Cô Vợ Trọng Sinh Của Mặc Thiếu: Tổng Tài Dịu Dàng Cưng Chiều Em!

Chương 27




Chín môn phái lớn, phỏng theo nguyên tác Kim Dung, từng được nhắc tới trong rất nhiều những câu chuyện kiếm hiệp, nhưng chủ yếu đều lấy ra từ Thiên Long bát bộ.

Cái Bang, Thiên Sơn, Tinh Tú, Tiêu Dao, Nga Mi, Minh Giáo, Thiếu Lâm, Võ Đang, còn có đại biểu cho hoàng thất Đại Lý là Thiên Long.

Thiên Long nhất định chẳng bao giờ rớ tới, Tiểu gia cậu không ưa nhất chính là Đoàn gia trong nguyên tác, cái tên Đoàn Dự đáng khinh bỉ kia, vô luận đứa con gái riêng của Đoàn Chính Thuần, trên danh nghĩa đều là muội muội của hắn, vậy mà cứ gặp liền yêu.

Thiếu Lâm, Võ Đang, mấy môn phải Bắc đẩu võ lâm, nhất định không ít người luyện, bản thân cậu không cần phải vào góp vui nữa.

Nga Mi phải là con gái mới có thể luyện, kỹ năng vú em, cậu đây đường đường là một thiếu gia, luyện cái gì chứ?! Không có khả năng!

Cậu cũng chẳng thích tiểu tử Trương Vô Kỵ kia chút nào, có Chu Chỉ Nhược quá tốt lại không thích, đi mê muội cái cô quận chúa, không đâu lãng phí cả cái mớ cơ hội xưng bá võ lâm, rõ một tên não tàn. Cho nên, Minh Giáo cũng dẹp đi.

Còn lại Tinh Tú với Tiêu Dao. Trong nguyên tác, phái Tinh Tú là từ Tiêu Dao tách ra, bản thân Vô Nhai Tử vốn là một anh đẹp trai, cho nên đồ đệ hắn thu cũng toàn những người đẹp trai, có gia nhập hai phái này cũng rất phù hợp với tiêu chuẩn đẹp trai của cậu. Bất quá, trên kịch truyền hình, hình tượng Đinh Xuân Thu vốn khá mập mạp, đã ăn sâu vào trong tiềm thức của Tiểu gia. Cho nên, cậu quyết định bỏ qua Tinh Tú, gia nhập Tiêu Dao!

Được rồi! Anh bạn Tiểu Gia đã quyết định, tay cầm chuột, phi vào trong Lăng Ba động.

Tìm Tô Ngân Hà bái sư, sau đó nhận quần áo môn phái cùng mấy món đồ này nọ, vừa thay vào, nhìn xem thì thiếu chút nữa lăn ra bất tỉnh.

Thao! Là ai thiết kế phục trang cho cái game này?! Mẹ nó a, quần áo màu xanh lá chuối, tự vẫn luôn cho rồi!

Trước giờ cậu gặp màu xanh chuối cũng có khi sẽ thấy đẹp, nhưng chưa từng thấy loại màu xanh chuối nào khó coi như vậy! Màu xanh chuối đất! Hử? Hỏi màu xanh chuối đất là gì sao?! Mẹ nó, chưa từng thấy qua màu đất à? Cứ biết xanh chuối còn pha thêm sắc đất thì gọi là màu xanh chuối đất đó!

Càng tức hơn là, lúc mặc trang bị lên người, dáng người anh tuấn cao ngất của cậu liền béo lên thấy rõ! Mẹ nó! Muốn cởi ra ném!

Không tình nguyện mặc trên người bộ trang bị kia, cậu dùng tiền và kinh nghiệm dư học chút tâm pháp, biết làm sao được, game này không đủ tâm pháp thì chẳng cách nào dùng được kỹ năng...

Tiểu gia lại tiếp tục tìm NPC nhiệm vụ sư môn lãnh nhiệm vụ chạy vặt, kiếm điểm kinh nghiệm. Tới tới lui lui mười lượt, anh bạn Tiểu gia bắt đầu cảm giác phiền chán, quyết định lại đi làm nhiệm vụ theo cấp để lấy kinh nghiệm thăng cấp. Hiện tại, ai nấy đều vội vàng luyện cấp, chẳng người nào rảnh rỗi nói chuyện phiếm kết bạn này nọ, cho nên hẳn nhiên cũng chẳng có cừu nhân. Mà ở đây cũng chẳng thể giết người, nếu không giết người...cũng chỉ có thể giết quái đi?

