Con Kẻ Thù, Đừng Hòng Trốn!

Chương 21: Từ chối (1)




Dịch giả: hany

Vừa thấy quầng sáng xuất hiện phía trước tượng đá, bốn người tu đạo Thiên Lan hư không ở hai bên chợt vung tay bắn những đạo bùa và từng hạt châu vào bên trong quầng sáng.

Từ lá bùa kia như được chế ra từ xương dị thú, phần lớn đều tản ra hơi thở Lôi hỏa cực nồng, có một vài cái còn bắn ra những tia chớp, dường như bên trong tập trung rất nhiều lôi cương.

Từng hạt châu kia thì có màu hồng nhìn như là nội đan của một loại yêu thú, trên bề mặt chỉ khắc một vài ký hiệu đơn giản. Thứ dị thú này ở Thiên Lan hư không có lẽ rất thông thường. Mà khi những lá bùa và yêu đan được phóng vào trong quầng sáng màu đen thì lơ lửng trong đó giống như hổ phách. Chỉ trong một lát, trong mỗi một quầng sáng màu đen đã có gần trăm lá bùa và những hạt châu màu đỏ đang lơ lửng.

Tổng số bùa và hạt châu phải tới cả mấy ngàn.

Nhìn bốn người tu đạo kia dừng tay, hai mươi người tu đạo Thiên Lan hư không điều khiển tượng đá lập tức thay đổi pháp quyết đưa một làn chân nguyên vào trong tượng đá trước mặt.

Ngay lập tức tất cả quả cầu lam đen lao đi với một tốc độ kinh người. Đầu tiên chúng phóng lên cao rồi sau đó nhưng những tảng thiên thạch lao thẳng xuống dưới vòng đảo của Côn Luân.

Cũng giống năm đó Nguyên Thiên Y một mình tấn công Côn Luân, toàn bộ chín vòng đảo của Côn Luân được một quầng sáng trong suốt bao phủ.

Còn bên phía Thiên Lan hư không cách xa Côn Luân hơn một trăm dặm có một trận bão cát tạo thành một cái bảo tháp màu vàng đang từ từ tới gần Côn Luân, từ bên ngoài cơ bản không nhìn rõ bóng dáng của người tu đạo.

Khi hai mươi quầng sáng màu lam đen phóng lên phía trên, lập tức bên ngoài quầng sáng trong suốt của Côn Luân cũng có vô số quầng sáng xuất hiện tạo thành một con sóng thủy triều lao về phía hai mươi vầng sáng màu lam đen.

Phần lớn pháp thuật của đệ tử Côn Luân không thể tấn công được xa tới trăm dặm. Mà một vài pháp thuật hoặc pháp bảo có thể tới được thì với số lượng người tu đạo của Thiên Lan hư không cũng cơ bản phí sức. Nhưng chỉ cần thi triển một vài pháp thuật ở khoảng cách không xa bên ngoài trận pháp hộ sơn của Côn Luân thì đám đệ tử đó cũng có thể làm được.

Rầm!

Nhưng trước khi số pháp thuật mà đệ tử Côn Luân sử dụng đánh trúng những quầng sáng màu đen thì những quầng sáng đó cũng nổ tung phun ra vô số quầng lửa thật dài. Nhìn như giữa không trung nở rộ hơn mười đóa hoa màu tím khổng lồ.

- Mấy loại pháp bảo này không ngờ giống như xe bắn đá trong quân đội của người thường.

Trần Thanh Đế và Băng Trúc Quân đều cảm thấy khiếp sợ. Bọn họ nhìn thấy khi những quầng sáng màu lam đen nổ tung những lá bùa và hạt châu mà đỏ hồng bên trong được những ánh lửa màu lam đen bao phủ rồi như một trận mưa to rơi xuống.

Trong nháy mắt, vô số lá bùa và những hạt châu từ bốn phương tám hướng lao thẳng xuống quầng sáng trong suốt đang bao phủ chín vòng đảo của Côn Luân.

