Cô Vợ Thay Đổi Của Thiếu Gia Sói Trắng

Chương 51: 51: Nồng Nhiệt




Skud cười to:

- Ha ha ha, không ngờ hai tên này lại dễ hạ đến như vậy.

- Được lắm, chúng ta tấn công tiếp thôi. - Taara đáp. Nói xong cả hai tràn vào trong nhưng gặp sự kháng cự mạnh mẽ của khu rừng Chạng Vạng.

Kil'Groth và Cresht lao ra bắt Skud. Hắn ta gầm lên, dùng tuyệt chiêu "Găng hung thần" hất văng cả hai ra. Kil'Groth đã ulti nên không việc gì, vẫn dũng mãnh xông vào. Cậu ta dùng lao đâm thẳng vào người Skud nhưng lưỡi lao không xi nhê.

Cresht băng vào nhưng bị Taara nện cho một búa vào đầu. Quân lính xông đến yểm trợ:

- TIẾN LÊN!

- Hừ, một lũ tép riu! - Taara ném búa về phía quân lính đánh văng toàn bộ bọn chúng, cây búa cũng tự động quay về.

Kil'Groth đánh ngã Skud xuống đất, nhưng Skud bất ngờ đấm vào người Kil'Groth. Gã máy này quá nguy hiểm nên cậu ta lùi lại thủ thế.

Ngay lúc này tôi xuất hiện, đánh mạnh vào gáy Skud khiến hắn ngã xuống. Sẵn đà, tôi trói chặt hắn lại rồi dùng mũi tên Andura ghim vào người hắn. Một ngọn lửa màu xanh bốc lên rồi biến mất.

- Nhóc... - Kil'Groth ấp úng.

- Đánh bọn chúng đến mai cũng không hạ được đâu, chỉ có mũi tên Andura mới giải được ma thuật này thôi.

- Coi chừng đằng sau! - Cresht hét lớn. Giật mình quay lại, Taara đang lao tới.

Tôi bình tĩnh xoay người sang một bên nó đòn rồi gạt chân ả ta. Ngã xuống, Taara lộn một vòng đứng dậy tiếp tục tấn công. Kil'Groth tiến lên dùng lao đỡ đòn, tôi dùng vai cậu ta bay lên cao rồi nhảy lên đầu Taara.

- Chết này! - Tôi vận ma thuật đấm mạnh vào đầu ả ta. Á đù, thì ra còn mũ. Cái mũ giáp vỡ ra làm đôi. Taara hét lớn rồi lộn người về phía sau. Tôi nhảy lên, rồi bay người xuống dùng gối đánh mạnh vào bụng cô ta.

- Á...AAA!!!

Xong, tôi ghim mũi tên Andura vào bụng cô ta. Kil'Groth hỏi:

- Có cách nào không, bọn chúng không hạ được.

- Chỉ có duy nhất một cách là hạ được tên đầu sỏ Volkath, chứ không thì chúng ta chỉ có tổn thất lực lượng thôi. Em đã nhờ Lunar rồi.

Kil'Groth nghi ngờ:

- Có được không?

- Chúng ta nên đặt niềm tin vào cô ấy! - Tôi nghiêm giọng.

*

Trà trộn vào bên trong lâu đài, Lunar đã tìm thấy tên Volkath. Hắn đang ngồi trên ngai vàng ngồi niệm chú. Lunar biết rằng cô cần phải đánh bại tên Volkath nếu không muốn chiến sự trở nên khó khăn.

- Được rồi. - Cô ngồi xuống, vận ma thuật tạo một chiếc phi tiêu mặt trăng ném thẳng về phía tên Volkath.

Đang ngồi yên, bất ngờ hắn đứng dậy, rút kiếm rất nhanh chém văng chiếc phi tiêu khiến Lunar giật mình. Chưa kịp định thần, hắn đã áp sát cô từ lúc nào và ghé sát vào tai cô:

- Ngươi nghĩ hạ ta dễ lắm sao?