Trước khi rời khỏi Lăng Ba động, Tiểu gia lại mở bản đồ, muốn tìm thử chỗ đặt pho tượng Thần tiên tỷ tỷ trong nguyên tác kia... Dạo quanh một vòng, cuối cùng, cậu cũng tìm được.

Khỉ gió! Đây mà là Thần tiên tỷ tỷ sao?! Mẹ nó! Ai là người chế tác hình ảnh cho game này a?! Thật sự vô trách nhiệm! Này mà là Vô Nhai Tử khiến cái tên Đoàn Dự kia say mê sao?! Thao! Hóa ra tên kia là thằng ngốc à?!

Chẳng thú vị chút nào, Tiểu gia ném chuột, do dự chẳng biết nên hay không tiếp tục chơi nữa đây. Thật tình mà nói, cậu vốn cũng không còn game nào khác để chơi, còn nữa, đây chẳng phải mới chỉ là bản beta sao? Không chừng sẽ còn thay đổi vài chỗ... Tạm thời cậu cảm giác game này là chỗ bản thân có thể gửi gắm, vậy thì cứ tiếp tục đi thôi.

Tiểu gia rời khỏi Lăng Ba động không chút lưu luyến.

Sau cấp 10, người chơi có thể sử dụng chức năng truyền tống tự do để qua lại giữa ba chủ thành lớn, Đại Lý là nơi nhân vật được sinh ra, nhưng cũng không phải chỉ đơn giản như một cái Tân thủ thôn, nhìn qua trên bản đồ, cho dù sau này cấp bậc có cao đến đâu, nhiều lúc cũng phải đi qua Đại Lý để đến những nơi khác trên bản đồ. Ở Tô Châu và Lạc Dương, người chơi đều có thể bày sạp buôn bán, cho nên có thể đoán được, trong tương lai nhất định sẽ rất phồn hoa.

Tiểu gia truyền tống đến Lạc Dương, rồi theo hướng cửa tây đến bản đồ của Đôn Hoàng, là nơi thích hợp cho cậu có thể làm nhiệm vụ. Hầu hết nhiệm vụ trong game đều tương tự nhau, nếu không phải làm chân chạy truyền tin, tặng đồ thì cũng là đánh quái. Tuy rằng nhìn tình trạng ở Đôn Hoàng, nếu so với khi cậu làm nhiệm vụ ở Vô Lượng Sơn thì xem chừng có chút khả quan, nhưng là, cũng chẳng tốt hơn được bao nhiêu.

Chém quái được một hồi, nhìn lại khung nhiệm vụ, cậu phát hiện thành tích của mình tăng đến là chậm. Tâm tình đến là bức bối, cuối cùng, Tiểu gia ngẫm nghĩ một chút rồi quyết định tổ đội với người khác cùng chém quái vậy. Tuy rằng những người trong nhóm đều một mực im lặng đánh quái, ai làm xong nhiệm vụ của mình liền tự động rời khỏi, nhưng Tiểu gia cũng chẳng mấy để ý. Trong game vốn là như vậy cả, ban đầu, tất cả mọi người đều vì lợi ích cá nhân mà hợp tác với kẻ khác, nào ai trông chờ vào mấy lời lẽ tình cảm này nọ.

Làm xong nhiệm vụ ở Đôn Hoàng, Tiểu gia lại tiếp tục chiến đấu trên mấy chiến trường Nhị Hải, Tây Hồ, Tung Sơn, cứ mỗi khi thăng được một bậc, hệ thống lại tự phân phối thêm nhiệm vụ, còn không thì có thể tiếp tục mấy nhiệm vụ tuần hoàn, chung quy đều tương đối đơn giản. Huống chi, kinh nghiệm cùng tiền thưởng nhiệm vụ xem ra cũng khá khẩm, có khi còn được tăng thêm mấy món trang bị. Đương nhiên số trang bị kia hiển nhiên không quá tốt. Nhưng theo nguyên tắc, mấy cấp đầu trong game đều thăng rất nhanh, cho nên số trang bị kia tạm thời có thể dùng được, so ra khi chém quái rụng cũng được nhiều.

