Editor: Nguyetmai
Trong ngôi miếu đổ nát.
Lâm Thịnh một mình đi ra từ cửa lớn, từng làn khói đen phía sau lưng nhanh chóng tản ra, nháy mắt đã biến mất.
Cậu xốc cái balo đeo trên vai, nhìn sắc trời. Bầu trời màu xanh trong vắt, từng đám mây xếp tầng tầng lớp lớp, trùng điệp chồng lên nhau đến tận khuất phía chân trời. Rừng cây trước mặt tràn ngập mùi ngai ngái của cỏ non và sương sớm, mát mẻ vô cùng.
"Cardura chắc cũng có thể trì hoãn được một khoảng thời gian, làm bên phía Lydum không dám tùy tiện ra tay với mình."
Lâm Thịnh biết rất rõ, sách lược chủ yếu của Lydum bây giờ là duy trì sự ổn định, họ thực hiện giới nghiêm ban đêm cũng vì lý do này. Hiện tại, họ đang đối đầu với Tịch Lâm nên sẽ cố gắng tiết kiệm sức chiến đấu hết sức có thể.
Hội Thiết Quyền làm cáo mượn oai hùm, hẳn là có thể tranh thủ được một chút thời gian. Bây giờ thì phải xem Cardura có thể đối phó nổi với người ăn mòn của Lydum hay không.
Trên thực tế, chính cậu cũng không biết được Cardura mà chiến đấu toàn lực thì rốt cuộc mạnh đến mức nào. Dù sao nó đã ở trong hầm giam bao nhiêu năm ròng, thực lực của nó thế nào không ai có thể biết được.
Hơn nữa, cậu cũng phải sử dụng mánh khóe và rìu chiến hai lưỡi mới đánh bại được đối phương, đó không coi là chiến đấu thực sự. Mà bên phía Lydum, nữ sĩ quan tóc lam ngồi trên chiếc xe bọc thép ngày đó đã gây cho cậu ấn tượng sâu đậm.
"Thử một chút xem sao." Cậu thở dài.
Trước kia, sở dĩ cậu không ra tay giết người chính là không muốn trở mặt hoàn toàn với Bộ Quốc phòng của Lydum. Nếu không, nữ quân nhân Viên Minh Sa xông vào hội Thiết Quyền đêm hôm đó đừng hòng sống sót rời đi.
"Biến đổi quá nhanh, cơ bản là chưa chuẩn bị kịp."
Lâm Thịnh siết chặt balo, bước nhanh xuống núi. Cậu bước trên bãi cỏ ướt nhẹp, hơi lành lạnh, còn có chút ẩm ướt.
Cậu sải chân bằng hai bước bình thường, đi xuống thật nhanh.
Tiếng chim hót véo von xung quanh rất êm tai, thỉnh thoảng còn có con chim tước bị cậu làm giật mình, vỗ cánh bay về nơi khác.
Nếu như không phải vừa mới làm xong một nghi thức triệu hoán, Lâm Thịnh sẽ cảm giác mình là một cậu học sinh trung học bình thường, đến đây chỉ để leo núi thư giãn mà thôi.
Rừng rậm tự nhiên và hiện thực tàn khốc tạo ra sự tương phản to lớn, khiến Lâm Thịnh chợt cảm thấy không chân thật.
Xuống đến chân núi, cậu không đi tới những nơi khác mà lên xe đi thẳng tới hội Thiết Quyền. Nếu đã triệu hoán được Cardura và những thứ còn lại rồi, vậy thì mình cũng nên chú ý đến việc khác một chút.
Cơ thể gốc thì ẩn núp, ngược lại dùng thân phận của Cardura để hoạt động cũng là một lựa chọn tốt.
…
Keng.
Tiếng ngân va chạm của thìa vào thành cốc kéo Elba ra khỏi dòng suy tư.
Cà phê của Bộ Quốc phòng không ngon, chỉ là những sản phẩm được sản xuất hàng loạt theo dây chuyền chứ không có một chút mùi vị hay hương thơm đặc biệt nào.
