Come Lie With Me

Chương 24




Nghiêm Phi dù là người tỉnh N, nhưng thân là mỹ nữ nên không thích đồ cay lắm, ngược lại khá hoan nghênh món thanh đạm của tỉnh S, nên cô phá lệ ăn thêm vài miếng.

Thấy Nghiêm Phi vui vẻ, hai vợ chồng Hướng Hàm nhìn nhau, đều rất cao hứng.

Trên bàn ăn không ai nói tới đề tài mẫn cảm, chỉ có Lý Ngọc Hoa chủ động giới thiệu với Nghiêm Phi tên gọi và lai lịch mấy món ăn, cơm nhà lại có Nghiêm Phi, mọi người không uống rượu mạnh, chỉ nhấm chút vang.

Liễu tỉnh trưởng theo thông lệ, vung đũa ăn thoải mái.

Ăn cơm xong, mọi người ra phòng khách, vừa ngồi xem thời sự, vừa chuyện trò.

Hôm nay trong tin thời sự lãnh đạo quốc gia thị sát xí nghiệp trọng yếu của TW.

Vẻ mặt Lý Ngọc Hoa có hơi khẩn trương.

Chuyện này chắc chắn không qua mắt Liễu Tuấn được, y cười hỏi:
- Đồng chí Ngọc Hoa, tình hình kinh doanh của công ty tàu bè Đại Dương tốt chứ?

Cty Đại Dương là xí nghiệp quốc hữu mà Lý Ngọc Hoa quản lý, cấp chính sở, tổng bộ đặt ở thành phố Đông Hải.

Lý Ngọc Hoa hơi giật mình:
- Mấy năm trước thì không tệ, nhu cầu vận chuyển viễn dương toàn cầu khá cao, công ty phát triển nhanh, hiệu quả cũng được.

Liễu Tuấn cười:
- Mấy năm qua nhu cầu vận chuyển viễn dương vẫn cao mà.

Ý của y là nhu cầu thị trưởng không giảm, sao lại nói là "mấy năm trước thì không tệ", hiện giờ càng không tệ mới đúng. Chẳng lẽ công ty có vấn đề?

Lý Ngọc Hoa khẽ thở dài liếc nhìn vợ, Hướng Hàm hơi trầm mặt xuống hừ một tiếng, tỏ thái độ rất không vui. Lý Ngọc Hoa nghĩ một lúc rồi nói:
- Thật không giấu gì Liễu tỉnh trưởng, hiện giờ Cty Đại Dương chúng tôi gặp phải chút khó khăn, một khoản tài chính của chúng tôi ở hải ngoại bị mắc kẹt, có chút tổn thất, vốn trung chuyển của công ty có khó khăn...

Liễu Tuấn tức thì trở nên nghiêm túc.

Quốc xí cỡ lớn thông qua tài khoản hải ngoại, tiền hành đầu tư mạo hiểm vào thị trưởng tài chính quốc tế, là hiện tượng phổ biến trong nước. Từng có thời gian là tượng trưng của "thời đại". Trong nước cải cách mở cửa 20 năm không phải là dài, tiếp xúc với thị trường tài chính thế giới càng ít. Một số quốc xĩ sau khi phát triển lên, chỉ muốn đi ra nước ngoài, chỉ muốn lao vào biển rộng thị trường tải chính quốc tế "vẫy vùng cho thỏa". Vì không am hiểu thị trưởng này, cho nên "sặc nước". Khi tình hình nghiêm trọng nhất tuyệt đại bộ phận quốc xí đều tổn thất ở mức độ khác nhau ở thị trường tài chính quốc tế, nhiều quốc xi còn tổn thất nặng, ảnh hưởng tới phát triển về sau.

Thập niên 90 của thế kỷ trước, có một công ty sắt thép lớn nổi tiếng, trong một lần giao dịch tổn thất tới 70 triệu USD.

Hiện giờ tình hình so với thời đại hỗn loạn nhất đó tất nhiên là tốt hơn một chút, ít nhất không mù quáng như xưa nữa. Nhưng số lương quốc xĩ đầu tư mạo hiểm ở thị trường tài chính quốc tế vẫn không ít.

Nên Cty Đại Dương bị kẹt tài chính ở hải ngoại chẳng phải là chuyện lạ gì.

- Bị kẹt mất bao nhiêu?
Liễu Tuấn trầm ngâm một chút rồi mới hỏi.