Tiểu gia lại dành ra chút thời gian, quay về môn phái thăng cấp cho sáu tâm pháp có được lúc nhập môn, sau cùng nhận được vài kỹ năng để đánh quái. Sau cấp 10, mỗi lần kinh nghiệm đầy, hệ thống không còn tự động thăng cấp nữa, mà đều để tự người chơi tùy ý lựa chọn thăng cấp hoặc nâng tâm pháp. Tiểu gia xét thấy để tiện cho việc đánh quái, sau khi bản thân thăng đến cấp 30, cũng nâng cả sáu tâm pháp lên cùng cấp 30 luôn.

Đương nhiên, cấp bậc của Tiểu gia không tính là cao, trong mỗi game đều có mấy tay cuồng cày cấp. Cho nên, trên đường đi làm nhiệm vụ, cậu cũng bắt gặp không ít mấy tên game thủ đã đến cấp 45, nhưng trong bụng có chút ê ẩm đoán chừng, bọn này chắc chắn điểm tâm pháp sẽ không cao.

Mà Nghịch thiên kiêu hùng chính là một trong những tên bị Tiểu gia ganh ghét phỏng đoán như vậy.

Tiểu gia cùng người kia gặp gỡ, là do một lần đồng chí Nghịch thiên kiêu hùng vì đồng chí Tiểu gia mà làm từ thiện.

Khi ấy, Tiểu gia chém quái đã có phần mệt mỏi, đang ngắm cảnh ở bản đồ Tây Hồ, thì bắt gặp một cô bạn nhỏ cách vách đang dùng kênh phụ cận để nói chuyện.

        [Phụ cận][Sông bất tận] Anh giai a, giúp mình làm nhiệm vụ được không a?

Tiểu gia vốn cũng không mấy chú ý, chỉ là cậu đang mở kênh tổng hợp, cho nên phụ cận có ai lên tiếng sẽ hiện luôn ra trên màn hình của cậu. Tiểu gia ở chỗ rẽ quay một vòng, tuy rằng tìm ra người kêu "Anh giai a", cũng chẳng thấy cái cô nàng kêu "Anh giai a" kia nói tiếp, nhưng cậu tin chắc đối phương hẳn đang gọi mình.

        [Phụ cận][Sông bất tận] Anh giai a, vậy mà nhìn cũng không thấy sao?

Cô nàng tên Sông bất tận kia lại tiếp tục huyên thuyên, cuối cùng phát triển thành spam. Tiểu gia không nhịn được nữa, tuy rằng kênh phụ cận không như kênh thế giới, nói một lần sẽ có rất nhiều người nhìn thấy, những đâu phải chỗ để mà spam lung tung chứ?!

        [Phụ cận][Tận thế là ông đây] Này, ai gọi "Anh giai a" thì TM ra đây trả lời coi! Đừng ỷ mình là con gái thì có thể spam lung tung? Chết tiệt!!

        [Phụ cận][Sông bất tận] ... = =||| "Anh giai a" ý là gọi "Ca ca", cũng đâu phải tên người ta đâu, hơn nữa, người mình gọi là bạn đó a...

        [Phụ cận][Tận thế là ông đây] ... Thao!

Sông bất tận lại tiếp tục trưng ra bộ dáng thiếu nữ ngây thơ, thuần khiết, [Phụ cận][Sông bất tận] Anh giai a, thô lỗ quá đi à...

        [Phụ cận][Tận thế là ông đây] Mẹ cô! Cô có thể TM nói chuyện bình thường được hay không ?!

Sông bất tận cố sức chớp mắt hai cái, nhưng nhớ ra anh bạn trong game kia sẽ chẳng nhìn thấy, vì thế đành thôi không giả vờ nữa.

        [Phụ cận][Sông bất tận] Đại ca à, giúp mình làm nhiệm vụ được không? Mình chơi Nga Mi, không biết vì sao, mấy chiêu đánh quái, đánh từng cái từng cái còn được, nhưng mỗi lần bâu lại thành bầy, mình gần như chết chắc. Sông bất tận phát hiện đối với tên này giả vờ đáng yêu cũng vô dụng, cứ đơn giản thành thành thật thật cho xong.

        [Phụ cận][Tận thế là ông đây] Cô là vú em, không biết tự mình thêm máu hả? Tiểu gia nhìn thử trang bị của người kia.

        [Phụ cận][Sông bất tận] Muốn thêm máu mình phải cool down, nhưng quái ra cả tá, nếu mình dừng lại, không có biện pháp a.