"Mấy thứ sản xuất đại trà thật quá khó nuốt." Elba sửa sang lại mái tóc xanh dài, đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
"Thứ trưởng Stith, vẫn chưa tìm được con chuột nhắt Hải Lam Chi Tâm sao?"
Cô cầm điện thoại trên bàn lên, nói.
Thế lực quân đội đế quốc tăng mạnh, cần nhiều lực lượng cấp Trấn Áp hơn. Cô muốn lên tiền tuyến để lập chiến công chứ không muốn mất thời gian ở nơi này chỉ để đề phòng cái thứ chuột bọ đáng ghét kia!
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lúc.
"Xin lỗi bộ trưởng, trong đường ven biển của Hải Lam Chi Tâm có không ít căn cứ ngầm, đặc biệt là một số ít khu vực biển cạn, chúng ta căn bản không thể nào lục soát trên diện rộng."
Stith cũng nhức đầu, trong tháp Thiên Đường phân chia đẳng cấp theo thang Lục Dực, số Dực càng nhiều thì địa vị và thực lực càng cao.
Mà biệt hiệu của Elba là Thương Bạch Xà, cô ta là kẻ mạnh có tà năng đạt cấp Tứ Dực, có thể chỉ huy được một đội quân cấp tỉnh.
Nếu chỉ có như vậy thì cũng không đáng gì, nhưng Elba lại không phải là một người an phận. Cô ta khát khao được đến tiền tuyến để chứng minh giá trị của mình chứ không phải là ở lại nơi này để đề phòng đánh lén.
Điều này sẽ khiến cho tất cả mọi người trong Bộ Quốc phòng mỗi ngày đều sống trong nơm nớp lo sợ, sợ không cẩn thận chọc cho Elba vốn đã không kiên nhẫn sẽ hoàn toàn bùng nổ.
"Bộ trưởng, nếu như cô thực sự buồn chán thì có thể để ý tới một chút chuyện nhỏ mới xảy ra gần đây." Stith nhớ tới tin tình báo mới nhận được, tiếp tục nói.
"Một vài người ăn mòn tà năng đến từ gia tộc Liệt Tinh trong tháp vừa đổ bộ lên bãi cạn gần thành phố Hoài Sa. Theo như báo cáo và phán đoán sơ bộ của nhân viên tình báo thì bọn họ có cho người ăn mòn vào thành phố, chưa rõ mục đích là gì."
"Gia tộc Liệt Tinh?" Elba sờ cằm: "Xem như đi chơi một chuyến vậy, rảnh rỗi đi giết thời gian. Còn gì nữa không?"
Trong lòng Stith thầm mắng một câu, độ khó để hầu hạ vị bộ trưởng này cũng tỷ lệ thuận với thực lực của cô ta.
Vì để cho bà cô này có trò tiêu khiển giết thời gian, mà mấy buổi chiều gần đây, ông ta còn phải bất đắc dĩ rút hủy mấy cuộc hẹn đánh Plo.
Phần lớn thời gian, ông ta không phải bận bịu công việc thì cũng phải ứng phó với các "suy nghĩ kỳ quặc" nhiều vô số kể của Elba, chỉ sợ bà cô này không cẩn thận lại ra ngoài phá hoại. Suy nghĩ cẩn thận một lát, bỗng nhiên ông ta nhớ tới một việc.
"Đúng rồi, còn một việc nữa, gần đây bên phía Hoài Sa thường xuyên có chuyện xảy ra, bên sở tình báo đã bắt đầu chú ý tới một tổ chức gọi là hội Thiết Quyền. Lúc trước, khi người của tôi đến đó thi hành nhiệm vụ theo dõi Utiya thì bất ngờ xảy ra va chạm với hội Thiết Quyền, thái độ của đối phương khá cương quyết, thật khiến người ta khó hiểu."
"Sau đó thì sao?" Elba hứng thú hơn một chút.