Lý Ngọc Hoa do dự.

Nói thực, cầu viện Liễu Tuấn là quyết định hai vợ chồng họ đã phải thương lượng rất lâu, trước đó quan hệ hai bên không thân, càng không phải là đồng mình. Khó khăn cỡ này, đột nhiên mở miệng với Liễu Tuấn, thực sự là không chắc lắm. Hiện giờ Liễu Tuấn hỏi tới, Lý Ngọc Hoa không nói ra là không tín nhiệm y, nếu muốn người ta giúp, lại che giấu là không đúng; nhưng nếu nói hết ra với Liễu Tuấn là nguy hiểm lớn.

Điều này chẳng khác gì đưa bím tóc cho người ta tóm lấy.

Nói cách khác, hai vợ chồng họ sau này không thể "hai lòng" với Liễu Tuấn nữa.

Liễu Tuấn rít một hơi thuốc, chẳng tỏ ra phật ý, cũng chẳng giục.

Chuyện thế này, Lý Ngọc Hoa do dự là đương nhiên, phải nghĩ cho chu đáo mới được.

Hai vợ chồng Lý Ngọc Hoa lại trao đổi ánh mắt cho nhau, cuối cùng tựa hồ hạ quyết tâm nói:
- Ba trăm triệu... Usd.

Liễu Tuấn cau mày:
- Con số khá lớn đấy.

Lý Ngọc Hoa có chút ủ rũ:
- Đúng thế, hiện giờ ủy ban chứng giám đang tiến hành thanh tra việc quốc xĩ đầu tư ở hải ngoại, chúng tôi cũng không ngờ bị kẹt tiền.

Nói ra thì số Lý Ngọc Hoa quá tệ.

Số tiền này kẹt sớm không kẹt, lại kẹt đúng vào lúc này, trở thành vấn đề lớn. Huống chi với quy mô Cty Đại Hương, 300 triệu USD tiền mặt bản thân là vấn đề cực lớn rồi.

Gần đây Quốc vụ viện tăng cường chỉnh đốn trật tự tài chính, chẳng những nhắm vào cơ cấu tài chính, mà cả việc đầu tư mạo hiểm ở nước ngoài cũng thanh lý toàn bộ.

Cán bộ cấp bậc như Lý Ngọc Hoa và Hướng Hàm vô cùng rõ ràng, lần chỉnh đốn này không tâm thường, nó bao hàm ý nghĩa chính trị quá lớn, một khi bị bắt làm điển hình, dứt khoát là một tai họa.

Vương Văn Kiệt và Khổng Học Hải chính là gương tày liếp.

Trước đó khâu lâu TW ra quyết định miễn trừ chức vụ ủy viên dự khuyết TW của Vương Chính Kiệt.

Hiện giờ hắn đã bị song quy.

Hai kẻ đó bị ngã ngựa, là chấn động chưa từng có với cán bộ tài chính. Nhất là Vương Chính Kiệt xuất thân thế gia, ủy viên dự khuyết TW, vị thế rất lớn. Kết quả trong lần chỉnh đốn này, là kẻ đầu tiên bị hạ, có thể thấy Liễu Tấn Tài đã hạ quyết tâm, vì thuận lợi thi hành phương án chấp chính của mình, lấy đầu người để lập uy.

Có thể dự kiến, tiếp theo sẽ còn có rất nhiều cán bộ cấp cao bị ngã ngựa.

Xưa nay đấu tranh chính trị, không lần nào là không nhuốm máu.

Lý Ngọc Hoa từ nhiều con đường biết được, mình đã bị theo dõi rồi, ủy ban chứng giám đã phái tiểu tổ chuyên môn tới thẩm tra tình hình đầu tư của Cty Đại Dương.

Điều này có nghĩa là gì, Lý Ngọc Hoa biết rất rõ.

Phấn đấu nửa đời người khó khăn lắm mới có được địa vị ngày hôm nay, chẳng lẽ lúc này lại trở thành kẻ tù tội? Mấy tháng trước, tin tức Lý Ngọc Hoa có được còn rất thuận lợi, xét thực tế biểu hiện xuất sắc của hắn, bên trên có ý đề bạt hắn tới vị trí lãnh đạo cao hơn.

Khi đó Lý Ngọc Hoa còn nói đùa với Hướng Hàm, cuối cùng không phải gọi vợ là lãnh đạo nữa rồi.

