Cô Vợ Trẻ Con

Chương 18: Ảo tưởng




Lần này mục đích Yến Tùng Nam về quê chính là giải quyết hoàn toàn chuyện với Nhiếp Thu Sính. Người vợ giàu có Diệp Linh Chi của hắn ở trong thành đã ra tối hậu thư, nếu hắn không giải quyết được chuyện với Nhiếp Thu Sính, cô ta sẽ ly hôn với hắn.

Mọi thứ hắn có hiện giờ đều là dựa vào Diệp Linh Chi, nhờ dựa vào Diệp gia mà hắn mới có được những thứ này, người đang có tiền thì đương nhiên sẽ không muốn quay về với những tháng này khổ cực trước đây.

Đối với Yến Tùng Nam, tất cả mọi thứ đều không bằng trong tay có tiền. Vì thế, Diệp Linh Chi muốn hắn làm gì, nhất định hắn sẽ làm cái đó.

Nhưng điều khiến hắn sầu não nhất chính là cho dù giải quyết được Nhiếp Thu Sính, Yến Thanh Ti phải làm sao đây?

Quả thật, hắn không có chút cảm tình nào với Yến Thanh Ti, cho dù con bé có chết thì hắn cũng không thèm liếc một cái, nhưng mấu chốt là con bé là con gái ruột của hắn, hắn quả thật rất lo lắng không biết phải xử lý thế nào.

Yến Như Kha không biết Yến Tùng Nam đang suy nghĩ gì, nó sốt ruột, sợ anh mình thấy Nhiếp Thu Sính càng lúc càng xinh đẹp mà mềm lòng.

Vội hỏi: “Anh, anh ngàn vạn lần không được mềm lòng. Nhiếp Thu Sính thật sự là một người phụ nữ ác độc, em ở nhà, việc nặng nhọc gì cũng đến tay, còn mẹ con bọn họ chỉ cần ngồi ăn ngồi uống, anh không biết em ở nhà khổ sở thế nào đâu....”

Nói xong Yến Như Kha còn thật sự rơi hai giọt nước mắt.

Yến Tùng Nam vốn đã phiền chán với Nhiếp Thu Sính đến cực điểm, hắn thấy nếu không phải do cô ta thì làm sao có phiền toái như thế này chứ, vì thế hắn ta cũng lười kiểm chứng lại lời Yến Như Kha nói là thật hay giả. Kỳ thật, chỉ cần hắn ta liếc mắt nhìn tay Yến Như Kha một cái là có thể biết ngay lời nó là dối trá, làm gì có người nào cả ngày làm việc nặng mà trên tay không có lấy một vết chai?

Yến Tùng Nam ở Diệp gia bị người ta khinh thường, giờ rốt cuộc ở trước mặt Yến Như Kha cũng có thể lên mặt, hắn vỗ ngực: “Em cứ yến tâm, lần này anh trở về sẽ giúp em xả giận, quay về sẽ dẫn em vào thành.”

“Cám ơn anh trai, em biết trong thôn mình chỉ có anh là bản lĩnh cao nhất mà. Anh mang xe lớn có rèm che vào trong thôn, xem ai còn dám khinh thường chúng ta, đến lúcđó chắc chắn mọi người sẽ hướng ngón tay cái lên với anh thôi.”

Công phu vuốt mông ngựa của Yến Như Kha không phải dạng vừa, đã khiến Yến Tùng Nam lâng lâng trong vài phút.

...

Sau khi Nhiếp Thu Sính về tới nhà, ý tưởng đầu tiên là đem sổ tiết kiệm mình đứng tên giấu đi, nhưng chính cô trước đây đem tiền giấu chỗ nào cũng đều bị Yến Như Kha tìm được, hơn nữa trong ngôi nhà đơn sơ đến nỗi liếc mắt một cái là thấy được toàn bộ thế này, cô trái suy phải tính cuối cùng vẫn cảm thấy để trên người mình là tốt nhất, nếu có chuyện gì thì cô sẽ không cần lấy gì cả, dẫn Thanh Ti ngay lập tức bỏ đi.

Sau hôm hai mẹ con về nhà là đầu tuần, Thanh Ti cần đến trường, buổi sáng cô dẫn con đến trường rồi đi ra ruộng làm cỏ, cảm thấy thời gian ổn thoả liền chạy nhanh đến trường học đón con.

Cô không muốnThanh Ti tuổi còn nhỏ như vậy mà phải đi bộ xa để về nhà nên dù con học chính hay học thêm cô đều đi đón.

Sau khi từ thị trấn trở về, cả hai mẹ con đều như thấy được tương lai tốt đẹp về sau, nhờ tâm trạng vui vẻ của hai ngày nay, tiếng cười của Thanh Ti truyền đi rất ra, trong lòng cô chờ mong vào tương lai nên cả hai đều đi rất nhanh.

Vừa mới vào thôn, Nhiếp Thu Sính liền gặp một người trong thôn dùng vẻ mặt thân thiết nhìn cô nói: “Thu Sính à, ngày tốt của cô xem ra đến rồi đó, nhanh nhanh về nhà đi.”

Lòng Nhiếp Thu Sính liền lộp bộp một tiếng, cảm giác không ổn, sau đó cô liên tục gặp thêm mấy người khác trong thôn, lúc họ gặp cô, tất cả đều mang theo vẻ hâm mộ, muôn người một lời.

Nỗi lo lắng trong lòng Nhiếp Thu Sính càng lúc càng mãnh liệt, cô đạp xe nhanh hơn một chút, từ xa đã thấy nhà mình tụ tập rất nhiều người trong thôn – nam nữ, già trẻ đều có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.