Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám

Chương 45




Đám người Bảo Quy Đạo Nhân thấy Lý Thất Dạ đã quyết tâm không nghe ai khuyên, thở dài thườn thượt. Bọn họ dặn dò Lý Thất Dạ cẩn thận, không biết nói gì hơn.

Lam Vận Trúc đứng bên cạnh Lý Thất Dạ, lên tiếng:

- Ta đi với ngươi.

Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc, lắc đầu, nói:

- Không được, ta không thể mang nàng vào tử đồ, chỉ có mình ta là vào được.

- Yên tâm, ta không đi tử đồ với ngươi. Ta cùng ngươi đi thổ vực, đi đến Thiên Lăng thì thôi, đường còn lại tự ngươi đi.

Lam Vận Trúc nháy mắt nghịch ngợm nói:

- Hơn nữa đã đến đệ nhất hung mộ mà không đi thổ vực trung ương nhìn xem thì rất đáng tiếc, ta muốn mở rộng tầm mắt.

Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc một lúc sau gật đầu đồng ý.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc từ biệt đám người Bảo Quy Đạo Nhân trước đạo môn. Nhóm Bảo Quy Đạo Nhân rời khỏi đệ nhất hung mộ, Lý Thất Dạ và Lam Vận Trúc bí mật đi thổ vực.

Sau khi đám người Bảo Quy Đạo Nhân đi, Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc bước vào đạo môn, bị bí mật đi ngay.

Hai người bị bí mật đến thổ vực, Lam Vận Trúc đứng vững, giương mắt nhìn quanh. Trước mắt nàng một mảnh mông lung, mùi đất ập vào mặt, chỗ này đặc biệt khô ráo.

Đưa mắt nhìn thổ vực mênh mang, toàn thổ vực bao phủ trong tầng sương. Sương mù tụ tập trên bầu trời xua mãi không tan.

Trong thổ vực núi non trập trùng, dất bao la không có cuối. Giữa núi sông dựng đứng một tấm bia đá, đây là mộ bia.

Trong núi non thổ vực có vô số ngôi mộ, có chỉ là nắm đất dựng tấm bia, có ngôi mộ to lớn còn hơn ngọn núi, bia đá dựng trên mộ khổng lồ đâm mây. Có ngôi mộ lơ lửng trên cao siêu bí ẩn. Có ngôi mộ giăng giữa hai đại mạch. Có mộ bắt ngang sông nước. Có con sông lớn quay quanh ngôi mộ rồi chảy vào trong mộ.

Trong thổ vực có vô số ngôi mộ, trong thổ vực có đủ các loại mộ kỳ lạ.

Chỉ cần ngươi tưởng tượng được hình dạng ngôi mộ như thế nào là sẽ tìm thấy trong thổ vực, các loại mộ trong cửu giới đều tụ tập tại đây.

Nơi này có các ngôi mộ, có lớn có nhỏ, đủ kiểu đủ dạng. Nhưng mặc kệ là kiểu mộ gì, kích cỡ lớn nhỏ thế nào, chúng nó có chung một đặc điểm.

Mỗi ngôi mộ có một tấm bia, mỗi bia mộ không khắc chữ gì. Tấm bia trống rỗng. Vì vậy không ai biết trong ngôi mộ chôn ai, mộ có từ thời đại nào.

Lam Vận Trúc nhìn vô số ngôi mộ trập trùng vô tận, nàng rất rung động. Nhìn nhiều mộ như thế là biết bao nhiêu người chôn tại đây.

Nhìn vô số ngôi mộ, Lam Vận Trúc hút ngụm khí lạnh lẩm bẩm:

- Nhiều mộ như thế chẳng lẽ tích lũy từ trăm ngàn vạn năm nay? Hay chôn cùng một lúc?

Lý Thất Dạ nhìn mảnh thiên địa vô tận ngôi mộ, trả lời:

- Điều này thì không ai biết, ít ra năm tháng quỷ tộc biết thì thổ vực đã có ngàn vạn tòa mộ có lẽ lâu thật lâu trước kia chôn mỗi một thời đại, hoặc ở thời đại rất xa xôi từng xảy ra chuyện gì nên chôn vô số tồn tại.

Lam Vận Trúc mở miệng hỏi:

- Thời đại xa xôi rốt cuộc là thời đại nào?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Khó ai biết được, ít nhất ngược dòng đến trước thời đại hoang mãng, là thời đại chúng ta không biết. Truyền thuyết khi người ta không biết gì, ban đầu trong đệ nhất hung mộ, thổ vực đã chôn trăm ngàn vạn phần mộ, đời sau không ai chôn được ngôi mộ nào tại đây.

Trăm ngàn vạn mộ trong thổ vực đệ nhất hung mộ luôn là điều bí ẩn, không ai biết mộ chôn từ bao giờ, là tích lũy qua nhiều thời đại hay chôn cùng một thời đại?