Nói xong, hắn thọc vào bụng Lunar một nhát:

- Sao nào?

"RẮC RẮC", người Lunar nứt ra từng mảnh, rơi xuống vỡ vụn. Volkath còn chưa biết gì thì Lunar xuất hiện cầm kiếm chém mạnh vào đầu hắn. Hai lưỡi kiếm chạm nhau. Lunar rút con dao găm nhỏ trong tay áo ra ném vào người hắn nhưng không xi nhê.

- Con dao nhỏ xíu thế à? Trả ngươi này. - Volkath ném mạnh vào đầu Lunar. May là cô né được.

- Tên này không dễ chơi rồi. - Lunar lẩm bẩm rồi cắn vào đầu ngón tay cho rỉ máu, xong quệt lên trán một hình tròn.

Volkath cười ha hả:

- Ha ha, ngươi nghĩ chỉ với ma thuật mặt trăng lạc hậu thế mà đòi đánh ta à? Có buff bao nhiêu sức mạnh cũng vậy thôi! Chuẩn bị đi, nhóc con!

- Nhóc con? - Lunar ngạc nhiên.

Tên Volkath múa kiếm vòng vòng, coi bộ cũng uy lực lắm. Lunar thủ sẵn thế chờ đợi. Bất ngờ hắn ta ngã người xuống, đằng sau là tên Hiếu bay lên áp sát. Định đâm kiếm về phía trước thế nhưng Lunar lại cứng đờ tay chân, không còn sức phản kháng. Thừa thế, Hiếu vật ngã Lunar xuống.

- Ha ha, tuyệt lắm! - Volkath nhảy lên đạp thẳng vào bụng Lunar khiến cô ộc máu - Nhà ngươi quá ngu ngốc, cái gì mà nữ thần mặt trăng chứ.

Hắn ta định đâm Lunar nhưng bất ngờ hắn dừng lại. Bên dưới Lunar, một vòng tròn ma thuật hình mặt trăng phát sáng lên. Cơ thể của cô cũng phát sáng theo, nổi bật nhất là đôi cánh trắng phía sau cùng với chiếc vương miện trắng trên đầu.

Thanh kiếm của Lunar cũng không còn là thanh kiếm bình thường, đó là một thanh kiếm đặc biệt được chế tạo từ đá mặt trăng. Cô vọng kiếm xuống:

- Đừng trách ta!

- Ha ha, cuộc chơi thú vị hơn rồi đây! Hiếu, lên đi.

- RÕ! - Nó băng lên rất nhanh áp sát Lunar. Bản thân Volkath cũng không tin tưởng lắm, thế nhưng sự việc diễn biến bất ngờ: Lunar một lần nữa bị Hiếu vật ngã xuống. Không kịp phản kháng, cô bị Hiếu đấm mạnh vào đầu một phát.

Cô thể Lunar không còn sức kháng cự vì Hiếu áp sát, chân cô cũng không đứng vững. Volkath đâm thẳng một nhát kiếm chí mạng vào ngực Lunar rồi rút mạnh ra. Máu tóe ra, chảy như suối.

*

Đang chiến đấu, bất chợt chiếc nhẫn của tôi phát ra một thứ ánh sáng màu đỏ. Trí thông minh của tôi có hạn nên không biết chuyện gì. Tôi đấm vào tay thì bất ngờ tôi dịch chuyển đến vị trí của Lunar.

- Đây là... LUNAR! Chị có sao không?

- C..oi... chừ..ng... phí..a... - Lunar thều thào yếu ớt. Tôi quay lại nhìn thì thấy tên Volkath định đâm thanh kiếm xuống. Ngã người xuống, tôi đạp mạnh vào chân hắn khiến hắn loạng choạng phải chống kiếm xuống. Nhanh như cắt, tôi ôm lấy Lunar chạy ra.

