Còn Không Qua Ôm Anh Một Cái

Chương 77: Trả thù giùm




Trong sân.

Tất cả mọi người đi vào, trống không vắng vẻ, một mảnh hoang vắng.

Thế nhưng hiện tại, một vấn đề làm phức tạp mọi người cũng không có công bố, đó chính là Đổng bí thư vì sao biết, vì sao khi chuyện tình còn chưa có bất luận dấu hiệu gì làm ra một quyết định hoang đường là dỡ bỏ đại viện huyện ủy mới, bây giờ xem ra, quyết định này hiển nhiên là chính xác, tuy nói làm như vậy có chút lãng phí, càng đem chuyện hao tài tốn của tăng lên, lúc đầu tốn rất nhiều tiền bây giờ còn một ngày không ở mà phá hủy đi, cái này không phải càng thêm không thể nào nói nổi sao? Nếu như là Lý Quý An hiện tại còn tại nhiệm cho nói, ông ta làm như vậy khẳng định cũng là có chuyện, đồng dạng sẽ bị liên lụy, nhưng Đổng Học Bân thì không giống, vì kế hoạch xây đại viện huyện ủy mới không phải Đổng Học Bân nói ra, hắn mới đến chưa được vài ngày, người trước xây dựng hắn dỡ xuống, làm như vậy thì không có vấn đề, hiện tại vấn đề then chốt là ai cũng không rõ ràng Đổng bí thư sao có thể dỡ bỏ trùng hợp như thế, hắn lẽ nào mọc thêm mắt sao? Hắn lẽ nào biết ngày hôm sau sẽ có người của trong tỉnh tới điều tra sao?

Không thể!

Cho nên chuyện này có vẻ quá ly kỳ!

Cái này trong lúc nhất thời, ánh mắt của rất nhiều người nhìn về phía Đổng bí thư cũng thay đổi!

Cục trưởng cục quản lý đô thị Hoắc Nhất Bang là một người trong lòng rung động nhất, đêm qua Đổng Học Bân gọi riêng ông ra bí mật nói chuyện, trực tiếp chỉ vào đại viện huyện ủy mới khiến cho ông san thành bình địa trước buổi sáng ngày mai, Hoắc Nhất Bang còn nhớ rõ lúc đó mình khiếp sợ thế nào, cảm thấy Đổng bí thư là điên rồi, còn là điên không nhẹ, căn bản là không biết hắn muốn làm gì, thậm chí cho rằng hắn là uống rượu say nói mê sảng, vì vậy chuyện tình Hoắc Nhất Bang hoàn toàn không có biện pháp lý giải, cuối cùng, Hoắc Nhất Bang là bị ánh mắt thản nhiên của Đổng Học Bân thuyết phục, cũng là ôm tâm tư cược một phen mới gọi người tới dỡ bỏ, nhưng nói thật, Hoắc Nhất Bang trong lòng vẫn là bất an. Ông vẫn cho rằng làm như vậy là sai lầm, căn bản là không có đạo lý. Thế nhưng lúc trưa nghe nói về tin tức của đài truyền hình tỉnh, nghe nói trong tỉnh lập tức thành lập tổ điều tra xuống xét xử vấn đề của huyện Tiêu Lân, Hoắc Nhất Bang trợn tròn mắt, đám nhân viên chấp pháp cũng đều trợn tròn mắt, bọn họ mới biết được mục đích căn bản của Đổng Học Bân làm như vậy, bọn họ mới biết được Đổng bí thư vì sao sốt ruột như vậy gọi bọn họ tới tăng ca thêm giờ suốt đêm dỡ bỏ nơi đây, thì ra Đổng bí thư là sớm có cái chuẩn bị này!

Vì sao có chuẩn bị?

Vì sao Đổng bí thư biết?

Hoắc Nhất Bang bọn họ không biết, dù sao Hoắc Nhất Bang duy nhất biết cũng là. Ông ta lần này thật sự hoàn toàn chịu phục đối với vị bí thư huyện uỷ trẻ tuổi này!

