Con Dâu Danh Môn Nuôi Từ Nhỏ

Quyển 1 - Chương 23: Nàng dâu Văn Gia




Tại một ngôi nhà xinh xắn, có loài hoa hồng rạng rỡ. Một cô gái đang ngồi trước gương, nhìn khuôn mặt tiều tị của mình, bởi vì hôm qua gặp phải tụi nó mà tụi hắn trở nên kỳ lạ. Trinh nhìn mình mà thoáng giật mình vì chỉ qua một đêm mà cô lại có họ hàng vs gấu trúc. Càng nhìn cô càng hận tụi nó, tại tụi nó mà cô bị như vậy. Trang điểm để lấp đi khuyết điểm, cô khoác lên mình một bộ mặt tươi cười rạng rỡ xuống nhà. Vừa xuống Trinh đã thấy hắn đợi ở cửa, nhìn phong thái nhàn nhã của hắn Trinh cười một cái nói:

- Thấy anh rãnh rõi quá ta.

Hắn liền quay sang nhìn Trinh rồi cười, mở cửa xe cho cô vào ghế rồi đóng cửa xe lại, hắn sau đó từ từ ngồi vào ghế rồi cầm lấy vô lăng lái đi. Trinh không nhìn hắn mà nói:

- Mình đến trường rồi ăn sáng nha anh.

Hắn ờ một cái lãnh đạm, Trinh thấy bức bối trong ngưới nhưng không nói ra, cô không biết hắn đang bị cái gì nữa. Hắn tự nhiên khẽ cười, hắn nhớ lại cô gái hôn qua mà thấy thú vị, một cô gái dù chuyện gí cũng không thấy tức giận, cô gái này thiệt là khiến hắn khó mà rời mắt đi.

Tới cổng trường, hắn chạy váo bãi đỗ xe thì thấy Khôi và Triết đang bước ra từ xe của hai người đó. Hắn và Trinh mở cửa bước xuống xe, Khôi vừa nhìn Trinh thì khá là bất ngờ vì cô nàng hôm nay có trang điễm, thường ngày thì Trinh không có trang điểm. Thấy ánh mắt soi mói của Khôi, Trinh theo phản xạ liền cuối người xuống. Cả 4 cùng đi lên lớp, vừa tới cửa lớp tụi hắn liền ngây ngốc vì có một người đang đứng trong lớp, ngưới náy thân hình không mấy to con, da trắng, mái tóc bồng bềnh cùng vs gương mặt điển trai đốn tim mấy cô nữ sinh. Tuị hắn nhìn chàng trai mặc áo sơ mi trăng, quần tây thẳng tấp, Khôi đi tới nói:

- Cậu là ai?

Tụi hắn cũng đi tới. My nhìn đám người này thì nở một nụ cười hòa nhã, đưa tay ra định bất tay tụi hắn nhưng tự nhiên nhớ đến chuyện hôm qua nên My dựt tay lại rồi nhàn nhạt nói:

- Là giáo viên dạy Lý của tụi em. Thầy là Lưu Phúc An.

Nói xong My quay lên bảng và dạy, cả lớp không ai chịu nghe hết, My cũng không nói gì nữa chỉ khoanh tay dựa người vào cạnh bàn rồi nhìn cả lớp. Cả lớp không nghe thấy tiếng nên nhìn lên thì thấy My đang nhìn cả lớp, bỗng nhiên bạn gái Khôi đứng lên nói:

- Thầy không dạy thì ký tiết cho nghĩ đi. Mà thầy chắc là bạn của thầy Minh (nó) hả?

My gật đầu vế thứ hai rồi lấy sổ đầu bài lên tay, đưa bút lên tờ giấy, My ký tên rồi nói:

- Em tên gì?

Giọng điệu ngọt ngào như kẹo khiến bạn gái Khôi cười tủm tỉm, cả lớp thì muốn phóng ra khỏi lớp khi My vừa ký xong, My đi xuống nhìn tên của bạn gái Khôi rồi ghi vào sổ đầu bài là: " Nguyễn Diễm dụ dỗ thầy giáo gây náo động lớp học". Cả lớp cười muốn rụng răng khi nghe My nói.

Tùng.....tùng....tùng....

Giờ trưa cuối cùng cũng tới, học sinh ùa ra như kiến vỡ tổ. Chỉ riêng lớp 12A1 là còn thất thần vì sau khi thầy giáo An đi ra thì tới tiết Toán, cái tiết mà lớp 12A1 rất thích vì thầy giáo cũ rất dễ tính và thầy không la rầy gì hết. Nhưng nào ngờ người bước vào là một thấy giáo non chẹt, áo sơ mi màu xanh da trời, quần tây ngay ngắn, ăn mặc lịch sự và gương mặt dễ thương, cả lớp im bật nín thở để chiêm ngưỡng vẻ đẹp đó nhưng thật may rủi thay người thấy đó lại là bạn của thầy Minh và thầy An nên người này cũng không phải dạng vừa đâu.

Tuyết mỉm cười đi vào chống hai tay lên bàn nói:

- Thầy giáo cũ về hưu rồi nên bây giờ thầy sẽ là người phụ trách môn Toán của lớp này. Thầy tên là Trang Quốc Thiên.

Cả lớp trề môi không trả lới cũng không nhút nhít gì hết, Tuyết lấy một cây phấn rồi viết lên bảng mấy chữ:

- Tôi là bạn của Minh và An nếu mấy em có ý kinh bỉ thì coi như mấy mất 3 môn tự chọn này.

Viết xong Tuyết gác hai chân lên bàn và nhìn cả lớp. Dù cả lớp có đã kích thế nào thì Tuyết cũng chỉ nhỉn và cưới thôi. Lớp 12A1 gặp phải tử thần rồi.

"Cộp......cộp.....cộp"

Hôm nay toàn gặp gì đâu không, tiết tiếp theo lại là tiết Hóa. Lần trước xém bị đánh nên chắc thầy Minh sợ cả lớp này, nghĩ đến thế cả lớp đều nhếch môi cưới, nó đi vào mặt không biến sắc khi thấy xác con rắn trên bàn, xác chuột, xác gián đầy trên bàn. Nó nhìn rồi nhíu mày, tụi hắn thì cười thầm trong lòng, nó liền quay xuống nhìn cả lớp rồi nhìn ra cửa, thấy My đang tới nó liền nói:

- An....An....AN.

My đi vào nhìn nó, nó chỉ lên bàn, My thở dài rồi lấy trong cặp ra một bao tay đưa cho nó. Nó nhận lấy rồi lấy xác đó phóng vào sọt rác và tiếp tục ngồi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.