Cô Vợ Nhỏ Ngọt Ngào

Chương 1




Bát quái, đây đúng thật là bát quái. Tần Mục cảm thấy sự tình tuyệt đối không đơn giản như lời nói của Quách Thiếu Đình, bằng không người phụ nữ này sẽ không đặc biệt chạy tới Châu Nghiễm, còn bãi cái giá tìm Tần Mục hỏi chuyện. Trong một khắc, Tần Mục thậm chí sinh ra một loại ảo giác, đây hình như là ngàn dặm tìm chồng, chẳng lẽ chuyện như vậy còn xuất hiện trong xã hội hiện tại? Nhìn tuổi tác của Dương Ngọc Lan, nhìn thế nào cũng đã ba bốn mươi, Quách Thiếu Đình cũng chỉ ngang ngửa với Tần Mục, hiện tượng trâu già gặm cỏ non không phải thật sự diễn ra đi?

Lần đầu gặp phải loại tình huống này, sắc mặt Tần Mục cũng có chút tự nhiên, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh, khẽ cười nói:

- Dương phó phòng đi vào Châu Nghiễm, chỉ vì tìm kiếm người bạn kia của tôi sao?

Vẻ trêu chọc trong lời nói nghe thật thẳng thắn. Đối với loại người nào nói chuyện thế nào, nếu Dương Ngọc Lan không bày ra giọng quan nói chuyện với Tần Mục, hắn cũng thu liễm cách nói chuyện như vậy, trực tiếp dùng giọng điệu trêu chọc bình thường. Hắn không mong chờ nhìn thấy giữa Dương Ngọc Lan cùng Quách Thiếu Đình phát sinh chuyện gì, ngẫm lại thật khó khăn, đã trở mặt với Dương gia làm Tần Mục xem thường người của họ, mượn cơ hội trào phúng vài câu mà thôi, hắn cũng không muốn bỏ đá xuống giếng. Tổng thể mà nói, Quách Thiếu Đình đắc tội với Dương Ngọc Lan không nhỏ, không chỉ nói vài câu thì có thể giải quyết.

Trên mặt Dương Ngọc Lan mang theo vẻ tức giận, lại nở nụ cười có chút khó hiểu. Phụ nữ ở độ tuổi này thật phong vận, nụ cười này khiến nàng càng có vẻ ý nhị vô cùng. Tần Mục vội ho nhẹ một tiếng, nhìn vào hội trường đông đúc xa xa, nói sang chuyện khác:

- Dương phó phòng, chẳng lẽ cô không có hứng thú đối với nhà máy tinh viên?

Dương Ngọc Lan nghe Tần Mục nói như vậy, nhất thời ngưng cười, tiếp lời nói:

- Người nào không biết nhà máy tinh viên nằm trong tay Tần chủ nhiệm, nếu muốn duỗi tay đi một chút quan hệ, chỉ sợ phải trả giá không nhỏ. Cho nên vì phòng ngừa bị anh công phu sư tử ngoạm, tôi không đề cập tới tốt hơn, đi hướng quân đội vẫn có thể nắm chắc.

Vừa mới gặp mặt hai người đã lộ ra sắc bén, Tần Mục phi thường thích phương thức này, nhưng trên quan trường dùng phương thức này ít càng thêm ít. Tần Mục thản nhiên nói:

- Dương phó phòng, cô không khỏi quá xem trọng tôi, nhà máy tinh viên mang danh nghĩa cả nước, tôi chỉ chủ quản xây dựng khu khai phát, không nhúng tay vào nhà máy tinh viên.

Dương Ngọc Lan nhìn theo ánh mắt Tần Mục, giờ phút này trên đài chủ tịch, Hàn Đại Bình đang khoát tay nói gì đó, thoạt nhìn thật dõng dạc. Dương Ngọc Lan thở dài, nhẹ giọng nói:

- Không thể tưởng được Tần gia lại như hôm nay, Tần lão gia tử ở tuổi già lại có đứa cháu như vậy hoành không xuất thế. Tần Mục, bàn tay dài như vậy cẩn thận không chịu được sóng gió.

Những lời này nói ra mười phần sát khí, Tần Mục cũng không nghĩ sâu xa. Ân oán giữa hắn cùng Dương hệ có thể viết thành một quyển sách, nhưng Tần Mục cũng chưa tới nông nỗi diệt sạch, hơn nữa bằng vào hôn sự giữa Cận Tiểu Xuyên cùng Dương Ngọc Đình, nhiều ít hắn phải cấp cho Cận Tiểu Xuyên một hoàn cảnh phát triển, có Dương gia ở sau, bối cảnh còn lớn hơn Cận Thương Giang. Dương Ngọc Lan nhắc tới đưa tay, chẳng lẽ muốn ám chỉ phương diện này. Tần Mục vẫn tươi cười thong dong, phủi phủi bụi đất trên người, giống như đem lời của Dương Ngọc Lan phủi theo gió, lúc này mới thật bình thản nói:

- Thuận theo tự nhiên, sự do người làm.