Không phục?

Không phục không được!

Sự kiện chính trị nghiêm trọng như thế Đổng bí thư đều có thể sớm tránh, sớm làm ra phản ứng và quyết sách quả quyết, Hoắc Nhất Bang thật sự là tâm phục khẩu phục, hơn nữa Hoắc Nhất Bang có điều kiện cũng có lý do tin tưởng, nếu như thay đổi người khác. Không nói bọn họ có thể dự đoán được loại tình huống nguy hiểm này hay không, chỉ nói dù bọn họ đã biết, kêu bọn họ dỡ bỏ một đại viện huyện ủy mới trải qua vài năm thời gian tốn hao trên trăm triệu để xây dựng, bọn họ phỏng chừng đều không có khả năng có cái quả quyết này, Đổng bí thư lại được, Đổng bí thư lại có thể, Hoắc Nhất Bang biết ngọn nguồn. Sao có thể không bội phục hắn??

Đổng bí thư điên rồi?

Hoắc Nhất Bang mới biết được suy nghĩ ngay lúc đó của mình có bao nhiêu buồn cười, thì ra không phải Đổng bí thư điên, mà là bọn họ không có nhìn xa như Đổng bí thư, cái Đổng bí thư người ta thấy căn bản không giống với bọn họ. Trình tự còn kém nhau rất nhiều, cái này sao so được hả? Cho nên thái độ của Hoắc Nhất Bang đối với Đổng Học Bân lại có thay đổi, trở nên càng thêm tín phục, ông ta cũng rất may mắn lựa chọn ngày hôm qua của mình cũng không sai. Rất may mắn mình lần này đánh cược thành công, bí thư huyện ủy mới tới này. Tựa như thật sự không phải người bình thường!

Tràng diện lại một lần nữa yên tĩnh xuống tới.

Vẫn là Đổng Học Bân đánh vỡ trầm tĩnh, nói với Thành Vĩ và người của tổ điều tra trong tỉnh: "Các người cung cấp ảnh chụp tôi cũng biết, tôi cũng xem qua, quả thật là địa chỉ và hiện trường đại viện huyện ủy mới của huyện Tiêu Lân chúng tôi trước đó chế định, bất quá có một điều tôi muốn nói rõ cũng là, cái đại viện huyện ủy mới này không phải phương án tôi đưa ra, cũng không phải kế hoạch của tôi, trước khi tôi đến nhận chức là Lý Quý An bí thư Lý đã điều nhiệm phụ trách, là quyết định của bí thư Lý, không phải tôi ở chỗ này nói nói bậy ai khác, thế nhưng tôi muốn nói, bí thư Lý quyết định như thế nào là chuyện của ông ta, nhưng tôi có nguyên tắc của mình, tôi lúc trước sau khi nhìn thấy cái đại viện huyện ủy mới này thì cảm thấy không thích hợp, huyện chúng tôi không phải một huyện giàu có, điều kiện kinh tế tuy rằng không thể nói không tốt, nhưng so ra kém một ít huyện trọng điểm trong tỉnh, rất nhiều dân chúng còn đang ăn không đủ no mặc không đủ ấm, khiến cho chúng tôi ở nơi này? Ở loại kiến trúc như cung điện này? Như một thổ hoàng đế? Cá nhân tôi không làm được, cho nên trải qua thảo luận của mấy người lãnh đạo huyện chúng tôi, ngày hôm qua tôi đã hạ mệnh lệnh dỡ bỏ, đem nơi đây san thành bình địa, tôi biết như vậy càng thêm hao tài tốn của, là một loại lãng phí, nhưng tôi không thể không làm như vậy, tôi cũng là muốn cho dân chúng biết huyện ủy chúng tôi là phong cách hành sự gì, dân chúng cảm thấy ở đây không tốt? Nhai đầu lưỡi của chúng tôi? Được! Chúng tôi phá! Vì dân chúng chúng tôi cái gì đều có thể làm! Cái này không phải là chức trách công tác của nhân viên công vụ sao? Cũng là đơn giản như vậy!"

