vậy, ta nhớ bọn họ." Lạc Nhất Nhất híp mắt nói, mặt khác nàng cũng muốn nhìn một chút Kình Thiên Kiếm làm cho tứ đại gia tộc đều để ý tranh đoạt là cái dạng gì. Nếu quả thật là thứ tốt, đương nhiên không thể bỏ lỡ. Phong Liệt ôm Lạc Nhất Nhất chỉ chớp mắt đã đến cửa cung, hôm nay thủ vệ Thiên Hoàng Cung so với bình thường nghiêm cẩn hơn rất nhiều, nhìn thấy Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất lập tức ngăn cản. Lạc Nhất Nhất xuất ra thân phận tiểu thư Lạc gia giống như không có hiệu quả nhiều lắm, chỉ phái một cái thủ vệ đi vào bẩm báo, Lạc Nhất Nhất an phận chờ, không muốn một hồi lại thêm phiền toái cho cha mẹ.

Một lát sau, một trận gió xoắn tới, Mạc Vân liền vọt tới cửa cung, nhìn thấy Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt vẫn bình an vô sự, kích động không biết mở miệng như thế nào. Lạc Nhất Nhất cười nói: "Sư phụ, như thế nào mỗi lần gặp ngươi, đều là một trận gió a, tuổi lớn như vậy, tuyệt không ổn trọng." "Ngươi này xú nha đầu, lâu như vậy mới trở về, lo lắng chết ta, hoàn hảo không có việc gì." Ở Lạc Nhất Nhất thản nhiên trêu chọc, Mạc Vân cũng khôi phục.

Bên cạnh, thủ vệ đã choáng váng, bọn họ vừa mới ngăn lại là đồ đệ của Mạc Vân đệ nhất cao thủ Tinh Thần, quả nhiên, ngay sau đó Mạc Vân một ánh mắt đảo qua, lập tức chân thủ vệ liền nhuyễn quỳ xuống. Lạc Nhất Nhất thầm nghĩ, quả nhiên, vẫn là thực lực dùng tốt a. Nghe thủ vệ báo Lạc Nhất Nhất ở cửa cung, vợ chồng Lạc Đàn và Lạc Vũ Thần liền kích động muốn đi tiếp, chỉ là động tác không có mau bằng Mạc Vân. Lúc này, mọi người trong hoàng cung thấy Mạc Vân cũng không giữ hình tượng đi ra ngoài, lại ngồi không yên, cũng không quản người tới rốt cuộc là ai. Dưới sự lãnh đạo của hoàng đế toàn bộ chậm rãi theo ra ngoài. Thủ vệ nhìn thấy trận thế như vậy, trực tiếp bị dọa quỳ trên đất không dám ngẩng đầu, giờ phút này không thể có sai xót bằng không sẽ mất mạng như chơi.

Liễu Trân Nhi vừa thấy Lạc Nhất Nhất, lại kích động lệ rơi không ngừng. Lạc Đàn thì thở ra: "Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi." Trước đó Lạc Nhất Nhất vẫn không có tin tức, tuy rằng Mạc Vân nói Lạc Nhất Nhất đang bế quan, nhưng bọn hắn vẫn là lo lắng. Lạc Vũ Thần phản ứng bình tĩnh hơn rất nhiều, Lạc Nhất Nhất cảm ứng một chút, không sai, đã muốn đột phá đến cấp 8 cao nhất.

Lạc Nhất Nhất bị chúng tinh phủng nguyệt nghênh đến nơi hoàng cung thiết yến. Lạc Nhất Nhất lập tức trở thành tiêu điểm, dù sao thân phận hiện tại của nàng là đồ đệ duy nhất của Mạc Vân. Lạc Nhất Nhất cũng không phụ sự mong đợi của mọi người thả ra linh lực cấp 6 cao nhất, sau đó không cùng mọi người hàn huyên, an tâm hưởng thụ Phong Liệt hầu hạ. Nhìn ngắm một chút, mọi người trong tứ đại gia tộc đều đến đông đủ, Kiều Phi một bộ chuyện không liên quan mình bình thản uống rượu. Thượng Quan Lan Nhi tinh nhãn dán vào người Kiều Phi, Lạc Vũ Điệp thường thường trộm ngắm Kiều Phi một cái, lúc ánh mắt hai nữ nhân giao hội, hoa lửa văng khắp nơi.

Dưới hậu thuẫn của gia chủ phu nhân Kiều gia, hiện tại mọi người phỏng chừng đều cho răng tân nhâm gia chủ Lạc gia hẳn là Lạc Vũ Huy, hiện đang cùng nhau nịnh bợ hai huynh muội bọn họ. Mà Lạc Vũ Yên vẫn là giống như trước, ngồi nơi đó như ta là người qua đường Giáp. Lạc Nhất Nhất lắc đầu cười cười, xem ra lần nầy trong mắt Kiều Phi lại bỏ qua bảo (bảo vật, bảo bối). Đương nhiên lần đầu tiên là chỉ nàng, lần thứ hai chính là chỉ Lạc Vũ Yên.

Thời điểm Phong Liệt xuất hiện, mọi người kinh ngạc một chút hắn có dung mạo tuyệt thế, lúc này hắn đang an tâm giúp Lạc Nhất Nhất chọn món ăn, Chíp Bông ngửi được mùi đã sớm rục rịch, ở trong lòng Lạc Nhất Nhất trong lòng cọ đến cọ đi. Phong Liệt tự giác từng món ăn đều chuẩn bị hai phần, một người một thú hưởng thụ ăn. Thấy một màn như vậy, vài người bởi vì cảm ứng không được linh lực của Phong Liệt cũng yên tâm, nghĩ đến hẳn là Lạc tiểu thư coi trọng mỹ mạo tiểu tử này, để hắn hầu hạ bên người.