Nếu chôn cùng một thời đại thì xảy ra chuyện gì khiến nhiều người chôn cùng lúc? Thử nghĩ xem người có thể chôn trong nơi như đệ nhất hung mộ chắc chắn không phải loại vô danh. Nhiều người chôn ở đây nên có ghi chép lại mới đúng.

Nhưng không có ghi chép gì liên quan trăm ngàn vạn mộ trong thổ vực đệ nhất hung mộ, dời sau có người còn không biết các ngôi mộ chôn từ khi nào.

Lam Vận Trúc thẫn thờ nhìn vô số ngôi mộ:

- Trăm ngàn vạn mộ chôn nhân vật như thế nào đây?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Cái này không ai cho nàng đáp án được.

Lý Thất Dạ lắc đầu:

- Nhưng chắc chắn một điều, người được chôn tại đây khi còn sống rất lợi hại. Không chỉ vì trong mộ bọn họ có kỳ ngộ ghê gớm, mỗi ngôi mộ tại đây siêu cường đại, trừ ban thân mộ ra nó có lực lượng siêu mạnh trấn thủ. Không phải nhân vật lợi hại sẽ không có đãi ngộ như thế.

Lý Thất Dạ nói chính xác, thổ vực có trăm ngàn ngôi mộ, mỗi mộ là một vùng đất dữ đủ đưa người vào cái chết.

Trong thổ vực mỗi ngôi mộ có lực lượng cường đại trấn thủ. Vô hình trung có tiên vương vô địch lặng lẽ trông chừng các ngôi mộ, nên mỗi mộ được lực lượng siêu mạnh trấn thủ, không ai đào mồ được.

Rất nhiều ngôi mộ trừ có một ít hung vật siêu đáng sợ ra còn có nhiều điều nguy hiểm, một số ngôi mộ có xác chết, xương khô canh chừng.

Truyền thuyết những xác chết, xương khô lúc còn sống toàn là cường giả nghịch thiên, sau này bọn họ tấn công ngôi mộ thất bại, chết thảm tại đây, bị tử khí cảm nhiễm nên trở thành con rối canh gác mộ.

Mặc dù trăm ngàn vạn ngôi mộ thổ vực cực kỳ nguy hiểm nhưng đối với tu sĩ là sân rèn luyện cực tốt. Miễn ngươi có đủ thực lực thì ở đây chẳng những trả lời bản thân còn được cơ duyên.

Miễn ngươi có thực lực cường đại hoặc tự tin, ngươi có thể đánh bại hung vật canh giữ ngôi mộ, từ trước bia đá đi vào trong mộ.

Sau khi vào ngôi mộ nếu ngươi may mắn sẽ đi thẳng một đường không gặp nguy hiểm gì, hay siêu may mắn được một ít cơ duyên trong ngôi mộ.

Nhưng có nhiều lúc khi vào ngôi mộ sẽ đối diện nguy hiểm đáng sợ, quỷ vật cường đại, tùy thời chôn sống trong đó.

Người vào ngôi mộ mười hết bảy, tám chết thảm trong đó. Đa số người không thể sống sót ra ngoài, nếu ra được chắc chắn sẽ có cơ duyên tuyệt vời.

Mặc dù ngôi mộ trong thổ vực tràn đầy nguy hiểm nhưng từ trăm ngàn vạn năm nay mỗi lần đệ nhất hung mộ mở ra, có vô số tu sĩ đặc biệt là thiên tài vui vẻ đi vào thử một lần.

Bởi vì nơi này trừ có báu vật làm tim người đập nhanh ra còn là chốn rèn luyện tuyệt vời.

Thiên tài tự tin vào mình tất nhiên chọn sân rèn luyện ngôi mộ.

Thấy Lam Vận Trúc ngây người nhìn vô số hung mộ, Lý Thất Dạ cười nói:

- Đi đi, nàng mãi mãi không giải đáp được bí ẩn nơi này. Không ai biết ngôi mộ chôn từ bao giờ, ai chôn trong mộ.

- Còn đại thúc thì sao?

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

- Chẳng lẽ đại thúc không biết tin tức gì sao? Đại thúc nói đọc sách nhiều biết chuyện trong thiên hạ, chẳng lẽ chuyện như vậy có thể giấu gì đại thúc không gì không biết, không gì không làm được?

Lý Thất Dạ chỉ cười không đáp, hắn búng trán Lam Vận Trúc.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Nha đầu, đừng mơ dụ ta nói, ta bảo không biết là không biết.

Lam Vận Trúc bực bội lườm Lý Thất Dạ, bộ dạng ba phần nghịch ngợm bảy phần quyến rũ, xinh đẹp hút hồn người.

Lý Thất Dạ dẫn Lam Vận Trúc bước chân vào thổ vực. Bọn họ không đến vì cơ duyên trong ngôi mộ nên Lý Thất Dạ dắt Lam Vận Trúc đi qua một vài ngôi mộ, chạy thẳng tới Thiên Lăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.