Đổng Học Bân miệng đầy đại nghĩa, nói vô cùng đẹp, làm cho người ta căn bản không nhìn ra vấn đề.

Cái này cũng là điểm mạnh của thằng nhãi này Đổng Học Bân, năng lực biểu đạt ngôn ngữ của hắn vô cùng mạnh, nói lời này, đó là căn bản không cần suy nghĩ nhiều.

Đương nhiên, bên trong lời này cũng có mấy thứ để cho người khác chú ý tới.

Ví dụ như Đổng Học Bân nói là kết quả thảo luận của mấy người bọn họ lãnh đạo huyện, thật ra từ biểu tình của Trương Đông Phương và Thường Lâm Mạnh Hàn Mai mấy người là có thể nhìn ra, Đổng Học Bân tuyệt đối là không có thảo luận qua với bọn họ, nhưng Đổng Học Bân nói như vậy, cũng là muốn đem trách nhiệm của mọi người từ chuyện này phủi sạch, hắn muốn nói cho người của tổ điều tra tỉnh, lần này quyết định của công tác dỡ bỏ không phải công lao của một mình hắn, mà là quyết định của toàn bộ huyện, như vậy đem tất cả mọi người cột vào cùng nhau, khiến cho trong tỉnh cho dù muốn hạ thủ, cũng không thay đổi toàn bộ huyện bọn họ.

Đây là Đổng Học Bân tặng cho bọn họ một bậc thang.

Bao gồm Trương Đông Phương và người của Trương hệ cũng đều rất rõ ràng trong lòng, không khỏi ngoài ý muốn. Đổng Học Bân hoàn toàn có thể nói việc này chính là kết quả quyết định của hắn và một ít người của Đổng hệ, nói vậy áp lực cho Trương Đông Phương và người của Trương hệ rất lớn, để cho bọn họ rơi vào tình huống khó xử, nhưng Đổng Học Bân lại nói là quyết định của mọi người, lúc này Đổng Học Bân làm cho người ta cảm giác được mới thật sự có khí độ và ý chí của một người bí thư huyện uỷ, đó chính là đem mâu thuẫn ngoại bộ và mâu thuẫn nội bộ phân rất rõ ràng, thật sự ra hình dạng của một người đứng đầu, đem tất cả mọi người nâng lên!

Thành Vĩ không nói chuyện.

Những người khác của tổ điều tra cũng không biết nói cái gì.

Đổng Học Bân tiếp tục nói: "Các vị đồng chí của tổ điều tra, chúng tôi cũng biết chuyện của chúng tôi ảnh hưởng không tốt, lúc này tôi đại biểu trong huyện nói lời xin lỗi cho mọi người, cũng nói lời xin lỗi cho dân chúng, chuyện này chúng tôi là có trách nhiệm, thế nhưng tôi muốn xin đồng chí trong tỉnh lo lắng đến chúng tôi đã sớm làm ra bù đắp nhất định, xử lý nhẹ, cũng xin lo lắng đến chúng tôi không phải vì áp lực của đài truyền hình tỉnh và tổ điều tra mới dỡ bỏ đại viện huyện ủy mới, mà là chúng ta nhận thấy được quyết sách ngay lúc đó của Lý Quý An bí thư không thích hợp, cho nên mới chủ động phủ định."