Chức vụ của Hướng Hàm cao hơn Lý Ngọc Hoa, đó luôn là tâm bệnh của hắn, cho dù không thể hiện ra ngoài, nhưng trong lòng không thể không có vướng mắc.

Không ngờ, chỉ qua mấy tháng tình hình chuyển biến tối tệ như thế.

Sau khi chuyện xảy ra, Lý Ngọc Hoa và Hướng Hàm cũng đã rất nỗ lực, nhưng hiệu quả không lý tưởng, hiện giờ nhà họ Cao không định xen vào mảng quốc xĩ.

Liễu Tấn Tài nếu đã quyết lấy hệ thống tài chính làm điểm đột phá, có nghĩa là khu vực này đã thành bãi mìn, tùy tiện dính vào, rất dễ bị "ăn đạn lạc".

Đương nhiên, căn cứ vào tình thế mà phân tích, Liễu Tấn Tài chỉnh đốn với mục đích rất rõ ràng, Lý Ngọc Hoa không phải là người phe kia, vốn có có hi vọng thoát hiểm. Nhưng uy hiếp thực sự không tới thực sự không phải tới từ Liễu Tấn Tài, mà là Minh Châu hệ.

Bên kia biết rõ mục đích của Liễu Tấn Tài, đối đầu trực diện không phải là biện pháp tốt nhất. Bị tra ra vấn đề nghiêm trọng, quyền chủ động nắm trong tay Liễu Tấn Tài mà. Nếu cứng chọi cứng, phần thắng quá nhỏ, không cận thận bị người ta nắm lấy thóp. Biện pháp tốt nhất là kéo nhân vật cấp trọng lượng của hệ phái khác vào, không để họ "tọa sơn quan hổ đấu".

Các hệ phái khác bị cuốn vào càng sâu, áp lực của Minh Châu hệ càng nhẹ, vì "cứu " người nhà, các hệ phái vốn giữ trung lập cũng phải xen vào, cùng chống lại thế công của Liễu Tấn Tài.

Như thế, dù Nghiêm Liễu hệ bỏ qua cho Lý Ngọc Hoa, e rằng bên kia cũng sẽ cố kéo hắn xuống bùn.

Liễu Tuấn hiện giờ đã hiểu rõ mục đích lời mời của hai vợ chồng Lý Ngọc Hoa rồi, nhưng chuyện này hiện giờ không thể tùy tiện tỏ thái độ, y còn chưa hiểu rõ tình hình, cần phải tìm hiểu kỹ đã.

- Đông chí Ngọc Hoa, tài chính bị mắc kẹt cũng là chuyện bình thường, không cần quá sốt ruột. Nếu như tài chính lưu động của Cty Đại Dương có khó khăn, có thể thông qua con đường khác để giải quyết.
Liễu Tuấn chậm rãi nói.

Lý Ngọc Hoa cười khổ.

Liễu Tuấn nói đương nhiên có lý, vấn đề ở chỗ Cty Đại Dương tiến hành đầu tư mạo hiểm là không phù hợp quy định, kiếm lời còn dễ nói, giờ bị kẹt vốn, có lẽ khả năng sẽ lỗ lớn, vấn đề thành vô cùng nghiêm trọng.

- Liễu tỉnh trưởng, hiện giờ toàn quốc đang tiến hành chình đốn tài chính, cho dù tài chính lưu động khó khăn cũng không dễ giải quyết.
Lý Ngọc Hoa uyển chuyển nhắc Liễu Tuấn.

Chuyện này có rất nhiều yếu tố trung hợp tụ lại với nhau, không phải dễ giải quyết như cậu nghĩ đâu.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Vấn đề đã xảy ra thì phải nghĩa cách giải quyết. Hơn nữa tôi cho rằng, vấn đề kinh tế, thì dụng biện pháp kinh tế giải quyết sẽ ổn thỏa hơn. Không nên làm vấn đề qua phức tạp thành bất lợi.

Lý Ngọc Hoa vội phụ họa:
- Đúng đúng, Liễu tỉnh trưởng nói rất có lý...

Nghe giọng điệu của Liễu Tuấn tựa hồ có ý giúp đỡ, ít nhất không cự tuyệt, Lý Ngọc Hoa nhìn thấy một tia hi vọng, khẽ thở phào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.