Con Dâu Danh Môn Nuôi Từ Nhỏ

Quyển 1 - Chương 19: Cha con đối đáp




!!

Cả lớp 12a1 đang rất bực tức vs thầy giáo dạy Hoá hiện tại, làm sao có thể chấp nhận một thầy giáo bằng tuổi vs hs chứ? Cả lớp đang âm mưu tìm ra cách đuổi cổ thầy giáo khỏi cái lớp này. Lớp trưởng Linh Chi đang ngồi suy nghĩ một lúc thì nói:

- Tụi mình chọc tên đó cho tên đó nghĩ việc mới thôi.

Cả lớp ngật đầu nhưng tự nhiên Khôi đẹp trai lên tiếng phản đối:

- Không được! Tên đó đâu có tầm thường như mấy mình nghĩ, nhớ lại đi lúc hắn đối đáp vs Khanh thế nào? Tên đó không phải dạng vừa đâu nha.

Cả lớp liền lâm vào thế bí, chỉ một tên nhóc như thế mà lại đấu không xong, Triết xoa cầm một lúc rồi nói:

- Tẩy chay thầy giáo.

Cả lớp nhìn Triết khó hiểu, Triết liền phân bua:

- Là thế này, tụi mình..........

Cả lớp vừa nghe vừa gật đầu vừa cười nham hiểm, chả biết nói gì mà thấy mặt ai cũng gian tà thấy rõ.

Tiết Hoá buổi chiều, cả lớp im ắng lạ thường, không có một tiếng nào phát ra từ lớp 12a1, cả lớp đang ngồi nhìn nhau chứ không nói gì hết, nó chầm chậm bước vào, tay nó cầm lấy cặp, mắt liếc vào lớp, một cảm giác nguy hiểm đang dần hiện rõ lên trong đầu nó, nhắc nhẹ cái chân vào lớp, cả lớp nín thở chờ đợi, nó tự nhiên thu chân lại rồi đứng yên trước cửa, nó nhìn lên cánh cửa rồi không vào nữa, nó không có sợ bị dính nước sữa tươi nhưng nó ghét nhất sữa, nó không bao giờ uống sữa trừ lúc nhỏ, cầm cái cây lên, nó chọt lên cửa rồi chạy ra khõi cửa, ngay lúc đó thùng sữa đổ xuống, cả lớp thất vọng, nó bước vào nói:

- Trò chơi khá thú vị, tui rất thích, rất hay nhưng rất tiết, tui không hề bị gì.

Nó tiếp tục dạy, nhưng không có ai nghe hết, nó nhíu mày bực mình, lớp này muốn chóng đối vs nó đây mà, nó cười nhếch mép, đi xuống chỗ tụi hắn, người thì ngủ, người chơi game, người thì nói chuyện, nó gõ thước xuống nhàn nhạt nói:

- Mấy em làm việc riêng thấy vui không?

Tụi hắn nhìn nó, Trinh cũng nhìn nó, Trinh hết mặt đi chỗ khác, hắn nói:

- Phiền đi chỗ khác.

Trinh thầm cười, Triết và Khôi thì nhìn nó, nó cười một cái rối đi lên, nó nhìn cả lớp đang náo loạn không xem nó tồn tại trong lớp, phải như lớp này coi nó như không khí cũng được, nhưng suy cho cùng nó củng chả quan tâm, nhét tai nghe vào tai, chéo hai chân lên bàn, nó nhấm mắt hờ ngủ, cả lớp trố mắt nhìn nó, hắn đi lên, Khôi và Triết cũng đi lên, Trinh thì tò tò đi theo. Hắn lấy chân đạp chân ghế khiến ghế lúc lắc, nó thì xém té mắt đó vẫn nhắm nghiền nói:

- Nước sông không phạm nước giếng.

Hắn nhìn nó rối nắm cổ áo xách ngược nó, kéo nó đứng dậy, mật đầy khó chịu, hắn giơ cao nắm đấm thục mạnh bạo vào bụng nó.

Ngay lúc đó có một bàn tay ngăn cản hắn lại, hắn nhìn đôi tay đang giữ hắn, hắn chợt nhìn người đó rồi như hắn bĩ thôi miên. Mắt hắn như chăm chăm nhìn người đang giữ tay hắn, hắn khẽ nhút nhít tay rồi thoát khỏi tay người đó rồi nói:

- Mày bảo vệ cho hắn?

Triết nhìn hắn, Triết là người ngăn cản hắn và nó, Triết ngăn lại là do anh nhận ra một điều khác thường từ nó. Hắn đanh mặt lại, tay kéo lấy tay Trinh rồi đi mất hút. Trinh bị dắt đi mặt đầy bực dọc nhưng không dám lên tiếng vì sợ hắn tức giận mà làm gì cô không chừng. Sau khi hắn đi Khôi đi lại chỗ Triết nói:

- Mày có ý đồ gì khi giúp ông thầy chứ hả? Mày làm thằng Khang đang tức nay còn tức hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.