Thằng nhãi này biểu hiện ra là thừa nhận sai lầm, trên thực tế nói trong nói ngoài đều là đem trách nhiệm giao cho lão bí thư Lý Quý An trước đây, dù sao ông ta đi, cũng là để lại một đống cục diện rối rắm cho Đổng Học Bân, nếu không làm gì có nhiều chuyện như vậy hả? Đổng Học Bân đương nhiên không có ấn tượng tốt đối với ông ta, hai người cũng không có giao tình gì, không đẩy cho ông ta thì đầy cho ai hả? Khẳng định đem trách nhiệm phủi lên đầu ông ta, ý tứ là các người đừng tìm huyện Tiêu Lân chúng ta gây phiền phức, đi tìm Lý Quý An đi, đều là quyết sách sai lầm của lão già kia!

Lại im lặng.

Đổng Học Bân nhìn về phía Trương Đông Phương, "Trương huyện trưởng?"

Hiện tại mọi người là đối ngoại, Trương Đông Phương tự nhiên cũng biết nên nói cái gì, thanh thanh tiếng nói, nói: "Thành chủ nhiệm, Đổng bí thư nói cũng phải, trước đây lúc bí thư Lý đưa ra kế hoạch đại viện huyện ủy mới, tôi cũng kiên trì ý kiến phản đối, lần này Đổng bí thư ra lệnh cưỡng chế dỡ bỏ, tôi cũng ủng hộ quyết định này, chính phủ huyện chúng tôi cũng vô cùng ủng hộ, không thể khiến cho dân chúng nói xấu chúng tôi!"

Đổng Học Bân và Trương Đông Phương thống nhất với nhau một cách hiếm có.

Lúc này, các thường ủy huyện ủy khác cũng đều tỏ thái độ.

Không nói cái khác, đều là ủng hộ quyết định của Đổng bí thư, bởi vì sự thật đã chứng minh quyết sách của Đổng Học Bân là chính xác và thích hợp, bọn họ sao có thể không ủng hộ!

Thành Vĩ và người của tổ điều tra trong lúc nhất thời cũng không thể nói gì nữa!

Nói cái gì? Đại viện huyện ủy mới không còn! Bọn họ còn có thể nói cái gì?

Nếu như Đổng Học Bân là ở lúc đài truyền hình tỉnh đưa tin mới làm ra quyết định dỡ bỏ, vậy bọn họ còn có thể tìm được cớ tìm phiền toái cho huyện Tiêu Lân, thậm chí thay đổi cho bọn họ, bởi vì theo bọn họ thấy những cái này đều là như nhau, xảy ra sự tình các người mới giải quyết, trước đó làm gì hả? Nhưng hiện tại bọn họ lại không có lời nào để nói, bởi vì nhân sĩ chuyên nghiệp đã cho ra kết quả phân tích, đại viện này là được dỡ bỏ ngày hôm qua, là dỡ bỏ trước khi chuyện tình phát sinh tạo thành ảnh hưởng, dưới cái tình huống này làm sao truy cứu trách nhiệm của người ta? Thật muốn truy cứu cũng không phải không được, nhưng độ mạnh không có lớn, cũng không nắm chắc!

Được lắm Đổng Học Bân!

Được lắm bí thư huyện uỷ của huyện Tiêu Lân!

Thành Vĩ nhìn Đổng Học Bân thật sâu, gã không tin Đổng Học Bân là thật sự có cái giác ngộ này cho nên mới sớm làm ra quyết định dỡ bỏ đại viện huyện uỷ, bên trong khẳng định là có chuyện gì, nhưng cụ thể Đổng Học Bân làm sao mà biết được, gã cũng không rõ ràng lắm, trong lòng cũng nghẹn một cục giận, không phát ra được.

Quả nhiên giống như lãnh đạo nói, Đổng Học Bân này thật đúng là không phải người bình thường, hèn chi hắn dám chống đối trong tỉnh, hèn chi hắn có thản nhiên như thế, thì ra là sớm làm tốt chuẩn bị nghênh tiếp bọn họ!

Thành Vĩ cho dù là không thích hắn, lúc này cũng phải chịu phục, hèn chi người ta sau khi mắng lãnh đạo cũng có thể một bước lên mây, người này còn thật là có bản lĩnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.