Rầm rầm rầm!

Không trung phía trên quầng sáng trong suốt lập tức phủ kín những ánh lửa màu vàng, màu hồng và đỏ thẫm.

Tấn công như vậy quá dầy đặc. Toàn bộ quầng sáng trong suốt chỉ lóe lên được mấy cái là lập tức vỡ tan. Trong khu vực biển quanh Côn Luân lập tức có mấy cột khí màu trắng phun lên cao mấy trăm trượng.

Đó là do người ta dùng sức phá trận khiến cho nguyên khí va chạm quá mạnh, ngay cả mắt trận bố trí dưới đáy biển đều bị phá hủy.

- Loại bùa và nội đan yêu thú ở Thiên Lan hư không không biết được tạo ra từ loại gì mà uy lực của nó hơn xa thứ bùa trong giới tu đạo này.

- Phương pháp, uy lực như vậy chỉ sợ giới tu đạo này không có một trận pháp hộ sơn của tông phái nào có thể chịu nổi.

Đứng trên một góc của bình đài, sắc mặt của U Minh huyết ma vẫn bình thản nhưng nhìn thấy cảnh tượng này cũng e ngại người của Thiên Lan hư không.

Vào lúc này, tính tình của U Minh huyết ma hoàn toàn khác với U Minh huyết ma cách đây bốn trăm năm trước. Nói một cách chặt chẽ thì đã không còn là U Minh huyết ma bốn trăm năm trước nữa. Bây giờ như một con Huyết thần tử ăn được gần như tất cả trí nhớ và công pháp của U Minh huyết ma. Nhưng chỉ với trí nhớ của U Minh huyết ma cũng đủ khiến cho kiến thức của y hơn hẳn những người tu đạo.

Lúc trước, y biết linh khí ở Thiên Lan hư không rất hiếm, thiếu nhiều thứ để nâng cao tu vi, khiến cho người tu đạo ở Thiên Lan hư không cảm thấy nơi ở của mình quá cằn cỗi so với giới tu đạo hiện nay. Nhưng bây giờ đứng nhìn mặc dù Thiên Lan hư không thiếu linh khí, ít linh dược nhưng việc luyện chế bùa và pháp khí uy lực mạnh còn hơn xa giới tu đạo này.

Nếu không Thiên Lan hư không không thể vừa mới ra tay đã sử dụng tới những hạt châu luyện từ yêu đan và những lá bùa lợi hại như thế.

Nhưng hạt châu luyện từ yêu đan rất giống với Lôi phù mà đệ tử các tông môn bình thường hiện tại vẫn mang theo người, như là một thứ vật phẩm tiêu hao bình thường. Nhưng rõ ràng là uy lực của nó mạnh hơn Lôi phù nhiều.

Vốn trốn trong trận pháp, người của Côn Luân có thể chiếm được thời cơ.

Bởi vậy mà họ đã chuẩn bị các loại pháp bảo phòng ngự, khi trận pháp bị phá là họ có thể phản công tổng lực.

Nhưng vào lúc này, người tu đạo của Thiên Lan hư không còn cách họ tới trăm dặm.

Trong hoàn cảnh như vậy mặc dù hiện tại đám đệ tử của Côn Luân vẫn bình yên vô sự nhưng nếu muốn phản công thì cơ bản toàn bộ đòn tấn công của họ không thể đạt tới khoảng cách xa như vậy.

Nhưng hai mươi người tu đạo của Thiên Lan hư không điều khiển tượng đã đã bắt đầu tiếp tục một lần thi triển pháp thuật mới.

Dưới sự điều khiển của hai mươi người tu đạo của Thiên Lan hư không, trước mặt tượng đá lại xuất hiện quầng sáng màu lam đen.

Điều khiến cho đám người Trần Thanh Đế cảm thấy kinh ngạc đó là vì bốn người tu đạo lại liên tục phóng ra mấy ngàn lá phù và pháp châu luyện từ yêu đan.