Mặc dù đại bộ phận nghĩ như vậy, nhưng vẫn có rất nhiều nữ nhân vụng trộm ngắm Phong Liệt, hận giờ phút này người ngồi trong lòng Phong Liệt không phải là mình. Khi ánh mắt bay tới người Lạc Nhất Nhất, mạnh mẽ trừng, Lạc Nhất Nhất tức giận trừng trở về, phát hiện lực sát thương của nàng quá nhỏ, ủy khuất nhìn Phong Liệt. Phong Liệt sờ sờ đầu Lạc Nhất Nhất, cười nói: "Không cần để ý các nàng, " trong lòng thì nhảy nhót.

Trong lúc Phong Liệt ở trong lòng vui sướng, Lạc Nhất Nhất rầu rĩ nói: "Nhiều mỹ nữ như vậy, ngươi không thích, cố tình thích ta, ngươi nói ngươi phải hay không là luyến đồng phích a." Một câu sát phong cảnh, làm cho toàn thân Phong Liệt nhịn không được run lên, nghiêm mặt nói: "Không có. Trước kia ta không biết ngươi thật ra đã lớn, có thể chờ ngươi, hiện tại biết ngươi chính là trúng độc, giải là được." Lạc Nhất Nhất nghe xong nhịn không được ôm Phong Liệt hôn một cái, tiếp tục trừng mấy người vọng tưởng người của nàng, Chíp Bông cũng hỗ trợ trừng qua, Phong Liệt nhìn cảnh tượng này nhịn không được nở nụ cười.

Này cười, làm cho thế gian vạn vật đều mất sáng rọi, cũng làm cho lòng của phụ nữ trầm luân nhanh hơn, chỉ nghe một cái thanh âm thanh thúy vang lên: "Người hầu của Lạc tiểu thư thật biết cẩn thận săn sóc, chẳng biết có thể hay không nhường cho ta a?" Người nói chuyện là Tam công chúa được đương kim Hoàng Thượng sủng ái, tam công chúa lớn lên tiểu xảo linh lung, tính cách hào phóng, linh lực tu luyện cũng cao, nay cũng là cấp 7 cao nhất.

"Ai nói hắn là người hầu, hắn là nam nhân của ta." Một câu,tạc người trong đại sảnh an tĩnh đến tiếng kim rơi đều nghe thấy, cũng tạc hôn mê Tam công chúa.

Lạc gia nhị lão cũng sợ không nhẹ, Lạc Vũ Thần lông mi hung hăng ninh cùng nhau, không nghĩ tới tỷ tỷ mới đi ra ngoài một đoạn thời gian, thế nhưng dẫn theo nam nhân trở về. Ngay cả Kiều Phi vẫn như chuyện không liên quan mình, tay nắm ly rượu đều run lên, rượu rơi một bàn, Lạc Nhất Nhất so với lần trước nhìn thấy còn bưu hãn a. Vẫn biểu hiện mình là người qua đường Giáp, Lạc Vũ Yên cũng nhịn không được nhìn về phía Lạc Nhất Nhất, trong mắt lóe qua một tia không hiểu sáng rọi, không nghĩ tới Lạc Nhất Nhất chơi tốt như vậy chơi. Mạc Vân không sao cả, ở trong mắt hắn, chỉ cần có thể bảo vệ tốt Lạc Nhất Nhất là được, hắn tin tưởng Phong Liệt có thể bảo vệ tốt Lạc Nhất Nhất. Những người khác rất muốn một trận cười dữ dội, nhưng ngại Mạc Vân ở đây, không dám cười ra tiếng. Nhưng bả vai không ngừng run run, cùng gương mặt nghẹn hồng đã bán đứng bọn họ.

Lạc Nhất Nhất sau khi thả ra một viên pháo, tiếp tục an tâm hưởng thụ mỹ thực Phong Liệt chuẩn bị, giờ phút này tâm tình Phong Liệt sung sướng, khóe miệng vẫn bảo trì giơ lên độ cong.

Liễu Trân Nhi lo lắng nhìn Lạc Đàn, Lạc Đàn cầm tay nàng nhẹ nhàng nói: "Đừng lo lắng, Nhất Nhất trưởng thành." Liễu Trân Nhi lại nhìn về phía Phong Liệt đối Lạc Nhất Nhất che chở đầy đủ, cười cười nói: "Uh, đứa nhỏ kia đối Nhất Nhất tốt, Nhất Nhất vui vẻ là được" Một bữa cơm dưới bầu không khí kỳ quái mà kết thúc.

Yến hội qua đi, rất nhanh, mọi người bị đưa đến một cái quảng trường, người chủ trì sau khi lưu loát tuyên bố một đống vô nghĩa. Kình Thiên Kiếm rốt cục xuất hiện, tất cả mọi người hưng phấn di động về phía trước di, muốn nhìn một chút phần thưởng quán quân luận võ lần này, Kình Thiên Kiếm trong truyền thuyết. Khi hòm mở ra, một trường kiếm tú tích loang lổ kiếm xuất hiện ở trước mắt. Mọi người choáng váng, đây là Kình Thiên Kiếm trong truyền thuyết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.