Volkath hét lớn:

- Hiếu, đuổi theo hắn cho ta.

- Đừng có mơ! - Tôi bắn mũi tên Andura trúng người nó khiến nó choàng tỉnh, mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Trong lúc nó còn đang ngơ ngác thì tôi và Lunar đã cao chạy xa bay.

Gã Volkath tiến tới chỗ Hiếu định rút mũi tên ra nhưng chưa kịp rút thì mũi tên bay thẳng vào đầu hắn. Tên quỷ đau đớn ôm đầu ngã gục xuống. Còn Hiếu, nó lẩm bẩm:

- Chuyện gì đây?

*

- Đau đau... - Lunar rên rỉ trong đau đớn. Tôi sử dụng ma thuật sinh mệnh làm dịu nỗi đau cho Lunar. Chiếc nhẫn tuy phát sáng đỏ nhưng không nhiều như lúc nãy. Có lẽ chiếc nhẫn này liên quan đến tình trạng của Lunar, và theo tôi đoán nếu như Lunar chết, chiếc nhẫn sẽ vỡ tan thành từng mảnh.

- Cố chịu đau đi, em sẽ chữa thương cho.

- Không... không được rồi... Chắc chị sống không nổi quá...

Tôi giật mình:

- Sao cơ?

- Lưỡi kiếm của tên Volkath nhiễm máu quỷ, ma thuật sinh mệnh thì e là không chữa kịp...

Máu của Lunar không chịu đông mà cứ chảy ra, giống như người bị rắn cắn vậy. Tôi hét lớn:

- PAYNA! GIÚP EM!

- Có chuyện gì vậy? - Một người giống Payna chạy vào nhưng không phải cô mà là Rayna.

- Nguy to rồi, cô ấy...

Rayna quỳ xuống:

- Toi rồi, không thể làm gì được nữa. Vết thương nặng quá, máu lại cứ chảy liên tục thế này thì...

- Có cách nào cứu cô ấy không?

- Cứu được, nhưng hiện tại không thể. Chỉ có bể nước hồi sinh của Lauriel mới giúp được, nhưng hiện tại quân ta đang bị tấn công, lẻn ra ngoài thì lại không được.

Tôi vò đầu bứt tai vì không có cách nào cứu Lunar, trong khi đó giọng nói của cô đang yếu dần đi. Quân địch bên ngoài đã phá được cổng thành và xông vào bên trong. Tel'Annas hét lớn:

- Tất cả rút quân, di chuyển theo đường sông!

Toàn bộ quân lập tức rút chạy vì quân địch đánh mãi không chết. Phía sau căn cứ là một con sông lớn, Tel'Annas đã chuẩn bị sẵn ba chiếc thuyền lớn để rút quân trong những trường hợp cấp bách. Tôi lẩm bẩm:

- Toi rồi!

- Nhóc này, thử sử dụng ma thuật sinh mệnh bằng đá Andura, biết đâu được. Nếu bọn chúng xông vào thì chị sẽ cản cho.

Tôi làm theo lời Rayna nói, quả nhiên mọi chuyện khởi sắc lên. Vết thương của Lunar bắt đầu dịu lại, máu chảy ít hơn. Cứ tiếp tục thì tôi nghĩ Lunar sẽ sống.

- HỰ! - Rayna dùng ma thuật tạo một phong ấn xung quanh khiến kẻ địch không xông vào được. Bọn chúng đang tràn vào như vỡ đập - Cố lên nhóc ơi!

Vận ma thuật thật mạnh, cả người tôi phát sáng lên. Mọi chuyện có vẻ đã xong khi Lunar đã phục hồi vết thương và giờ đang ngủ. Rayna bảo:

- Nhóc này, leo lên lưng chị, bám chặt đấy. Để Lunar ngồi trước đi.

Lên lưng Rayna, cô ấy phóng thẳng một mạch về hướng sông...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.