Tận thế là ông đây nghĩ ngợi, cậu đây tung hoành trên mạng cũng đã năm năm, giết người như ngóe, làm biết bao nhiêu việc ác... A phi! Đừng nhắc lại nữa! Cho đến giờ bản thân xem cái ác là cừu nhân, theo đuổi chính nghĩa... Ặc nôn... Được rồi, cậu đây trước giờ chưa từng lấy chuyện giúp người làm niềm vui... Đột nhiên, hiện tại có người nhờ vả, bản thân có chút do dự.

        [Phụ cận][Sông bất tận] Đại ca... Cầu giúp đỡ... Muốn ngất quá đi, Sông bất tận thật không nghĩ đến, tuy rằng phong trào nhân yêu tương đối thịnh hành, nhưng là, đa số tình huống, con gái ở trong game vẫn rất được săn sóc. Chính là, lần này, như thế nào nhờ vả người ta giúp lại không được thế này? Buồn quá đi a.

        [Phụ cận][Tận thế là ông đây] ... Được rồi, coi như lão tử làm việc thiện một hôm. Nói xong, cậu liền tổ đội với cô nàng vú em kia.

        [Phụ cận][Sông bất tận] = =||| đa tạ.

Tiểu gia khó được cơ hội làm người tốt, tự nhiên lúc này lại muốn thử một chút, cuối cùng, cậu dặn Nga Mi kia đứng im một bên đừng cử động, để mình chém quái.

        [Phụ cận][Sông bất tận] Đại ca, mình nói bạn nha, sao lại ít máu quá vậy?

        [Phụ cận][Sông bất tận] Đại ca, bạn đánh là lạ sao ấy, không thấy chết quái nha...

        [Phụ cận][Sông bất tận] Đại ca, nội công bạn nhiều hay ít? Sức công của bạn không đủ cao a...

        [Phụ cận][Sông bất tận] Đại ca, hay là mình cũng đánh nha. Mình thấy sức công của hai chúng ta cũng không hơn kém mấy đâu...

...

        [Phụ cận][Tận thế là ông đây] Mẹ nó! Thao! Cô TM không nói lời nào thì chết à?! Cái P gì nói nhiều như vậy! Tiểu gia thẹn quá hóa giận, bình thường không chú ý so sánh, Tiểu gia thấy bản thân đánh quái như vậy cũng tương đối ổn, chính là hiện tại so với cô nàng vú em này, hình như không khác là bao! Người ta là vú em, sức công đương nhiên thấp, mà chính mình so với vú em cũng chẳng khác là bao, thế này có khác gì rác rưởi đâu?!

Sông bất tận thực ủy khuất, cô nàng chỉ nói sự thật thôi mà...

Tiểu gia đang lúc buồn bực thì có người xin vào đội. Tiểu gia nhìn xung quanh, không biết từ lúc nào bên cạnh lại xuất hiện một gã hòa thường, nhấn đồng ý, vị hòa thượng kia liền xuất hiện trong đội.

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Hai người đừng cãi nữa, tôi mang các cậu đi làm nhiệm vụ.Nghịch thiên tuy ngữ điệu lời nói hết sức bình thường, nhưng bản thân hắn vốn đã không nhịn cười nổi.

        [Đội ngũ][Sông bất tận] A, cám ơn, cám ơn. Anh giai Nghịch thiên a, anh lên đến cấp 45 rồi, thật là nhanh nha. Sông bất tận lại tiếp tục phát huy bản lĩnh vốn có của mình.

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Bỏ nhiều thời gian luyện cấp thôi mà.

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Oa, anh giai a, máu anh thiệt là nhiều nha!

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Tôi luyện Thiếu Lâm, là máu dầy, tự nhiên nhiều máu thôi.

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Anh giai a, anh đánh vài nhát là quái chết rồi.

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Thiếu Lâm thuộc ngoại công, sức công cao, nhưng không cao bằng Minh Giáo đâu. Hơn nữa, hiện tại cấp của tôi so với quái đã cao hơn nhiều rồi.

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Anh giai a, anh thật lợi hại quá đi!

Tiểu gia từ nãy đến giờ cố nhịn, nhưng cuối cùng vẫn chịu không nổi.

       [Đội ngũ][Tận thế là ông đây] Thao! Mấy người TM cần làm trò buồn nôn thì xéo đi chỗ khác! Khỉ!

Sông bất tận lại ủy khuất rồi, cô nàng chỉ là muốn cảm ơn người ta một cách long trọng chút, cảm ơn anh giai mang mình đi làm nhiệm vụ thôi mà.