Mặc dù bây giờ, ở thuộc địa này có đủ các vụ náo loạn to nhỏ, mỗi ngày đều xảy ra một hai vụ, nhưng phần lớn đều là do một đảng phái ngầm tên là đảng Phục Hưng của Tịch Lâm tổ chức.
Mà người của đảng Phục Hưng xuất quỷ nhập thần, cũng không đối kháng chính diện với Bộ Quốc phòng. Ở đây có rất ít tổ chức dám ra mặt chống đối với Bộ Quốc phòng của Lydum.
"Sau khi rà soát cẩn thận, chúng tôi phát hiện hội Thiết Quyền không phải người của đảng Phục Hưng, cũng không phải thuộc Hải Lam Chi Tâm, mà chỉ đơn giản là một thế lực chưa được biết đến." Stith sửa sang lại tài liệu liên quan trong đầu.
"Hội Thiết Quyền này khác với thương hội Ngân Lam, bọn họ tự bảo rằng vẫn còn một tổng hội Thiết Quyền cấp cao hơn, hơn nữa trước đó còn nảy sinh mâu thuẫn với sĩ quan của Hải Lam Chi Tâm, lập trường không rõ là đứng về bên nào."
Ông ta dừng lại, hơi nhíu mày.
"Bọn họ còn nắm giữ một phương pháp tu hành tà năng rất quái dị, đó là sử dụng một loại ký hiệu đặc biệt để tiến hành tu hành minh tưởng, phá bỏ giới hạn con người."
Khuôn mặt Elba hơi động, cảm thấy chuyện này khá thú vị.
"Uy lực ra sao?"
"Cũng tạm, có thể khiến một người theo võ đạo bình thường trở thành người có tà năng ăn mòn trong vòng một tháng, độ mạnh khoảng chừng ở cấp ba. Mà hội Thiết Quyền này che giấu rất kĩ." Stith tiếp tục nói.
"Tôi đã phân tích tin tình báo, cuối cùng rút ra được kết luận sơ bộ là sau lưng hội Thiết Quyền chắc phải có một hệ thống truyền thừa tu hành khá hoàn thiện, hơn nữa kinh nghiệm, kỹ xảo trong đó đều rất đầy đủ kĩ càng, không giống như là mới thành lập."
"Sau đó nữa?" Elba càng ngày càng hứng thú.
"Như vậy tức là, rất có thể sau lưng của bọn họ thật sự có thế lực hùng mạnh hơn. Khi nghĩ tới hành động trước kia của người Euro, tôi thật không dám có hành động gì thiếu suy nghĩ." Stith thẳng thắn nói.
"Ông lo sẽ dẫn tới tranh chấp sao?" Elba hiểu nỗi băn khoăn của ông ta. Bây giờ Tịch Lâm đang trong tình trạng thoái trào, nội bộ lục đục và có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào. Thế nên các nước đều tới tranh nhau chia phần, chẳng qua là Lydum ra tay nhanh nhất mà thôi.
Bên phía Euro cũng chẳng dễ đối phó, nghe đâu họ cũng đã âm thầm ra tay rồi.
Nhỡ hội Thiết Quyền này có liên quan gì tới thế lực của Euro thì đối với đội quân ở tiền tuyến của Lydum hiện nay mà nói, đó cũng chẳng phải là tin tức tốt lành gì.
"Đúng vậy bộ trưởng." Stith gật đầu.
"Chủ tịch hội Thiết Quyền - Lâm Thịnh vốn chỉ là một học sinh cấp ba, đột nhiên trong mấy tháng ngắn ngủi lại trở nên mạnh hơn và biến thành người ăn mòn. Nếu nói cậu ta không có người hướng dẫn, hiển nhiên là không thể nào."
Elba sờ cằm, có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn.
Hải Lam Chi Tâm, đảng Phục Hưng, thương hội Ngân Lam, bây giờ lại thêm một hội Thiết Quyền. Nơi quỷ quái này sao lại xuất hiện nhiều chuột bọ như vậy chứ.