Với số lượng người của Thiên Lan hư không mà nói thì quy môn cũng không vượt quá Côn Luân. Nhưng nhìn trong bốn người tu đạo, mỗi người đều cầm năm cái túi trữ đồ có hình dạng giống như con nhện. Hiện tại ngay cả cái túi thứ nhất vẫn còn chưa dùng hết, còn chưa sử dụng tới túi thứ hai. Mà nhìn nét mặt của họ vẫn hết sức bình thản, dường như tổng số pháp châu và bùa trong mấy cái túi này phải tới mấy vạn.

Với số lượng pháp châu và bùa có uy lực như vậy, cho dù Côn Luân có muốn luyện chế, tích trữ thì có lẽ cả thời gian dài cũng chưa tích trữ được số lượng lớn tới vậy.

Hiện tại Trần Thanh Đế và Băng Trúc Quân có cảm giác thứ bùa này và pháp châu dường như chỉ là những vật phẩm bình thường ở Thiên Lan hư không mà thôi

Với khoảng cách xa như vậy chỉ cần có đủ số lượng bùa và pháp châu, người tu đạo của Côn Luân chắc chắn bị đánh tan.

Vào lúc này, Trần Thanh Đế và Băng Trúc Quân mới thấy được đám đệ tử Côn Luân ở vòng đảo thứ nhất và thứ hai chia ra thành mười khu vực tạo ra các quầng sáng phòng ngự với đủ mọi loại màu sắc, không biết có bao nhiêu pháp bảo đang được sử dụng. Nhưng với sự tấn công thế này, chỉ cần năm, sáu lần chắc chắn sẽ có nhiều pháp bảo bị tổn thương, cũng có nhiều đệ tử Côn Luân bị ảnh hưởng. Cho dù có pháp bảo phòng ngự lợi hại thì phạm vi bao phủ cũng không được rộng.

Hơn nữa nhìn người tu đạo của Thiên Lan hư không khống chế tượng đá thì bọn họ có thể khống chế vị trí mà chúng bắn tới và thời gian khi nào nổ tung.

Quả nhiên, đúng như Trần Thanh Đế và Băng Trúc Quân đoán trước sau khi hơn hai mươi quả cầu màu lam đen bắn ra, khi tới trên mấy quầng sáng phòng ngự của Côn Luân chúng mới nổ tung và rồi bùa và pháp châu bên trong đó cũng nổ theo.

Đám người Thiên Lan hư không đang tiến tới chợt dừng lại rồi gần như tất cả bọn họ đều lấy ra pháp bảo phòng ngự.

Lúc này tình hình chợt đảo ngược, người của Thiên Lan hư không như biến thành một bên phòng ngự, nghỉ ngơi lấy sức chờ đợi còn Côn Luân lại như biến thành một bên tấn công.

...

Rầm rầm rầm!

Những màn hào quang phòng ngự của ít nhất hơn một ngàn đệ tử Côn Luân tạo ra trên vòng đảo bị vô số quầng lửa bao phủ. Trong nháy mắt khi những quầng lửa đó tản ra, những vầng sáng bên trong chỉ còn rải rác như cơ bản không còn tạo ra được màn hào quang phòng ngự hoàn chỉnh.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Gần như đồng thời giống như một tổ ong bò vẽ bị nổ tung, những quầng sáng phòng ngự ở vòng đảo thứ nhất và thứ hai của Côn Luân chợt bùng nổ rồi biến thành vô số tia sáng bắn lên không trung.

Lúc này, người tu đạo của Côn Luân cảm thấy cứ tiếp tục như vậy sẽ rơi vào thế bị động từ từ bị tiêu diệt. Cả vạn người đệ tử Côn Luân lập tức lao lên không trung từ bốn phương tám hương ập về phía đoàn người của Thiên Lan hư không.

Nhất thời trên không trung như xuất hiện một trận mưa sao băng khổng lồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.