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Tiểu gia, cậu chơi bao lâu rồi? Nghịch thiên biết anh bạn Tiêu Dao kia hẳn đang chịu đả kích... Ha ha, đoạn đối thoại ban nãy của hai người bọn họ thật có ý tứ nha.

        [Đội ngũ][Tận thế là ông đây] Vô nghĩa! Đương nhiên mới bắt đầu! Hôm qua mới ra bản beta, anh nói tôi chơi được bao lâu đây?!

Nghịch thiên không chấp nhất khẩu khí của Tiểu gia, vẫn như trước dùng từ ngữ rất lịch sự.

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Là tôi nói không rõ. Tôi muốn hỏi cậu bắt đầu chơi là từ hôm qua hay hôm nay.

        [Đội ngũ][Tận thế là ông đây] Hôm nay, mới bắt đầu không lâu.

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Nga, khó trách, Tiêu Dao là môn phái phụ trợ, cho nên công không cao, cậu đừng nhụt chí nhé.

Tận thế là ông đây trong lòng nhất thời dịu xuống, hừ hừ, cũng biết phân biệt tốt xấu đó! Cô nàng vú em Sông bất tận đã xem thấy chưa! Đừng có mà nói lung tung nữa!

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Anh kia anh kia, ra Tiêu Dao là phụ trợ nha, hắc hắc, tại mình không biết a, anh giai Tiểu gia a, đừng tức giận nhé. Mình không cố ý hạ thấp bạn đâu a ~~~~

        [Đội ngũ][Tận thế là ông đây] Hừ, không so đo với cô!

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Anh giai Nghịch thiên a, sao anh chọn chơi Thiếu Lâm vậy a?

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Tôi đã quen luyện máu dầy rồi.

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Anh giai Tiểu gia a, bạn vì sao chơi Tiêu Dao a?

Tiểu gia có chút không biết giải thích thế nào mới tốt đây, chẳng lẽ bảo vì đệ tử Tiêu Dao tướng mạo rất tốt sao, cái này hơi giống tự kỷ a... Nhưng là...

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Anh giai Tiểu gia a, mình có quen một người chơi Tiêu Dao, cậu ta bảo lúc trước vì muốn xem thử Thần tiên tỷ tỷ nên mới gia nhập phái Tiêu Dao. Bạn thì sao?

Tiểu gia như cũ vẫn không biết đáp lại thế nào. Lần trước, lúc chọn môn phái, trong đầu cậu vốn liên tưởng đến rất nhiều thứ, nhưng hiện tại nghĩ lại mới cảm thấy có phần...

         [Đội ngũ][Sông bất tận] Anh giai Tiểu gia a, bạn sẽ không phải vì Thần tiên tỷ tỷ đi?!

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Ha ha... Nghịch thiên phá ra cười, thiệt có ý tứ nha, cô nàng Nga Mi rõ ràng chỉ là nói bừa, mà anh bạn Tiểu gia, nhìn qua thì có vẻ hung ác, kỳ thật...

        [Đội ngũ][Tận thế là ông đây] Thao! Đúng vậy! Lão tử thích Thần tiên tỷ tỷ đấy không được à?! Mẹ nó!

        [Đội ngũ][Sông bất tận] ...

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Ha ha, ba chúng ta coi như cũng có duyên. Thế này đi, chúng ta sau này tiếp tục cùng nhau tổ đội luyện cấp, Nga Mi chuyên thêm máu, Tiêu Dao làm phụ trợ, tôi thì đánh quái. Tổ chúng ta vừa đánh vừa thủ, nhất định hiệu suất luyện cấp sẽ khá cao.

        [Đội ngũ][Sông bất tận] Thật tốt quá, tốt quá đi... Cuối cùng cũng không phải lao lực chém quái...

Tiểu gia tính toán trong đầu thấy cũng không tồi, tuy rằng cô nàng Nga Mi kia thực phiền, nhưng dù sao cũng là vú em cần luyện cấp... Mà tên Nghịch thiên, xem chừng cũng là người tốt, có thể cùng nhau luyện cấp.

        [Đội ngũ][Tận thế là ông đây] Được.

        [Đội ngũ][Nghịch thiên kiêu hùng] Vậy chúng ta thêm hảo hữu nhau đi. Rồi, Nga Mi, em nhớ lấy đủ lam, chúng ta về Lạc Dương, nhận kinh nghiệm nhân đôi, sau đó đi Ma Nhai động luyện cấp nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.