Trả lời thật kiên cường, Dương Ngọc Lan lại cười, ngay khi nàng xoay người rời đi, lại lưu một câu:

- Chúng ta dù sao cũng cần hợp tác, Tần lão gia tử đã hạ thủ bút, đến cuối cùng lại rơi lên đầu cháu mình, thật có ý tứ.

Tần Mục không phải người không biết nặng nhẹ, không có khả năng đuổi theo Dương Ngọc Lan truy hỏi ý tứ những lời này. Chỉ lý giải theo lời nói, Dương Ngọc Lan giống như biết tin tức nào đó, mà tin tức kia có quan hệ đến Tần lão gia tử. Nếu lão gia tử chưa nói cho Tần Mục, nói rõ vẫn chưa tới thời điểm, cho dù trong lòng nghi hoặc nhưng Tần Mục cũng sẽ không chủ động hỏi lão gia tử.

Sở dĩ lão gia tử không nói với hắn nói rõ hắn còn chưa cần thiết biết chuyện này, Dương Ngọc Lan nói như vậy rốt cục lại xuất phát từ tâm lý gì?

Tần Mục không biết, cũng không muốn biết, nhưng ít nhất địch ý của Dương Ngọc Lan cũng không rõ ràng, hơn nữa mang theo ý niệm hợp tác ôn hòa, tựa hồ muốn hòa bình với Tần Mục. Chức vụ của Dương Ngọc Lan không đáng sợ, thân phận trong Dương hệ cũng không cần e ngại, đáng sợ chính là người phụ nữ này đến hôm nay còn chưa kết hôn, ở trong thủ đô tiếng tăm lừng lẫy, ai có thể biết nàng có một người nào quyền cao chức trọng dựa dẫm vào? Dương hệ trải qua nửa năm lắng đọng lại, hơn nữa sang năm mới, nếu Dương Hổ có động tác cũng đã bắt đầu, thời gian dài sẽ ảnh hưởng quyền chưởng khống của hắn.

Lưu lời nói của Dương Ngọc Lan trong đáy lòng, Tần Mục thay đổi diễn cảm, quay về hội trường. Những người lãnh đạo đưa ra lời trình bày về ý nghĩ kinh tế thành lập nhà máy tinh viên, ý nghĩa kỹ thuật cùng ý nghĩa quốc phòng, sau đó đến thời khắc cắt băng đặt móng.

Trong tay mỗi vị lãnh đạo đều cầm những chiếc xẻng mới tinh, ở ngay cổng lớn trong quy hoạch đều làm ra nghi thức đào đất. Theo sau công nhân kiến trúc đào hố, đem bia đá điêu khắc “Nhà máy tinh viên Đằng Long” dựng lên. Tần Mục đứng sau lưng các vị lãnh đạo quan sát một màn này, hắn còn không có tư cách cầm xẻng, Chu Tiểu Mai có vinh hạnh đặc biệt như vậy, không những bắt tay với các vị lãnh đạo, ngay cả xẻng đầu tiên cũng dành cho nàng thực hiện. Trong diễn lễ mà ý nghĩa hành động lớn hơn ý nghĩa thực tế, trình tự vị trí rất trọng yếu, xẻng đầu tiên cũng thật nhiều chú ý. Các truyền thông phát hiện Chu Tiểu Mai lại lưu lại cho lãnh đạo thủ đô cùng lãnh đạo tỉnh ủy thực hiện động tác, trong khoảnh khắc toàn bộ màn ảnh đều chiếu về phía nàng, thật tiêu phí không ít cuộn phim.

Chu Tiểu Mai có địa vị trọng yếu trên thương giới quốc tế, một nữ quan tổng tài tuổi trẻ mỹ mạo độc thân đi tới Châu Nghiễm, luôn là đề tài hấp dẫn, cũng may năng lực bên cạnh nàng mạnh mẽ, nên không bị quay chụp hình ảnh nàng đi cùng Tần Mục, bằng không lại truyền ra tin tức màu hồng phấn. Tần Mục cảm giác mình có chút lo lắng vô cớ, cho dù bị người chụp được thì có năng lực thế nào, vô luận hai người xảy ra sự cố quan hệ nam nữ hay chuyện gì khác, thành ủy Châu Nghiễm cũng không muốn làm lớn chuyện, đến lúc đó không cần Tần Mục đứng ra giải thích, bên thành ủy đã tự mình hỗ trợ che giấu.

Bước cờ xây dựng nhà máy tinh viên này, đợi bao nhiêu năm sau khi Tần Mục hồi ức lại, luôn cho rằng đây là thần bút, bằng một bước này Tần Mục xem như đứng vững trong Châu Nghiễm, rảnh tay phát triển dòng chính, củng cố thế lực, từng bước một kiên cố đi tới, thẳng tới khi bước lên đỉnh núi phong cảnh vô thượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.